Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4
Sau một đêm đắm chìm trong tình ái với Khải, tôi thức dậy với một cơ thể đầy đau nhức, hai chân tôi mềm nhũn ra không còn cảm giác gì, những gì xảy ra đêm hôm qua tôi vẫn cứ ngỡ là giấc mơ,nhưng cảm giác cơ thể rã rời cùng với vết máu màu hồng nhạt trên tấm gra giường tôi biết mình đã chính thức trở thành đàn bà ,tôi đã hoàn toàn thuộc về Khải.
Nhìn thấy Khải vẫn nằm ngủ say bên cạnh, nước mắt tôi không tự chủ được cứ rơi, ngày tôi thuộc về anh cũng là ngày tôi chính thức rời xa anh, còn nỗi đau nào hơn nữa chứ.Tôi nhẹ đặt lên trán Khải một nụ hôn dịu dàng,tôi thì thầm trong lời nói :"Vĩnh biệt anh, người đàn ông của đời em".
Dường như Khải đang mơ thấy điều gì, tôi thấy anh nhăn mày đầy khổ sở rồi sau đó anh lại mỉm cười,một nụ cười của sự hạnh phúc. Tôi rón rén xuống giường, nhặt lại quần áo còn vươn vãi dưới sàn nhà,đi nhẹ nhàng vào phòng vệ sinh. Tôi đứng dưới vòi sen, bật nước lên ướt đẫm hết cả cơ thể, những giọt nước mát lạnh khiến tinh thần tôi cũng sảng khoái hơn. Tắm xong tôi mặc lại quần áo chỉnh tề bước chân ra khỏi phòng khách sạn mà khôn một lần quay đầu lại nhìn Khải vẫn còn say giấc trên giường. Tôi sợ nếu nhìn anh, trái tim của tôi không tự chủ được lại một lần nữa không thể buông bỏ được anh.
Tôi về đến nhà gần 9h sáng, con Nhung lúc này cũng đang ở nhà, thấy tôi về tới nó vội chạy lại hỏi :
-Hôm qua mày đã ở đâu vậy? anh Khải gọi cho mày hoài không được, anh ấy gọi cho tao, tao mới chỉ cho anh ấy biết quán tụi mình nhậu.Mày làm gì không nghe điện thoại làm ổng gọi tao muốn cháy máy, ông ấy lo cho mày lắm đó.
-Ừ, tao mệt quá để tao vào phòng nằm nghỉ một tí.
Nghe con Nhung nói một tràn tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện, tôi không muốn nó biết chuyện đêm qua tôi với Khải đã phát sinh quan hệ.Vậy mà nó tinh ý nhìn thấy dấu hôn Khải để lại trên cổ tôi, mặc dù tôi đã che dấu rất kỹ, Nhung lôi tay tôi lại chỉ vào cổ tôi nó hỏi trong sự kinh ngạc :
-Gì đây Thuý, đừng nói với tao là mày với anh Khải đã....
-Ừ, nhưng tao không vì điều này mà ràng buộc Khải đâu, mày đừng lo cho tao.
Nói rồi tôi mệt mỏi ngồi xuống ghế, Nhung nhìn tôi như không tin vào mắt mình, nếu nó không nhìn thấy những dấu hôn này chắc nó nghĩ là tôi đang nói đùa. Vì tôi là người trước giờ khá bảo thủ trong chuyện nam nữ, ở với tôi lâu như vậy nên Nhung rất biết tính tôi.
-Con điên, mày làm vậy người thiệt thòi chỉ có mày.
-Tao chấp nhận,tao yêu Khải nên tao không bao giờ hối hận về việc tối qua. Thôi đừng nói nữa, hôm nay chủ nhật mày không đi đâu sao? Mà hôm qua anh Huy có trách móc gì mày không?
-Không,mày đừng lo, thôi ở nhà nghỉ đi tao đi chợ lát về đãi mày món lẩu thái.
-Ừ,vậy mày đi đi, tao lười đi cùng mày lắm,giờ chỉ muốn ngủ một giấc cho đã, khi nào về gọi tao dậy nấu phụ mày nha.
-Thôi ngủ đi, tao đi chút về à. Tao đi nha.
Tôi thật sự rất mệt,một phần vì dư âm bia hôm qua vẫn còn, phần vì tôi cùng Khải quấn nhau suốt cả đêm. Nghĩ đến Khải trái tim tôi lại nhức nhối đau âm ỉ không thôi, nhưng tôi cũng không muốn làm Khải khó xử,đêm hôm qua tuy tôi say nhưng tôi cảm nhận Khải vẫn còn yêu tôi. Nghĩ vậy thôi nhưng tôi biết do tôi yêu Khải nhiều nên sinh ra ảo tưởng với Khải,dù sao đó cũng chỉ là cảm nhận của tôi. Suy nghĩ một lúc, buồn ngủ quá tôi gục trên ghế sôpha phòng khách ngủ luôn lúc nào không hay.
-----
Tại Khách sạn
Sau khi Khải tỉnh dậy,nhìn bên cạnh trống trơn không còn hơi ấm của Thuý,Khải cảm thấy hụt hẫng,thất vọng, anh hi vọng điều gì đây, chính anh là người muốn đẩy Thuý ra xa kia mà?Khải tự trách mình quá hồ đồ,đêm hôm qua không tự chủ được đã cùng với Thuý một đêm dài triền miên. Khải nhìn thấy dấu vết màu hồng còn dính lại trên gra giường anh không thể phủ nhận chuyện hôm qua là mơ được. Sau khi Thuý gọi đến Khải lấy làm ngạc nhiên, anh cứ nghĩ sau những việc anh làm Thuý sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, đêm qua Thúy đã say, trong cơn say cô nói yêu anh, chỉ hai từ Yêu anh đã làm trái tim Khải đập nhanh liên hồi, chẳng ai biết được Khải yêu Thuý còn hơn cả sinh mệnh của anh, mất Thuý anh mất đi sự sống, nhưng biết làm sao được,Khải không muốn Thuý sống với một người mà có thể sẽ mù lòa mãi mãi như anh.Sau khi Thuý cúp điện thoại anh gọi hoài không được, vì vậy anh phải gọi cho Nhung mới biết địa chỉ quán Thuý đang ngồi, nhưng vì Thuý không mang chìa khóa nhà, Nhung lại về trễ nên Khải đành đưa Thuý đến khách sạn. Không ngờ trong phút giây hồ đồ, Khải không khống chế được Dục vọng đã cùng Thuý nếm trái cấm của tình yêu.
Anh hối hận vì nghĩ Thuý còn cả một tương lai tươi sáng đang chờ phía trước, anh không thể ích kỉ để giữ Thuý bên cạnh, vậy mà hôm qua anh đã đập tan những gì mà anh đã cố gắng làm để Thuý hiểu lầm anh phản bội mà tự giác rời xa anh. Khải tự đấm mạnh tay vào tường đến nỗi mu bàn tay anh chảy máu. Anh biết với tính cách của Thuý cho dù đêm qua anh và Thuý có vượt quá giới hạn,Thuý cũng không bao giờ quay lại với Anh.
Khải đứng dậy định vào phòng tắm rửa cho tỉnh táo rồi về.vừa đứng lên thì mắt anh lại hoa lên không thấy gì, Khải mò mẫm trong bóng tối khoảng 10s mắt anh mới thấy mờ mờ trở lại. Mấy hôm vừa qua Khải đã tập làm quen với điều này. Khải vô cùng khổ sở,nỗi đau này chỉ mình anh mới cảm nhận,biết được.
Nhìn thấy Khải vẫn nằm ngủ say bên cạnh, nước mắt tôi không tự chủ được cứ rơi, ngày tôi thuộc về anh cũng là ngày tôi chính thức rời xa anh, còn nỗi đau nào hơn nữa chứ.Tôi nhẹ đặt lên trán Khải một nụ hôn dịu dàng,tôi thì thầm trong lời nói :"Vĩnh biệt anh, người đàn ông của đời em".
Dường như Khải đang mơ thấy điều gì, tôi thấy anh nhăn mày đầy khổ sở rồi sau đó anh lại mỉm cười,một nụ cười của sự hạnh phúc. Tôi rón rén xuống giường, nhặt lại quần áo còn vươn vãi dưới sàn nhà,đi nhẹ nhàng vào phòng vệ sinh. Tôi đứng dưới vòi sen, bật nước lên ướt đẫm hết cả cơ thể, những giọt nước mát lạnh khiến tinh thần tôi cũng sảng khoái hơn. Tắm xong tôi mặc lại quần áo chỉnh tề bước chân ra khỏi phòng khách sạn mà khôn một lần quay đầu lại nhìn Khải vẫn còn say giấc trên giường. Tôi sợ nếu nhìn anh, trái tim của tôi không tự chủ được lại một lần nữa không thể buông bỏ được anh.
Tôi về đến nhà gần 9h sáng, con Nhung lúc này cũng đang ở nhà, thấy tôi về tới nó vội chạy lại hỏi :
-Hôm qua mày đã ở đâu vậy? anh Khải gọi cho mày hoài không được, anh ấy gọi cho tao, tao mới chỉ cho anh ấy biết quán tụi mình nhậu.Mày làm gì không nghe điện thoại làm ổng gọi tao muốn cháy máy, ông ấy lo cho mày lắm đó.
-Ừ, tao mệt quá để tao vào phòng nằm nghỉ một tí.
Nghe con Nhung nói một tràn tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện, tôi không muốn nó biết chuyện đêm qua tôi với Khải đã phát sinh quan hệ.Vậy mà nó tinh ý nhìn thấy dấu hôn Khải để lại trên cổ tôi, mặc dù tôi đã che dấu rất kỹ, Nhung lôi tay tôi lại chỉ vào cổ tôi nó hỏi trong sự kinh ngạc :
-Gì đây Thuý, đừng nói với tao là mày với anh Khải đã....
-Ừ, nhưng tao không vì điều này mà ràng buộc Khải đâu, mày đừng lo cho tao.
Nói rồi tôi mệt mỏi ngồi xuống ghế, Nhung nhìn tôi như không tin vào mắt mình, nếu nó không nhìn thấy những dấu hôn này chắc nó nghĩ là tôi đang nói đùa. Vì tôi là người trước giờ khá bảo thủ trong chuyện nam nữ, ở với tôi lâu như vậy nên Nhung rất biết tính tôi.
-Con điên, mày làm vậy người thiệt thòi chỉ có mày.
-Tao chấp nhận,tao yêu Khải nên tao không bao giờ hối hận về việc tối qua. Thôi đừng nói nữa, hôm nay chủ nhật mày không đi đâu sao? Mà hôm qua anh Huy có trách móc gì mày không?
-Không,mày đừng lo, thôi ở nhà nghỉ đi tao đi chợ lát về đãi mày món lẩu thái.
-Ừ,vậy mày đi đi, tao lười đi cùng mày lắm,giờ chỉ muốn ngủ một giấc cho đã, khi nào về gọi tao dậy nấu phụ mày nha.
-Thôi ngủ đi, tao đi chút về à. Tao đi nha.
Tôi thật sự rất mệt,một phần vì dư âm bia hôm qua vẫn còn, phần vì tôi cùng Khải quấn nhau suốt cả đêm. Nghĩ đến Khải trái tim tôi lại nhức nhối đau âm ỉ không thôi, nhưng tôi cũng không muốn làm Khải khó xử,đêm hôm qua tuy tôi say nhưng tôi cảm nhận Khải vẫn còn yêu tôi. Nghĩ vậy thôi nhưng tôi biết do tôi yêu Khải nhiều nên sinh ra ảo tưởng với Khải,dù sao đó cũng chỉ là cảm nhận của tôi. Suy nghĩ một lúc, buồn ngủ quá tôi gục trên ghế sôpha phòng khách ngủ luôn lúc nào không hay.
-----
Tại Khách sạn
Sau khi Khải tỉnh dậy,nhìn bên cạnh trống trơn không còn hơi ấm của Thuý,Khải cảm thấy hụt hẫng,thất vọng, anh hi vọng điều gì đây, chính anh là người muốn đẩy Thuý ra xa kia mà?Khải tự trách mình quá hồ đồ,đêm hôm qua không tự chủ được đã cùng với Thuý một đêm dài triền miên. Khải nhìn thấy dấu vết màu hồng còn dính lại trên gra giường anh không thể phủ nhận chuyện hôm qua là mơ được. Sau khi Thuý gọi đến Khải lấy làm ngạc nhiên, anh cứ nghĩ sau những việc anh làm Thuý sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, đêm qua Thúy đã say, trong cơn say cô nói yêu anh, chỉ hai từ Yêu anh đã làm trái tim Khải đập nhanh liên hồi, chẳng ai biết được Khải yêu Thuý còn hơn cả sinh mệnh của anh, mất Thuý anh mất đi sự sống, nhưng biết làm sao được,Khải không muốn Thuý sống với một người mà có thể sẽ mù lòa mãi mãi như anh.Sau khi Thuý cúp điện thoại anh gọi hoài không được, vì vậy anh phải gọi cho Nhung mới biết địa chỉ quán Thuý đang ngồi, nhưng vì Thuý không mang chìa khóa nhà, Nhung lại về trễ nên Khải đành đưa Thuý đến khách sạn. Không ngờ trong phút giây hồ đồ, Khải không khống chế được Dục vọng đã cùng Thuý nếm trái cấm của tình yêu.
Anh hối hận vì nghĩ Thuý còn cả một tương lai tươi sáng đang chờ phía trước, anh không thể ích kỉ để giữ Thuý bên cạnh, vậy mà hôm qua anh đã đập tan những gì mà anh đã cố gắng làm để Thuý hiểu lầm anh phản bội mà tự giác rời xa anh. Khải tự đấm mạnh tay vào tường đến nỗi mu bàn tay anh chảy máu. Anh biết với tính cách của Thuý cho dù đêm qua anh và Thuý có vượt quá giới hạn,Thuý cũng không bao giờ quay lại với Anh.
Khải đứng dậy định vào phòng tắm rửa cho tỉnh táo rồi về.vừa đứng lên thì mắt anh lại hoa lên không thấy gì, Khải mò mẫm trong bóng tối khoảng 10s mắt anh mới thấy mờ mờ trở lại. Mấy hôm vừa qua Khải đã tập làm quen với điều này. Khải vô cùng khổ sở,nỗi đau này chỉ mình anh mới cảm nhận,biết được.
Bình luận facebook