Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 106 Thầy bói Khánh
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!
**********
Tr*uyện88.vip trang web cập nhật nhanh nhất
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung sau khi biết tin liền vội vàng đến tìm Gia Khánh. Người bước vào nhà giọng nói cũng đồng thời vang lên oang oang “Tạo chưa thấy ai bị quả báo nhanh như gã Thịnh. Mới hôm qua tao với mày còn phải tính xem bước tiếp theo nên làm gì đối phó với gã, thoắt cái gã lại tự thắt dây treo cổ mình. Muốn bổ đầu gã ra nhìn thử xem bên trong chưa thứ gì quá đi mất.” Nói đến đây Thành Trung ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Biểu cảm trên mặt Gia Khánh vẫn lạnh tanh, đứng khoanh tay nhìn Thành Trung đang cười đến chảy nước mắt, không mặn không nhạt hỏi: “Cười đủ chưa?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung mất hứng trừng mắt lườm Gia Khánh, cầm túi đồ ăn sáng dúi vào tay anh, buồn bực: "Mày ngày càng giống thăng Phong chẳng thú vị chút nào. Thấy tao thương mày ghê chưa biết mày chưa ăn sáng liền mua ngay đem đến”
Gia Khánh chẳng buồn nói hai tiếng "Cảm ơn." đã cầm túi đến bàn mở ra, bên trong là bánh bao chạy và sữa đậu nành. Thành Trung xáp qua khoác vai anh giơ ngón cái: "Công nhận mày tiên đoán hay ghê. Mày có ý định đổi nghề làm thầy bởi không. Tao thấy mày rất có thiên phú trong...
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung lập tức ngậm chặt miệng sau khi bị ánh mắt sắc như dao của Gia Khánh phỏng tới.
Gia Khánh ăn được một nửa thì chuông cửa vang lên. Thành Trung chạy bước nhỏ ra mở cửa. Sau khi nhìn thấy người đến anh liền mất ngay khẩu vị ăn uống, đặt nửa cái bánh báo cắn dở vào hộp, cau mày hỏi: “Em đến đây làm gì?”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vân Thi chạy đến ôm lấy cánh tay Gia Khánh khẩn cầu: “Anh Thịnh đang bị giam giữ vì tội cưỡng hiếp, anh có thể giúp anh ấy bào chữa vô tôi không? Anh ấy chỉ nhất thời bồng bột mới hành động thiếu suy nghĩ như thế chứ thật ra con người anh ấy rất tốt. Anh nể mặt em giúp anh ấy một lần này nha?"
Trong lòng Vân Thi tuy mắng chửi Lâm Thịnh ngu ngốc, không có não nhưng dù sao cũng là anh em, vụ cô nhờ gã còn chưa hoàn thành sao có thể cứ như vậy mà ngồi tù. Hơn nữa chú thím còn đến khóc lóc nhờ vả bố cô nhưng bây giờ toàn thành phố đều biết đến việc này, dư luận đang nhìn chằm chằm vào nhà họ Trần, bố cô không thể dàn xếp với lại ông đang vì vụ thăng chức cũng không tiện nhúng tay vào bèn bảo cô đi tìm Gia Khánh nhờ giúp đỡ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhắc đến vụ thăng chức lại nhớ đến ở buổi tiệc sinh nhật cô có đề cập với anh chuyện bố đang trong giai đoạn thăng tiến quan trọng, nhờ anh đánh tiếng với vài vị lãnh đạo có mặt mũi trong thành phố, anh đã đồng ý nhưng đến nay vẫn chưa thấy động tĩnh, làm cho bố cô rất sốt ruột. Cô cân nhắc một lát quyết định nhờ anh chuyện Lâm Thịnh trước, vài hôm nữa sẽ nhắc anh vụ của bố. Bây giờ mà nói cùng lúc cũng không tiên.
Gia Khánh còn mong Lâm Thịnh ngồi tù, hơi đầu phí sức cứu gã ra ngoài, anh lạnh lùng cự tuyệt: "Em mời luật sư khác đi, việc này anh không giúp được.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung đứng ở một bên nhìn không được cũng chen vào: “Việc này anh họ em thua là cái chắc. Người anh em động tới là con gái cưng của cục trưởng Đức Khang. Em cũng biết ông ta nổi tiếng yêu thương con gái hơn mạng sống, chuyện này ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu. Hơn nữa dư luận đang bất bình, đề nghị xử phạt thích đáng Lâm Thịnh, người nhà em nên chuẩn bị tâm lý đi. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện*88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.*vip để ủng hộ bên mình nhé !
Vân Thi lắc đầu, vành mắt đỏ heo, lắc tay Gia Khánh: "Em tin anh, từ trước đến nay chỉ cần những vụ anh nhận đều sẽ dễ dàng thắng kiện. Anh nhất định có cách cứu anh Thịnh mà."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh mất kiên nhẫn từ chối lần hai, Vân Thi đầu dễ dàng bỏ qua tiếp tục cầu xin nói đến miệng khô lưỡi khô kết quả thu được vẫn chỉ là cái lắc đầu của anh. Cuối cùng đành hậm hực, túi thân ra về đồng thời cũng vắt óc nghĩ cách để có thể lựa lời ăn nói với chú thím.
Chờ Vân Thi đi rồi, Thành Trung ngồi xuống đối diện Gia Khánh lưỡi cảm thán: "Em ấy bị đá đập vào đầu chắc? Chuyện đã đến nước này còn muốn bào chữa vô tội, nghe cứ như chuyện cười ấy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh liếc mắt: “Vậy mày cười đi.”
Thành Trung bèn cười lên vài tiếng lấy lệ, nói về độ khiến đối phương rơi vào ngõ cụt trong giao tiếp thì Tín Phong đứng thứ nhất còn vị trí đứng thứ hai chắc chắn sẽ thuộc về Gia Khánh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh không còn tâm trạng ăn uống, bỏ bánh bao chay ăn dở vào túi giấy đứng dậy tính vứt vào thùng rác, Thành Trung bày ra vẻ mặt mẹ già cất giọng trách cứ: “Mày thật lãng phí lương thực.
Gia Khánh nhếch môi giơ túi giấy đến trước mặt Thành Trung điềm tĩnh nói: “Mày ăn hết đi. Anh cười cười khi thấy Thành Trung hết dám hé hé vươn tay ném túi giấy vào thùng rác.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh quay người bước ra phòng khách, Thành Trung cũng lẽo đẽo theo sau nói: "Mày biết tin lão Dũng mấy hôm trước ra tay cứu em gái Huy Kha chưa?"
Gia Khánh ngồi xuống ghế nhàn nhã pha trà, không vội trả lời ngay, rót cho bản thân một tách, lúc này Thành Trung cũng ngồi xuống bên cạnh, anh rót thêm một tách nữa đẩy đến trước mặt Thành Trung, cười như có như không “Biết rồi. Khổ cho lão phải dùng chiêu này. Sau đợt hàng ma túy bị bắt, Huy Kha khá lạnh nhạt với lão, lão đâm ra sợ hãi bèn liều một phen đây mà.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung nhìn tách trà khói bốc lên nghi ngút, nói ra nghi vấn của bản thân: “Kha Huy cũng đầu phải hạng người đơn giàn, anh ta từ năm mười lăm tuổi đã có thể tiêu diệt hết chướng ngại bước lên làm chủ nhà họ Trịnh thủ đoạn ra tay cũng rất tàn nhẫn, là một con cáo già chính hiệu, chút trò vặt của lão Dũng lẽ nào qua mắt được anh ta?"
Gia Khánh nhấp một ngụm trà hương vị đăng chất lan tràn khắp khoan miệng sau đó là cảm giác ngòn ngọt trên đầu lưỡi, anh đặt tách trà xuống bàn từ tốn nói: “Chúng ta còn đoán ra, Huy Kha sao không biết được. Hiện tại lão Dũng còn giá trị lợi dụng nên anh ta chưa định vứt bỏ, anh ta thuộc tiếp người tận dụng triệt để”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung gật gù, kiểu lợi dụng qua lại, anh có lợi tôi cũng có lợi cũng không hiếm lạ nhưng Đại Dũng ngoài cái mã bề ngoài ra thì đầu óc ngu si bị Huy Kha hút cạn máu, ăn luôn xương ông ta cũng chưa chắc hay biết mà vẫn tiếp tục vui vẻ làm con chó trung thành. "Mày giúp tạo liên hệ với Huy Cung” Gia Khánh đột nhiên lên tiếng. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện*88.vip
Thành Trung khó tin quay sang nhìn Gia Khánh sợ mình nghe nhầm vội hỏi lại: “Mày nói Trịnh Huy Cung?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh gật đầu, Huy Cung cũng là con trai Trịnh Huy Tiến có điều là con riêng, cùng cha khác mẹ với Huy Kha và Bảo Trân. “Mày muốn Huy Cung giúp đỡ? Anh ta ở trong nhà họ Trịnh bị lấn át khắp nơi, sống còn thua người làm công trong nhà họ, không có địa vị, không có tiếng nói, đến tập đoàn Trịnh Gia cũng không thể đặt chân vào chỉ có thể ra ngoài bươn chải. Tuy anh ta cũng giỏi đấy có thể tự thân nổ lực mở tòa soạn bảo nhưng so sánh với Huy Kha con vợ cả thì cách biệt như trời với đất.
Nếu là trước kia, Gia Khánh cũng sẽ nghĩ giống Thành Trung nhưng cách đây mấy tháng ở bữa tiệc rượu thấy Hạ Vy đi cùng một người đàn ông lạ mặt, anh đã cho người điều tra, mới biết được người đàn ông ấy là Trịnh Huy Cung con trai thứ hai của Trịnh Huy Tiến. Đồng thời cũng biết được bí mật năm xưa, hóa ra Trịnh Huy Tiến thời còn trẻ là tên háo sắc đến cả vợ chưa cưới của anh em kết nghĩa cũng không buông tha.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh bắt đầu kể lại bí mật năm xưa anh điều tra được cho Thành Trung nghe.
Trong một lần đến nhà Tạ Hòa, Trịnh Huy Tiến trông thấy Trần Thủy Tiên xinh đẹp đã nổi lên ý xấu, kể từ đó ông ta thường ghé đến nhà anh em kết nghĩa của mình chơi. Có một lần, Tạ Hòa đi vắng ông ta đã cưỡng hiếp Trần Thủy Tiên. Sau đó Tạ Hòa biết được nổi giận đến tìm ông ta tính số nhưng chưa đến một ngày sau thì bị tai nạn xe qua đời. Trần Thủy Tiên sau một thời gian phát hiện bản thân mang thai liền bị ép buộc đến nhà họ Trịnh sống dưới danh nghĩa vợ hai nhưng bà luôn oán hận ông ta, sau khi Huy Cung lên năm tuổi thì treo cổ tự tử.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung nghe xong vỗ đùi cái đét, cảm thán từ sâu tận đáy lòng: “Mẹ nó cứ như trong phim ấy
Ảnh mắt Gia Khánh trở nên xấu xa, tiếp tục nói: “Huy Cung không phải là người dễ bắt nạt như vẻ bề ngoài anh ta biểu hiện đầu. Mẹ ruột mất từ khi anh ta lên năm mà vẫn có thể sống đến bây giờ, còn tự mình mở tòa soạn báo thì sao có thể là người tầm thường. Tao đoán anh ta muốn trả thù nhà họ Trịnh chỉ là chưa tìm được thời cơ thích hợp. Bây giờ chúng ta trao cho anh thời cơ đấy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung vỡ lẽ, mẹ ruột bị cưỡng bức sau đó ôm theo mối hận tự sát, Huy Cung không nảy sinh lòng oán hận nhà họ Trịnh thì chắc đầu óc có vấn đề hoặc tính cách quá mức lương thiện. “Được. Tao sẽ liên lạc với anh ta. Thành Trung khoác vai Gia Khánh trêu: “Thầy bởi Khánh sau này mày không cần thêm chữ "đoán” vào trong câu nói đầu, tao thấy mày phán cái gì là trúng phóc cái đó. Lời nói vừa dứt ăn ngay cú đạp của Gia khánh.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyệ*n88.vip
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
**********
Tr*uyện88.vip trang web cập nhật nhanh nhất
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung sau khi biết tin liền vội vàng đến tìm Gia Khánh. Người bước vào nhà giọng nói cũng đồng thời vang lên oang oang “Tạo chưa thấy ai bị quả báo nhanh như gã Thịnh. Mới hôm qua tao với mày còn phải tính xem bước tiếp theo nên làm gì đối phó với gã, thoắt cái gã lại tự thắt dây treo cổ mình. Muốn bổ đầu gã ra nhìn thử xem bên trong chưa thứ gì quá đi mất.” Nói đến đây Thành Trung ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Biểu cảm trên mặt Gia Khánh vẫn lạnh tanh, đứng khoanh tay nhìn Thành Trung đang cười đến chảy nước mắt, không mặn không nhạt hỏi: “Cười đủ chưa?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung mất hứng trừng mắt lườm Gia Khánh, cầm túi đồ ăn sáng dúi vào tay anh, buồn bực: "Mày ngày càng giống thăng Phong chẳng thú vị chút nào. Thấy tao thương mày ghê chưa biết mày chưa ăn sáng liền mua ngay đem đến”
Gia Khánh chẳng buồn nói hai tiếng "Cảm ơn." đã cầm túi đến bàn mở ra, bên trong là bánh bao chạy và sữa đậu nành. Thành Trung xáp qua khoác vai anh giơ ngón cái: "Công nhận mày tiên đoán hay ghê. Mày có ý định đổi nghề làm thầy bởi không. Tao thấy mày rất có thiên phú trong...
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung lập tức ngậm chặt miệng sau khi bị ánh mắt sắc như dao của Gia Khánh phỏng tới.
Gia Khánh ăn được một nửa thì chuông cửa vang lên. Thành Trung chạy bước nhỏ ra mở cửa. Sau khi nhìn thấy người đến anh liền mất ngay khẩu vị ăn uống, đặt nửa cái bánh báo cắn dở vào hộp, cau mày hỏi: “Em đến đây làm gì?”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vân Thi chạy đến ôm lấy cánh tay Gia Khánh khẩn cầu: “Anh Thịnh đang bị giam giữ vì tội cưỡng hiếp, anh có thể giúp anh ấy bào chữa vô tôi không? Anh ấy chỉ nhất thời bồng bột mới hành động thiếu suy nghĩ như thế chứ thật ra con người anh ấy rất tốt. Anh nể mặt em giúp anh ấy một lần này nha?"
Trong lòng Vân Thi tuy mắng chửi Lâm Thịnh ngu ngốc, không có não nhưng dù sao cũng là anh em, vụ cô nhờ gã còn chưa hoàn thành sao có thể cứ như vậy mà ngồi tù. Hơn nữa chú thím còn đến khóc lóc nhờ vả bố cô nhưng bây giờ toàn thành phố đều biết đến việc này, dư luận đang nhìn chằm chằm vào nhà họ Trần, bố cô không thể dàn xếp với lại ông đang vì vụ thăng chức cũng không tiện nhúng tay vào bèn bảo cô đi tìm Gia Khánh nhờ giúp đỡ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhắc đến vụ thăng chức lại nhớ đến ở buổi tiệc sinh nhật cô có đề cập với anh chuyện bố đang trong giai đoạn thăng tiến quan trọng, nhờ anh đánh tiếng với vài vị lãnh đạo có mặt mũi trong thành phố, anh đã đồng ý nhưng đến nay vẫn chưa thấy động tĩnh, làm cho bố cô rất sốt ruột. Cô cân nhắc một lát quyết định nhờ anh chuyện Lâm Thịnh trước, vài hôm nữa sẽ nhắc anh vụ của bố. Bây giờ mà nói cùng lúc cũng không tiên.
Gia Khánh còn mong Lâm Thịnh ngồi tù, hơi đầu phí sức cứu gã ra ngoài, anh lạnh lùng cự tuyệt: "Em mời luật sư khác đi, việc này anh không giúp được.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung đứng ở một bên nhìn không được cũng chen vào: “Việc này anh họ em thua là cái chắc. Người anh em động tới là con gái cưng của cục trưởng Đức Khang. Em cũng biết ông ta nổi tiếng yêu thương con gái hơn mạng sống, chuyện này ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu. Hơn nữa dư luận đang bất bình, đề nghị xử phạt thích đáng Lâm Thịnh, người nhà em nên chuẩn bị tâm lý đi. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện*88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.*vip để ủng hộ bên mình nhé !
Vân Thi lắc đầu, vành mắt đỏ heo, lắc tay Gia Khánh: "Em tin anh, từ trước đến nay chỉ cần những vụ anh nhận đều sẽ dễ dàng thắng kiện. Anh nhất định có cách cứu anh Thịnh mà."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh mất kiên nhẫn từ chối lần hai, Vân Thi đầu dễ dàng bỏ qua tiếp tục cầu xin nói đến miệng khô lưỡi khô kết quả thu được vẫn chỉ là cái lắc đầu của anh. Cuối cùng đành hậm hực, túi thân ra về đồng thời cũng vắt óc nghĩ cách để có thể lựa lời ăn nói với chú thím.
Chờ Vân Thi đi rồi, Thành Trung ngồi xuống đối diện Gia Khánh lưỡi cảm thán: "Em ấy bị đá đập vào đầu chắc? Chuyện đã đến nước này còn muốn bào chữa vô tội, nghe cứ như chuyện cười ấy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh liếc mắt: “Vậy mày cười đi.”
Thành Trung bèn cười lên vài tiếng lấy lệ, nói về độ khiến đối phương rơi vào ngõ cụt trong giao tiếp thì Tín Phong đứng thứ nhất còn vị trí đứng thứ hai chắc chắn sẽ thuộc về Gia Khánh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh không còn tâm trạng ăn uống, bỏ bánh bao chay ăn dở vào túi giấy đứng dậy tính vứt vào thùng rác, Thành Trung bày ra vẻ mặt mẹ già cất giọng trách cứ: “Mày thật lãng phí lương thực.
Gia Khánh nhếch môi giơ túi giấy đến trước mặt Thành Trung điềm tĩnh nói: “Mày ăn hết đi. Anh cười cười khi thấy Thành Trung hết dám hé hé vươn tay ném túi giấy vào thùng rác.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh quay người bước ra phòng khách, Thành Trung cũng lẽo đẽo theo sau nói: "Mày biết tin lão Dũng mấy hôm trước ra tay cứu em gái Huy Kha chưa?"
Gia Khánh ngồi xuống ghế nhàn nhã pha trà, không vội trả lời ngay, rót cho bản thân một tách, lúc này Thành Trung cũng ngồi xuống bên cạnh, anh rót thêm một tách nữa đẩy đến trước mặt Thành Trung, cười như có như không “Biết rồi. Khổ cho lão phải dùng chiêu này. Sau đợt hàng ma túy bị bắt, Huy Kha khá lạnh nhạt với lão, lão đâm ra sợ hãi bèn liều một phen đây mà.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung nhìn tách trà khói bốc lên nghi ngút, nói ra nghi vấn của bản thân: “Kha Huy cũng đầu phải hạng người đơn giàn, anh ta từ năm mười lăm tuổi đã có thể tiêu diệt hết chướng ngại bước lên làm chủ nhà họ Trịnh thủ đoạn ra tay cũng rất tàn nhẫn, là một con cáo già chính hiệu, chút trò vặt của lão Dũng lẽ nào qua mắt được anh ta?"
Gia Khánh nhấp một ngụm trà hương vị đăng chất lan tràn khắp khoan miệng sau đó là cảm giác ngòn ngọt trên đầu lưỡi, anh đặt tách trà xuống bàn từ tốn nói: “Chúng ta còn đoán ra, Huy Kha sao không biết được. Hiện tại lão Dũng còn giá trị lợi dụng nên anh ta chưa định vứt bỏ, anh ta thuộc tiếp người tận dụng triệt để”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung gật gù, kiểu lợi dụng qua lại, anh có lợi tôi cũng có lợi cũng không hiếm lạ nhưng Đại Dũng ngoài cái mã bề ngoài ra thì đầu óc ngu si bị Huy Kha hút cạn máu, ăn luôn xương ông ta cũng chưa chắc hay biết mà vẫn tiếp tục vui vẻ làm con chó trung thành. "Mày giúp tạo liên hệ với Huy Cung” Gia Khánh đột nhiên lên tiếng. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện*88.vip
Thành Trung khó tin quay sang nhìn Gia Khánh sợ mình nghe nhầm vội hỏi lại: “Mày nói Trịnh Huy Cung?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh gật đầu, Huy Cung cũng là con trai Trịnh Huy Tiến có điều là con riêng, cùng cha khác mẹ với Huy Kha và Bảo Trân. “Mày muốn Huy Cung giúp đỡ? Anh ta ở trong nhà họ Trịnh bị lấn át khắp nơi, sống còn thua người làm công trong nhà họ, không có địa vị, không có tiếng nói, đến tập đoàn Trịnh Gia cũng không thể đặt chân vào chỉ có thể ra ngoài bươn chải. Tuy anh ta cũng giỏi đấy có thể tự thân nổ lực mở tòa soạn bảo nhưng so sánh với Huy Kha con vợ cả thì cách biệt như trời với đất.
Nếu là trước kia, Gia Khánh cũng sẽ nghĩ giống Thành Trung nhưng cách đây mấy tháng ở bữa tiệc rượu thấy Hạ Vy đi cùng một người đàn ông lạ mặt, anh đã cho người điều tra, mới biết được người đàn ông ấy là Trịnh Huy Cung con trai thứ hai của Trịnh Huy Tiến. Đồng thời cũng biết được bí mật năm xưa, hóa ra Trịnh Huy Tiến thời còn trẻ là tên háo sắc đến cả vợ chưa cưới của anh em kết nghĩa cũng không buông tha.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Khánh bắt đầu kể lại bí mật năm xưa anh điều tra được cho Thành Trung nghe.
Trong một lần đến nhà Tạ Hòa, Trịnh Huy Tiến trông thấy Trần Thủy Tiên xinh đẹp đã nổi lên ý xấu, kể từ đó ông ta thường ghé đến nhà anh em kết nghĩa của mình chơi. Có một lần, Tạ Hòa đi vắng ông ta đã cưỡng hiếp Trần Thủy Tiên. Sau đó Tạ Hòa biết được nổi giận đến tìm ông ta tính số nhưng chưa đến một ngày sau thì bị tai nạn xe qua đời. Trần Thủy Tiên sau một thời gian phát hiện bản thân mang thai liền bị ép buộc đến nhà họ Trịnh sống dưới danh nghĩa vợ hai nhưng bà luôn oán hận ông ta, sau khi Huy Cung lên năm tuổi thì treo cổ tự tử.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung nghe xong vỗ đùi cái đét, cảm thán từ sâu tận đáy lòng: “Mẹ nó cứ như trong phim ấy
Ảnh mắt Gia Khánh trở nên xấu xa, tiếp tục nói: “Huy Cung không phải là người dễ bắt nạt như vẻ bề ngoài anh ta biểu hiện đầu. Mẹ ruột mất từ khi anh ta lên năm mà vẫn có thể sống đến bây giờ, còn tự mình mở tòa soạn báo thì sao có thể là người tầm thường. Tao đoán anh ta muốn trả thù nhà họ Trịnh chỉ là chưa tìm được thời cơ thích hợp. Bây giờ chúng ta trao cho anh thời cơ đấy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thành Trung vỡ lẽ, mẹ ruột bị cưỡng bức sau đó ôm theo mối hận tự sát, Huy Cung không nảy sinh lòng oán hận nhà họ Trịnh thì chắc đầu óc có vấn đề hoặc tính cách quá mức lương thiện. “Được. Tao sẽ liên lạc với anh ta. Thành Trung khoác vai Gia Khánh trêu: “Thầy bởi Khánh sau này mày không cần thêm chữ "đoán” vào trong câu nói đầu, tao thấy mày phán cái gì là trúng phóc cái đó. Lời nói vừa dứt ăn ngay cú đạp của Gia khánh.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyệ*n88.vip
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh