Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-129
Chương 129: Xin chào, vampire đại vương của ta (19)
Việc gì phải đối mặt đương nhiên không sớm thì muộn cũng phải đối mặt thôi.
Hạ Hạ vẫn cùng Lục Ngạn đi đến buổi tiệc hoàng gia vampire và việc gặp phải Lục Giản là điều không thể tránh khỏi.
Hắn ta hứng thú nhìn chằm chằm Hạ Hạ nhưng lời nói lại chuyển về phía Lục Ngạn, ba phần chế giễu bảy phần tò mò.
"Thật không ngờ người tưởng như không bao giờ gần nữ sắc như ngươi một ngày lại dẫn theo một người phụ nữ đến đây."
Lúc trước khi đi thì Hạ Hạ và Lục Ngạn đã hẹn nhau rằng cho dù Lục Giản có nói gì thì Hạ Hạ cũng không được lên tiếng để cho Lục Ngạn tự giải quyết.
Bởi vậy nên Hạ Hạ không thèm lên tiếng, nếu cô lên tiếng thì lần sau không còn được cùng Lục Ngạn đi đến những chỗ này nữa.
Lục Ngạn nói: "Cũng đâu bằng ngươi mỗi ngày một ngươi nhưng không bao giờ đem theo những người đó đến nơi này."
Lục Giản chính là một tên hôm nay một cô ngày mai cô khác chính xác là một tên tra vampire chính hiệu.
Hắn nghe Lục Ngạn nói thế về mình một chút cũng không giận ngược lại còn nở nụ cười giảo hoạt rồi đi chỗ khác.
Hạ Hạ thấy hắn đi rồi mới hỏi Lục Ngạn: "Anh muốn chiếc ghế kia sao?"
Lục Ngạn thành thật gật đầu, hắn dựa vào vai cô giọng có chút làm nũng nói: "Đó là tâm nguyện của mẹ anh trước khi mất, bà ấy muốn anh không khổ như chính bản thân bà mới muốn anh có cái ghế đó."
Chỗ hai người đứng là một góc khá khuất còn lại dưới bóng cây khá lớn nên những người có mặt trong buổi tiệc cũng sẽ không thấy hai người đang làm gì. Nếu như thấy thì Lục Ngạn dễ dàng gì dựa vào cô như thế, da mặt boss nhà cô vẫn còn rất mỏng.
Hạ Hạ hỏi: "Vậy anh đang đấu với Lục Giản chỉ cần ai thắng thì sẽ được trở thành vua sao?"
"Cũng có thể nói như vậy, về phần thần dân trong cung anh cũng đã kéo một số về phe mình rồi còn một số thì vẫn còn bên phe Lục Giản. Bọn họ cho rằng xuất thân như anh không nên làm vua chỉ làm ô uế cái ngai vàng đó."
Hạ Hạ sờ sờ tóc Lục Ngạn giọng nói đầy tự tin nói: "Em giúp anh lấy nó được không?"
Lục Ngạn nghe như thế không do dự gì cự tuyệt, hắn không phải nghi ngờ năng lực của Hạ Hạ, cô có thể đấu tay đôi với Lục Giản còn giam hắn một thời gian thậm chí còn thuận lợi không chút thương tổn nào vào nơi toàn là vampire này cô đương nhiên là một người không đơn giản. Hắn không muốn cô giúp vì việc này rất nguy hiểm đối với cô, cô là một bán nhân nếu sơ suất một chút bị phát hiện thân phận thì hắn không dám chắc cô có thuận lợi hay không.
Hạ Hạ đương nhiên biết nỗi lo lắng của Lục Ngạn, đa phần những chuyện nguy hiểm thì hầu như thế giới nào cũng như thế giới đó boss nhà cô vẫn không cho cô làm trò mạo hiểm.
Hạ Hạ chỉ còn cách cam kết: "Em chắc chắn không làm bại lộ thân phận hay làm cho bản thân mình bị thương."
Tay đang ôm eo cô của Lục Ngạn siết chặt hơn, hắn dứt khoát nói: "Không được."
Hạ Hạ: "..."
"Em chỉ muốn giúp anh một chút thôi. Em hứa một lần này thôi, tuyệt đối không có lần sau." nếu có lần sau thì em hứa tiếp hoặc qua thế giới sau khỏi hứa.
Lục Ngạn ngước đầu dậy xoay người Hạ Hạ để cô đối diện mặt với hắn, nhìn nhìn chằm Hạ Hạ cuối cùng Lục Ngạn vẫn là người đầu hàng.
"Chỉ một lần này thôi."
Hạ Hạ gật gật đầu.
Lục Ngạn ở trong lòng thở dài, ai bảo người hắn thích là cô chứ.
Được Lục Ngạn cho phép rồi thì Hạ Hạ đương nhiên sẽ bắt đầu hành động. Đầu tiên phải đối phó với mấy tên ở cấp trên trước.
Nếu dàm phán thất bại thì chỉ cần dùng bạo lực là được, nói về cách uy hiếm người khác thì Hạ Hạ có thể tự tin vỗ ngực mình nói rằng là sở trường của cô.
Nghiễm nhiên Hạ Hạ sẽ không lộ mặt rồi, nhưng mà nói mục đích ra thì những kẻ kia sẽ biết ngay cô là người của Lục Ngạn lúc đó bọn chúng chắc chắn sẽ mặt ngoài chung một bọn chứ bên trong thì không chắc. Tuy nhiên thế giới của vampire sẽ không giống người ở cổ đại.
Bọn chúng không phải dạng người ai thống trị tốt hơn sẽ chọn người đó mà thuộc loại ai là kẻ mạnh mới xứng làm vua. Bởi vậy nên Hạ Hạ sẽ tuyệt đối không cần để tâm nhiều đến việc trên.
Còn bởi vì sao mà thực lực mạnh mà số kẻ không thể làm vua được thì do có một truyền thuyết kể lại rằng nếu như kẻ làm vua không có dòng máu của vampire hoàng gia thì vampire chắc chắn sẽ diệt vong bởi vậy nên một số kẻ mặc dù có thực lực mạnh thì vẫn không thể làm vua được.
Hạ Hạ mặc chiếc áo khoác đen dài quen thuộc lên còn tiện kiếm một cái khăn che mặt mình lại.
Bây giờ thu phục những tên kia trước sau đó giết tên Lục Giản thì như vậy có thể giúp Lục Ngạn có được chiếc ghế kia một cách nhanh chống rồi.
Việc gì phải đối mặt đương nhiên không sớm thì muộn cũng phải đối mặt thôi.
Hạ Hạ vẫn cùng Lục Ngạn đi đến buổi tiệc hoàng gia vampire và việc gặp phải Lục Giản là điều không thể tránh khỏi.
Hắn ta hứng thú nhìn chằm chằm Hạ Hạ nhưng lời nói lại chuyển về phía Lục Ngạn, ba phần chế giễu bảy phần tò mò.
"Thật không ngờ người tưởng như không bao giờ gần nữ sắc như ngươi một ngày lại dẫn theo một người phụ nữ đến đây."
Lúc trước khi đi thì Hạ Hạ và Lục Ngạn đã hẹn nhau rằng cho dù Lục Giản có nói gì thì Hạ Hạ cũng không được lên tiếng để cho Lục Ngạn tự giải quyết.
Bởi vậy nên Hạ Hạ không thèm lên tiếng, nếu cô lên tiếng thì lần sau không còn được cùng Lục Ngạn đi đến những chỗ này nữa.
Lục Ngạn nói: "Cũng đâu bằng ngươi mỗi ngày một ngươi nhưng không bao giờ đem theo những người đó đến nơi này."
Lục Giản chính là một tên hôm nay một cô ngày mai cô khác chính xác là một tên tra vampire chính hiệu.
Hắn nghe Lục Ngạn nói thế về mình một chút cũng không giận ngược lại còn nở nụ cười giảo hoạt rồi đi chỗ khác.
Hạ Hạ thấy hắn đi rồi mới hỏi Lục Ngạn: "Anh muốn chiếc ghế kia sao?"
Lục Ngạn thành thật gật đầu, hắn dựa vào vai cô giọng có chút làm nũng nói: "Đó là tâm nguyện của mẹ anh trước khi mất, bà ấy muốn anh không khổ như chính bản thân bà mới muốn anh có cái ghế đó."
Chỗ hai người đứng là một góc khá khuất còn lại dưới bóng cây khá lớn nên những người có mặt trong buổi tiệc cũng sẽ không thấy hai người đang làm gì. Nếu như thấy thì Lục Ngạn dễ dàng gì dựa vào cô như thế, da mặt boss nhà cô vẫn còn rất mỏng.
Hạ Hạ hỏi: "Vậy anh đang đấu với Lục Giản chỉ cần ai thắng thì sẽ được trở thành vua sao?"
"Cũng có thể nói như vậy, về phần thần dân trong cung anh cũng đã kéo một số về phe mình rồi còn một số thì vẫn còn bên phe Lục Giản. Bọn họ cho rằng xuất thân như anh không nên làm vua chỉ làm ô uế cái ngai vàng đó."
Hạ Hạ sờ sờ tóc Lục Ngạn giọng nói đầy tự tin nói: "Em giúp anh lấy nó được không?"
Lục Ngạn nghe như thế không do dự gì cự tuyệt, hắn không phải nghi ngờ năng lực của Hạ Hạ, cô có thể đấu tay đôi với Lục Giản còn giam hắn một thời gian thậm chí còn thuận lợi không chút thương tổn nào vào nơi toàn là vampire này cô đương nhiên là một người không đơn giản. Hắn không muốn cô giúp vì việc này rất nguy hiểm đối với cô, cô là một bán nhân nếu sơ suất một chút bị phát hiện thân phận thì hắn không dám chắc cô có thuận lợi hay không.
Hạ Hạ đương nhiên biết nỗi lo lắng của Lục Ngạn, đa phần những chuyện nguy hiểm thì hầu như thế giới nào cũng như thế giới đó boss nhà cô vẫn không cho cô làm trò mạo hiểm.
Hạ Hạ chỉ còn cách cam kết: "Em chắc chắn không làm bại lộ thân phận hay làm cho bản thân mình bị thương."
Tay đang ôm eo cô của Lục Ngạn siết chặt hơn, hắn dứt khoát nói: "Không được."
Hạ Hạ: "..."
"Em chỉ muốn giúp anh một chút thôi. Em hứa một lần này thôi, tuyệt đối không có lần sau." nếu có lần sau thì em hứa tiếp hoặc qua thế giới sau khỏi hứa.
Lục Ngạn ngước đầu dậy xoay người Hạ Hạ để cô đối diện mặt với hắn, nhìn nhìn chằm Hạ Hạ cuối cùng Lục Ngạn vẫn là người đầu hàng.
"Chỉ một lần này thôi."
Hạ Hạ gật gật đầu.
Lục Ngạn ở trong lòng thở dài, ai bảo người hắn thích là cô chứ.
Được Lục Ngạn cho phép rồi thì Hạ Hạ đương nhiên sẽ bắt đầu hành động. Đầu tiên phải đối phó với mấy tên ở cấp trên trước.
Nếu dàm phán thất bại thì chỉ cần dùng bạo lực là được, nói về cách uy hiếm người khác thì Hạ Hạ có thể tự tin vỗ ngực mình nói rằng là sở trường của cô.
Nghiễm nhiên Hạ Hạ sẽ không lộ mặt rồi, nhưng mà nói mục đích ra thì những kẻ kia sẽ biết ngay cô là người của Lục Ngạn lúc đó bọn chúng chắc chắn sẽ mặt ngoài chung một bọn chứ bên trong thì không chắc. Tuy nhiên thế giới của vampire sẽ không giống người ở cổ đại.
Bọn chúng không phải dạng người ai thống trị tốt hơn sẽ chọn người đó mà thuộc loại ai là kẻ mạnh mới xứng làm vua. Bởi vậy nên Hạ Hạ sẽ tuyệt đối không cần để tâm nhiều đến việc trên.
Còn bởi vì sao mà thực lực mạnh mà số kẻ không thể làm vua được thì do có một truyền thuyết kể lại rằng nếu như kẻ làm vua không có dòng máu của vampire hoàng gia thì vampire chắc chắn sẽ diệt vong bởi vậy nên một số kẻ mặc dù có thực lực mạnh thì vẫn không thể làm vua được.
Hạ Hạ mặc chiếc áo khoác đen dài quen thuộc lên còn tiện kiếm một cái khăn che mặt mình lại.
Bây giờ thu phục những tên kia trước sau đó giết tên Lục Giản thì như vậy có thể giúp Lục Ngạn có được chiếc ghế kia một cách nhanh chống rồi.
Bình luận facebook