-
Chap 9: Xin nàng hãy sống
Chap 9: “ Xin nàng hãy sống.”
“ Tình yêu của một vampire và một con người là một điều cấm
Tình yêu của một vampire và một đứa con lai là một sự sỉ nhục”
***
Ngày hôm sau Hàn Phong vội vã phi ngựa về cung, trên tay hắn là Lệ Hân đang mê mụi trong cơn mơ. Chất độc tuy đã được hút hết ra khỏi cơ thể của nó nhưng thật chất nộc độc của nó vẫn chưa được lấy ra khỏi dòng máu nóng hổi kia. Hàn Phong cần phải về cung thật nhanh, hy vọng rằng Thái Y sẽ có cách chữa trị, nếu không hắn sẽ không giữ được cái mạng bé nhỏ này. Hàn Phong đã nhận ra được sự khác biệt giữa nó và vampire chủng tộc ngay từ lần đầu gặp nhau, trên cơ thể nó tỏa ra một mùi hương kì lạ, ánh mắt không rực lửa, khát máu mà thay vào đó là một màu đỏ dịu dàng, hiền từ. Cơ thể của một vampire chủng tộc như Hàn Phong và Diệp Lạc có khả năng hóa giải tất cả các loại độc rất nhanh, các vết thương cũng từ đó mà lành trong phút chốc. Tuy nhiện họ sẽ thật sự chết khi bị đốt bởi lửa của Quỷ và thanh kiếm từ Quỷ. Còn cơ thể của Lệ Hân vẫn có nửa vampire nhưng còn nửa kia là Quỷ nên khả năng vampire vẫn chưa thật sự thức tỉnh, chống lại loại độc này. Theo những gì hắn biết về con lai, là một vampire mạnh nhất, đứng trên cả loại chủng tộc. Nhưng toàn bộ sức mạnh được thoát ra khi dòng máu vampire trong người cô ấy thật sự thức tỉnh.
***
Trong cơn mê mụi, nó lại thấy mình trở về hiện tại, nó thấy anh hai, bố và cả mẹ vẫn đang sống tốt, tuy nhiên nó vẫn nằm đó, một cái xác không hồn. Những gì nó làm được là lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt của anh hai nó, hôn nhẹ vào má của mẹ nó, và ôm chặt ba trong vô vọng. Nó thật sự muốn trở về, một cuộc sống hạnh phúc với gia đình, nhưng sâu trong tim nó vẫn có một chút luyến tiết về thế giới kia, bởi vì tim nó đã có một hình bóng của ai đó rồi. Sẽ thật khó khan để trở về, nhưng cũng thật khó để bỏ hình bóng ai đó ra khỏi trái tim.
**
- Truyền tất cả Thái y giỏi nhất trong cung cho ta! – Hàn Phong truyền lệnh khẩn cấp, gương mặt lo lắng đến tột độ đứng bên giường của Lệ Hân. Diệp Lạc được tin Hàn Phong và Lệ Hân đã hồi cung cũng vội đến thăm dò tin tức.
- Bẩm Vương Gia, Lệ Hân đã hồi cung nhưng… nhưng
- Nói mau, đã có chuyện gì xảy ra. Ngươi còn không nói thì đừng trách ta
- Dạ bẩm Vương Gia, ả ta bị trúng độc, hiện tại đang ở cung của Hoàng Thượng ạ. – Nghe được tin đó như tiếng sét đánh ngang tai của Diệp Lạc, hắn đứng người lại, nó bị trúng độc ư? Ở cung của Hàn Phong? Hắn lập tức rời cung sang Hàn Phong cung.
Hàn Phong đang tìm mọi Thái y để chữa trị cho Lệ Hân. Chất độc vẫn chưa được lấy ra cho đến khi Quyết Đông xuất hiện. Quyết Đông cũng là một vampire, là con thứ 5 của Hoàng Đế. Hắn ta là một tên Thái y nổi tiếng cả thiên hạ, chỉ mỗi tội hắn rất ít khi ra tay cứu giúp bệnh nhân. Đặc biệt lần này được tin Lệ Hân trúng độc nên hắn đích than ghé thăm.
- Ngươi làm gì ở đây? – Hàn Phong lạnh giọng hướng về phía Quyết Đông
- Ta đến chữa bệnh. – Hắn buông câu nhẹ nhàng rồi tiến lại giường Lệ Hân, bắt mạch cho nó. Gương mặt không chút biểu cảm của Diệp Lạc chăm chú quan sát nét mặt của Lệ Hân, chỉ mong cô mở mắt, cười nhẹ với hắn như mọi ngày thôi.
Cả Hoàng cung chiềm ngậm trong sự căng thẳng, từ phi tần cho đến Hoàng Hậu không ai dám lên tiếng vì Hoàng Thượng đã có lệnh ai tự ý vào cung của hắn sẽ bị chém đầu ngay lập tức. Sau hang giờ, Quyết Đông vẫn cứ ngồi đó, gương mặt không chút chuyển động, truyền lệnh
- Mang con dao đến cho ta.
- Ngươi định làm gì? – Diệp Lạc tức giận tiến về phía Quyết Đông
- Ta đang tìm cách chữa bệnh cho vị “ phu thê” yêu quý của huynh đây.
- Diệp Lạc, cứ để hắn làm. – Hàn Phong buông lời ngăn cản Diệp Lạc đang điên tiết lên.
Hắn dùng con dao cắt ngay mạch máu của Lệ Hân, giòng máu tuông ra một cách nhanh chóng, mùi máu tanh nồng làm cho cả ba phải gồng mình không suy nghĩ tới cảm giác khoái cảm khi nuốt máu kia. Giòng máu tuôn ra lập tức trở thành màu đen do ảnh hưởng của chất độc. Ngoài ra Quyết Đông còn cho Lệ Hân uống một thứ thảo dược do hắn tự chế có thể giải tất cả loại độc. Diệp Lạc nhắm nghiền mắt lại, lòng thầm lo lắng, hắn có thể sẵn sang bỏ tất cả để cứu được Lệ Hân, ngày cả tính mạng. Mồ hôi trên gương mặt Hàn Phong không ngừng tuông rơi, lỗi là do hắn, là do hắn lạnh lùng, vô tâm để nó bị trúng độc trước mặt hắn như thế kia. Quyết Đông vẫn không chút biểu cảm, tuy nhiên hắn cũng có chút tỉ mỉ điều chế lượng thảo dược cho Lệ Hân.
Sau ba canh giờ, cuối cùng nộc độc cũng lấy ra được khỏi cơ thể Lệ Hân. Ai cũng cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, nhưng còn Lệ Hân đang mất rất nhiều máu, hiện tại vẫn đang còn hôn mê.
Hàn Phong bỏ ra ngoài tránh ngửi thấy mùi máu tanh, chỉ còn Quyết Đông và Diệp Lạc ở lại.
- Huynh lấy đâu ra đứa con lai này?
- Chuyện đấy không phải của ngươi.
- Huynh cũng biết huynh và cả Hàn Phong không được yêu cô ta đâu đấy.
- Ta tự biết giới hạn của mình.
- Đệ cũng hy vọng vậy. – Quyết Đông để lại một nụ cười gian tà rồi rời đi. Căn phòng trở nên im lặng đến đáng sợ. Ba người, ba thế giới khác nhau. Trải qua tất cả mọi chuyện, cho đến thời điểm hiện tại Diệp Lạc và Hàn Phong vẫn không kiềm chế được cảm xúc nơi trái tim mình. Nhưng sự thật một vampire chủng tộc thì không được phép yêu một đứa con, vì đó là một sự sỉ nhục.
“ Tình yêu của một vampire và một con người là một điều cấm
Tình yêu của một vampire và một đứa con lai là một sự sỉ nhục”
***
Ngày hôm sau Hàn Phong vội vã phi ngựa về cung, trên tay hắn là Lệ Hân đang mê mụi trong cơn mơ. Chất độc tuy đã được hút hết ra khỏi cơ thể của nó nhưng thật chất nộc độc của nó vẫn chưa được lấy ra khỏi dòng máu nóng hổi kia. Hàn Phong cần phải về cung thật nhanh, hy vọng rằng Thái Y sẽ có cách chữa trị, nếu không hắn sẽ không giữ được cái mạng bé nhỏ này. Hàn Phong đã nhận ra được sự khác biệt giữa nó và vampire chủng tộc ngay từ lần đầu gặp nhau, trên cơ thể nó tỏa ra một mùi hương kì lạ, ánh mắt không rực lửa, khát máu mà thay vào đó là một màu đỏ dịu dàng, hiền từ. Cơ thể của một vampire chủng tộc như Hàn Phong và Diệp Lạc có khả năng hóa giải tất cả các loại độc rất nhanh, các vết thương cũng từ đó mà lành trong phút chốc. Tuy nhiện họ sẽ thật sự chết khi bị đốt bởi lửa của Quỷ và thanh kiếm từ Quỷ. Còn cơ thể của Lệ Hân vẫn có nửa vampire nhưng còn nửa kia là Quỷ nên khả năng vampire vẫn chưa thật sự thức tỉnh, chống lại loại độc này. Theo những gì hắn biết về con lai, là một vampire mạnh nhất, đứng trên cả loại chủng tộc. Nhưng toàn bộ sức mạnh được thoát ra khi dòng máu vampire trong người cô ấy thật sự thức tỉnh.
***
Trong cơn mê mụi, nó lại thấy mình trở về hiện tại, nó thấy anh hai, bố và cả mẹ vẫn đang sống tốt, tuy nhiên nó vẫn nằm đó, một cái xác không hồn. Những gì nó làm được là lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt của anh hai nó, hôn nhẹ vào má của mẹ nó, và ôm chặt ba trong vô vọng. Nó thật sự muốn trở về, một cuộc sống hạnh phúc với gia đình, nhưng sâu trong tim nó vẫn có một chút luyến tiết về thế giới kia, bởi vì tim nó đã có một hình bóng của ai đó rồi. Sẽ thật khó khan để trở về, nhưng cũng thật khó để bỏ hình bóng ai đó ra khỏi trái tim.
**
- Truyền tất cả Thái y giỏi nhất trong cung cho ta! – Hàn Phong truyền lệnh khẩn cấp, gương mặt lo lắng đến tột độ đứng bên giường của Lệ Hân. Diệp Lạc được tin Hàn Phong và Lệ Hân đã hồi cung cũng vội đến thăm dò tin tức.
- Bẩm Vương Gia, Lệ Hân đã hồi cung nhưng… nhưng
- Nói mau, đã có chuyện gì xảy ra. Ngươi còn không nói thì đừng trách ta
- Dạ bẩm Vương Gia, ả ta bị trúng độc, hiện tại đang ở cung của Hoàng Thượng ạ. – Nghe được tin đó như tiếng sét đánh ngang tai của Diệp Lạc, hắn đứng người lại, nó bị trúng độc ư? Ở cung của Hàn Phong? Hắn lập tức rời cung sang Hàn Phong cung.
Hàn Phong đang tìm mọi Thái y để chữa trị cho Lệ Hân. Chất độc vẫn chưa được lấy ra cho đến khi Quyết Đông xuất hiện. Quyết Đông cũng là một vampire, là con thứ 5 của Hoàng Đế. Hắn ta là một tên Thái y nổi tiếng cả thiên hạ, chỉ mỗi tội hắn rất ít khi ra tay cứu giúp bệnh nhân. Đặc biệt lần này được tin Lệ Hân trúng độc nên hắn đích than ghé thăm.
- Ngươi làm gì ở đây? – Hàn Phong lạnh giọng hướng về phía Quyết Đông
- Ta đến chữa bệnh. – Hắn buông câu nhẹ nhàng rồi tiến lại giường Lệ Hân, bắt mạch cho nó. Gương mặt không chút biểu cảm của Diệp Lạc chăm chú quan sát nét mặt của Lệ Hân, chỉ mong cô mở mắt, cười nhẹ với hắn như mọi ngày thôi.
Cả Hoàng cung chiềm ngậm trong sự căng thẳng, từ phi tần cho đến Hoàng Hậu không ai dám lên tiếng vì Hoàng Thượng đã có lệnh ai tự ý vào cung của hắn sẽ bị chém đầu ngay lập tức. Sau hang giờ, Quyết Đông vẫn cứ ngồi đó, gương mặt không chút chuyển động, truyền lệnh
- Mang con dao đến cho ta.
- Ngươi định làm gì? – Diệp Lạc tức giận tiến về phía Quyết Đông
- Ta đang tìm cách chữa bệnh cho vị “ phu thê” yêu quý của huynh đây.
- Diệp Lạc, cứ để hắn làm. – Hàn Phong buông lời ngăn cản Diệp Lạc đang điên tiết lên.
Hắn dùng con dao cắt ngay mạch máu của Lệ Hân, giòng máu tuông ra một cách nhanh chóng, mùi máu tanh nồng làm cho cả ba phải gồng mình không suy nghĩ tới cảm giác khoái cảm khi nuốt máu kia. Giòng máu tuôn ra lập tức trở thành màu đen do ảnh hưởng của chất độc. Ngoài ra Quyết Đông còn cho Lệ Hân uống một thứ thảo dược do hắn tự chế có thể giải tất cả loại độc. Diệp Lạc nhắm nghiền mắt lại, lòng thầm lo lắng, hắn có thể sẵn sang bỏ tất cả để cứu được Lệ Hân, ngày cả tính mạng. Mồ hôi trên gương mặt Hàn Phong không ngừng tuông rơi, lỗi là do hắn, là do hắn lạnh lùng, vô tâm để nó bị trúng độc trước mặt hắn như thế kia. Quyết Đông vẫn không chút biểu cảm, tuy nhiên hắn cũng có chút tỉ mỉ điều chế lượng thảo dược cho Lệ Hân.
Sau ba canh giờ, cuối cùng nộc độc cũng lấy ra được khỏi cơ thể Lệ Hân. Ai cũng cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, nhưng còn Lệ Hân đang mất rất nhiều máu, hiện tại vẫn đang còn hôn mê.
Hàn Phong bỏ ra ngoài tránh ngửi thấy mùi máu tanh, chỉ còn Quyết Đông và Diệp Lạc ở lại.
- Huynh lấy đâu ra đứa con lai này?
- Chuyện đấy không phải của ngươi.
- Huynh cũng biết huynh và cả Hàn Phong không được yêu cô ta đâu đấy.
- Ta tự biết giới hạn của mình.
- Đệ cũng hy vọng vậy. – Quyết Đông để lại một nụ cười gian tà rồi rời đi. Căn phòng trở nên im lặng đến đáng sợ. Ba người, ba thế giới khác nhau. Trải qua tất cả mọi chuyện, cho đến thời điểm hiện tại Diệp Lạc và Hàn Phong vẫn không kiềm chế được cảm xúc nơi trái tim mình. Nhưng sự thật một vampire chủng tộc thì không được phép yêu một đứa con, vì đó là một sự sỉ nhục.
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook