• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin chào thiếu tướng đại nhân Full 2023 (3 Viewers)

  • Chương 591

Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 591 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 591 CƯ DÂN MẠNG ĐỘ NÀY KHÔNG ỔN
“Thế còn được.” Đàm Đông Bang khẽ gật đầu, phiền não nói: “Đừng có khiến tôi loạn thêm nữa, gần đây uy tín trong dân chúng của tôi sụt giảm rất mạnh. Bạch Kiến Thành quả là có bản lĩnh thật, tẩm ngẩm tầm ngầm, mượn chuyện ba mẹ con bé du học sinh đó đi Đức khởi kiện mà hiện giờ danh tiếng của ông ta trong xã hội lại bùng lên, đã vượt qua tôi rồi.”


“Tôi biết rồi tôi biết rồi, ông cũng đừng lo lắng quá. Bạch Kiến Thành dựa hơi độ hot của người khác, ai mà không biết ông ta có ý gì? Ông ta tưởng mọi người ngu ngốc hết rồi chắc…” Thái Tụng Ngâm khinh bỉ bĩu môi, nói: “Người phụ trách truyền thông và xử lý quan hệ xã hội của chúng ta đâu rồi? Vì sao không ra mặt điều khiển tiết tấu chứ?”


“Còn điều khiển tiết tấu gì nữa? Bà tưởng họ chưa từng thử sao? Nhưng họ đều bị người khác đập ngược trở về đấy.” Đàm Đông Bang bực bội khó chịu, nói, “Bài viết đó viết cũng rất có lý. Chính xác là bất kể Bạch Kiến Thành muốn dựa hơi độ hot của chuyện đó, hay là có ý đồ riêng, thì ông ta thực sự cũng đã giúp đỡ cả nhà người ta. Hơn nữa, gia đình đó chẳng phải thân quen họ hàng gì với ông ta, thế nên lại càng làm nổi bật nhân cách phẩm chất cao đẹp của ông ta.”


“Phì! Lại còn nhân cách phẩm chất cao đẹp cơ đấy! Cư dân mạng độ này không ổn chút nào, sao lại dễ bị che mờ mắt như thế chứ!” Thái Tụng Ngâm vỗ bàn bồm bộp, “Chúng ta phải nghĩ cách để xoay chuyển cục diện thôi, không thể để nhà họ Bạch tiếp tục đắc ý được.”


“Còn có thể có cách gì được nữa?! Giờ chuyện của con gái chúng ta bị người ta hạ lệnh không cho xào xáo tiếp nữa rồi, độ nóng không thể theo kịp bên kia.” Đàm Đông Bang cũng đã hết đường xoay xở rồi.


“Chuyện này thì dễ.” Thái Tụng Ngâm là giảng viên của trường Đại học Truyền thông, lại thêm nhà họ Thái vốn là gia đình có truyền thống về nho giáo, rất có thế lực trong giới văn nghệ sĩ. Mấy người anh họ của bà ta đều mở công ty truyền thông, giải trí, Đàm Đông Bang có thể đột ngột nổi tiếng như cồn trong truyền thông xã hội cũng là nhờ bọn họ.


“Dễ như thế nào? Còn hai tháng nữa là đến kỳ bỏ phiếu rồi, giờ còn kịp được nữa không?” Đàm Đông Bang rất lo lắng, “Vụ án bên Đức kia, chắc chắn họ sẽ tiếp tục đẩy mạnh độ nóng của nó lên. Nghe nói nhà họ Bạch đã chi tiền để mời luật sư giỏi nhất của văn phòng luật sư lớn nhất nước Mỹ tới giúp bọn họ giải quyết phiên tòa dân sự này. Thời gian kiện tụng bên nước ngoài đều bị kéo ra rất dài, ông ta làm như vậy thì làm gì còn ai nhớ tới tôi nữa chứ!”


“Ông đừng có lo lắng quá mà!” Thái Tụng Ngâm vội khe khẽ vuốt lưng thuận khí cho Đàm Đông Bang, “Chẳng phải tôi đã nói rồi đó sao, ông đừng có để tâm đến chuyện truyền thông nữa. Để đó tôi lo.”


“Bà có cách thật sao?” Đàm Đông Bang liếc Thái Tụng Ngâm một cái, “Nhưng không được rầm rộ quá đâu, cẩn thận kẻo phản tác dụng đấy. Bà nói thử tôi nghe xem, bà định làm như thế nào nào?”


“Thôi được rồi, nói với ông cũng được. Tôi định tính thế này này.” Thái Tụng Ngâm bật máy tính lên, tìm một tin tức không lấy gì làm bắt mắt cho Đàm Đông Bang xem, “Ông còn nhớ Bạch Dư Sinh không?”


“Nhớ chứ, làm sao có thể quên được!… Cái thằng chó phản bội đó! Thứ giặc bán nước!” Đàm Đông Bang tức giận đập bàn đánh rầm một tiếng, “Làm cho nước ta phải chịu biết bao nhiêu tổn thất!”


“Đúng thế. Ông đừng quên, hắn ta là em trai ruột của Bạch Kiến Thành!” Thái Tụng Ngâm mỉm cười gõ vào một bài viết, “Ông nhìn này, chỉ cần làm cho tin tức này bị đẩy lên bảng tin hot một lần nữa thì lão Bạch Kiến Thành kia còn có mặt mũi tranh cử vị trí Thủ tướng nữa không?!”


Đàm Đông Bang lập tức hiểu ra ngay, “Làm vậy cũng được sao? Nhưng mà luật pháp nước ta không có tội liên đới, em trai của Bạch Kiến Thành phạm tội đâu có liên quan gì tới ông ta? Trên tổ chức đã sớm điều tra rõ ràng rồi, nếu có liên quan thì làm sao Bạch Kiến Thành có thể làm quyền Thủ tướng thay Đậu Vĩnh Thăng lâu như vậy được chứ?!”
“Vâng vâng, trên luật pháp thì không liên quan gì, nhưng việc bỏ phiếu tổng tuyển cử có xét trên mặt luật pháp đâu nào. Tổng tuyển cử ấy mà, là phải xem xem cử tri ủng hộ hay phản đối.” Nói đến lĩnh vực chuyên ngành của mình, Thái Tụng Ngâm vô cùng tự tin, “Thời buổi bây giờ, các mạng lưới truyền thông rất phát triển, đã dần có thực lực gây ảnh hưởng đến cục diện chính trị rồi. Chỉ cần tung tin tức này ra ngoài, sau đó thuê người canh sẵn ở các trang web lớn cũng như các diễn đàn chủ yếu để điều khiển tiết tấu thì dân chúng bình thường căn bản sẽ không nghĩ đến điểm này đâu. Họ sẽ chỉ cho rằng, Bạch Dư Sinh, em trai ruột của Bạch Kiến Thành là giặc bán nước, Bạch Kiến Thành cho dù là tránh hiềm nghi thì cũng nên rời khỏi đấu trường chính trị!”


Đàm Đông Bang thoáng sững sờ mất một chút, sau đó lại cười khổ nói: “Bạch Kiến Thành rời khỏi đấu trường chính trị ấy à?! Bà nghĩ nhiều quá rồi, tuyệt đối không có chuyện đó đâu. Tôi nói bà nghe nhé, bà có biết thế lực của cả gia tộc nhà họ Bạch lớn đến thế nào không?”


Thân bằng cố hữu thông gia họ hàng của nhà họ Bạch phủ sóng khắp cả giai cấp thượng lưu của Đế quốc Hoa Hạ, ngay cả nhà họ Tiết, nhà mẹ đẻ của Thái Tụng Ngâm ấy cũng có quan hệ thông gia bắn đại bác vài vòng với nhà họ Bạch mà.


Đương nhiên Thái Tụng Ngâm biết rõ điều này. Bà ta đứng ra sau lưng Đàm Đông Bang, xoa bóp massage đằng sau lưng đang cứng ngắc của ông ta, cười nói: “Còn cần ông phải nói nữa sao? Có điều, ông phải biết rằng, tạo dư luận trên mạng Internet chẳng khác gì chào giá trên trời, sau đó chờ đối phương trả giá xuống đất, nếu không, sẽ không tạo được hiệu quả mà mình kỳ vọng.”


“Ý bà là sao?”


“Ầy dà, để tôi lấy ví dụ thế này cho dễ hiểu nhé. Ông muốn bán thứ gì đó với giá một nghìn tệ, như vậy ông sẽ không thể rao giá một nghìn tệ được, vì chắc chắn đối phương sẽ mặc cả. Vì thế, muốn bán với giá một nghìn tệ, ông có thể rao giá hai nghìn tệ. Nếu đối phương chỉ mặc cả năm trăm tệ thì coi như ông có thể bán được giá một nghìn năm trăm tệ. Nếu đối phương mặc cả xuống một nửa, xuống đến một nghìn, thì đó cũng là cái giá mà ông muốn bán rồi… Làm truyền thông bằng dư luận trên mạng xã hội nó cũng theo cái nguyên lý như vậy đấy.”


Cách nói này của Thái Tụng Ngâm đã giúp Đàm Đông Bang hiểu ra ý bà ta rồi. Có điều, ông ta nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu rồi lại nói: “Vẫn nên thận trọng một chút, nếu không sẽ khiến cư dân mạng phản cảm đấy. Đến lúc đó, được cũng không bù được mất đâu.”


“Tôi biết rồi, tôi sẽ dặn họ để ý một chút.” Thái Tụng Ngâm dừng tay, “Ông thoải mái hơn chút nào chưa?”


“Đỡ hơn nhiều rồi, cảm ơn bà xã.” Đàm Đông Bang cười nắm lấy tay bà ta rồi đưa mắt tiễn bà ta ra ngoài.


Trong mấy ngày tiếp theo, tin tức có liên quan đến Bạch Dư Sinh trong kế hoạch của bọn họ còn chưa kịp xuất hiện thì các trang tin truyền thông của Đế quốc Hoa Hạ đã bị Giáo sư Hà Chi Sơ, giáo sư đặc biệt mời giảng của khoa Pháp luật trường Đại học B phủ sóng toàn bộ rồi.


Thì ra anh ta cũng chính là người cộng tác với văn phòng luật sư lớn nhất nước Mỹ, cũng là luật sư có giá trị con người lớn nhất của nước Mỹ.


Lần này anh ta nhận biện hộ giúp trong phiên tòa gia đình nữ du học sinh bình thường kia. Tuy là nhà họ Bạch trả tiền nhưng anh ta đã tỏ ý nói rằng, phí luật sư cuối cùng sẽ khấu trừ theo tỉ lệ phần trăm từ số tiền án phí của tòa án sau khi phiên tòa này đánh thắng.


Như vậy cũng có nghĩa là, nếu phiên tòa này không thắng, nhà họ Bạch sẽ không phải tốn một xu nào cả.
Sau khi phiên tòa này thắng, nhà họ Bạch cũng vẫn không cần phải tự móc tiền túi của mình ra, vì phí luật sư sẽ trích từ tiền án phí của tòa án, cũng chính là từ tiền bồi thường mà đối phương phải trả.


Tin tức này vừa được tung ra, phối thêm với bức ảnh nghiêng đầy phong thái tài giỏi mẫu mực, tuấn tú của Hà Chi Sơ, khiến cả giới truyền thông chỉ soi diện mạo kia lập tức phát điên phát cuồng.


Luật sư tốt bụng như thế này, tài giỏi phi phàm như thế này, lại còn đẹp trai ngời ngời như thế này… Có để cho người ta sống nữa không đây?!


Gần như chỉ trong chớp mắt, fanclub của Hà Chi Sơ đã được tuyên bố thành lập trên weibo, mà Cố Niệm Chi lại ẩn thân khỏi cơn phong ba này một cách vô cùng thần kỳ. Trừ những người thân quen bên cô ra, gần như không có ai biết cô là trợ lý chính của Hà Chi Sơ cùng anh ta đi Đức để theo phiên tòa.


Vì lý do đó, Hà Chi Sơ đột nhiên trở thành nhân vật nổi tiếng trên mạng, cũng làm nổi bật lên sự tính toán của nhà họ Bạch trở nên quá chi li.


Các công ty truyền thông có mối quan hệ với Thái Tụng Ngâm đều lập tức đưa tin theo. Ngoài việc khen ngợi Hà Chi Sơ ra, họ cũng bắt đầu điều khiển hướng gió dư luận đối với Bạch Kiến Thành, ngầm trào phúng ông ta không tốn một xu nào cũng đeo được cái mác “Mạnh Thường Quân” lên người, vì tranh cử, đến bánh bao thịt người cũng ăn sạch…


Thấy bài báo này, Bạch Kiến Thành vô cùng xấu hổ. Ông vội vàng sai người liên lạc với văn phòng luật sư bên Mỹ, nói rõ rằng mình sẽ trả hết phí luật sư. Bất kể phiên tòa đó có thể cãi thắng hay không thì ông cũng sẽ không thiếu một xu nào của họ.


Văn phòng luật sư bên Mỹ không dám tự ý quyết định, bèn lập tức báo lại tin của nhà họ Bạch cho Hà Chi Sơ.


Cố Niệm Chi là trợ lý và trợ giảng của anh ta, nên hai hôm nay phần lớn thời gian đều ở nhà Hà Chi Sơ giúp anh ta sắp xếp, xử lý các tài liệu tham khảo và sách chuyên ngành mà anh ta muốn mang đi.


Mấy hôm nay Cố Niệm Chi bị cảm nhẹ, buổi tối uống thuốc cảm xong, chưa thu dọn được bao lâu, đầu đã nặng trịch rồi. Cô đi ra sofa ngồi nghỉ một lát, không ngờ ngồi nhắm mắt dưỡng thần thôi mà ngủ quên luôn trên ghế sofa.


Hà Chi Sơ không gọi cô dậy, chỉ cầm một tấm chăn mỏng ra đắp lên người cho cô.


Lúc này, vừa khéo văn phòng luật sư bên Mỹ gửi email tới. Xem xong, anh ta nhấc máy gọi thẳng sang bên đó, hỏi: “Mary, chuyện gì thế?”


“Luật sư Hà ạ? Anh gọi điện sang thế này thì tốt quá, chúng tôi đang không biết làm thế nào đây! Người của nhà họ Bạch nhất quyết muốn thanh toán toàn bộ chi phí luật sư…”


Hiện giờ, trong lòng Mary, cô thư ký của văn phòng luật sư bên Mỹ, đang muốn sụp đổ rồi. Cô ta thực sự chưa từng thấy ai tranh giành trả tiền thế này bao giờ đâu.


Lại còn kiểu: Không cho tôi trả tiền, tôi liều mạng với các người nữa chứ!


Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Hà Chi Sơ lại cầm điện thoại tra weibo, hiểu ra ngay lý do mà nhà họ Bạch làm như vậy.


Anh ta nghiêng người ngồi xuống ghế sofa, Cố Niệm Chi ngủ ngay ở chỗ cách anh ta không xa, chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm được vào đầu cô.
Cửa sổ phòng khách đang mở, làn gió đêm man mát se se nhẹ lẻn vào qua lớp rèm lụa cửa sổ. Hà Chi Sơ dém lại chăn cho Cố Niệm Chi xong mới thấp giọng nói với đầu dây bên kia: “… Họ muốn trả tiền à? Họ trả nổi không? Dù có thể trả nổi đi chăng nữa, lẽ nào họ không sợ người khác hoài nghi rằng lai lịch đồng tiền của họ bất chính sao?”


Phí luật sư của Hà Chi Sơ là giá trên trời.


Trước đây trong những vụ của luật doanh nghiệp, chỉ cần mười phút là làm xong được một vụ, chi phí cho một phút là năm mươi nghìn đô la Mỹ, mười phút tương đương với năm trăm nghìn đô. Đối với những công ty lớn ở tầng lớp thượng lưu mà nói thì số tiền đó có thể coi là nằm trong ngân sách của bọn họ.


Nhưng khi tham gia vụ kiện án dân sự lại mang cả yếu tố hình sự, thì một lần ra tòa phải mất tới một tiếng. Tính toán tất cả tài sản của nhà họ Bạch lại, có lẽ cũng tạm đủ để Hà Chi Sơ theo được trọn vẹn vụ kiện này nhỉ?


Thế nhưng đương nhiên, đời nào nhà họ Bạch lại chịu táng gia bại sản vì gia đình nhà người khác chứ?


Thư ký Mary hiểu ý của Hà Chi Sơ, lại hỏi tiếp: “Vậy luật sư Hà định làm thế nào ạ? Đối phương tỏ rõ ý định rằng không trả một xu nào thì không được đâu. Anh cũng biết họ sắp tổng tuyển cử rồi, bị người ta nói là hưởng sái độ hot thì thực sự không có lợi cho việc tranh cử của họ.” Vietwriter.vn


Văn phòng luật sư cũng nhìn từng đối tượng để cư xử.


Bạch Kiến Thành là một trong các ứng cử viên vào vị trí Thủ tướng của Đế quốc Hoa Hạ, rất có khả năng trở thành Thủ tướng tương lai. Dựa trên nguyên tắc xây dựng mối quan hệ tốt với họ để sau này tiện bề làm ăn thì văn phòng luật sư của Mỹ cũng sẽ không làm khó ông ấy.


Hà Chi Sơ nghĩ một lúc, nói: “Vậy thì tính cho họ giá hữu nghị đi. Cứ tính theo mức phí cao nhất của nhân viên bên tôi là được.”


Phí luật sư của Hà Chi Sơ là giá trên trời, nhưng phí của các nhân viên bên anh ta thì không phải như thế, cao nhất chỉ tầm một nghìn đô la Mỹ một giờ thôi.


Mức giá như thế này, chắc chắn nhà họ Bạch có thể gánh nổi.


“Ngoài ra, chúng ta nhất định cũng phải muốn phần trăm trích từ tiền bồi thường vụ kiện.” Hà Chi Sơ không làm những phi vụ làm ăn thua lỗ bao giờ. Nếu đã làm luật sư thì phải cân nhắc chu đáo hơn người khác một chút.


“Đó là chuyện tất nhiên rồi. Để tôi báo giá lại cho họ. Cảm ơn Luật sư Hà đã thông cảm.” Cô thư ký kia vui vẻ cúp điện thoại, chuẩn bị một bộ hợp đồng mới cho nhà họ Bạch.


Cúp máy xong, Hà Chi Sơ đưa mắt nhìn ra bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ, đột nhiên cảm thấy cực kì thèm hương vị của bia đen.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom