• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin chào thiếu tướng đại nhân Full 2023 (3 Viewers)

  • Chương 586

Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 586 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 586 EM RẤT KHÓ CHỊU
Cố Niệm Chi cứ miên man suy nghĩ, tiễn Diệp Tử Đàn ra tới cửa thì vừa hay gặp Cố Yên Nhiên tới.


Lần này cô ta đi một mình, không dẫn theo Dạ Huyền.


Cố Niệm Chi vẫy tay chào Diệp Tử Đàn rồi theo Cố Yên Nhiên đi thăm Cố Tường Văn.


Tình hình của Cố Tường Văn vẫn thế, không có chuyển biến gì khá hơn nhưng cũng không xấu đi.


Nhìn Cố Tường Văn nằm trên giường bệnh gầy như một thanh củi khô quắt, không thể nhìn ra được phong thái ngày xưa, Cố Niệm Chi cảm thấy vô cùng khổ sở.


Ai mà ngờ được đại tài tử Cố anh tuấn tiêu sái, thông minh tuyệt đỉnh lại có thể có dáng vẻ như bộ xương khô thế này chứ?


“… Chị ơi, có cần phải làm phẫu thuật mở hộp sọ cho ba không ạ? Em vẫn cứ cảm thấy ba hôn mê bất tỉnh như vậy có thể là do trong đầu có máu tụ.” Cố Niệm Chi khẽ đề nghị.


“Đừng nói linh tinh, phẫu thuật mở hộp sọ nguy hiểm lắm. Nếu cứ để thế này thì có khi còn có hy vọng tỉnh lại. Chứ nếu mở hộp sọ thất bại, ba sẽ mất mạng luôn đấy. Niệm Chi, sao em có thể nhẫn tâm như thế được?” Cố Yên Nhiên nhìn Cố Niệm Chi phê bình, ánh mắt đầy vẻ đau thương.


Cố Niệm Chi cạn lời.


Thật sự không thể nói chuyện nổi nửa câu. Cô ngồi xuống cúi đầu nghịch ngón tay của mình, không muốn nói chuyện với Cố Yên Nhiên nữa.


Cố Yên Nhiên cũng chẳng bận tâm tới cô, cầm khăn mặt tới bắt đầu lau mặt mũi chân tay cho Cố Tường Văn.


Một lúc sau Trần Liệt mới tới phòng bệnh của Cố Tường Văn. Thấy hai chị em Cố Niệm Chi và Cố Yên Nhiên, một người ngồi ngẩn ra trên sofa, một người khoanh tay nhìn ra cửa sổ, anh ta không khỏi hơi sửng sốt, vội vàng kéo Cố Yên Nhiên nói: “Cô Cố, tìm được cô rồi, nào, lần trước cô đã hứa với tôi là sẽ kể rõ tình hình lúc cô tìm thấy ba mình cho tôi nghe mà.”


Cố Yên Nhiên nhíu mày, nhìn về phía Cố Niệm Chi: “Chẳng phải tôi đã nói với em ấy rồi hay sao? Em ấy không kể cho anh nghe à?”


“Nói rồi, nhưng tôi vẫn cảm thấy có vài chỗ không hiểu rõ cho lắm. Cô ấy không phải người chuyên nghiệp, tôi nghĩ tôi nên tự mình hỏi sẽ tốt hơn.” Trần Liệt cười hì hì, mời Cố Yên Nhiên sang phòng nhỏ bên cạnh, ngồi xuống rồi bắt đầu hỏi chuyện.


Thấy tình huống này, Cố Niệm Chi nghĩ chắc anh ta muốn kiểm tra xem Cố Yên Nhiên có nói dối hay không, cô đợi ở đây cũng không tiện lắm nên cất cao giọng nói: “Anh Trần, chị ơi, em có việc bận, em đi trước đây ạ!”


“Cứ đi đi! Không liên quan tới em đâu.” Trần Liệt không ngẩng đầu lên, chỉ xua tay bảo Cố Niệm Chi cứ đi về đi.


Hiện tại là giữa trưa ngày chủ nhật, Hoắc Thiệu Hằng lại không có ở đây nên Cố Niệm Chi không định ở lại thêm nữa.


Cô thu dọn đồ của mình, chào tạm biệt Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch rồi nhờ người đưa cô về trường.


Về đến trường, ngồi xuống bàn học, cô lẳng lặng nhìn mặt trời dần lặn xuống ở phía Tây. Một tuần nữa lại trôi qua, ngày mai sẽ bắt đầu một tuần mới.
Hôm sau là thứ hai, tuy rằng đang nghỉ hè, không phải lên giảng đường, nhưng Cố Niệm Chi vẫn tới văn phòng của Hà Chi Sơ làm trợ lý luật sư cho anh ta.


Đang nghỉ hè nên Hà Chi Sơ cũng không phải đi dạy, nhưng văn phòng luật sư ở bên Mỹ vẫn có việc phải làm.


Xử lý xong email hằng ngày, Cố Niệm Chi liền ngồi ngẩn ra trước máy tính, không biết trong đầu đang nghĩ tới điều gì.


Hà Chi Sơ thấy cô đọc sách không tập trung liền tìm hồ sơ của mấy vụ mà văn phòng luật của bọn họ mới nhận gửi sang cho Cố Niệm Chi.


“Em xem có hứng thú với vụ nào không thì nói cho tôi biết.” Email của Hà Chi Sơ rất ngắn gọn nhưng mấy vụ án kia lại rất phức tạp.


Cố Niệm Chi xem đến tận giữa trưa nhưng ánh mắt vẫn bị vụ án nữ sinh du học bị hành hạ đến chết ở Đức hấp dẫn.


Không chỉ bởi vì cô muốn làm gì đó cho du học sinh đáng thương này mà vì còn có một chút mục đích riêng. Bởi vì… Hoắc thiếu đang ở đó, cô muốn gần anh hơn một chút…


Tuy rằng có lẽ anh sẽ không ngừng di chuyển liên tục, nhưng cô có thể lựa chọn không ngừng tới gần.


Như thế, khoảng cách giữa hai người sẽ không còn xa nữa.


Cố Niệm Chi nghĩ thầm rồi gửi vụ này cho Hà Chi Sơ: “Giáo sư Hà, cái này khá thú vị ạ!”


Hà Chi Sơ vừa nhìn thấy email mà Cố Niệm Chi gửi qua thì khóe môi vô tình nhếch lên một cái, gửi lại một câu ngắn gọn: “Biết rồi.”


Vụ này phải tới châu Âu, coi như thuận tiện đưa Cố Niệm Chi ra nước ngoài du lịch giải sầu vậy.


Hà Chi Sơ không thích thấy dáng vẻ mất hồn mất vía vì đàn ông này của Cố Niệm Chi.


Nếu có chuyện gì có thể phân tán sự chú ý của cô thì tốt rồi.


Mà vụ án này, hẳn là có khả năng đó.


Hà Chi Sơ lập tức gửi email cho văn phòng luật sư bên Mỹ, nói anh ta nhận vụ này.


Bởi vì chênh lệch múi giờ nên đến tận tối, cũng là thời gian ban ngày ở Mỹ, bên kia mới đọc được email, đều cực kì vui sướng.


Luật sư Hà vốn rất ít khi nhận án cuối cùng cũng chịu nhận vụ án đầu tiên không phải án kinh tế trong năm nay, có thể không vui mừng được sao?


Hà Chi Sơ chưa từng nhận vụ án hình sự nào thuộc loại này, nhưng trong vụ đó, luật sư của bên nguyên cáo không tham gia vào vụ án hình sự, mà là vụ án dân sự bên trong vụ án hình sự ấy.


Sau khi nhận án, Hà Chi Sơ lập tức yêu cầu Cố Niệm Chi lập kế hoạch làm việc.


“Niệm Chi, vụ án hình sự này vẫn còn đang tiến hành, nói cách khác, lúc xử vụ án dân sự của chúng ta thì có khi vụ án hình sự còn chưa kết thúc điều tra, em đã chuẩn bị tâm lý chưa?” Hà Chi Sơ ngồi sau bàn làm việc, nghiêm túc hỏi Cố Niệm Chi.


Hôm qua Cố Niệm Chi thức xuyên đêm để đọc các tài liệu có liên quan tới vụ án này, càng xem càng kích động, có rất nhiều ý tưởng, cũng rất nóng lòng muốn thử.


“Giáo sư Hà, em đã nghĩ kĩ rồi ạ, vụ án dân sự này không có nhiều liên quan lắm tới án hình sự, cho nên án hình sự có kết quả thẩm tra hay chưa cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới chúng ta.”


“Nói tiếp đi.” Hà Chi Sơ nở một nụ cười khuyến khích.


Cố Niệm Chi chỉ ra những điểm quan trọng mà mình đã viết lại ngày hôm qua, “Giáo sư Hà, đối với vụ án hình sự, nguyên cáo không cần tự mời luật sư mà do công tố viên Đức khởi tố, kiểm sát viên của họ đảm nhiệm vai trò như luật sư. Chúng ta là luật sư do ba mẹ nguyên cáo thuê, tuy rằng không cần trực tiếp ra tòa giúp họ trong vụ án hình sự, nhưng chúng ta có thể giám sát công tố viên và kiểm sát viên Đức xem họ có thực hiện đúng chức trách hay không.”
“Khá hay đấy.” Trên gương mặt lạnh lùng của Hà Chi Sơ hiện lên một tia khen ngợi, “Sau đó thì sao?”


Ngón tay thon thả trắng trẻo của Cố Niệm Chi nhẹ nhàng gõ nhịp trên bàn làm việc của Hà Chi Sơ: “Toàn bộ vụ án đã bị cảnh sát Đức lấy việc công làm việc tư phá hủy ngay từ ban đầu, cho nên chúng ta có lý do để tin rằng, rất có thể công tố viên và kiểm sát viên của Đức cũng sẽ làm việc rối loạn kỷ cương. Nếu vụ án này thắng, bị cáo nhận được trừng trị thích đáng, vậy thì vụ án dân sự của chúng ta chỉ đòi Cục cảnh sát địa phương nơi phát án ở Đức bồi thường, bởi vì lãnh đạo Cục cảnh sát của bọn họ đã tổ chức họp báo sớm, bôi nhọ người bị hại để bảo vệ bị cáo. Đó là hành vi vô trách nhiệm, vậy mà phía Đức lại chỉ cho vị cảnh sát cấp cao này lui về sau hậu trường, cho nghỉ phép dài hạn. Về chuyện này, em thấy rất khó chịu.”


Hà Chi Sơ hơi xoa cằm: “Nói rất đúng, án dân sự muốn đạt được tác dụng trừng phạt thì phải đòi bồi thường dân sự thật lớn. Nếu số lượng nhỏ, căn bản không hề có tác dụng trừng phạt gì cả.” Vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom