• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (3 Viewers)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 21: Tiệc (2)

- hai người chịu cực xíu nha. Giày cao quá, em mà chụp ếch ở đây chắc chết quá.
- Biết rồi. Mà em với Kỳ di chung đi, anh còn tí việc nữa. Nào xong anh lại đây liền, đợi lát nha...
Bảo nói dứt câu rồi lượn đi mất tiêu để nó lại cho hắn. Hôm nay đông vui quá mà bắt nó đứng một chỗ làm sao chịu nỗi, lại còn đứng đây cho nó níu níu kéo kéo, bao nhiu thằng cứ nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống làm hắn bực cả mình. Dìu nó lại ghế ngồi rồi đi lấy ly nước, suốt từ đầu tơid cuối chả nói với nhau câu nào. Hắn cứ ngồi như cái tường thành đùng đùng tia lửa đang chậ chờ bùng nổ nếu ai lại gần. Nó ngồi chỉ biết lắc đầu, bao nhiu người muốn đến nói chuyện lại bị dọa chạy mất dép. Ngồi được lát, không biết ở đâu ra đám mỹ nữ kéo đến lũ lượt, nàng nào cũng đẹp như hoa, cao sang có, thùy mị có, sexy có, phá cách có..... đẩy cô ra khỏi ghế nếu không có anh đẹp trai đỡ chắc chụp ếch rồi.
- Cảm ơn anh.... ủa Kiên. À.. à... cảm ơn cậu.
- Hôm nay Yến xinh ghê nha. Đi đâu đây, sao lại đi với Kỳ?
- À. Mình đi với anh ba, hắn là tên đi ké. Anh ba có gí chuyện nên ở đây ngồi với hắn một chút. Giờ thì khỏi luôn. Đứng còn không có chổ lấy gì ngồi.
Kiên với nó dời tầm mắt đến chổ hắn. Cái ghế dài như vậy mà máy chế cũng ngồi đầy hết được. Ai nấy đều trưng nụ cười diễm lệ nhất chỉ để lấy lòng hắn. Nhìn như mấy bà phi tần trong cung ngày xưa ý, tam cung lục viện mà quay quanh có mỗi tên háo sắc. Cái mặt hắn thật sự giang không thể tả nổi. Nó nhìn mấy chế cứ uốn uốn éo éo, nháy nháy mắt, tia điện cứ sẹt sẹt làm nó buecj không tả nổi. Hắn thì sao? Cứ ngồi đó mà hưởng thụ, tay ôm chế này, tay ôm chế kía, lâu lâu lại nói mấy chữ, không ngâng ngại cứ cươig đáp trả làm mấy chế xung quanh la hét ồn ào cả phòng. Chả hiểu sao nó cứ muôn bay vô đập mỗi người một phát chết hết, lòng cứ khó chịu, quơ ly rượu uống ngay một hơi.
- Này này, rượu mạnh đấy, uống thế coi chừng say.
- Rượu??? Không phải nước lọc à.
- tiệc hoành tráng như này làm sao lại có nước lọc.
- À à. Này đói không, đi ăn gì không?
- Yến ở đây để mình đi lấy cho.
- Thôi đi chung cho vui.
- Xời... đi không vững thì vui gì. Thôi đi đây. Đứng đây đợi nhá.
Kiên vừa đi lấy thức ăn cũng đúng lúc Linh đến cạnh lôi nó đi. Đôi giày quá cao nên cứ theo quán tính mà chạy đi. Lúc định thần lại đã thấy mình ở trong WC nữ. Nhìn trước sau gì cũng tầm bốn bạn nữ trang điểm và ăn vận rất cầu kì. Nhìn vào là biết ngay nó đang lâm vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
- Mày hay lắm, để tao gặp mày ở đây thì mày chết rồi con.
- Bạn bị đình chỉ một tuần chưa sợ hay sao mà còn kiếm chuyện với tôi.
- Mắc cười. Có một tuần làm gì phải sợ. Chị mày cóc có sợ nha cưng. Dù gì tao cũng bị đuổi một tuần rồi, phải làm gì đó để xứng với một tuần chứ.
Chưa dức câu Linh đã lao đến tát nó, tát tận hai lần. Mỗi lần giơ tay là một tiếng la thất thanh từ nó. Hai đứa phía sa không thấy rõ chuyện phía trước cứ ngỡ Linh đang đánh nó. Đến màng Linh lấy ra con dao trong ví lượn qua lại trước mặt nó. Đang hả hê.... nó hét thật lớn. Ba người con gái chưa hiểu gì đã nghe phía sau nói
- Cắt, hình ảnh siêu nét. Đẹp lắm...
Linh vừa quay lại đã thấy Bảo, hắn và Kiên đứng đó nhìn. Bảo hả hê với thước phim trên tay, hắn nhìn Linh đầy khinh miệt, con người này thật sự đáng sợ thật, dánh chưa đủ hay sao mà còn dùng đến dao. Người Linh sợ nhất bây giờ là Kiên, anh cứ đứng đó, gương mặt thất thần, không ngờ Linh lại là người như vậy.
- Anh à... không phải vậy đây anh. Anh nghe em nói...
- Nói gì hả cô em.
Linh chuae kịp phản ứng đã bị câu nói ạnh đến thấy xương từ nó vang lên. Bảo không mấy bất ngờ trước nó, chỉ có hắn và Kiên sững sốt. Cô gái nhìn hiền lành như Yến mà sát khí á nặng đang bao trùm lấy nó. Nó từ từ cởi giầy ra, Linh đang mãi suy nghĩ đã bị nó như con báo lao nhanh đến mắt tóclooi ngược về sao khiến Linh đau đớn la oai oái.
- Cô em chơi cả dao cơ đấy. Con gái mà chơi dao thì coi chừng đấy... nguy hiểm lắm....
Không để Linh kịp trở tay nó ném linh xuống nền gạch lạnh lẽo y như nó bây giờ. Kiên đang sốt sắn muốn lao vào cứu Linh đã bị hắn chặn lại với lí do chuyện ai nấy giải quyết. Hắn cũng cao cả lắm, ngăn kiên lại muốn để xem tiếp vở kịch hai cô gái giành một chàng trai nó như thế nào. Linh đang thạt sự hoản lắm rồi, không ngờ con nhỏ yếu đuối lại dám đánh trả LINH
- Mày ... mày ... mày định làm gì tao hả? Mày...
Linh cố gắng quơ tay loạn xạ hòng keod nó xuống, nào ngờ nó bắt được tay Linh, leo lên người Linh, giáng xuống hai bạt tay. Máu từ khóe miệng Linh bắt đầu rỉ ra, Kiên đang mất dần kiên nhẫn chuẩn bị lao vào đã bọ hắn với Bảo lôi lại. Biết là Kiên đang lo cho Linh nhưng nếu Kiên lao vào lúc này tình hình còn xấu hơn nữa. Kiên lòng như luaer đốt mà chả làm gì được.
- Trả cho mày, ai cho tao gì tao trả lại hết. Nải mày dùng dao hả. Xin lỗi nha, tao không bao giờ sài dao nên an tâm, mặt mày dày như vậy có đinh mới đâm xuyên được.
- Mày..... mày....
- Làm gì sợ. Chiếc giày này tao nghĩ nó nhọn nhọn ( loại giầy cao gót đinh nhọn á) chắc dùng được. Thôi để tao dùng tạm rạch vài đường cho nó sắc nét há......
" Đừng". Kiên ở ngoài thét chói tay. Linh sợ quá ngất luôn tại chỗ. Đứng dậy phủi phjir quần aod, mang giầy vào, chỉnh sửa từ trên xuống dưới rồi ra ngoài. Trước khi đi không quên để lại lời nhắn.
- Dọn sạch chỗ này giùm. Chuyện ai nấy làm, giải tán đám đông.
Nó với Bảo đi trước, để lại Kiên hốt hoản chạy lại lay lay Linh đang nằm bất tỉnh. Hắn cười, cũng chả biết tại sao lại cười. Nó thật sự làm hắn thấy tò mò rồi. Lúc lại ngoan hiền, lúc như trẻ con, giờ lại như quỹ dữ. Cô nhóc này phải cẩn thận mới được.
- Kiên này, liệu mà lo cho cô người yêu của mày. Tao thấy Linh sống không ổn đâu. Yến mà không dừng đúng lúc chắc Linh phải đi thẩm mỹ lại rồi đấy.
Kiên không thể hiểu được mọi thứ đang xảy ra. Quá nhanh, quS độ ngột. Nó từ cô gái hiền lành lại hóa như một con quỹ dữ. Lnh đáng yêu của hắn lại như một cô côn đồ. Mọi chuyện đã rối đến không biết đường gỡ.
- Tao sai rồi phải không Kỳ?
- Sai từ đầu rồi Kiên.
- Tao không hiểu?
- Đêm nay mày nên nói rõ cho Linh biết thì tốt hơn.
- Mày nghĩ là nên nói?
- Tùy mày. Thôi nhanh ra đi. Trong này là WC của nữ. Ở đây nữa lại có chuyện. Đi thôi
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom