• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 14: gì nữa đây

Sáng hôm sau, ôm một cục hận với mái tóc có độ dài hụt hơn một chút. Ngồi trên xe hậm hực nhìn mái tóc xấu số:" Tóc chứ có phải giấy đâu mà muốn cắt là cắt. Còn may là cắt có cái đuôi, gặp lần nữa chắc lên đường luôn quá. Haizzzzzz số khổ!!!". Ba Bảo ngồi kế bên chỉ biết thương cho nó, chẳng biết làm sao nữa. Lắc đầu vuốt tóc nó.
- Thôi buồn làm gì, mai mốt lại dài ra, ráng nhịn đi. Tuần nữa mẹ về rồi tính tiếp ha.
- Biết rồi.
Anh chẳng biết noi gì với cái thái độ chán đời này của nó. Tóc mà nó xem hơn mạng sống, thà chịu xấu còn hơn mất tóc. Chả hiểu nổi con em này. Loay hoay một hồi cũng tới trường. Vừa bước xuống đã thấy chục nàng vay quanh. La hét inh ỏi, có đứa diễn xâu đến ngất xỉu. Nó nhìn mà phát ngấy với mấy chế.
" Trai đẹp chứ có phải quái vật đâu mà gặp là xỉu gặp là xỉu. Mê mà không lí trí, bung lụa thế kia thì mất cả mặt. Không thể hiểu được"
Mấy chế xỉu là đúng thôi. Mới sáng tinh mơ mà gặp được những hai anh xinh giai tụ hợp ngay cổng trường thế kia thì sống sao được. " Ngày gì thế không biết, tụ khi nào không tụ, ngay ngày này thì tụ hợp nhau. Có hẹn à?". Nhanh chóng kéo nón áo khoát che khín mặt, len lỏi qua dòng người bay thẳng lên phòng học để ông anh ba đang ngẩn tò he, chuẩn bị chạy theo thì bị lôi lại.
- Này này, đi đâu đấy. Này...
- Tao đây. Kêu gì mà kêu. Mày làm gì đi trễ để sếp chờ nãy giờ đấy.
Khoát tay lên vai thằng chí cốt. Kéo lê lên phóng học. Vừa đi vừa hâm he làm anh ba nhà ta toát mồ hôi hột. Mới sáng ra mà đại Boss đei học là có chuyện rồi. Phải mau chuồn, nhanh trốn đi cho không khí trong lành. Nghĩ là làm. Trưng ra bộ mặt đẹp nhất.
- Kỳ à. Hôm nay mà làm gì đi sớm thế, mày không rước Tuyền đi học à.
- Hôm nay có việc quan trọng nên không rước.
- Thế à. Ối giời ơi. Mày làm vậy người đẹp giận đấy. Thôi để anh đây giúp chú nha. Thôi anh đi đây. Không cần phải cảm ơn.
Đánh một phát là trúng liền. Vừa ngoảnh đi được dăm bước lại bị nó nắm cổ áo từ sao lưng lôi xềnh xệch vào lớp. Có ai ngờ thằng này có một ngày làm bạn với đúp bờ lêu xê mà cả gái nó cũng bỏ. Chắc hẳng có chuyện rồi.
- Mày khỏi đi. Vào đây tao nói chuyện.
- Tao có chạy đâu mà làm gì thì buôn tao ra đi chớ. Cái thằng này.
Giằng co vào tới bàn. Hai thằng đờn ông còn hơn cái chợ.
- Mày nói xem. Nhỏ phục vụ bàn là ai.
- Quán bao nhiêu đứa làm sao tao biết mày hỏi ai.
- Mày còn hỏi. Mày tin tao sang bằng quán mày không.
- Này này. Chừa tao đường sống. Mày sang một cái tao thành ăn mày.
- Rồi con nhóc đó là ai.
- LÀM SAO TAO BIẾT. Cái thằng này.
- Hay lắm. Tao mà biết đứa nào, tao sang cái quán của mày.
- Này này này. Có yên đi cho người ta nhờ. Hai thằng đàn olng hơn cái chợ thế.- Nó vẫn gục đầu lên bàn ngủ, quá bức xúc mới lên tiếng dẹp cái ồn đó đi.
Âm thanh vang lên làm ai cũng thót tim. Chưa ai dám chen ngang hai đại boss nói chuyện mà giờ con nhỏ mới bị đánh lại hang nhiên như thế.
-Nhỏ này ai thế. Mới đến à. Sao ngồi đây?- hắn ngô nghê hỏi.
- Ờ. Mới hôm qua. Mày đừng nói...
- Gì, tao có phải heo đâu mà lị....
-Con lạy cụ. Xa xa ra giùm. Ê ê ê
Chưa kịp kéo thằng bạn về thì đã rồi. Hắn kéo cái nón xuống nhìn cái người gan to lớn mật nào mà dám lớn tiêng vói hắn. Đập vào mặt là người phục hôm kia dám chơi xỏ hắn. Chết rồi cưng ơi. Cưng dám tự chui đầu vào rọ. Anh chưa tìm mà tự dân mạng. Chết với anh. Nhếch môi nói
- Đẹp phếch nhỉ. Đâu ra cô nàng đẹp vậy BẢO......
Kéo dài chữ cuối mà không nhìn thằng bạn đang mặt nhăn mài nhó. Tính lôi nó đi thì "chát". Tay hắn dỏ lừ vì nàng nào đó đánh một phát điến người. Hắn nhăn mày, nhỏ này gan cùng mình, dám đánh hắn có chứ.
- Làm ơn cách xa tôi 16m50. Yêu nghiệt.
- Chạm có tí mà làm gì dữ vậy bạn. Chỉ là nhờ tí chuyện thôi mà.....
- Yêu nghiệt. Xa ta ra.
Nói xong thì nó lại trùm kín đầu gục xuống bàn ngủ tiếp. Chẳng quan tâm mấy chục con mắt nhìn mình hình viên đạn. Nhưng được bao nhiêu cái tán thưởng từ mấy bạn nam bị lepa vế do hắn tạo ra thì cực kì khoái chí.
" Yêu nghiệt". Cô nhóc này thú vị đấy. Cơ mà sao nghe giọng quen quen nhễ. Hắn giờ này giận thì ít mà cực kì hứng thú với nó. Đi về bàn, ngồi cười cười như thằng điên làm cả lớp muốn xỉu.
- Này thằng kia. Mày bị gì thế? Này này.
Bảo lay mãy mà hắn cứ đơ ra nhìn nó cười. Lát sau thì chỉ còn tiếng nhoi của mấy chế bánh bò. Chẳng ai quan tâm gì nữa cả. Cái việc mà nó làm thì.... ôi hời ôi.... nó truyền như tên lửa, mới đến ra chơi ( 2 tiết) mà cả trường đã biết.
Giờ ra chơi mấy cô chú trong lóp rủ nhau đi ăn. Nó thì rút kinh nghiệm. Đem thức ăn chuẩn bị sẵn ra ăn, ngồi luôn trong lớp cho đỡ phải gặp rắc rối. Anh Ba Bảo bị yêu nghiệt đem đi đâu mà nó ăn muốn hết đồ ăn mà chưa về. Ngồi ăn cũng gần xong thì mấy chế bánh bèo vô dụng không biết ở đâu bay thẳng đến trước mặt nó gọi là " mời"
- Bạn là Hải Yến. Hết giờ học bạn đến sau trường gặp chị Linh nha. Chỉ là nói chuyện thôi. Bạn cứ yên tâm. Bạn đi mình thôi nhé.
- Bạn là ai. Sao tôi phải đi
- Mình là bạn thân của Linh. Mình là Trâm. Cứ đi đi. Đâu có gì phải sợ.
Thấy nó gật đầu thì mấy chế bánh bèo mới đi. Ôi giời ôi. Đi rồi không khí nó trong lành, đứng không gần mà mùi nước hoa cứ sực vào mũi, nồng không chịu được. Đi học mà như đổ luôn vay nước hoa vào người.
KHÔNG BIẾT SAO NỮA ĐÂY.
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

YÊU NHẦM ANH TRAI NAM THẦN
  • 5.00 star(s)
  • Đang cập nhật..
Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của Tôi
  • Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom