• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (7 Viewers)

  • Chương 39

"... Nhưng đừng gọi Hách Mi là Mojata."
"Vậy thì gọi anh ấy là gì?”, không nên gọi là “Quá đẹp."...
Ngu Công lạnh lùng nói: "Người trên giang hồ gọi là Mi ca."








Cho dù cuối cùng Vy Vy mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, phía dưới phối hợp với chiếc váy đen, trông rất ra dáng công sở, nhưng nếu không kết hợp như vậy thì chiếc áo sơ mi có kiểu dáng rất baby, hai bên chiếc váy có nếp gấp, phần eo thắt một thắt lưng da có hình bướm vừa nhỏ lại vừa dài. Trông vừa dễ thương lại vừa kín đáo.

Điều trùng hợp là, hôm nay Tiêu Nại đột nhiên cũng mặc một chiếc áo sơ mi trắng kiểu dáng đơn giản kết hợp với một chiếc quần dài màu đen, hai người sóng bước bên nhau, hệt như cố ý mặc đồ đôi, vừa đầy sức sống mà lại mát mẻ, khiến cho người đi đường phải chú ý.

Bởi vì Hoa Viên Bảo Quế cách công ty của Tiêu Nại không xa, nên hai người đi bộ, Vy Vy kéo tay Tiêu Nại, vừa đi vừa nhảy nhót lại lo lắng: "Em phải làm gì?"

"Em thích làm gì?"

"Haizz, em không biết, dù sao có việc mà làm cũng tốt rồi." Ngồi ngây người ở trong phòng họp thì xấu hổ lắm.

Tiêu Nại suy nghĩ nói: "Trước tiên em đến bộ phận thử nghiệm làm mấy ngày, đợi đến khi quen với Mộng du 2, thì đến bộ phận kế hoạch, Ngu Công đều làm ở cả hai bộ phận này, anh ấy sẽ giúp em."

"Vâng." Vy Vy gật đầu, cô cuối cùng vẫn chỉ là một cô học trò, hoàn toàn không hiểu gì về lộ trình sản xuất của công ty, Tiêu Nại nói thế nào thì là thế ấy.

Khi sắp tới công ty, Vy Vy chợt nhớ ra liền hỏi: "Tý nữa anh vào trước nhé, tự em sẽ đi tìm Ngu Công cũng được."

Tiêu Nại cúi đầu nhìn cô: "Tại sao?"

"Không tại sao cả!", Vy Vy nói câu cửa miệng của mình, rồi thản nhiên nói tiếp: "Em xấu hổ mà."

Tiêu Nại bỗng hiểu như thế nào là bê đá tự đập vỡ chân mình.

Nhưng, kế sách chia quân của Vy Vy bị phá sản một cách nhanh chóng.

Cách tòa nhà công ty chưa đầy hai trăm mét, Vy Vy đang bàn với Tiêu Nại "anh đi đường anh tôi đường tôi", thì một thanh niên đeo kính râm, đeo khuyên tai, ăn mặc trông rất hiện đại bước đi bên cạnh bọn họ. Bước được độ chục mét người thanh niên này quay lại, đi đi lại lại quanh Vy Vy và Tiêu Nại, rồi hỏi vẻ rất kinh ngạc: "Anh cả, em không nhầm chứ... đây, đây chẳng nhẽ là nhân viên mới của công ty sao?"

Tiêu Nại gật đầu: "Là thực tập sinh."

Vy Vy cười lễ phép với cậu ta, trong lòng hơi hiếu kỳ, người này sao lại gọi Tiêu Nại là anh cả? Chẳng nhẽ đây là cách gọi Đại Thần ở công ty?

Hôm nay Vy Vy hơi chăm chút, trông cực kỳ xinh đẹp rạng rỡ, vì thế nụ cười có độ sát thương cực đại, cậu đàn em bị nụ cười của cô làm cho choáng váng, tim đập rộn ràng, nhưng lập tức cũng nhìn thấy tay của người đẹp...

Đang nằm trong tay của anh cả.

"Anh cả, chẳng nhẽ, chẳng nhẽ bọn anh..."

Tiêu Nại lườm cậu ta một cái, cũng chẳng buồn nói gì.

Cậu thanh niên nhanh chóng hiểu ý, vội lùi về sau hai bước, sau đó quay người, chạy như bay về phía tòa nhà, Vy Vy nhìn thấy cậu ta vừa chạy vừa móc ra chiếc di động... còn mang máng nghe thấy tiếng...

"... Một nàng cực kỳ xinh... nhưng đáng tiếc là bà xã của anh cả... thế thì chẳng thà đừng đến cho xong..."

Vy Vy xì mặt, Tiêu Nại an ủi cô: "Người của bộ phận kỹ thuật, sau này em phải hết sức tránh xa bọn họ đấy."

"... Rõ ràng là người của bộ phận biểu diễn." Vy Vy hơi ấm ức.

Sau khi gặp cậu thanh niên, Vy Vy vẫn còn chưa tới công ty, tin tức Tiêu Nại dẫn bà chủ tương lai tới đã bay khắp công ty. Kế sách âm thầm xâm nhập của Vy Vy đã hoàn toàn bị thất bại.

Tuy Tiêu Nại đưa Vy Vy tới công ty, nhưng cậu ấy cũng không rảnh rỗi để đưa cô đi làm quen với môi trường công ty được, hễ tới công ty là bị người khác gọi đi mất. Dù sao trên người Vy Vy cũng có cái mác ẩn hình "người của họ Tiêu", nên anh rất yên tâm.

Người tương đối rỗi rãi là Ngu Công nhận nhiệm vụ đón tiếp thành viên mới.

Ngu Công dẫn Vy Vy vào phòng thử nghiệm trước cái nhìn đố kỵ của mọi người, vừa đi vừa giới thiệu cho cô tình hình kỹ thuật của công ty: "Lực lượng chủ yếu của công ty chúng ta hiện nay mới đang trong quá trình khai thác, cho nên kết cấu còn tương đối đơn giản, công ty có năm bộ phận: bộ phận kế hoạch, bộ phận chương trình, bộ phận mỹ thuật, bộ phận thử nghiệm, bộ phận hành chính."

"Bộ phận mỹ thuật ở bên kia." Ngu Công chỉ về phía đông, "là bộ phận đông người nhất, cũng biến thái nhất, chị ba tuyệt đối đừng có đến gần họ, gần đây họ tìm người làm NPC (viết tắt của từ non player character – những nhân vật được thiết kế sẵn trong game để hỗ trợ người chơi.) mà đến tôi họ cũng không tha, chị ba phải cực kỳ cẩn thận đấy."

Vy Vy tò mò hỏi: "Họ thiết kế NPC dựa theo hình dáng của anh à?"

Ngu Công gật đầu.

"Vậy thì rất hay rồi."

Ngu Công không tỏ thái độ gì: "Nếu như NPC là mụ chủ chứa thì sao?"

"..."

"Tên còn gọi là Như Hoa."

"..."

Ngu Công tổng kết: "Tóm lại, bọn họ gần đây đang thiết kế NPC ở phân cảnh lầu xanh, chị..."

Vy Vy vô cùng kiên định: "Em nhất định sẽ tránh xa bọn họ!"

Vừa đi được mấy bước, Ngu Công nói: "Bên này chính là bộ phận kế hoạch, chủ chốt chính là ông xã chị, còn chia ra các loại như tình huống kịch bản, số hóa, sau này chị tiếp xúc thì sẽ rõ hơn, trong đó có hai người là sinh viên của khoa ta."

Vy Vy bị hai chữ "ông xã" làm cho phát sợ, bỗng nghĩ tới một chuyện, liền ngắt lời hỏi: "Vừa nãy em nghe thấy người khác gọi Đại Thần là anh cả?"

"Ở công ty cũng có người gọi như vậy, cũng có người gọi là Tiêu đại ca."

"... Xã hội đen?"

"Haizz, làm về mạng như chúng ta cũng chẳng khác gì xã hội đen, đừng nói nữa, tuổi tác mọi người cũng ngang nhau, gọi tổng giám đốc Tiêu hoặc là giám đốc hay gì gì cũng không sao cả."

Vy Vy nhớ tới anh ta gọi "tổng giám đốc Tiêu" ở trong trường hợp nào đó: "bộ phận chương trình ở đây, bộ phận chương trình là một đội siêu nhất, đặc biệt là mấy người nhóm A, còn được gọi là "bộ ba siêu đẳng" của công ty chúng ta."

Tay chơi siêu đẳng?

Vy Vy chớp chớp mắt: "Thế Đại Thần?"



"Anh ấy không tính." Ngu Công xua tay, "nhóm A có bốn thành viên, trừ ông xã chị ra, ba người còn lại hợp thành "bộ ba siêu đẳng", nhìn thấy người mặc áo phông màu hạt dẻ không?"



Vy Vy nhìn theo hướng nhìn của cậu ta.



Ngu Công hạ thấp giọng, nói vẻ thần bí: "Hacker nổi tiếng KO, chị biết chứ?"



Vy Vy gật đầu. Tên tuổi của KO, đến người không chú ý nhiều tới các hacker như Vy Vy còn biết, nếu xếp anh ấy vào hàng hacker tuyệt đỉnh số một, số hai thì cũng chẳng ngoa tý nào.



"Chính là anh ấy, ở đây chúng tôi gọi anh ấy là anh K."



"Anh, anh lừa em à? Là KO?" Vy Vy lắp bắp.



"Người ta là do anh ba chọn về, hình như bọn họ đơn chiến mấy trận rồi, tóm lại bây giờ anh ấy làm việc trong công ty chúng ta, không mấy người biết anh ấy là KO, chị đừng nói cho ai, chúng ta là người nhà nên tôi mới nói cho chị biết."



… Thực ra cậu ta đã nói cho rất nhiều người biết rồi.



"Nói ra, đến bây giờ tôi cũng không biết tên anh ta là gì, tiền lương đều là anh ba trả bằng tiền mặt, bộ dạng đắc ý lắm..." Ngu Công nói vẻ hơi khó chịu: "nhưng tôi cảm giác nguyên nhân anh ta không nói tên thật là vì..."



Vy Vy nhìn cậu ta một cách chờ đợi.



"Là do tên cậu ta quá xấu." Ngu Công gật đầu thật mạnh để tăng độ thuyết phục.



"..."



Vy Vy vẫn im lặng.



Ngu Công lại chỉ vào một người khác, "người bên cạnh anh ấy là A Sảng, cũng là một cao thủ khác của nhóm A, nhưng nếu nhìn thấy người này thì chị nhất định phải tránh mặt, hết sức cố gắng đừng đến trước mặt anh ta."



Vy Vy ngạc nhiên: "Tại sao?"



"Chị ba, chị không phát hiện công ty chúng ta là một ngôi chùa, những người ngồi phía trước chẳng phải đều là đàn ông sao? Chính là những anh chàng này làm cả!" Ngu Công biểu lộ sắc mặt rất giận dữ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mấy cậu này nghe nói hễ nhìn thấy gái là không lập trình được."



Khủng khiếp thật! Vy Vy shock.



"Nhưng chị đừng có nghĩ bọn họ là chính nhân quân tử gì hết nhá." Ngu Công tiếp tục phát biểu suy nghĩ của mình: "Em cảm thấy, mấy cậu này quá háo sắc, sức tự kìm chế bản thân quá kém, nhìn thấy đàn bà con gái là choáng váng đầu óc mặt mày, cho nên chỉ có thể không nhìn thấy thì mới thanh tịnh được."



Vy Vy trong phút chốc đã lạc vào chốn giang hồ, những người này dường như đều là những cao thủ võ lâm trong truyền thuyết, người nào người nấy đều kỳ quặc.



Vy Vy không kìm được hỏi tiếp: "Còn một người nữa đâu?"



"Còn một người nữa..." ánh mắt của Ngu Công buồn bã, nhìn thẳng về một góc khác, "còn một người nữa, đó chính là Mặt búng ra sữa."



Vy Vy nhìn theo ánh mắt của Ngu Công, nói một cách nghi ngờ: "Không có ai cả."



Ngu Công nói: "Nhìn kỹ đi."



Vy Vy nhìn kỹ một lần nữa, vẫn không nhìn thấy ai, "đúng là không có ai, chỉ có một cô gái xinh xắn..."



Vy Vy bỗng ngây ra, quay đầu nhìn Ngu Công một cách kinh ngạc.



Ngu Công than dài: "Tôi biết chị sẽ khó mà chấp nhận sự thực, không sai, chính là cậu ta."



"Tuy cậu ta mặt búng ra sữa, nhân phẩm cũng không đến nỗi nào, bình thường còn rất tầm thường, nhưng nói thô thiển cái là thượng đế bắt cậu ta phải chịu đựng một thân hình khiếm khuyết, nhưng cũng ý thức đền bù cho cậu ta một ưu điểm, anh chàng mặt búng ra sữa này, ưu điểm duy nhất của cậu ta là có một bộ óc khá thông minh."



"Từng nghe nói cậu ta là thủ khoa khoa học tự nhiên ở tỉnh Z."



Vy Vy lại kinh ngạc, anh chàng xinh gái hóa ra cũng là một thành viên trong đội ngũ cốt cán của Đại Thần, là cao thủ lập trình? Đúng rồi, cô cũng biết trường này có rất nhiều nhân vật lợi hại, nhưng mà nhưng mà Mojata...



Thật ra thật là khó mà tưởng tượng quá!



Bạn có thể tưởng tượng được một ông anh hàng xóm trông như con gái bình thường rất vui vẻ thoải mái, lắc mình một cái biến thành một cao thủ võ lâm hay không?



Ngu Công hỏi: "Vỡ mộng rồi chứ?"



"Vẫn tốt mà... thực ra anh xinh gái vẫn rất phong cách..." Vy Vy nói một cách rất khó khăn.



Ngu Công gật đầu công nhận: "Nhưng mà, không phong cách cũng là một loại phong cách của cao thủ."



"Đúng." Ngu Công bỗng nhiên nhớ ra điều gì: "Chị cũng có thể gọi tôi là Ngu Công ở công ty, mọi người cũng gọi tôi như vậy, nhưng đừng gọi Hách Mi là Mojata."



"Vậy thì gọi anh ấy là gì?", không nên gọi là "Quá đẹp"...



Ngu Công lạnh lùng nói: "Người trên giang hồ gọi là Mi ca."



"..."



"Sao thế?"



"Không sao cả." Vy Vy cũng lạnh lùng nói,... chỉ là bỗng nhiên muốn thể hiện là tảng đá lớn trên ngực đã bị vỡ rồi mà thôi.



Vy Vy tiếp tục đi theo Ngu Công trong trạng thái tê liệt.



Bộ phận hành chính không có gì để giới thiệu cả, Ngu Công chỉ trịnh trọng dặn lại một câu là: "Nên khách sáo với người của bộ phận hành chính, loại hộp cơm bọn họ quyết định đưa cho chị là ba mặn một chay hay là ba chay một mặn."



Vy Vy gật đầu biểu thị ghi nhớ một cách nghiêm túc.



Cuối cùng mới là bộ phận thử nghiệm, Ngu Công giới thiệu: "Hiện nay bộ phận thử nghiệm vẫn chưa đủ nhân viên, theo dự tính tháng chín này sẽ tuyển thêm nhân viên. Chị ba chị nên vào đây trước."



Đến bộ phận thử nghiệm, sau khi giới thiệu một lượt với giám đốc bộ phận và nhân viên, Ngu Công lui gót một cách thành công rực rỡ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom