Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 108 Con sắp trở thành người đàn ông trưởng thành
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Cập nhật nhanh nhất *trên Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan nháy mắt ra hiệu, Duy Nam hiểu ý, vả lại anh cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt để trao dồi tình cảm này liền hùa theo: "Loan nói phải đấy, em với Gia Bảo đến ở nhà anh vài hôm đi. Sợ cô từ chối anh bổ sung thêm: “Với lại chỗ anh cũng gần bệnh viện, em đưa Gia bảo đến khám cũng tiện hơn.”
Diệp Loan và Duy Nam nói đến nước này, Hạ Vy cũng không tiện từ chối với lại hai người họ nói hoàn toàn có lý, cô lưỡng lự một lúc lâu nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam mừng như điên, dùng ánh mắt cảm kích nhìn Diệp Loan đổi lại là nụ cười rõ tươi của cô ấy.
Ngồi thêm một lát, Hạ Vy với Duy Nam đi làm thủ tục xuất viện, trong phòng chỉ còn Diệp Loan và Gia Bảo. Cậu dõi mắt nhìn Diệp Loan đang bận rộn sắp xếp quần áo và dụng cụ cá nhân vào túi hành lý nũng nịu gọi “Mẹ nuôi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan xoay mặt sang trông thấy vẻ xoắn xuýt của Gia Bảo liền cười hỏi: “Có chuyện gì à? Nói mẹ nuôi nghe xem nào?”
Gia Bảo chọt chọt hai ngón trỏ lại với nhau rụt rè nói: “Mẹ nuôi đưa con đi gặp bố nha?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan giật mình, vứt luôn chiếc áo đang xếp dở một nửa, chạy đến bên giường đặt mông ngồi xuống nhỏ giọng nhắc nhở: “Con quên lần trước sau khi dẫn con đến văn phòng luật sư K&K, mẹ con giận hai chúng ta rồi sao?”
Gia Bảo rầu rĩ lắc đầu: “Con chưa quên. Cậu nắm lấy tay Diệp Loan, hai mắt ngấn nước: “Con sắp ra nước ngoài phẫu thuật rồi, trước khi đi con muốn đến gặp bố
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trông thấy dáng vẻ đáng thương và đầy mong chờ ấy, Diệp Loan mềm lòng ngay, không có cách nào diễn được vai ác để cự tuyệt yêu cầu muốn gặp bố của Gia Bảo. Cô nhíu mày, mím môi, bắt đầu đấu tranh nội tâm.
Gia Bảo lắc tay nũng nịu gọi Diệp Loan mấy tiếng, cuối cùng cô chịu không nổi đành gật đầu đồng ý. Một lớn một nhỏ chụm đầu lại bàn bạc kế hoạch.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khi Hạ Vy với Duy Nam mở cửa vào phòng, Diệp Loan cũng vừa thu dọn xong hành lý, Gia Bảo chớp chớp mắt nhìn qua, Diệp Loan thở dài đâm lao phải theo lao vậy: "Hôm nay chúng ta cùng nhau ăn một bữa thịnh soạn mừng Sóc con ra viện đi nào? Ăn ở nhà anh được không?”
Duy Nam đồng ý ngay, sau đó có chút ngượng ngùng gãi đầu: “Nhà anh không có thức ăn tươi.” Từ sau khi Hạ Vy đi, anh cũng hiếm khi ăn ở nhà, nghĩ đến đây trái tim liền đau nhói.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hai mắt Diệp Loan sáng lên, ông trời cũng đang giúp cô đây mà lập tức nói: “Vậy anh với Vy ghé siêu thị mua đồ ăn, còn em sẽ đưa Sóc con về. Phân công nhiệm vụ vậy đi nha, con thấy được không?"
Gia Bảo gật đầu lia lại. Hạ Vy thấy ba người đã bàn bạc xong đâu vào đấy cũng chỉ có thể nghe theo sự xắp xếp.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam gửi địa chỉ nhà mình cho Diệp Loan, sau đó bốn người tách ra. Ngồi trên xe, Diệp Loan vỗ ngực, bước đầu tiên của kế hoạch đã thuận lợi vượt qua. Cô quay sang nhìn Gia Bảo đang hao hức ngồi ở ghế lái phụ, mặt mày đăm chiêu: “Đợt trước có thể nói dối con bị dịch mắt đỏ nên phải đeo kính râm, còn lần nào thì sao?" Diệp Loan đau đầu, Gia Bảo để mặt này đi gặp bảo đảm Gia Khánh vừa nhìn liền nhận ra ngay đây là con trai anh ta. Cô trầm tư nhịp nhịp tay trên vô lăng, sau đó vỗ tay cái “bốp” lấy “đồ nghề” trong túi xách ra hớn hở: “Để mẹ nuôi hóa trang cho con. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.v*ip để ủng hộ bên mình nhé !
Mười lăm phút sau, Diệp Loan hài lòng nhìn thành quả, bên mắt phải Gia Bảo cô hóa trang một vết bớt bao phủ lấy mắt rồi kéo dài đến gần mũi, bởi vì trước đó dùng kính râm che hơn nửa khuôn mặt nên giờ trên mắt xuất hiện thêm vết bớt Gia Khánh cũng sẽ không nghi ngờ hay phát hiện ra điểm sơ hở. "Ôi! Mình giỏi thật đó." Diệp Loan hí hửng tự khen, cảm thấy lúc rảnh rỗi lên mạng nghiên cứu mấy cách hóa trang này cũng hay, bây giờ cũng có lúc dùng đến.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo ngắm nghía mặt mình trong gương, rất hào phóng giơ ngón cái: “Mẹ nuôi thật lợi hại.
Diệp Loan được khen mà sướng rơn cả người đưa điện thoại cho Gia Bảo thúc giục cậu gọi điện cho Gia Khánh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đang ngồi làm việc trong văn phòng thì nhận được cuộc gọi của Diệp Loan, mày khẽ nhướn lên nhưng nhớ đến trước đó Sóc con từng lấy điện thoại cô ấy gọi cho anh, trong lòng đột nhiên có chút mong chờ và kích động: “Alo. “Chú Khánh a! Con là Sóc con nè"
Nghe thấy giọng nói của Sóc con, mong chờ và kích động trong lòng anh ngay tức khắc tăng vọt lên theo cấp số nhân. Anh không ngờ mình lại nhớ cậu đến vậy. “Chào con. Dạo này con khỏe chứ?” Trong mắt Gia Khánh tràn đầy ý cười chỉnh lại tư thế ngồi cho thoải mái còn xoay xoay cây bút trên tay. “Khỏe ạ! Con muốn gặp chú. Chúng ta có thể gặp nhau không a?” Gia Bảo nói bằng giọng điều đầy trông mong.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh lập tức đồng ý ngay rồi hỏi Gia Bảo muốn ăn gì. Đầu dây bên kia im lặng vài giây, anh kiên nhẫn chờ đợi, khỏe mỗi cong lên mang theo sự cưng chiều mà ngay chính anh cũng không phát hiện ra. Gia Bảo xoắn xuýt: “Con muốn ăn nhiều món lắm kem này, bánh ngọt này, gà này, nhưng sau một hồi đắn đo, cân nhắc cũng quyết định đi ăn gà rán ở KFC.
Gia Khánh vừa cúp máy đã vội vàng khoác áo rời khỏi văn phòng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bên kia, Diệp Loan sau khi nghe hết toàn bộ cuộc đối thoại giữa hai bố con, cảm giác bất mãn đối với Gia Khánh lại tăng thêm một bậc. Anh ta còn dám mở miệng hỏi Gia Bảo có khỏe không? Người cha này cũng vô trách nhiệm quá, rõ ràng con trai nằm viện hai hôm nay rồi sắp phải ra nước ngoài chữa bệnh vậy mà anh ta không hề hay biết còn vui vẻ bên tình mới.
Diệp Loan đột nhiên không muốn đưa Gia Bảo đến gặp Gia Khánh nhưng khi quay qua nhìn vẻ mặt hưng phần của cậu liền nuốt xuống những lời muốn nói. Cô thở dài lái xe đến điểm hẹn. “Con tự mình vào có ổn không đấy? Hay để mẹ nuôi dắt con vào nhé?” Diệp Loan không yên tâm khi Gia Bảo vào một mình. “Không sao ạ! Con có thể tự vào được, mẹ nuôi đừng lo." Gia Bảo vỗ vỗ ngực cam đoan: “Con sắp trở thành người đàn ông trưởng thành rồi.” Cập nhật nhanh n*hất trên Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan phì cười xoa đầu nhóc dặn dò: “Người đàn ông sắp sửa trưởng thành của mẹ khi nào con ăn xong thì nhớ mượn điện thoại bố gọi cho mẹ nuôi để mẹ đến đón con.
Gia Bảo gật đầu cái rụp. Diệp Loan chờ cậu bước vào trong quán mới khởi động xe rời khỏi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc Gia Bảo bước vào quán đã lập tức nhìn thấy Gia Khánh bởi vì anh ngồi ở vị trí vô cùng bắt måt.
Gia Khánh vẫn luôn nhìn về phía cửa nên khi trông thấy một cậu bé chậm rãi bước vào, trên mắt phải có một cái bớt rất lớn không hiểu sao lại cảm thấy đau lòng và có chút tiếc nuối. Đường nét trên khuôn mặt cậu bé rất đẹp, nếu không có cái bớt ấy nhất định sẽ vô cùng đáng yêu, lớn lên cũng sẽ rất đẹp trai.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hai mắt cậu bé sáng lên, mừng rỡ đi về phía bên này, thông qua dáng dấp Gia Khánh vừa nhìn một phát là nhận ra ngay, anh đứng dậy tiến đến bế cậu vào lòng. Nhóc con vội ôm lấy cổ anh, cười khanh khách.
Gia Khánh đặt Gia Bảo ngồi xuống ghế, anh cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, vươn tay xoa đầu nhóc hỏi: “Dì con đậu? Sao để con vào một mình thế này?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo biết từ “dì” trong câu nói của bố là ám chỉ mẹ nuôi, tròng mắt cậu đảo quanh cười nói: “Lát nữa dì sẽ quay lại đón con
Gia Khánh gật đầu cũng không tiếp tục đề tài này nữa, Diệp Loan từ trước đến nay đều chướng mắt anh, nếu giờ cô ấy đột nhiên ngồi xuống cùng anh ăn gà rán thì đây mới là chuyện lạ “Ngoài gà rán ra con còn muốn ăn gì không để chủ mua cho con?” Gia Khánh ân cần hỏi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo háo hức nói ngay cậu muốn ăn khoai tây chiên nữa. Gia Khánh gật đầu căn dặn cậu ngồi yên ở đây, đừng đi lung tung rồi đến quầy mua. Trong lúc gọi món anh thường xuyên quay đầu, đáp lại là nụ cười tươi rói cùng cánh tay mũm mĩm vầy nhiệt tình của Gia Bảo
Đôi mắt Gia Bảo đen láy sáng lấp lánh như sao trời, lúc cười hai mặt cong cong trong rất đáng yêu, Gia Khánh chợt cảm thấy dáng vẻ ấy quen thuộc đến lạ, anh vội lắc đầu, sao có thể chứ. Đặt xong món, anh vội vã đến bàn ngồi xuống.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khách vào tiệm càng lúc càng đông, hơn hai chục bàn nháy mắt chật ních người, Không gian tràn ngập tiếng cười đùa, tiếng nói chuyện nhất thời khiến quán trở nên vô cùng ầm ĩ và hỗn loạn lấn át luôn tiếng nói chuyện của Gia Khánh và Gia Bảo.
Gia Khánh không thích những nơi đông đúc ồn ào, anh cau mày, có chút không vui, bèn đề nghị: “Chúng ta đến chỗ khác ăn nhé? Nơi này ồn ào quá
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo chớp chớp mắt tò mò: “Đến đâu ạ?”
Gia Khánh ngầm nghĩ, quả thật anh cũng không biết nên đưa nhóc đi đâu, vắt óc hồi lâu mới
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Truyện88.vip *trang web cập nhật nhanh nhất
**********
Cập nhật nhanh nhất *trên Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan nháy mắt ra hiệu, Duy Nam hiểu ý, vả lại anh cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt để trao dồi tình cảm này liền hùa theo: "Loan nói phải đấy, em với Gia Bảo đến ở nhà anh vài hôm đi. Sợ cô từ chối anh bổ sung thêm: “Với lại chỗ anh cũng gần bệnh viện, em đưa Gia bảo đến khám cũng tiện hơn.”
Diệp Loan và Duy Nam nói đến nước này, Hạ Vy cũng không tiện từ chối với lại hai người họ nói hoàn toàn có lý, cô lưỡng lự một lúc lâu nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam mừng như điên, dùng ánh mắt cảm kích nhìn Diệp Loan đổi lại là nụ cười rõ tươi của cô ấy.
Ngồi thêm một lát, Hạ Vy với Duy Nam đi làm thủ tục xuất viện, trong phòng chỉ còn Diệp Loan và Gia Bảo. Cậu dõi mắt nhìn Diệp Loan đang bận rộn sắp xếp quần áo và dụng cụ cá nhân vào túi hành lý nũng nịu gọi “Mẹ nuôi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan xoay mặt sang trông thấy vẻ xoắn xuýt của Gia Bảo liền cười hỏi: “Có chuyện gì à? Nói mẹ nuôi nghe xem nào?”
Gia Bảo chọt chọt hai ngón trỏ lại với nhau rụt rè nói: “Mẹ nuôi đưa con đi gặp bố nha?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan giật mình, vứt luôn chiếc áo đang xếp dở một nửa, chạy đến bên giường đặt mông ngồi xuống nhỏ giọng nhắc nhở: “Con quên lần trước sau khi dẫn con đến văn phòng luật sư K&K, mẹ con giận hai chúng ta rồi sao?”
Gia Bảo rầu rĩ lắc đầu: “Con chưa quên. Cậu nắm lấy tay Diệp Loan, hai mắt ngấn nước: “Con sắp ra nước ngoài phẫu thuật rồi, trước khi đi con muốn đến gặp bố
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trông thấy dáng vẻ đáng thương và đầy mong chờ ấy, Diệp Loan mềm lòng ngay, không có cách nào diễn được vai ác để cự tuyệt yêu cầu muốn gặp bố của Gia Bảo. Cô nhíu mày, mím môi, bắt đầu đấu tranh nội tâm.
Gia Bảo lắc tay nũng nịu gọi Diệp Loan mấy tiếng, cuối cùng cô chịu không nổi đành gật đầu đồng ý. Một lớn một nhỏ chụm đầu lại bàn bạc kế hoạch.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khi Hạ Vy với Duy Nam mở cửa vào phòng, Diệp Loan cũng vừa thu dọn xong hành lý, Gia Bảo chớp chớp mắt nhìn qua, Diệp Loan thở dài đâm lao phải theo lao vậy: "Hôm nay chúng ta cùng nhau ăn một bữa thịnh soạn mừng Sóc con ra viện đi nào? Ăn ở nhà anh được không?”
Duy Nam đồng ý ngay, sau đó có chút ngượng ngùng gãi đầu: “Nhà anh không có thức ăn tươi.” Từ sau khi Hạ Vy đi, anh cũng hiếm khi ăn ở nhà, nghĩ đến đây trái tim liền đau nhói.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hai mắt Diệp Loan sáng lên, ông trời cũng đang giúp cô đây mà lập tức nói: “Vậy anh với Vy ghé siêu thị mua đồ ăn, còn em sẽ đưa Sóc con về. Phân công nhiệm vụ vậy đi nha, con thấy được không?"
Gia Bảo gật đầu lia lại. Hạ Vy thấy ba người đã bàn bạc xong đâu vào đấy cũng chỉ có thể nghe theo sự xắp xếp.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam gửi địa chỉ nhà mình cho Diệp Loan, sau đó bốn người tách ra. Ngồi trên xe, Diệp Loan vỗ ngực, bước đầu tiên của kế hoạch đã thuận lợi vượt qua. Cô quay sang nhìn Gia Bảo đang hao hức ngồi ở ghế lái phụ, mặt mày đăm chiêu: “Đợt trước có thể nói dối con bị dịch mắt đỏ nên phải đeo kính râm, còn lần nào thì sao?" Diệp Loan đau đầu, Gia Bảo để mặt này đi gặp bảo đảm Gia Khánh vừa nhìn liền nhận ra ngay đây là con trai anh ta. Cô trầm tư nhịp nhịp tay trên vô lăng, sau đó vỗ tay cái “bốp” lấy “đồ nghề” trong túi xách ra hớn hở: “Để mẹ nuôi hóa trang cho con. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.v*ip để ủng hộ bên mình nhé !
Mười lăm phút sau, Diệp Loan hài lòng nhìn thành quả, bên mắt phải Gia Bảo cô hóa trang một vết bớt bao phủ lấy mắt rồi kéo dài đến gần mũi, bởi vì trước đó dùng kính râm che hơn nửa khuôn mặt nên giờ trên mắt xuất hiện thêm vết bớt Gia Khánh cũng sẽ không nghi ngờ hay phát hiện ra điểm sơ hở. "Ôi! Mình giỏi thật đó." Diệp Loan hí hửng tự khen, cảm thấy lúc rảnh rỗi lên mạng nghiên cứu mấy cách hóa trang này cũng hay, bây giờ cũng có lúc dùng đến.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo ngắm nghía mặt mình trong gương, rất hào phóng giơ ngón cái: “Mẹ nuôi thật lợi hại.
Diệp Loan được khen mà sướng rơn cả người đưa điện thoại cho Gia Bảo thúc giục cậu gọi điện cho Gia Khánh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đang ngồi làm việc trong văn phòng thì nhận được cuộc gọi của Diệp Loan, mày khẽ nhướn lên nhưng nhớ đến trước đó Sóc con từng lấy điện thoại cô ấy gọi cho anh, trong lòng đột nhiên có chút mong chờ và kích động: “Alo. “Chú Khánh a! Con là Sóc con nè"
Nghe thấy giọng nói của Sóc con, mong chờ và kích động trong lòng anh ngay tức khắc tăng vọt lên theo cấp số nhân. Anh không ngờ mình lại nhớ cậu đến vậy. “Chào con. Dạo này con khỏe chứ?” Trong mắt Gia Khánh tràn đầy ý cười chỉnh lại tư thế ngồi cho thoải mái còn xoay xoay cây bút trên tay. “Khỏe ạ! Con muốn gặp chú. Chúng ta có thể gặp nhau không a?” Gia Bảo nói bằng giọng điều đầy trông mong.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh lập tức đồng ý ngay rồi hỏi Gia Bảo muốn ăn gì. Đầu dây bên kia im lặng vài giây, anh kiên nhẫn chờ đợi, khỏe mỗi cong lên mang theo sự cưng chiều mà ngay chính anh cũng không phát hiện ra. Gia Bảo xoắn xuýt: “Con muốn ăn nhiều món lắm kem này, bánh ngọt này, gà này, nhưng sau một hồi đắn đo, cân nhắc cũng quyết định đi ăn gà rán ở KFC.
Gia Khánh vừa cúp máy đã vội vàng khoác áo rời khỏi văn phòng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bên kia, Diệp Loan sau khi nghe hết toàn bộ cuộc đối thoại giữa hai bố con, cảm giác bất mãn đối với Gia Khánh lại tăng thêm một bậc. Anh ta còn dám mở miệng hỏi Gia Bảo có khỏe không? Người cha này cũng vô trách nhiệm quá, rõ ràng con trai nằm viện hai hôm nay rồi sắp phải ra nước ngoài chữa bệnh vậy mà anh ta không hề hay biết còn vui vẻ bên tình mới.
Diệp Loan đột nhiên không muốn đưa Gia Bảo đến gặp Gia Khánh nhưng khi quay qua nhìn vẻ mặt hưng phần của cậu liền nuốt xuống những lời muốn nói. Cô thở dài lái xe đến điểm hẹn. “Con tự mình vào có ổn không đấy? Hay để mẹ nuôi dắt con vào nhé?” Diệp Loan không yên tâm khi Gia Bảo vào một mình. “Không sao ạ! Con có thể tự vào được, mẹ nuôi đừng lo." Gia Bảo vỗ vỗ ngực cam đoan: “Con sắp trở thành người đàn ông trưởng thành rồi.” Cập nhật nhanh n*hất trên Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Loan phì cười xoa đầu nhóc dặn dò: “Người đàn ông sắp sửa trưởng thành của mẹ khi nào con ăn xong thì nhớ mượn điện thoại bố gọi cho mẹ nuôi để mẹ đến đón con.
Gia Bảo gật đầu cái rụp. Diệp Loan chờ cậu bước vào trong quán mới khởi động xe rời khỏi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc Gia Bảo bước vào quán đã lập tức nhìn thấy Gia Khánh bởi vì anh ngồi ở vị trí vô cùng bắt måt.
Gia Khánh vẫn luôn nhìn về phía cửa nên khi trông thấy một cậu bé chậm rãi bước vào, trên mắt phải có một cái bớt rất lớn không hiểu sao lại cảm thấy đau lòng và có chút tiếc nuối. Đường nét trên khuôn mặt cậu bé rất đẹp, nếu không có cái bớt ấy nhất định sẽ vô cùng đáng yêu, lớn lên cũng sẽ rất đẹp trai.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hai mắt cậu bé sáng lên, mừng rỡ đi về phía bên này, thông qua dáng dấp Gia Khánh vừa nhìn một phát là nhận ra ngay, anh đứng dậy tiến đến bế cậu vào lòng. Nhóc con vội ôm lấy cổ anh, cười khanh khách.
Gia Khánh đặt Gia Bảo ngồi xuống ghế, anh cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, vươn tay xoa đầu nhóc hỏi: “Dì con đậu? Sao để con vào một mình thế này?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo biết từ “dì” trong câu nói của bố là ám chỉ mẹ nuôi, tròng mắt cậu đảo quanh cười nói: “Lát nữa dì sẽ quay lại đón con
Gia Khánh gật đầu cũng không tiếp tục đề tài này nữa, Diệp Loan từ trước đến nay đều chướng mắt anh, nếu giờ cô ấy đột nhiên ngồi xuống cùng anh ăn gà rán thì đây mới là chuyện lạ “Ngoài gà rán ra con còn muốn ăn gì không để chủ mua cho con?” Gia Khánh ân cần hỏi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo háo hức nói ngay cậu muốn ăn khoai tây chiên nữa. Gia Khánh gật đầu căn dặn cậu ngồi yên ở đây, đừng đi lung tung rồi đến quầy mua. Trong lúc gọi món anh thường xuyên quay đầu, đáp lại là nụ cười tươi rói cùng cánh tay mũm mĩm vầy nhiệt tình của Gia Bảo
Đôi mắt Gia Bảo đen láy sáng lấp lánh như sao trời, lúc cười hai mặt cong cong trong rất đáng yêu, Gia Khánh chợt cảm thấy dáng vẻ ấy quen thuộc đến lạ, anh vội lắc đầu, sao có thể chứ. Đặt xong món, anh vội vã đến bàn ngồi xuống.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khách vào tiệm càng lúc càng đông, hơn hai chục bàn nháy mắt chật ních người, Không gian tràn ngập tiếng cười đùa, tiếng nói chuyện nhất thời khiến quán trở nên vô cùng ầm ĩ và hỗn loạn lấn át luôn tiếng nói chuyện của Gia Khánh và Gia Bảo.
Gia Khánh không thích những nơi đông đúc ồn ào, anh cau mày, có chút không vui, bèn đề nghị: “Chúng ta đến chỗ khác ăn nhé? Nơi này ồn ào quá
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo chớp chớp mắt tò mò: “Đến đâu ạ?”
Gia Khánh ngầm nghĩ, quả thật anh cũng không biết nên đưa nhóc đi đâu, vắt óc hồi lâu mới
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Truyện88.vip *trang web cập nhật nhanh nhất
Bình luận facebook