Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-70
Chương 70: Thiên sư trừ Ma (13)
Lần nữa gặp lại tiền kiếp của nam chủ là một tháng sau. Cũng chính là thời gian mà Hạ Hạ bảo sẽ thăm lại ngôi mộ đó.
Hai người chắp tay tỏ lễ với nhau, Hạ Hạ nhìn bên cạnh tiền kiếp của nam chủ thì cũng chẳng thấy tiền kiếp nữ chủ đâu.
Xem ra là hai người vẫn chưa giải được nút thắt làm cho tình duyên rối loạn này rôi!
Mà cho dù có giải được thì cũng là lúc hai người cùng nhau lìa khỏi thế gian.
Hạ Hạ: "Ngươi tại sao lại đến đây?"
Đạo trưởng à không bây giờ nên gọi là Phong Vô Từ ở tiền kiếp nói: "Ta nghe nói hộ gia đình này bị chết một cách không rõ nên đến xem. Kết quả tìm thấy là xác của bọn họ điều bị hút hết máu và dương khí cũng chẳng còn. Ta đoán việc này do một ác linh gây ra."
Không còn là oán nữa mà là ác! Cũng không chắc là ác nữa, có thể cao hơn là lệ quỷ, tệ hơn nữa chính là quỷ.
Linh, oán, ác, lệ quỷ, quỷ. Thực lực của bọn chúng tăng cao dần theo mỗi bậc.
Thức này một tháng trước cô đến xem chỉ là oán, bây giờ nó giết hộ gia đình này thực lực tăng mạnh hơn rồi.
Hạ Hạ lại cười lạnh trong lòng.
Cô đã dặn đi dặn lại bảo bọn họ cẩn thận nhưng mà bản tính keo kiệt lại nổi dậy cuối cùng ngay cả sinh mạng cũng không còn.
Đúng là tự mình hại mình!
Phong Vô Từ tiền kiếp nói: "Bây giờ chỉ cần tìm nó và giải quyết là được nhưng mà vấn đề là ta không tìm thấy nó ở đâu. Cô nương xuất hiện ở đây cũng là vì nó đi?! Nếu được thì chúng ta cùng nhau tìm."
Hạ Hạ gật đầu: "Đạo trưởng cũng cẩn thận thứ này vốn không phải linh!"
Phong Vô Từ tiền kiếp nghe vậy nhíu mày: "Ý cô nương là..."
Hạ Hạ nói: "Không dấu đạo trưởng một tháng trước ta đến giúp hộ gia đình này. Thứ có âm khí nhiều nhất và nguyên nhân khiến họ làm ăn xuống dốc là một cái xác."
Phong Vô Từ tiền kiếp không xác định hỏi lại: "Cái xác?!"
Hạ Hạ: "Không sai, chính là cái xác. Ta đã đánh tan âm khí của cái xác đó nhìn lại chẳng khác so với cái xác bình thường khác. Có điều âm khí của nó có thể quay lại nếu không có phương pháp chôn cất chính xác, nếu cứ chôn cất bình thường nó sẽ hóa thi."
Phong Vô Từ tiền kiếp nghe vậy sắc mặt trắng bệch: "Ý cô nương là thứ đang gây ra việc này là cương thi?!"
Hạ Hạ gật đầu khẳng định nói: "Chính là nó, đối với thiên sư chúng ta chỉ luôn tiêu diệt những linh đang tác oai tác quái trên dương gian đối với cương thi thì không hiểu biết. Cương thi thất truyền từ lâu thậm chí gần như đó chỉ là một lời đồn. Thật không ngờ được có ngày mình sẽ gặp nó."
Phong Vô Từ tiền kiếp nhíu nhíu mày trầm mặc một lúc sau mới nói: "Cương thi chỉ là một cái xác đao thương bất nhập, nó không hề sợ đau kiếm bồ đào của chúng ta đối với nó như kiến cắn."
Hạ Hạ: "Không sai, nhưng mà con cương thi này đương đối đặc biệt khác với những con cương thi trong sách viết."
"Khác chỗ nào?" Phong Vô Từ tiền kiếp hỏi.
Cương thi là xác người sau khi chết chôn ở phong thủy không tốt, âm khí nặng gây lên tình trạng hóa thi. Những con cương thi này hầu như giống nhau về đặc tính.
Chúng sợ gạo nếp, sợ ánh mặt trời, gương bát quái (chiếu yêu),... Chúng có thể bị điều khiển bởi con người nhờ lá bùa kèm theo tiếng chuông của người điều khiển.
Nhưng mà những thứ về điều khiển cương thi đều đã thất truyền, những đạo sĩ cũng không có đánh liều để luyện ra một con cương thi.
Y vẫn không nghĩ ra được con cương thi này khác trong sách như thế nào.
Hạ Hạ nói: "Con cương thi này có linh thức của riêng nó. Một phần linh hồn của người này vẫn còn nằm trên xác khiến cho con cương thi này vẫn có chút ảnh hưởng với những chiêu thức của thiên sư."
Cô đã cảm nhận được một phách hồn phác bám vào thân xác từ hôm nhìn thấy nó nhưng lúc đó cũng không nghĩ nhiều may là nhờ nó cũng đem lại một số việc tốt.
Phong Vô Từ tiền kiếp nói: "Như vậy không phải không có cách giải quyết nó. Việc này rất nguy hiểm cô nương vẫn quyết định đi sao?"
Hạ Hạ liếc mắt nhìn y, cô chẳng có ý vị gì nói: "Nếu ta nói không đi thì đạo trưởng thế nào?"
Phong Vô Từ tiền kiếp không nghĩ ngợi gì đáp: "Vẫn phải diệt nó trừ mối hại cho nhân gian."
Hạ Hạ nghe vậy hài lòng nói: "Ta đương nhiên cũng sẽ đi."
Không hổ là nam chủ không có làm cô thất vọng.
Phong Vô Từ tiền kiếp nhìn trời nói: "Cương thi thì sợ ánh sáng cho nên nó không thể xuất hiện lúc này được. Không biết bây giờ nó ở đâu? Làm sao diệt được nó."
Hạ Hạ cũng nhìn trời nói: "Khoảng ba canh giờ nữa trời sẽ tối, ta cần chuẩn bị ít đồ lập đàn dẫn nó đến."
Phong Vô Từ tiền kiếp nghe vậy kinh ngạc: "Cô nương có tìm hiểu về thứ này?"
Hạ Hạ nói: "Có tìm hiểu, dù gì cũng đề phòng."
Tất cả đều nhờ lí thuyết của tiểu thuyết đó! Ta cũng không biết nó có đáng tin không nữa.
"Thật hổ thẹn ta chỉ tìm hiểu sơ qua nó chứ không tìm hiểu kỹ."
"Con người cũng có cái biết cái không, quan trọng là phải tìm hiểu."
"Đa tạ cô nương chỉ điểm."
Lần nữa gặp lại tiền kiếp của nam chủ là một tháng sau. Cũng chính là thời gian mà Hạ Hạ bảo sẽ thăm lại ngôi mộ đó.
Hai người chắp tay tỏ lễ với nhau, Hạ Hạ nhìn bên cạnh tiền kiếp của nam chủ thì cũng chẳng thấy tiền kiếp nữ chủ đâu.
Xem ra là hai người vẫn chưa giải được nút thắt làm cho tình duyên rối loạn này rôi!
Mà cho dù có giải được thì cũng là lúc hai người cùng nhau lìa khỏi thế gian.
Hạ Hạ: "Ngươi tại sao lại đến đây?"
Đạo trưởng à không bây giờ nên gọi là Phong Vô Từ ở tiền kiếp nói: "Ta nghe nói hộ gia đình này bị chết một cách không rõ nên đến xem. Kết quả tìm thấy là xác của bọn họ điều bị hút hết máu và dương khí cũng chẳng còn. Ta đoán việc này do một ác linh gây ra."
Không còn là oán nữa mà là ác! Cũng không chắc là ác nữa, có thể cao hơn là lệ quỷ, tệ hơn nữa chính là quỷ.
Linh, oán, ác, lệ quỷ, quỷ. Thực lực của bọn chúng tăng cao dần theo mỗi bậc.
Thức này một tháng trước cô đến xem chỉ là oán, bây giờ nó giết hộ gia đình này thực lực tăng mạnh hơn rồi.
Hạ Hạ lại cười lạnh trong lòng.
Cô đã dặn đi dặn lại bảo bọn họ cẩn thận nhưng mà bản tính keo kiệt lại nổi dậy cuối cùng ngay cả sinh mạng cũng không còn.
Đúng là tự mình hại mình!
Phong Vô Từ tiền kiếp nói: "Bây giờ chỉ cần tìm nó và giải quyết là được nhưng mà vấn đề là ta không tìm thấy nó ở đâu. Cô nương xuất hiện ở đây cũng là vì nó đi?! Nếu được thì chúng ta cùng nhau tìm."
Hạ Hạ gật đầu: "Đạo trưởng cũng cẩn thận thứ này vốn không phải linh!"
Phong Vô Từ tiền kiếp nghe vậy nhíu mày: "Ý cô nương là..."
Hạ Hạ nói: "Không dấu đạo trưởng một tháng trước ta đến giúp hộ gia đình này. Thứ có âm khí nhiều nhất và nguyên nhân khiến họ làm ăn xuống dốc là một cái xác."
Phong Vô Từ tiền kiếp không xác định hỏi lại: "Cái xác?!"
Hạ Hạ: "Không sai, chính là cái xác. Ta đã đánh tan âm khí của cái xác đó nhìn lại chẳng khác so với cái xác bình thường khác. Có điều âm khí của nó có thể quay lại nếu không có phương pháp chôn cất chính xác, nếu cứ chôn cất bình thường nó sẽ hóa thi."
Phong Vô Từ tiền kiếp nghe vậy sắc mặt trắng bệch: "Ý cô nương là thứ đang gây ra việc này là cương thi?!"
Hạ Hạ gật đầu khẳng định nói: "Chính là nó, đối với thiên sư chúng ta chỉ luôn tiêu diệt những linh đang tác oai tác quái trên dương gian đối với cương thi thì không hiểu biết. Cương thi thất truyền từ lâu thậm chí gần như đó chỉ là một lời đồn. Thật không ngờ được có ngày mình sẽ gặp nó."
Phong Vô Từ tiền kiếp nhíu nhíu mày trầm mặc một lúc sau mới nói: "Cương thi chỉ là một cái xác đao thương bất nhập, nó không hề sợ đau kiếm bồ đào của chúng ta đối với nó như kiến cắn."
Hạ Hạ: "Không sai, nhưng mà con cương thi này đương đối đặc biệt khác với những con cương thi trong sách viết."
"Khác chỗ nào?" Phong Vô Từ tiền kiếp hỏi.
Cương thi là xác người sau khi chết chôn ở phong thủy không tốt, âm khí nặng gây lên tình trạng hóa thi. Những con cương thi này hầu như giống nhau về đặc tính.
Chúng sợ gạo nếp, sợ ánh mặt trời, gương bát quái (chiếu yêu),... Chúng có thể bị điều khiển bởi con người nhờ lá bùa kèm theo tiếng chuông của người điều khiển.
Nhưng mà những thứ về điều khiển cương thi đều đã thất truyền, những đạo sĩ cũng không có đánh liều để luyện ra một con cương thi.
Y vẫn không nghĩ ra được con cương thi này khác trong sách như thế nào.
Hạ Hạ nói: "Con cương thi này có linh thức của riêng nó. Một phần linh hồn của người này vẫn còn nằm trên xác khiến cho con cương thi này vẫn có chút ảnh hưởng với những chiêu thức của thiên sư."
Cô đã cảm nhận được một phách hồn phác bám vào thân xác từ hôm nhìn thấy nó nhưng lúc đó cũng không nghĩ nhiều may là nhờ nó cũng đem lại một số việc tốt.
Phong Vô Từ tiền kiếp nói: "Như vậy không phải không có cách giải quyết nó. Việc này rất nguy hiểm cô nương vẫn quyết định đi sao?"
Hạ Hạ liếc mắt nhìn y, cô chẳng có ý vị gì nói: "Nếu ta nói không đi thì đạo trưởng thế nào?"
Phong Vô Từ tiền kiếp không nghĩ ngợi gì đáp: "Vẫn phải diệt nó trừ mối hại cho nhân gian."
Hạ Hạ nghe vậy hài lòng nói: "Ta đương nhiên cũng sẽ đi."
Không hổ là nam chủ không có làm cô thất vọng.
Phong Vô Từ tiền kiếp nhìn trời nói: "Cương thi thì sợ ánh sáng cho nên nó không thể xuất hiện lúc này được. Không biết bây giờ nó ở đâu? Làm sao diệt được nó."
Hạ Hạ cũng nhìn trời nói: "Khoảng ba canh giờ nữa trời sẽ tối, ta cần chuẩn bị ít đồ lập đàn dẫn nó đến."
Phong Vô Từ tiền kiếp nghe vậy kinh ngạc: "Cô nương có tìm hiểu về thứ này?"
Hạ Hạ nói: "Có tìm hiểu, dù gì cũng đề phòng."
Tất cả đều nhờ lí thuyết của tiểu thuyết đó! Ta cũng không biết nó có đáng tin không nữa.
"Thật hổ thẹn ta chỉ tìm hiểu sơ qua nó chứ không tìm hiểu kỹ."
"Con người cũng có cái biết cái không, quan trọng là phải tìm hiểu."
"Đa tạ cô nương chỉ điểm."
Bình luận facebook