• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (3 Viewers)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 3: người phụ nữa lạ.

Đây là đâu? Sao mình hay ngất thế này. Ai đang nói chuyện vậy, ai đang vuốt tóc mình.
- Bác sĩ, con bé sau vậy? Hôm qua đến nay đã ngất hai lần rồi. Con bé có sau không bác sĩ?
- Cô bé không sao. Chỉ là hạ canxi thôi. Phu nhân chỉ cần bồi bổ đầy đủ cho cô bé là được. Cứ truyền nước biển như thế đi. Cô bé còn yếu. Từ từ mới có thể ăn được. Cứ đee truyền dịch xong rồi hãy ăn như thường là được
- Cảm ơn bác sĩ. Chú Minh, chú đưa bác sĩ ra về giùm tôi.
- Chào phu nhân.
Bác sĩ ra về được một lúc thì nó tỉnh. " Lần đầu đúng là đau thật. Cha mẹ ơi, cái bịch nước biển to đùng như vậy thì chừng nào mới truyền xong".
- Hai thằng bây muốn bà già này sống sao hả? Đi chơi thì tới một hai giờ sáng, sáng sớm ra lại gây chuyện với con gái bà. Hai đứa có tin bà già này quăng hai đứa ra đường không hả?
- Mẹ à, hè phải cho con đi chơi chứ. Tối ngày ở nhà hoài riết thành khỉ già à!- Người bên trái cố cãi
- Đúng đó cô.- Đứa bên phải phụ họa.
- Cãi hả. Tối ngày ăn với chơi. Còn thiếu gia Thiên Kì. Cậu dám leo lên giường con bé nhà tôi. Cậu muốn chết à?
- Là nó leo lên chứ đâu phải con?
- Tui rãnh lắm hay sao mà leo lên giường tên ôn thần như ông hả.. muốn thành thái giám hay gì mà....
Nó lồm cồm ngồi dậy dùng hết sức bình sinh nói mấy câu. Chưa nói hết câu nó đã bị ôm vào lòng.
- Con của mẹ con ổn chứ. Mẹ chờ con lâu lắm rồi con biết không!
Đôi mắt bà đỏ hoe. Bà ôm nó vào lòng. Cái ôm chứa bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu nổi nhớ nhung. " Bà ta khóc, tại sao bà ta lại khóc".
- Là Hải Yến không phải là Gia Hân.- chàng trai yên lặng nải giờ bắt đầu lên tiếng.
- Mẹ biết rồi.
Bà quẹt nhẹt dòng lệ rơi. Cố giấu đi nổi đau thương nhớ con. Đôi bàn tay mịn màng nhẹ vuốt gương mặt nó. Bà giờ đây hiền lắm, hiền hơn mẹ nó nữa. Bà làm nó nhớ mẹ lắm, nhớ những ngày nó được mẹ nựng, nhớ cái cảm giác khó chịu khi mẹ vẹo má. " Người này không phải mẹ, mẹ đi rồi, mày nhớ làm gì nữa cho thêm đau vậy con kia". Bà lại cười, cười hiền hậu. Bà nhìn nó đầy yêu thương, sâu trong ánh mắt bà là cái mắc mát. " Tại sao người này có nhiều tâm sự vậy chứ?".
- Đứng lại đó cho tôi. Tôi đã cho phép chưa mà dám bỏ đi hả?
Khuôn mặt bà quay ngoắc một trăm tám mươi độ. Vẫn cười nhưng trong đó chứa đầy sự tức giận. " Cái người này tốt nhất không nên đụng vào. Thái độ gì mà quay nhanh hơn chong chống". Hai chàng thanh niên tuấn tú nào đó lại phải yểu xìu quay về chổ chịu phạt.
- Dám đi khi tôi chưa cho phép sao? Giỏi lắm. Cứ quỳ ở đó cho tôi. Cấm túc một tháng.
- Mẹ / dì xinh đẹp à!
- Không cần van xin vô ích.
- Yến à..... 2 giờ rồi đó cưng. Cứu với....
Hai đôi mắt tròn xoe mở to đầy vẻ cầu khẩn. " Hai người này tính dùng mỹ nam kế à". Hai chàng tận lực dùng khổ nhục kế, khuyến mãi thêm một suất đôi mắt to, môi đỏ, mày đậm, toàn là cực phẩm làm quà tặng. Mong mỏi ai đó mủi lòng xin tha giùm. Cuối cùng thì bao công sức cũng được đền đáp. " Biết tui yếu lòng mà còn trưng cái mặt đó ra vậy trời".
- Bác ơi, bác tha cho anh đi, thấy anh quỳ nải giờ chắc đau lắm á bác.- nó chỉ chỉ người bên trái.
- Con muốn gì cũng được. Cậu ba được quyền về phòng. - bà vẹo nhẹ má nó đầy sủng nịnh.
- Yến ... cứu anh với bé..
- Quỳ đó tới chết đi! Yêu nghiệt.
- Cô.
Người đang quỳ thì tức lộn ruột " mình chẳng lẻ phải phụ thuộc vào con nhóc đó sao". Đang tính kế thoát thân thì ông trời cũng rủ lòng thương. Thằng bạn trời đánh ( Gia Bảo, anh ba sau này của Hải Yến) mới lên tiếng xin giùm.
- Yến. Giúp nó đi cưng. Nó bị tơi tả lắm rồi, giờ quỳ nữa cũng tội nó. Xin giùm nó đi Yến.- vừa nói vừa cố nhịn cười
- Nể anh nha. Bác tha cho cái tên đó đi Bác.
- Ừ. Đại gia có thể về.
" Thù này không trả Thiên Kì này không lấy được vợ. Thằng trời đánh, mày cứ cười đi, tao không phá cái quán của mày tao không tên Kì. Mày chờ đấy".
Hắn đùng đùng bay lên xe chạy đi mất hút để lại đây là trận cười nức nẻ của thằng bạn thân. " Lần đầu tiên thằng Kì nó thua một đứa con gái. Hahahaha. Sau này thế nào cũng có kịch hay xem đây". Trở lại trong phòng. Căn phòng lại yên lặng như ban đầu. Nó lại vùi mình vào chăn mặc cho người phụ nữ cứ chằm chằm nhìn nó. Nó không muốn gặp bà, nó cũng không biết tại sao. Nó có cảm giác người này đã đem mẹ nó đi. Nó sợ phải đối diện với bà. Dường như bà đoán được cái suy nghĩ đó. Bà chỉ nhẹ nhàng kéo chăn, mỉm cười rồi đi ra ngoài.
- Hân à, mẹ nhớ e lắm. Có phải em đã về. Cả nhà nhớ em lắm. Đã về thì đừng đi nữa nha. Cả nhà nhớ em. Yến đây là nhà của Hân. Em đừng sợ, mọi người đều là người nhà của em.
Bảo nói xong thì cũng đi. Anh không biết tại sao lại nói như vậy, chắc tại con bé giống em gái( Hân) cậu quá. Anh nhầm lẫn sao. Anh mong cái nhầm lẫn này đừng kết thúc.
" Hân? Ai là Hân? Cô gái đó liên quan đến mình sao? Cái anh đó nói gì mà lung tung, lúc Hân lúc Yến. Gì vậy chứ. Nơi đây thật lạ"
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

YÊU NHẦM ANH TRAI NAM THẦN
  • 5.00 star(s)
  • Đang cập nhật..
Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của Tôi
  • Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom