• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 23: Kỳ yêu Yến.

Vài lời từ San Cận:
- Lời thoại ở trong dấu ngoặc kép "..." là lời độc thoại nội tâm của nhân vật nhé các bạn.
- Lời nói có ' :"...." ' và gạch đầu dòng - là lời đối thoại nhé.
- là tác phẩm đầu tay nên râtd mong các bạn đọc cho mình chút ý kiến nhé.
VÀO TRUYỆN NÀO.
--------------------------------------
Đứa lôi đứa kéo đi đến đâu cũng chẳng biết, hắn buông nó ra trong bộ dạng khá hả hê. Vừa quay lại đã bị đôi mắt hình viên đạn nhìn muốn thủng người. Cảm giác sát khí đang bao trùm cả khu vực hai đứa đứng, hắn lùi về sau mấy bước mới nhớ lời Bảo dặn không được đụng chạm đến nó. Đang lo lắng chuẩn bị tẩu vi thượng sách nhìn trước sau chuẩn bị chạy lại bị nắm lại không thương tiếc ván ngay một bạt tay. Đứng nhìn nó đang hầm hầm chuẩn bị thưởng thêm mấy bạt tay, lần đầu tiên trong đời bị gái đánh. Né qua né lại, cuối cùng cũng bắt được tay nó. Nó cố gắng hất hất tay hắn ra.
- Buông ra chưa. Anh làm ơn đừng lại gần tôi nữa ,anh mà lại gần tôi cho anh thành thái giám tên biến thái, yêu nghiệt, xấu xa. Buông ra...
- Này này, nhờ có tí mà làm gì dữ vậy hả. Hôn có một cái làm gì ghê vậy chứ. Cái cô này...
- Anh dám nói. Anh hôn ai thì hôn làm ơn đừng có đụng đến tôi. Tôi không giống đám hậu cung của anh.
- Thì đều như nhau cả thôi.
- Họ thích nhưng tôi thì không. Tôi không biết họ ra sao nhưng tôi không giống họ. Ok. Làm ơn tránh xa tôi 16m50.
- Nếu không thì sao.
Bị hắn dồn đến bức tường. Nhìn trái phải đều bị tay hắn chế trụ ở giữa.. Hắn càng ngày càng gần, cái kiểu cười giang sảo của hắn ngày càng rỏ. Nhìn là biết hắn có ý đồ xấu. Không để ý thêm, giật tay lại túm lấy cổ áo dùng hết sức vật hắn ngã nhào xuống đất không thương tiếc. Đòn tấn công bất ngờ làm hắn không kịp trở tay, nằm đơ luôn dưới sàn gạch bóng loáng. Cười khì khì như người điên. Bỏ mặt hắn, nó rời đi bỏ lại không gian lạnh lẽo có mỗi người con trai khóc thầm một mình. Nặng nề chóng người dậy, ngước mặt nhìn trần nhà lạnh lẽo, lạnh như tâm hồn hắn lúc này.
- Đến cũng vội mà đi cũng nhanh. Đi thì đi đi, còn quay lại làm gì...
Sáng hôm sau tại lớp 12a3, không khí sôi nổi với nhiều lời bàn tán xầm xì chuyện Linh bị đuổi học.
- Nhỏ Yến bị bà Linh đánh mà tội quá mày ơi.
- Úi giời... đánh người ta cho dữ để giờ phải bị đuổi học, nhục mặt với người ta
- Này này, nghe gì chưa. Sau đoạn clip hai đứa đánh nhau giờ thêm mấy cái clip tố cáo doanh nghiệp đá quý nhà bà Linh gian lận thuế này nọ. Nhà bà Linh đang sống dở chết dở kìa...
- Chuyện đó có là gì. Chuyện của Kỳ lớp mình còn ghê nửa kìa. Hôm qua tại buổi tiệc, có học sinh trường mình thấy Kỳ với Yến hôn nhau trên sân thượng.... rồi còn thấy bà Trâm ôm mặt khóc chạy xuống....
- Gì ghê vậy còn bà Trâm thì sao? Hai người đó quen hồi nào vậy?....
Xầm xì xầm xì đến tận lúc vào học mà vẫn còn bàn, cả buổi học tiếng bàn tán cứ vang lên không ngớt. Thêm chuyện nó với hắn rồi Linh đột ngột nghỉ học càng làm tin đồn thêm phần chân thật cộng thêm mấy lời đồn thổi chẳng mấy chóc tin đồn lan khắp trường. Kiên ngồi thấy Bảo vẫn cứ im ru không nói lời nào trước tin đồn, quá bức rức với mấy lời đồn thỏi, kéo kéo Bảo hỏi chuyện.
- Chuyện mấy đứa nói đúng không mậy. Kể tao nghe...
- Ai biết. Để yên cho tao học.
- Cái thằng này.
Kiẻn bực bội quay lên, muốn hỏi tên này cái gì còn khó hơn lên trời. Suốt ngày lầm lầm lì lì. Tình trạng này vẫn kéo dài đến tận một tuần sau. Sau một tuần mai danh ẩn tính nó đã trở lại và..... thê thảm hơn xưa. Mắt thâm quần như gấu trúc lê thân thể mệt nhọc lên lớp. Vừa vào đến nơi đã bị người khác xâm xoi đủ thứ...
- Trời ơi coi kìa coi kìa.... xấu như thế mà anh Kỳ cũng quen được nữa hả.....
- Thua cả tao nữa mà bày đặt cưa cẩm anh Kỳ. Đĩa đeo chân hạc..
- Mày xem kìa.......
Một loạt lời xầm xì bàn tán ồn ào nhoi nhoi hết cả phòng học. Nghe là biết đám hậu cung của hắn đang mỉa mai nó. Chả thèm quan tâm ai nói gì cứ cậm cụi chơi game trên điện thoại, không biết hắn vừa nhìn vừa cười, từ khi hắn vào lớp tiếng ồn càng ngày càng tăng với cấp số nhân, lâu lâu lại có mấy bạn bên ngoài lớp nhìn vào phía trong chỉ chỉ trỏ trỏ. Tiếng trống vào tiếc đã cứu nguy giải tán đám đông. Vừa vào tiết đã ngủ li bì, đến tận ra chơi bị anh ba lôi đi mới chịu dậy.
Nhà ăn
- Đợi đây anh mua gì cho ăn, đừng có đi đâu nha.
-.....
Ngồi chưa được bao lâu lại bị gọi dậy. Mơ mơ màng màng nhìn nhìn mới nhận ra người đối diện là cô gái hôm bửa khóc lóc trên sân thượng cùng bà chị gái nào đó nhìn rất lạ.
- Chào bé. Chị là Thư, chị họ của Trâm, cưng là bạn gái của Kỳ sao?
- .....
- Chị là bạn cũ của Kỳ. Cưng quen Kỳ được bao lâu rồi?
-....
- Hình như cưng là em nuôi của Bảo phải không. Chị nghe Bảo kể nhiều về em lắm. Chị ngồi đây được không cưng.
- ....
- Cưng không thích chị?
- Chị Thư. Lâu rồi không gặp chị. Mới về nước hả chị. Này, sửa này uống đi.
Đặt hộp sửa xuống trước mặt nó, cười cười tiếp chuyện cô gái tên Thư, hai người ngồi nói chuyện có vẻ thân thiết khiến nó khó chịu lắm. Nó cứ ngồi nhìn như không có gì, nhìn hai người họ kẻ tung người hứng.
- Kỳ dạo này đẹp hẳn ra nhỉ!
- Em mà chị. Lúc nào em cũng đepk trai ngời ngời mà chị.
- Kỳ vẫn thế. Vẫn tự tin như thế. Dạo này vẫn yêu nhiều người nữa chứ.
- không đâu chị, em giờ chỉ yêu mỗi Yến thôi. Đối với em bây giờ Yến là nhất đó chị Thư.
" Rầm".. một loạt âm thanh ngã ghế van lên. Tin đồn ngày nào giờ đã được chủ nhân xác nhận. Không còn gì nghi ngờ. Bảo vừa mua đồ ăn về cũng loạn choạn, nghe lời khẳng định như sét đánh ngang tai. Nó là người sóc nhất, chưa kịp phản khán đã bị nhét cái bánh vào miệng, ngồi im luôn, cái bàn nó ngồi giờ là tâm điểm của sự chú ý. Nó bị đưa vào trong mà muốn phảm kháng cũng không được. Dù trong phút chóc nhưng nó đã nhận ra cái sự thiếu tự nhiên khi hắn đối thoại cùng chị gái đó, vừa nải còn bị hắn nắm chặt tay và ánh mắt khẩn trương là nó biết ngay. Dù có ghét hắn cũng cố giúp cho xong chuyện này, nhìn hắn có vẻ gì đó đau buồn lắm.
- Hai đứa bây quen bao lâu rồi mà giấu...... Ủa chị Thư... lâu rồi không gặp chị.
- chào nhóc. Lâu rồi không gặp. Khỏe không
- Ổn lắm.
Nhìn Bảo mà nó hết hồn. Chưa bao giờ thấy anh ba dùng ánh mắt đó nhìn cô gái nào. Đã vậy còn có gì đó ngại ngùng và nhớ nhung trong từng câu nói. Bàn ăn có không khí rất quái dị. Thư ngồi một lát, trao đổi qua lại rồi dẫn Trâm đi ra ngoài. Bàn ăn giờ mới trở lại như cũ, hán bỏ đi, hai anh em nó ăn xong cũng bỏ về lớp. Cả ba cứ yên lặng đến lúc ra về, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ. Cuối cùng thì chuyện gì đang xảy ra?
------------------'--'--'---------
MÌNH SẼ CỐ ĐẾN TRƯỚC 15/8/2016 SẼ KẾT THÚC TRUYỆN NHÉ.
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom