Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-127
Chương 127: Xin chào, vampire đại vương của ta (17)
Hóa ra thế giới vampire này cũng chia thành những lĩnh vực và cấp khác nhau cũng giống như nhân loại. Nếu nhân loại thì có lĩnh vực kinh tế hay thiết kế các kiểu thì vampire có những lĩnh vực riêng như lĩnh vực phòng thủ hay là làm ảo ảnh.
Nếu như năng lực vampire nào thiên về lĩnh vực nào nhiều hơn thì sẽ thành thạo về kĩ năng lĩnh vực đó.
Còn về bằng cấp thì chia theo số tuổi, số tuổi càng cao thì bằng cấp càng mạnh, sức mạnh cũng tỉ lệ như thế. Đương nhiên cũng xảy ra một số hiện tượng nhưng thiên tài có sức mạnh vượt xa số tuổi. Cũng chỉ là số ít thôi, không đáng nhắc đến làm gì. Dù gì thế giới này cũng đã có nam chủ rồi thì làm gì còn nam chủ nào khác nữa đâu mà có thiên tài.
Chờ khi Hạ Hạ đã đi khuất bóng rồi thì vampire kia bắt đầu đối chất với Lục Ngạn.
"Ngài vì sao lại đem bán nhân về đây? Nơi này không thích hợp cho cô ta ngài biết không?"
Lục Ngạn điềm tĩnh gật đầu một cái: "Đương nhiên biết. Em ấy nói em ấy bị truy nã không còn nơi để đi nên ta mới để em ấy ở đây. Nếu không ta cũng chẳng muốn em ấy ở nơi nguy hiểm thế này."
Vampire này nghe xong đờ người ra một chút.
Thật không ngờ ngài Lục Ngạn sẽ có ngày nói chuyện xưng hô dịu dàng với một người như thế. Không lẽ ngài ấy dính vào lưới tình rồi?
"Ngài thích cô ta? Lục Ngạn đại nhân, ngài nên nhớ cô ta là một bán nhân đó, chưa kể cô ta còn bị truy nã ở bên nhân loại, chắc chắn không phải người tốt lành gì."
Lục Ngạn thẳng thắng gật đầu: "Đương nhiên, em ấy chỉ tốt với ta thôi."
Vampire: "..."
"Ta thật sự không nói nổi với ngài nữa. Cô ta tên gì vì sao bị truy nã?"
"Thương Khinh."
Vampire: "..."
"Cái gì?!? Ngài nói cô ta tên Thương Khinh?!"
Lục Ngạn gật đầu. Nhìn vẻ mặt tên vampire hắn có chút không tên này thì có làm sao.
Vampire lo chổng vó: "Thương Khinh cô ta là một purified nổi tiếng đó! Không biết đã bao nhiêu vampire chết dưới lưỡi kiếm bạc của cô ta. Ngài không biết hay là ngài ngốc vậy?"
Lục Ngạn nhíu mày nhìn bộ dáng lấy tay ôm đầu của tên vampire rồi động tác như một tên hề của gã, hắn đỡ trán nói: "Đương nhiên ta biết. Nhưng mà ngươi có cần làm quá lên vậy không?"
Vampire vội vàng lắc lắc Lục Ngạn: "Ngài biết mà ngày còn dẫn cô ta về đây! Ông trời của ta ơi, ngài còn lí trí không vậy? Chúng ta phải nhanh bỏ trốn thôi."
Tên vampire này lo đến mất não quên rằng cho dù Hạ Hạ mạnh thế nào thì cũng chỉ là một bán nhân, nếu hắn và Lục Ngạn hợp lại cũng có thể giết được cô.
Đương nhiên là chỉ được khi Hạ Hạ không dùng những thứ của cô thôi, chứ nếu cô dùng thực lực thật thì mười vampire cô cũng cân được hết.
Lục Ngạn ghét bỏ xua tay vampire đi, hắn phủi phủi áo nói: "Không cần hoảng, em ấy không hại chúng ta. Là đồng binh!"
Vampire nghe vậy hơi ổn định được một chút, gã không tin tưởng hỏi lại: "Một purified mà lại đi giúp một vampire á?"
Lục Ngạn liếc nhìn gã: "Không tin ta?"
Vampire biết đường sống mà quay đầu: "Ta đương nhiên tin ngài, nhưng mà về vị Thương Khinh kia ta không tin tưởng cho lắm."
Lục Ngạn liếc mắt nhìn gã, nhìn đến ra gà của gã muốn nổi cả lên. Bấy giờ hắn mới lên tiếng: "Cũng đâu phải người của ngươi, ngươi tin hay không cũng chẳng liên quan và cũng chẳng quan trọng."
Nói xong hắn cũng không chờ vampire kịp phản ứng mà đi lên lầu. Ở dưới đây tên vampire này ôm lấy mặt mình và la với chính bản thân mình.
"Ngài Lục Ngạn bị tình yêu làm cho mù quáng rồi!"
Bỗng dưng Lục Ngạn lại quay lại còn nói với tên vampire: "Tối nay lại có tiệc rượu, lúc đó chuẩn bị váy sẵn. Em ấy đi cùng ta!" nói xong thì lại đi mất.
Vampire: "..."
Gã cảm thấy gã là một con vampire đáng thương nhất trên đời. Rõ ràng lo an nguy cho người trên mình nhưng người đó lại hoàn toàn không nghe, còn mù quáng tin vào tình yêu.
Trong lòng không phục nhưng lệnh của boss thì vẫn phải làm.
Vampire cảm thấy gã nên tìm một nhà vệ sinh nào đó khóc ngất ở trong đó cho xong.
ngôn tình hoàn
Nếu như chủ nhân được bạn tận tình khuyên nhưng mà vẫn không chịu tin mà lại tin vào tình yêu một cách mù quáng thì nên làm sao? Online chờ gấp gấp gấp!
...
Tiểu kịch trường:
Vampire: Ngài Lục Ngạn bị tình iu làm cho mù quáng rồi! Tui cũng bị nhồi cơm tró cho đầy bụng rồi!
Tác giả cười hì hì vỗ vai: Lần sau nếu đói không cần uống máu cứ đến đây ăn cẩu lương.
Lục Ngạn đóng cửa: Tiễn khách, phiền quá không chào đón.
Vampire khóc ngất ở nhà vệ sinh rồi.
Hóa ra thế giới vampire này cũng chia thành những lĩnh vực và cấp khác nhau cũng giống như nhân loại. Nếu nhân loại thì có lĩnh vực kinh tế hay thiết kế các kiểu thì vampire có những lĩnh vực riêng như lĩnh vực phòng thủ hay là làm ảo ảnh.
Nếu như năng lực vampire nào thiên về lĩnh vực nào nhiều hơn thì sẽ thành thạo về kĩ năng lĩnh vực đó.
Còn về bằng cấp thì chia theo số tuổi, số tuổi càng cao thì bằng cấp càng mạnh, sức mạnh cũng tỉ lệ như thế. Đương nhiên cũng xảy ra một số hiện tượng nhưng thiên tài có sức mạnh vượt xa số tuổi. Cũng chỉ là số ít thôi, không đáng nhắc đến làm gì. Dù gì thế giới này cũng đã có nam chủ rồi thì làm gì còn nam chủ nào khác nữa đâu mà có thiên tài.
Chờ khi Hạ Hạ đã đi khuất bóng rồi thì vampire kia bắt đầu đối chất với Lục Ngạn.
"Ngài vì sao lại đem bán nhân về đây? Nơi này không thích hợp cho cô ta ngài biết không?"
Lục Ngạn điềm tĩnh gật đầu một cái: "Đương nhiên biết. Em ấy nói em ấy bị truy nã không còn nơi để đi nên ta mới để em ấy ở đây. Nếu không ta cũng chẳng muốn em ấy ở nơi nguy hiểm thế này."
Vampire này nghe xong đờ người ra một chút.
Thật không ngờ ngài Lục Ngạn sẽ có ngày nói chuyện xưng hô dịu dàng với một người như thế. Không lẽ ngài ấy dính vào lưới tình rồi?
"Ngài thích cô ta? Lục Ngạn đại nhân, ngài nên nhớ cô ta là một bán nhân đó, chưa kể cô ta còn bị truy nã ở bên nhân loại, chắc chắn không phải người tốt lành gì."
Lục Ngạn thẳng thắng gật đầu: "Đương nhiên, em ấy chỉ tốt với ta thôi."
Vampire: "..."
"Ta thật sự không nói nổi với ngài nữa. Cô ta tên gì vì sao bị truy nã?"
"Thương Khinh."
Vampire: "..."
"Cái gì?!? Ngài nói cô ta tên Thương Khinh?!"
Lục Ngạn gật đầu. Nhìn vẻ mặt tên vampire hắn có chút không tên này thì có làm sao.
Vampire lo chổng vó: "Thương Khinh cô ta là một purified nổi tiếng đó! Không biết đã bao nhiêu vampire chết dưới lưỡi kiếm bạc của cô ta. Ngài không biết hay là ngài ngốc vậy?"
Lục Ngạn nhíu mày nhìn bộ dáng lấy tay ôm đầu của tên vampire rồi động tác như một tên hề của gã, hắn đỡ trán nói: "Đương nhiên ta biết. Nhưng mà ngươi có cần làm quá lên vậy không?"
Vampire vội vàng lắc lắc Lục Ngạn: "Ngài biết mà ngày còn dẫn cô ta về đây! Ông trời của ta ơi, ngài còn lí trí không vậy? Chúng ta phải nhanh bỏ trốn thôi."
Tên vampire này lo đến mất não quên rằng cho dù Hạ Hạ mạnh thế nào thì cũng chỉ là một bán nhân, nếu hắn và Lục Ngạn hợp lại cũng có thể giết được cô.
Đương nhiên là chỉ được khi Hạ Hạ không dùng những thứ của cô thôi, chứ nếu cô dùng thực lực thật thì mười vampire cô cũng cân được hết.
Lục Ngạn ghét bỏ xua tay vampire đi, hắn phủi phủi áo nói: "Không cần hoảng, em ấy không hại chúng ta. Là đồng binh!"
Vampire nghe vậy hơi ổn định được một chút, gã không tin tưởng hỏi lại: "Một purified mà lại đi giúp một vampire á?"
Lục Ngạn liếc nhìn gã: "Không tin ta?"
Vampire biết đường sống mà quay đầu: "Ta đương nhiên tin ngài, nhưng mà về vị Thương Khinh kia ta không tin tưởng cho lắm."
Lục Ngạn liếc mắt nhìn gã, nhìn đến ra gà của gã muốn nổi cả lên. Bấy giờ hắn mới lên tiếng: "Cũng đâu phải người của ngươi, ngươi tin hay không cũng chẳng liên quan và cũng chẳng quan trọng."
Nói xong hắn cũng không chờ vampire kịp phản ứng mà đi lên lầu. Ở dưới đây tên vampire này ôm lấy mặt mình và la với chính bản thân mình.
"Ngài Lục Ngạn bị tình yêu làm cho mù quáng rồi!"
Bỗng dưng Lục Ngạn lại quay lại còn nói với tên vampire: "Tối nay lại có tiệc rượu, lúc đó chuẩn bị váy sẵn. Em ấy đi cùng ta!" nói xong thì lại đi mất.
Vampire: "..."
Gã cảm thấy gã là một con vampire đáng thương nhất trên đời. Rõ ràng lo an nguy cho người trên mình nhưng người đó lại hoàn toàn không nghe, còn mù quáng tin vào tình yêu.
Trong lòng không phục nhưng lệnh của boss thì vẫn phải làm.
Vampire cảm thấy gã nên tìm một nhà vệ sinh nào đó khóc ngất ở trong đó cho xong.
ngôn tình hoàn
Nếu như chủ nhân được bạn tận tình khuyên nhưng mà vẫn không chịu tin mà lại tin vào tình yêu một cách mù quáng thì nên làm sao? Online chờ gấp gấp gấp!
...
Tiểu kịch trường:
Vampire: Ngài Lục Ngạn bị tình iu làm cho mù quáng rồi! Tui cũng bị nhồi cơm tró cho đầy bụng rồi!
Tác giả cười hì hì vỗ vai: Lần sau nếu đói không cần uống máu cứ đến đây ăn cẩu lương.
Lục Ngạn đóng cửa: Tiễn khách, phiền quá không chào đón.
Vampire khóc ngất ở nhà vệ sinh rồi.
Bình luận facebook