• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Âu Thần (3 Viewers)

  • chap-258

Chương 258: Tháp tu luyện




Editor: Nguyetmai

Từ chỗ quảng trường trở về, cả bọn Hồng Tiểu Phúc tập hợp ở ký túc xá, đang tiến hành kiểm tra chỉ số.

Chỉ số hiện tại của Hồng Tiểu Phúc vừa vặn chạm đúng mốc 5.9999, chỉ cần cậu không uống viên thuốc kia, có thể nói rằng cậu chính là người có chỉ số cao nhất của cấp LV3 trên toàn thế giới ngày nay.

Thế nhưng những người khác thì lại không yêu nghiệt được bằng cậu...

Bài kiểm tra chỉ số mau chóng kết thúc, Triệu Minh có chỉ số là 4.93, Tô Oánh 4.89, Trương Dương 4.82, Lý Thiên Kỳ 4.78, Luna thì cao hơn một chút, 5.66.

Tóm lại, chỉ số của bọn Tô Oánh đã gần đạt ngưỡng LV3, nhưng nếu muốn thực sự thăng cấp đến LV3 thì không dễ dàng được như vậy, chuyện này thật sự cần phải có sự lĩnh ngộ, hoặc nói cách khác là cần phải có một thời cơ thích hợp.

"Tiểu Phúc, tiếp theo chúng ta còn phải làm gì nữa đây?" Tô Oánh nhìn Hồng Tiểu Phúc, nói: "Tớ nghĩ là bọn mình cần phải tu luyện chăm chỉ thêm chút nữa. Dù gì trận chiến tiếp theo cũng là đại chiến, là đại chiến đấy."

"Đúng vậy." Trương Dương ở một bên cũng đồng ý và nói: "Dù sao chúng ta cũng không thể để mình trở thành quả tạ cho người khác trong lúc nguy cấp được."

Lý Thiên Kỳ vỗ mạnh vào đùi một cái: "Tiểu Phúc, cậu cứ nói xem tớ nên tới chốn nào để ăn đòn đi!"

Mọi người: "…"

"Ừ, luyện tập đúng là cực kỳ quan trọng." Hồng Tiểu Phúc cười nói: "Mọi người không cần phải gấp gáp đâu. Không phải ông đã nói rằng khoang tu luyện thực tế ảo đã hoàn thành rồi sao? Tớ nghĩ là bác Hầu sẽ bảo người mang trang bị máy móc tới cho chúng ta nhanh thôi."

Mọi người nghe những lời này xong cực kỳ phấn khởi!

Khoang tu luyện thực tế ảo phiên bản số 2!

Có thứ này thì sẽ bớt được nhiều phiền toái rồi, trực tiếp sử dụng cho việc tu luyện là được!

Đúng là vừa nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền xuất hiện, Hồng Tiểu Phúc vừa dứt lời thì chợt nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên, vừa mở cửa ra đã thấy Hầu Chí Thiên dẫn theo mấy công nhân đang đứng ở bên ngoài, lại còn đẩy theo mấy cái thùng lớn.

"Bác Hầu." Hồng Tiểu Phúc để cho đám người Hầu Chí Thiên bước vào trước, sau đó nhìn cái thùng lớn, hỏi: "Đây chính là khoang tu luyện?"

Bọn Tô Oánh cũng vây lại hóng hớt.

"Chính xác." Hầu Chí Thiên ngồi trên ghế sofa, vừa lau mồ hôi vừa nói: "Đây là sản phẩm dân dụng phiên bản số 2 mới nhất, thủ trưởng Lưu nói đại chiến sắp tới, bảo bác mang cái này tới cho các cháu, trong khoảng thời gian này cố gắng tu luyện tử tế một chút."

"Tốt quá rồi." Tô Oánh phấn khích nói: "Bác Hầu, thứ này sử dụng như thế nào ạ? Bọn cháu có thể sử dụng ngay bây giờ không?"

"Không thành vấn đề." Hầu Chí Thiên gật đầu, giờ mới bắt đầu chỉ thị mấy binh sĩ vừa đẩy mấy cái thùng ban nãy qua đây: "Lắp ráp lại, xong rồi đặt tại phòng khách đi, may là diện tích chỗ này vừa đủ. Nguồn điện, dây mạng các thứ đều phải được lắp đặt đầy đủ hết."

"Vâng." Mấy anh lính gật đầu, bấy giờ mới bắt đầu lắp đặt.

Khoảng chừng nửa giờ sau, sáu cái khoang tu luyện đều được cài đặt hoàn chỉnh, đợi mấy người lính đều rời đi, Hồng Tiểu Phúc mới hỏi Hầu Chí Thiên: "Bác Hầu, tiếp theo là điều khiển như thế nào ạ?"

"Thao tác điều khiển cực kỳ đơn giản." Hầu Chí Thiên lấy ra một chiếc mũ từ khoang tu luyện, ở đằng sau chiếc mũ này có một ống dài nối với khoang thuyền, bên trong mũ còn rất nhiều miếng dán nhỏ nối với phần trên mũ: "Đeo cái này vào, lấy miếng dán thu thập tín hiệu dán lên trán sau đó nằm vào trong đó là xong, rất tiện lợi đấy."

"Đơn giản như vậy sao?" Tô Oánh là người đầu tiên cầm mũ lên, nghe theo hướng dẫn mà đội lên đầu: "Bác Hầu, cứ thế mà đội thẳng lên đầu là được đúng không ạ?"

"Đúng rồi." Hầu Chí Thiên đáp: "Sau đó nằm vào khoang tu luyện, mắt sẽ nhanh chóng không còn thấy được gì nữa, đây chính là gián đoạn tín hiệu thị giác, cũng là ký hiệu gián đoạn tín hiệu thần kinh, là vì đề phòng những lúc thân thể các cháu cử động loạn xạ, nhắm mắt lại là xong, lúc này ý thức của các cháu có thể kết nối với khoang tu luyện, không cần phải hoang mang."

Mọi người: "Ồ, đơn giản vậy ạ?"

Lập tức cả đám đều nằm vào khoang tu luyện.

Sau khi bọn họ nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy từ chỗ dán miếng thu thập tín hiệu truyền đến một dòng điện cực nhỏ. Trước mắt hóa đen dần, bọn họ nhanh chóng nhắm nghiền mắt lại.

Sau một lúc, chỉ cảm thấy sau đầu bỗng "ong" lên một tiếng, sau đó nhìn từ màn hình phía trên khoang tu luyện, bọn họ lúc này đều đã tiến vào không gian ảo.

"Đây là Lôi Điện Pháp Vương Dương… Ôi chao!" Lý Thiên Kỳ không nói thêm gì nữa, bỗng hóa ngẩn ngơ.

Cậu ta đã tới một khoảng không gian ảo, toàn bộ không gian này đều là một mảnh đất trống trơn, ngoài một quả cầu sáng trắng ở chính giữa thì chẳng còn thứ nào khác, ngược lại, có gì đó giống với chủ thần không gian trong tiểu thuyết.

Lúc này đây, mọi người đã thay xong trang bị LV2.

Lúc này giọng nói của Hầu Chí Thiên từ đâu đó truyền đến, rằng: "Các cháu vào bên trong hết rồi phải không? Có cảm giác khó chịu gì không? Trong đó mặc định sử dụng trang bị LV2 nhé, tất cả mọi người đều giống nhau hết."

Bọn Hồng Tiểu Phúc vừa tò mò nhìn quanh tứ phía vừa đáp: "Đều vào hết rồi ạ, cảm giác vẫn tốt, không có chỗ nào không thoải mái cả."

"Ừ, rất tốt." Hầu Chí Thiên giới thiệu: "Đây chính là không gian tu luyện thực tế ảo. Những gì các cháu có thể nhìn thấy lúc này đều là bối cảnh sơ khai, ở đây có thể thiết lập thuộc tính của các cháu. Nói đơn giản hơn, ở đây chủ yếu là cài đặt năng lực, còn chỉ số thì hệ thống sẽ tự động cập nhật. Sau khi các cháu lựa chọn xong năng lực, chỉ số thuộc tính của các cháu sẽ tự động hình thành."

"Ồ, đã rõ." Mấy người cùng nhau gật đầu, sau đó Hồng Tiểu Phúc liền thấy một bảng thuộc tính cá nhân xuất hiện ngay trước mặt cậu.

Lúc này Hầu Chí Thiên nói: "Tiểu Phúc, năng lực của cháu quá đặc biệt, không cách nào ghi lại được, nhưng nhân viên của bác đã thiết kế riêng cho cháu một loại thuộc tính, chính là động vật sẽ chủ động phớt lờ cháu, sẽ không chủ động tấn công."

Bọn Tô Oánh: "…"

Có cần đặc biệt tới vậy không trời?

Nhưng nghĩ lại cũng phải, cái này được thiết kế căn cứ theo thực tế chiến đấu, với năng lực của Thần may mắn, không cho lũ quái vật đổi phe cũng coi như tốt lắm rồi.

Cả đám vẽ vẽ chọn chọn trên đó, khoảng chừng năm phút sau, lần lượt nghe thấy âm thanh của hệ thống: "Số liệu đã được ghi lại."

Tô Oánh cười cười nói: "Đều được cài đặt xong xuôi hết rồi ạ."

"Tốt." Hầu Chí Thiên tiếp tục nói: "Như vậy thì tiếp sau đây chính là địa điểm tu luyện rồi. Các cháu mau nhìn quả cầu sáng ở chính giữa đi. Đi vào trong quả cầu đó là các cháu có thể bắt đầu tu luyện."

Mọi người: "Wow! Xịn như vậy sao!"

Lúc này mấy người bọn họ vội vàng chạy tới trước quả cầu, sau đó lại thận trọng bước vào.

"Soạt" một tiếng, Hồng Tiểu Phúc liền thấy khung cảnh trước mắt đột ngột đổi thay.

Vẫn là khoảng không gian thực tế ảo, chỉ là lần này đã có cảnh tượng cụ thể.

Bầu trời lại là bầu trời sao trong vũ trụ, trên màn đêm bao la đó là vô vàn vì sao. Dưới đất lại là mặt nền bằng kim loại, đi trên đó có thể nhìn thấy bóng phản chiếu của chính mình. Xung quanh là một dãy tường vây, thẳng từ trên xuống dưới, cao khoảng hơn một nghìn mét.

Mà ngay chính giữa không gian tu luyện lại là một tòa tháp chọc trời, cao không nhìn thấy đỉnh.

Tòa tháp cực kỳ đồ sộ kia, Hồng Tiểu Phúc tính nhẩm sơ qua đường kính, ít nhất cũng phải tới năm trăm mét, có thể mường tượng được không gian bên trong tháp lớn tới chừng nào.

Công trình kiến trúc đơn độc mà lại khổng lồ luôn tạo cho người ta cảm giác chấn động, cảm giác về tòa tháp này cũng như vậy, rõ ràng thẳng tắp nhưng dường như lại muốn nghiêng về một phía, dường như có thể đổ ập xuống bất cứ lúc nào.

Lúc này ở phía trước tòa tháp, ít nhất hơn hai nghìn người đang đứng tụ tập vô cùng nhộn nhịp, người người nhốn nháo, đứng đó chỉ chỉ trỏ trỏ không rõ là đang bàn tán chuyện gì?

"Đây chính là sân tu luyện được tạo ra bởi khoang thực tế ảo, tháp tu luyện." Lúc bấy giờ Hầu Chí Thiên mới bắt đầu giảng giải cho mọi người hiểu: "Tòa tháp này có tổng cộng mười tầng, mỗi tầng đều có độ khó tăng dần lên. Ví dụ như tầng thứ nhất có mười con sói phủ giáp. Tầng thứ hai có hai mươi con sói phủ giáp. Tầng thứ ba có mười con nhện lớn, tầng thứ tư có hai mươi con nhện lớn. Nói tóm lại, việc tu luyện sẽ có quá trình tiến lên theo từng bước một, cho nên về động vật trong tháp tu luyện này, cấp bậc và số lượng cũng sẽ tăng theo từng cấp. Trừ những thứ này ra, để phù hợp với thực tế một chút nên địa hình cũng không hề giống nhau, quan trọng nhất là mỗi một lần đều có một bản đồ và quái vật được tạo ra một cách ngẫu nhiên, mấy đứa đừng nghĩ chết vài lần là có thể tìm ra quy luật này kia nhé."

Mọi người: "Ồ... Lợi hại quá!"

"Ha ha... Lợi hại không nào?" Hầu Chí Thiên lại cười, nói: "Bác đoán rằng nếu dựa vào độ khó này, mấy đứa chỉ đến khoảng tầng... Tầng thứ tư chắc là giới hạn của mấy đứa rồi."

Mọi người: "!!!"

Ác liệt đến mức đó sao?

Có điều, nghĩ kỹ một chút thì thấy cũng có lý, tháp tu luyện này nói thẳng ra là nơi để cho người ta luyện tập giết địch. Nếu như quá dễ dàng thì còn có ý nghĩa gì nữa không?

Thế nên việc mà tất cả mọi người phải làm trong tháp này chính là dốc hết sức mình phát huy toàn bộ thực lực bản thân, thế mới có thể gọi là tu luyện.

"Được rồi, tiếp sau đây..." Hầu Chí Thiên tiếp tục chỉ đạo: "Các cháu hãy đến cổng lớn của tháp tu luyện, thấy cánh cổng đó rồi đúng không nào?"

Mấy người bọn họ đi tới trước tháp, ngửa đầu nhìn.

Càng tiến lại gần, cả đám càng cảm thấy tháp tu luyện này thật sự cao đến ngút ngàn tầm mây, cực kỳ to lớn.

"Có thấy tấm bia đá trước cửa đang bị một đám người vây quanh không?" Hầu Chí Thiên hỏi: "Đó chính là bảng xếp hạng hiện tại của tháp tu luyện. Bởi vì đây là dân dụng, cho nên tách biệt với bên quân đội. Có điều bác có thể tiết lộ chút ít, bọn Đại Tráng đã đánh được lên tới tầng thứ tám rồi."

Đám Hồng Tiểu Phúc: "!!!"

Bọn họ mau chóng đi về phía trước, sau đó liền nghe thấy âm thanh xì xào bàn tán...

"Mau nhìn xem, mau nhìn xem, đoàn đội của Triệu Vĩnh Ninh đã giết lên tận tầng thứ bảy rồi!"

"Trời đất quỷ thần ơi, sao bọn họ có thể làm được vậy? Theo như độ khó của các tầng trong tháp, đội ngũ chúng mình hiện tại cũng chỉ có thể từ tầng thứ ba leo lên tầng thứ tư, bọn họ lại lên tận tầng thứ bảy rồi, thế này cũng nhanh quá đi mất thôi!"

"M* kiếp, ông đây phải cố gắng thêm rồi, đã thức tỉnh rồi mà suốt ngày để người khác bảo vệ mình thì thật quá mất mặt."

"Nhìn kìa, đội của Lý Hạc kia cũng rất lợi hại đấy nha, trong một ngày mà đã giết đến tầng thứ năm rồi!"

"Nào các anh em, chúng ta đi thôi, tiếp tục vượt ải nào!"

"Các anh em, đi thôi!"

Nhìn những cái tên trên bia đá một hồi, đội ngũ sáu người Triệu Minh, Tô Oánh cũng không khỏi không cạn lời.

Dân lành mà cũng có người lợi hại như thế ư, đánh đến tầng thứ bảy luôn rồi!

Đội ngũ của Lý Hạc cũng rất mạnh nhé!

Mới đợt trước đám Hồng Tiểu Phúc còn từng cứu bọn họ, thế mà giờ bọn họ đã tiến bộ nhanh đến như vậy!

"Được rồi." Hầu Chí Thiên chậm rãi nói: "Nếu mấy cháu đã xem xong thì tiếp sau đây bác chỉ có thể chúc mấy đứa phất cờ chiến thắng! Cố gắng lên nhé, phấn đấu leo lên tầng thứ tư!"

Mấy người cùng nhau gật đầu: "Đã rõ!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom