• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (8 Viewers)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 5: Anh hai, anh ba.

Sau cái màn giành giành giực giực thì tới màn giáo huấn dài đến sao Thổ của mẹ nuôi. Không biết mẹ nuôi nói gì, nó cứ dịp ngồi ngắm anh hai đẹp trai của nó thôi. Cái đầu vẫn còn đang lân lân thì bị lôi về từ chín tầng mây.
- Yến. Yến ơi! Bớ Hải Yến ở tầng nào quay về đi Yến ơi Yến....
- Hả hả. Mẹ nuôi chửi xong rồi hả hai??
- Kêu cô nải giờ rồi cô mới lên tiếng.
- ờ ờ mà xó gì không hai?
- Đi chơi không hai dẫn đi.
- Đi đâu hai?
- Lên Phòng chuẩn bị đi một tiếng nữa mình đi. Đồ anh chuẩn bị rồi. Nào đi anh qua rủ nha.
- Mẹ nuôi không cho đi đâu.
- Anh xin mẹ rồi, mẹ cho phép rồi.
- Thật, không xạo chứ?
- Không đâu. Xạo em làm gì.
Nó gật đầu rồi theo anh lên cái phòng hồng hồng chói chói. Không hiểu sao nó cực kì có thiện cảm với ông anh hai này. Chắc tại ổng đẹp hay sao á. Mắt to tròn, mi dài công vút, đẹp còn hơn hoa nữa á. Môi đỏ mài đậm mũi cao. Trời ơi. Anh cười một cái muốn xỉu luôn á. Thân hình cao to y như ba nuôi, nó đi phía sau có khi còn bị lấp mất. " đẹp kiểu này ngày nào cũng gặp chắc chớt".
- Nhanh nha cô nương. Đi trễ quá mất vui. Hai biết hai đẹp, nhìn vậy đủ rồi.
Anh cắt đứt dòng suy nghĩ. Cười cười vỗ má cô nàng cà chua. Cô nàng ngại ngùng ậm ừ. Đôi má đỏ hồng, nó cuối thấp đầu để ngăn hai thấy.
- Thôi hai đi. Nhanh đi bé.
Anh cười nhẹ rồi đi về phòng. " Anh đẹp quá à, oppa à, có người đẹp như oppa kìa oppa...." mơ mộng một hồi nó nhanh chóng chuẩn bị. Đang thoa thoa, kẻ kẻ thì..
- Yến.
- Ôi mẹ ơi. Quỷ quỷ.
- Anh mày mà mày kêu Quỷ à. Cưng sao phân biệt đối sử quá thế.
- Ai kêu chú vào mà không xin phép chứ.
Nó chao mài. Gia Bảo ( từ đây mình gọi là ba Bảo khi giao tiếp với nó luôn cho tiện). Gãi gãi đầu như ngó lơ như mình vô tội. Rồi lại quay lại chủ đề.
- Sao em phân biệt đối xử với anh quá vậy?
- Không có thiện cảm với chú. Thích hai Thiên thôi.
- Gì chứ. Anh nói này, đừng có mà gần cái ông già đó. Sao này gọi anh là ba Bảo. Anh không phải là chú. Anh đây bằng tuổi em đó. Cứ gọi là ba Bảo là được.
- Anh là song sinh với Hân?- Vô tình hỏi .
Ba Bảo nhăn mặt. " Làm sao nó biết Hân?, Ông già đó nói với nó sao?". Anh đâm chiêu không nói. Giờ thì nó mới để ý. Cái người này hơi giống nó, chỉ là nét mặt đầy nam tính. Ngoài đôi mắt to và môi đỏ thì nó cũng không giống người này lắm. Người ta mài đậm, trời ơi, nó như hai cọng tóc, lợt nhớt, không kẻ mì chắc khỏi thấy luôn. Kìa kìa, mũi cao, nó thì sao, nhục khômg thể tả được. Cũng may màu đen của tóc là hai đứa giống lắm luôn, chỉ là đứa tóc đứa tóc ngắn thôi". Nhìn một hồi thì mới nhớ lại lời hai Thiên.
- Nè, có gì không, chú.. à ba Bảo. Anh có chuyện gì không, em phải đi chơi nữa. Em hưa chuẩn bị xong nữa.
- Đừng nói là đi với ông Thiên nha.
- Ừ.
- What the..... không được đi.
- Sao lại không? Mẹ nuôi cho đi mà.
- Đem cái này theo.
Đặt một cây viết nhỏ lên tay nó rồi bỏ đi. " Tại sao bé con của mình tin ông già đó quá vậy". Ôm một cục tức bỏ đi. Nó lại tiếp tục làm cho xong cái mặt. Người ta mười tám rồi. Trang điểm cũng biết chút chút. " Nhà giàu có khác, đồ trang điểm thôi mà có đầy một tủ." Loay hoai một hồi thì nó cũng xong.
- Út của anh xong chưa. Mình đi thôi út.
- Hai đợi em lát.
- Nhanh đi út.......
Đứng hình một phút.
- Gì thế, đi chưa đi nhanh về nhanh nữa.
- Ờ ờ đi. Út xinh ta.
- Công nghệ makeup mà.
Nó đá đá chân mài rồi kéo tay hai đi ra ngoài. Y như là có một gáo nước lạnh dọi thẳng vào mặt. Ngậm ngùi hỏi anh Thiên đẹp trai.
- Ra khỏi nhà đi đường nào hai? Em bị mù đường?
- Hùng hổ lôi tui đi giờ la không biết đường đi. Mù đường trầm trọng? Không thể tin được.
Cốc nhẹ đầu nó rồi đi thẳng ra làm nó chạy theo mệt nghỉ. Cái váy ngắn thêm đôi giày khá cao làm nó hơi chậm. "Ào" thêm một gáo nước lạnh vào mặt. Một ẻm moto to đùng trước mặt. Rồi làm sao mà đi hả trời. Bộ hết xe đi rồi hả.
- Đi đi bằng cái này hả- chỉ chỉ cái xe.
- Ờu. Có mỗi em nó thôi. Xe thằng ba nó lấy rồi. Đi đỡ xe này đi.
Nó lủi thủi đi lên. " Để lên thay cái quần cho nó lành".
- Cô nương. Giờ lên thay rồi nào xong. Đi với hai ai nhìn đâu mà sợ.
Vừa dứt câu thì nó bị kéo lên xe bay cái vèo. Không còn tí ho sức đâu mà lo cái váy. Cái tên này chạy xe không sợ mấy anh công an hay sao mà chạy nhanh thấy ghê. Nó giờ mà buômg tay đang ôm người lái chắc bay luôn quá. " Tui thề là tui không bao giờ lên xe cho hai chỡ nữa. Ôi tim tôi. Mày còn đập không tim".
KÉTTTTTTT.
Sao bao nhiêu sợ hãi thì chiếc xe dừng lại tại quán bar B&H. Vừa xuống xe nó chấp tay thành khẩn lại bốn phương tám hướng. " Ôi con tạ ơn trời. Con còn sống sót. Thổ địa ơi mai con cúng người nải chuối. Ơn ông đã bảo toàn tính mạng cho con. Mô Phật".
- vào thôi. - phẩy nhẹ tay ra hiệu bảo nó vào.
- Anh vào đi. Em về. Em chưa đủ mười tám thì làm sao mà vào. Thôi về đây.
Nó quay lưng bỏ đi thì anh kéo một mạch lôi nó vào. Dùng hết mị lục để dụ dỗ cô út quá hiền chấp hành tốt pháp luật của mình. " ở đây ai cũng vậy thôi. Không phải riêng em đâu. Nơi này là của thằng ba. Cứ an tâm mà vào. Nghe hai, hai thương".
Cái ông hai này cũng thuộc rop yêu nghiệt. Biết nó yếu lòng mà còn dùng cách dó dụ dỗ nàng nha ta.
Ậm ừ theo anh hai vào thì.... "ào" một thùng nước lạnh đổ ngay lên đầu....
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

YÊU NHẦM ANH TRAI NAM THẦN
  • 5.00 star(s)
  • Đang cập nhật..
Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của Tôi
  • Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom