Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 107 Tin dữ
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng *hộ team nha !!!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy nhận được cuộc gọi khẩn cấp của Bà Tư bảo Gia Bảo bệnh tim tái phát là lúc đang ở cùng với Diệp Loan tại nhà cô ấy. “Vy ơi! Con mau đến bệnh viện thằng bé xảy ra chuyện rồi.” Giọng bà Tư trong điện thoại tràn đầy hốt hoảng và lo âu. “Sóc con bị làm sao vậy bà?” Hạ Vy siết chặt điện thoại trong tay dường như quên luôn cả việc hô hấp, căng thẳng chờ đợi câu trả lời từ bà ngoại. “Thằng bé đang chơi đột nhiên... bảo khó thở sau..đó ngất đi.” Có lẽ chưa thoát khỏi trạng thái kinh hoàng, bà Tư bật khóc ngắt quãng trả lời “Con đến ngay. Bà đừng sợ mọi chuyện sẽ ổn thôi” Hạ Vy vội an ủi, nhưng thật ra trong lòng đã sớm loạn như tơ vò bằng chứng là giọng nói không khống chế được mà phát run lên hoàn toàn bản đứng cô. Sau đó cô hỏi địa chỉ bệnh viện rồi cúp máy.
Thấy sắc mặt Hạ Vy không tốt, Diệp Loan liên biết có chuyện chẳng lành vội bắt lấy tay cô hỏi: “Sóc con xảy ra chuyện?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bàn tay Hạ Vy lạnh ngắt khiến Diệp Loan rùng mình và bất an. Cô gật đầu, nước mắt rơi lã chã đầy mặt nức nở nói: “Bệnh tim Sóc con tái phát.
Diệp Loan nghe xong cũng hoảng theo, hai cô chẳng kịp thay quần áo tử tế đã vội vàng lái xe đến bệnh viện.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lúc Hạ Vy xông vào, bác sĩ đang chuẩn bị bước ra khỏi phòng bệnh, trên giường Gia Bảo nhắm mắt ngủ say, gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt, lông mi run run theo mỗi nhịp hít thở yếu ớt, còn bà Tư và cô Hoa thì ngồi bên cạnh giường. Cô hoảng hốt túm chặt lấy tay bác sĩ: “Bác sĩ con tôi không sao chứ? Thắng bé thằng bé." Giọng cô nghèn nghẹn mãi không thể nói thành câu hoàn chỉnh.
Trước hành động thất lễ và có phần quá khích của Hạ Vy, bác sĩ không hề tức giận chỉ mỉm cười trả lời: “Chúng tôi đã tiến hành kiểm tra và xét nghiệm, tình trạng bé không có gì đáng lo ngại. Nếu không phát sinh việc bất trắc thì ngày mai bé có thể xuất viện. “Liệu lần tái phát này có ảnh hưởng đến việc phẫu thuật sắp tới của bé không?” Trái tim treo lơ lửng của Hạ Vy cuối cùng cũng quay về vị trí cũ nhưng vẫn còn có điều lo lắng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bác sĩ liền khẳng định không ảnh hưởng, bấy giờ Hạ Vy mới hoàn toàn an tâm cũng nhận ra hành động thất thổ vừa rồi của bản thân, vội vàng buông tay ra, xấu hổ xin lỗi.
Chờ bác sĩ đi rồi, Bà Tư được cô Hoa dìu đến, bà nằm lấy tay Hạ Vy và Diệp Loan, viền mắt bà đỏ hoe, giọng nói cũng nghẹn ngào: “Hai con đến rồi." “Bà vất vả rồi.” Hạ Vy gật gật đầu, nước mắt kìm không được lại tuôn rơi. Cô thấy bản thân vô dụng đồng thời cũng thấy có lỗi với bà Tư. Đáng lý ở cái tuổi gần đất xa trời bà nên sống những tháng ngày an nhàn được con cháu bảo hiểu chứ không phải giống như hiện tại, chạy ngược chạy xuôi, lo lắng không yên. “Con bé này muốn bà hết vất vả cũng dễ thôi con mau chóng kiếm một tấm chồng làm nơi nương tựa đi cho bà già này an lòng.” Bà Tư xoa đầu Hạ Vy, hạnh phúc của cô chính là mối bận tâm lớn nhất trong lòng bà, một ngày còn chưa thấy cô kết hôn thì một ngày bà không thể yên lòng nhắm mắt. Bà nhìn cô cười nói: “Bà thấy thằng Nam cũng tốt đấy.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Diệp Loan tán thành ngay lập tức: "Con cũng thấy anh Nam là người đàn ông tốt. Diệp Loan quay sang nháy mắt với Hạ Vy: “Quan trọng là người ta bằng lòng chăm sóc cho hai mẹ con Vy Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tr*uyện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện*88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Hạ Vy lườm Diệp Loan một phát, tiến lên thay cô Hoa dìu Bà Tư đến bên giường, cười bất đắc dĩ: “Con với anh Nam chỉ là bạn bè bình thường thôi. Bà đừng nghĩ nhiều."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bốn người ngồi quay quanh giường bệnh, thỉnh thoảng câu được câu mất trò chuyện với nhau. Hạ Vy đau lòng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xanh xao khẽ vươn tay dịu dàng vuốt ve từng đường nét trên mặt Gia Bảo. Mong ước lớn nhất đời này của cô chính là cậu có thể sống vui vẻ, khỏe mạnh như những đứa trẻ đồng trang lứa khác. Ước nguyện đó sắp thành hiện thực rồi phải không?
Đến gần tối, Hạ Vy lo lắng cho sức khỏe bà Tư, bà đã ngồi như thế này gần ba tiếng đồng hồ rồi, cô quay sang khuyên: "Bà về nhà nghỉ ngơi trước đi, con với Loan ở bệnh viện chăm sóc cho Sóc con."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà Tư lắc đầu: “Bà muốn trông thấy thằng bé tỉnh.
Thấy bà Tư kiên quyết, Hạ Vy không tiếp tục khuyên nhủ nữa, cô biết rõ trong lòng bà vẫn chưa hoàn toàn yên tâm. Một lát sau, Diệp Loan đứng dậy ra ngoài mua bữa tối. khi Diệp Loan đem thức ăn quay về phòng bệnh thì cũng là lúc Gia Bảo tỉnh giấc. “Con tỉnh rồi? Đói không nào? Mẹ đút cháo cho con ăn nhé?” Hạ Vy mừng rỡ, kích động ngồi bật dậy.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà Tư kích động không kém Hạ Vy luôn miệng nói: “Tốt quá rồi, tốt quá rồi.” Khóe mắt bà đỏ lên, nước mắt cũng tràn mi nhưng đây là những giọt nước mắt hạnh phúc, vui sướng. Diệp Loan cũng lật đật dặt thức ăn lên bàn, chạy nhanh đến.
Gia Bảo trông thấy Hạ Vy thì vô cùng vui mừng, nũng nịu gọi mấy tiếng “mẹ” làm cô vừa thương vừa xót xa trong lòng. Sau đó cậu quay sang gọi: “Bà cổ, mẹ nuôi, cô Hoa
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bốn người lớn trong phòng đều thở phào nhẹ nhõm, bầu không khí cũng trở nên thoải mái hơn, cùng nhau ăn cơm trò chuyện vui vẻ. Bấy giờ, bà Tư mới an lòng cùng cô Hoa trở về nhà.
Ngày hôm sau, Hạ Vy đang ngồi đọc truyện cho Gia Bảo nghe thì Duy Nam gọi đến. Cậu chớp chớp mắt tò mò nhìn sang, Hạ Vy giải thích: “Chú Nam gọi đến."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Biết được người gọi đến là ai vẻ mặt Gia Bảo thoảng hiện lên sự thật vọng. Hạ Vy nhất nút nghe. “Anh đã liên hệ được với bác sĩ T, ông ta đồng ý thực hiện phẫu thuật cho Gia Bảo. Giọng Duy Nam trong điện thoại cũng không giấu nổi kích động và hưng phấn.
Hạ Vy mừng như điên, trước đó Duy Nam có nói qua gia đình anh có quen biết với một vị bác sĩ nổi tiếng, chuyên gia tim mạch hàng đầu, anh sẽ cố gắng thuyết phục ông ta làm phẫu thuật cho Gia Bảo, bao nhiêu cảm kích và biết ơn trong lòng khi mở miệng ra chỉ có thể đọng lại thành câu: “Em thật sự cảm ơn anh. Cảm ơn anh rất nhiều."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Sau đó Duy Nam dặn dò Hạ Vy chuẩn bị những loại giấy tờ cần thiết để xuất ngoại. Cuối cùng anh hỏi: “Em đang ở nhà Loan à?"
Hạ Vy không nghe ra ý tử thật sự trong câu hỏi Duy Nam cũng không có ý định giấu giếm bèn thành thật nói hôm qua Ga Bảo bệnh tim tái phát, cô đang ở bệnh viện chăm sóc cho cậu, sợ anh lo lằng cô bổ sung thêm: “Bác sĩ nói Sóc con không sao, hôm nay có thể xuất viện rồi."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Duy Nam đề nghị sẽ đến bệnh viện đón hai mẹ con, Hạ Vy đương nhiên không đồng ý, anh giúp đỡ cô quá nhiều rồi đến chuyện nhỏ nhặt thế này cũng nhờ đến anh thì thật không hay: “Không cần đầu, lát nữa Loan đến đón em và con rồi.” *Truyện88.vip trang web cập nhật nhanh nhất
Duy Nam đành thỏa hiệp: “Vậy anh đến thăm Gia Bảo.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy mím môi, câu nói này cô hoàn toàn không thể từ chối, đành gật đầu rồi tắt máy. “Chú Nam đi cùng chúng ta ra nước ngoài hở mẹ?” Gia Bảo đã nghe hết cuộc trò chuyện, chờ Hạ
Vy kết thúc cuộc gọi liền hỏi ngay.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy xoa đầu Gia Bảo cười nói: “Đúng vậy.
Gia Bảo đáp “Dạ." một tiếng, trong lòng thầm nghĩ mẹ không cần bố nữa rồi sao?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Duy Nam rất nhanh đến bệnh viện, lúc anh vào phòng liền bắt gặp cảnh Hạ Vy cúi đầu ngồi bên mép giường, cất giọng khe khẽ đọc truyện cổ tích, trên giường bệnh Gia Bảo hơi híp mắt say sưa lắng nghe. Ánh nắng mặt trời xuyên qua khung cửa sổ bao phủ lên người hai mẹ con. Khung cảnh ấm áp và bình yên đến mức khiến anh không nỡ lòng quấy rầy nhưng cô đã ngẩng đầu lên nhìn anh khẽ mỉm cười.
Nụ cười dịu dàng ấy khiến Duy Nam có ảo tưởng bản thân xuyên qua không gian và thời gian quay trở lại khung cảnh nhiều năm về trước. Trong một góc khuôn viên trường học, Hạ Vy ngồi xổm trước một bụi cây vươn tay vuốt ve một con mèo hoang nhỏ. Khuôn mặt cô bị nắng chiếu đến đỏ hãy thế nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh ý cười cùng nụ cười dịu dàng treo bên khỏe môi. Anh biết nụ cười ấy dành cho mèo nhỏ không phải dành cho mình thế mà tim anh lại đập rộn ràng. Đó là lần đầu anh gặp cô, cũng là lần đầu anh thích một người con gái ngay từ ánh mắt đầu tiên. "Anh đến rồi.” “Con chào chú ạ!”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hai giọng nói kéo Duy Nam quay về thực tại, anh có chút lúng túng rảo bước đến bên giường. Hạ Vy kéo ghế anh cảm ơn rồi ngồi xuống. "Con thấy trong người sao rồi?” Duy Nam cất giọng ấm áp. “Con khỏe rồi a!” Gia Bảo lễ phép trả lời.
Duy Nam ngôi chưa được bao lâu thì Diệp Loan đến, ba người lớn ngồi bàn bạc chuyện đưa Gia Bảo xuất ngoại, còn cậu ngồi trên giường nghịch điện thoại. “Lát nữa xuất viện em tính đưa Gia Bảo về nhà ngoại hay đến nhà em?” Duy Nam hỏi ra nghi vẫn trong lòng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Bảo nghe thể liên ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy chờ mong nhìn Hạ Vy, cậu nói ngay: “Con muốn ở với mẹ”
Hạ Vy đang tỉnh nói đưa Gia Bảo về nhà bà Tư bây giờ nghe cậu nói thế nhất thời không biết đáp thế nào. Nếu đưa cậu đến nhà cô không may Gia Khánh đột nhiên đến tập kích bất ngờ hay Đại Dũng dở chứng đến gây sự thì phải làm sao. Ở nhà Diệp Loan cũng không an toàn bởi vì dạo gần đây Thành Trung thường xuyên lui tới. Cô đến nhà bà ngoại ở thì càng không được, mấy hôm trước Thành Trung có đến nhắc nhở với hai cô dạo gần này Đại Dũng đang âm thầm chuẩn bị kế hoạch gì đấy, chẳng may ông ta tìm cô tính sổ lại làm liên lụy đến bà ngoại.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Diệp Loan đương nhiên hiểu rõ nỗi lo sợ và rối rằm trong lòng Hạ Vy, tận sâu trong nội tâm vẫn luôn mong muốn Hạ Vy và Duy Nam ở bên nhau bèn lên tiếng đề nghị: “Hay mày đến ở cùng với anh Nam ít ngày đi, hai người ở gần nhau cũng tiện trao đổi việc đưa Sóc con ra nước ngoài. Chứ cứ mỗi lần có chuyện là phải gọi điện thoại hay chạy đến gặp nhau quá phiền phức và tổn thời gian.
Nhớ đọc truyện t*rên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
**********
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng *hộ team nha !!!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy nhận được cuộc gọi khẩn cấp của Bà Tư bảo Gia Bảo bệnh tim tái phát là lúc đang ở cùng với Diệp Loan tại nhà cô ấy. “Vy ơi! Con mau đến bệnh viện thằng bé xảy ra chuyện rồi.” Giọng bà Tư trong điện thoại tràn đầy hốt hoảng và lo âu. “Sóc con bị làm sao vậy bà?” Hạ Vy siết chặt điện thoại trong tay dường như quên luôn cả việc hô hấp, căng thẳng chờ đợi câu trả lời từ bà ngoại. “Thằng bé đang chơi đột nhiên... bảo khó thở sau..đó ngất đi.” Có lẽ chưa thoát khỏi trạng thái kinh hoàng, bà Tư bật khóc ngắt quãng trả lời “Con đến ngay. Bà đừng sợ mọi chuyện sẽ ổn thôi” Hạ Vy vội an ủi, nhưng thật ra trong lòng đã sớm loạn như tơ vò bằng chứng là giọng nói không khống chế được mà phát run lên hoàn toàn bản đứng cô. Sau đó cô hỏi địa chỉ bệnh viện rồi cúp máy.
Thấy sắc mặt Hạ Vy không tốt, Diệp Loan liên biết có chuyện chẳng lành vội bắt lấy tay cô hỏi: “Sóc con xảy ra chuyện?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bàn tay Hạ Vy lạnh ngắt khiến Diệp Loan rùng mình và bất an. Cô gật đầu, nước mắt rơi lã chã đầy mặt nức nở nói: “Bệnh tim Sóc con tái phát.
Diệp Loan nghe xong cũng hoảng theo, hai cô chẳng kịp thay quần áo tử tế đã vội vàng lái xe đến bệnh viện.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lúc Hạ Vy xông vào, bác sĩ đang chuẩn bị bước ra khỏi phòng bệnh, trên giường Gia Bảo nhắm mắt ngủ say, gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt, lông mi run run theo mỗi nhịp hít thở yếu ớt, còn bà Tư và cô Hoa thì ngồi bên cạnh giường. Cô hoảng hốt túm chặt lấy tay bác sĩ: “Bác sĩ con tôi không sao chứ? Thắng bé thằng bé." Giọng cô nghèn nghẹn mãi không thể nói thành câu hoàn chỉnh.
Trước hành động thất lễ và có phần quá khích của Hạ Vy, bác sĩ không hề tức giận chỉ mỉm cười trả lời: “Chúng tôi đã tiến hành kiểm tra và xét nghiệm, tình trạng bé không có gì đáng lo ngại. Nếu không phát sinh việc bất trắc thì ngày mai bé có thể xuất viện. “Liệu lần tái phát này có ảnh hưởng đến việc phẫu thuật sắp tới của bé không?” Trái tim treo lơ lửng của Hạ Vy cuối cùng cũng quay về vị trí cũ nhưng vẫn còn có điều lo lắng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bác sĩ liền khẳng định không ảnh hưởng, bấy giờ Hạ Vy mới hoàn toàn an tâm cũng nhận ra hành động thất thổ vừa rồi của bản thân, vội vàng buông tay ra, xấu hổ xin lỗi.
Chờ bác sĩ đi rồi, Bà Tư được cô Hoa dìu đến, bà nằm lấy tay Hạ Vy và Diệp Loan, viền mắt bà đỏ hoe, giọng nói cũng nghẹn ngào: “Hai con đến rồi." “Bà vất vả rồi.” Hạ Vy gật gật đầu, nước mắt kìm không được lại tuôn rơi. Cô thấy bản thân vô dụng đồng thời cũng thấy có lỗi với bà Tư. Đáng lý ở cái tuổi gần đất xa trời bà nên sống những tháng ngày an nhàn được con cháu bảo hiểu chứ không phải giống như hiện tại, chạy ngược chạy xuôi, lo lắng không yên. “Con bé này muốn bà hết vất vả cũng dễ thôi con mau chóng kiếm một tấm chồng làm nơi nương tựa đi cho bà già này an lòng.” Bà Tư xoa đầu Hạ Vy, hạnh phúc của cô chính là mối bận tâm lớn nhất trong lòng bà, một ngày còn chưa thấy cô kết hôn thì một ngày bà không thể yên lòng nhắm mắt. Bà nhìn cô cười nói: “Bà thấy thằng Nam cũng tốt đấy.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Diệp Loan tán thành ngay lập tức: "Con cũng thấy anh Nam là người đàn ông tốt. Diệp Loan quay sang nháy mắt với Hạ Vy: “Quan trọng là người ta bằng lòng chăm sóc cho hai mẹ con Vy Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tr*uyện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện*88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Hạ Vy lườm Diệp Loan một phát, tiến lên thay cô Hoa dìu Bà Tư đến bên giường, cười bất đắc dĩ: “Con với anh Nam chỉ là bạn bè bình thường thôi. Bà đừng nghĩ nhiều."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bốn người ngồi quay quanh giường bệnh, thỉnh thoảng câu được câu mất trò chuyện với nhau. Hạ Vy đau lòng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xanh xao khẽ vươn tay dịu dàng vuốt ve từng đường nét trên mặt Gia Bảo. Mong ước lớn nhất đời này của cô chính là cậu có thể sống vui vẻ, khỏe mạnh như những đứa trẻ đồng trang lứa khác. Ước nguyện đó sắp thành hiện thực rồi phải không?
Đến gần tối, Hạ Vy lo lắng cho sức khỏe bà Tư, bà đã ngồi như thế này gần ba tiếng đồng hồ rồi, cô quay sang khuyên: "Bà về nhà nghỉ ngơi trước đi, con với Loan ở bệnh viện chăm sóc cho Sóc con."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà Tư lắc đầu: “Bà muốn trông thấy thằng bé tỉnh.
Thấy bà Tư kiên quyết, Hạ Vy không tiếp tục khuyên nhủ nữa, cô biết rõ trong lòng bà vẫn chưa hoàn toàn yên tâm. Một lát sau, Diệp Loan đứng dậy ra ngoài mua bữa tối. khi Diệp Loan đem thức ăn quay về phòng bệnh thì cũng là lúc Gia Bảo tỉnh giấc. “Con tỉnh rồi? Đói không nào? Mẹ đút cháo cho con ăn nhé?” Hạ Vy mừng rỡ, kích động ngồi bật dậy.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà Tư kích động không kém Hạ Vy luôn miệng nói: “Tốt quá rồi, tốt quá rồi.” Khóe mắt bà đỏ lên, nước mắt cũng tràn mi nhưng đây là những giọt nước mắt hạnh phúc, vui sướng. Diệp Loan cũng lật đật dặt thức ăn lên bàn, chạy nhanh đến.
Gia Bảo trông thấy Hạ Vy thì vô cùng vui mừng, nũng nịu gọi mấy tiếng “mẹ” làm cô vừa thương vừa xót xa trong lòng. Sau đó cậu quay sang gọi: “Bà cổ, mẹ nuôi, cô Hoa
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bốn người lớn trong phòng đều thở phào nhẹ nhõm, bầu không khí cũng trở nên thoải mái hơn, cùng nhau ăn cơm trò chuyện vui vẻ. Bấy giờ, bà Tư mới an lòng cùng cô Hoa trở về nhà.
Ngày hôm sau, Hạ Vy đang ngồi đọc truyện cho Gia Bảo nghe thì Duy Nam gọi đến. Cậu chớp chớp mắt tò mò nhìn sang, Hạ Vy giải thích: “Chú Nam gọi đến."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Biết được người gọi đến là ai vẻ mặt Gia Bảo thoảng hiện lên sự thật vọng. Hạ Vy nhất nút nghe. “Anh đã liên hệ được với bác sĩ T, ông ta đồng ý thực hiện phẫu thuật cho Gia Bảo. Giọng Duy Nam trong điện thoại cũng không giấu nổi kích động và hưng phấn.
Hạ Vy mừng như điên, trước đó Duy Nam có nói qua gia đình anh có quen biết với một vị bác sĩ nổi tiếng, chuyên gia tim mạch hàng đầu, anh sẽ cố gắng thuyết phục ông ta làm phẫu thuật cho Gia Bảo, bao nhiêu cảm kích và biết ơn trong lòng khi mở miệng ra chỉ có thể đọng lại thành câu: “Em thật sự cảm ơn anh. Cảm ơn anh rất nhiều."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Sau đó Duy Nam dặn dò Hạ Vy chuẩn bị những loại giấy tờ cần thiết để xuất ngoại. Cuối cùng anh hỏi: “Em đang ở nhà Loan à?"
Hạ Vy không nghe ra ý tử thật sự trong câu hỏi Duy Nam cũng không có ý định giấu giếm bèn thành thật nói hôm qua Ga Bảo bệnh tim tái phát, cô đang ở bệnh viện chăm sóc cho cậu, sợ anh lo lằng cô bổ sung thêm: “Bác sĩ nói Sóc con không sao, hôm nay có thể xuất viện rồi."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Duy Nam đề nghị sẽ đến bệnh viện đón hai mẹ con, Hạ Vy đương nhiên không đồng ý, anh giúp đỡ cô quá nhiều rồi đến chuyện nhỏ nhặt thế này cũng nhờ đến anh thì thật không hay: “Không cần đầu, lát nữa Loan đến đón em và con rồi.” *Truyện88.vip trang web cập nhật nhanh nhất
Duy Nam đành thỏa hiệp: “Vậy anh đến thăm Gia Bảo.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy mím môi, câu nói này cô hoàn toàn không thể từ chối, đành gật đầu rồi tắt máy. “Chú Nam đi cùng chúng ta ra nước ngoài hở mẹ?” Gia Bảo đã nghe hết cuộc trò chuyện, chờ Hạ
Vy kết thúc cuộc gọi liền hỏi ngay.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy xoa đầu Gia Bảo cười nói: “Đúng vậy.
Gia Bảo đáp “Dạ." một tiếng, trong lòng thầm nghĩ mẹ không cần bố nữa rồi sao?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Duy Nam rất nhanh đến bệnh viện, lúc anh vào phòng liền bắt gặp cảnh Hạ Vy cúi đầu ngồi bên mép giường, cất giọng khe khẽ đọc truyện cổ tích, trên giường bệnh Gia Bảo hơi híp mắt say sưa lắng nghe. Ánh nắng mặt trời xuyên qua khung cửa sổ bao phủ lên người hai mẹ con. Khung cảnh ấm áp và bình yên đến mức khiến anh không nỡ lòng quấy rầy nhưng cô đã ngẩng đầu lên nhìn anh khẽ mỉm cười.
Nụ cười dịu dàng ấy khiến Duy Nam có ảo tưởng bản thân xuyên qua không gian và thời gian quay trở lại khung cảnh nhiều năm về trước. Trong một góc khuôn viên trường học, Hạ Vy ngồi xổm trước một bụi cây vươn tay vuốt ve một con mèo hoang nhỏ. Khuôn mặt cô bị nắng chiếu đến đỏ hãy thế nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh ý cười cùng nụ cười dịu dàng treo bên khỏe môi. Anh biết nụ cười ấy dành cho mèo nhỏ không phải dành cho mình thế mà tim anh lại đập rộn ràng. Đó là lần đầu anh gặp cô, cũng là lần đầu anh thích một người con gái ngay từ ánh mắt đầu tiên. "Anh đến rồi.” “Con chào chú ạ!”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hai giọng nói kéo Duy Nam quay về thực tại, anh có chút lúng túng rảo bước đến bên giường. Hạ Vy kéo ghế anh cảm ơn rồi ngồi xuống. "Con thấy trong người sao rồi?” Duy Nam cất giọng ấm áp. “Con khỏe rồi a!” Gia Bảo lễ phép trả lời.
Duy Nam ngôi chưa được bao lâu thì Diệp Loan đến, ba người lớn ngồi bàn bạc chuyện đưa Gia Bảo xuất ngoại, còn cậu ngồi trên giường nghịch điện thoại. “Lát nữa xuất viện em tính đưa Gia Bảo về nhà ngoại hay đến nhà em?” Duy Nam hỏi ra nghi vẫn trong lòng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Bảo nghe thể liên ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy chờ mong nhìn Hạ Vy, cậu nói ngay: “Con muốn ở với mẹ”
Hạ Vy đang tỉnh nói đưa Gia Bảo về nhà bà Tư bây giờ nghe cậu nói thế nhất thời không biết đáp thế nào. Nếu đưa cậu đến nhà cô không may Gia Khánh đột nhiên đến tập kích bất ngờ hay Đại Dũng dở chứng đến gây sự thì phải làm sao. Ở nhà Diệp Loan cũng không an toàn bởi vì dạo gần đây Thành Trung thường xuyên lui tới. Cô đến nhà bà ngoại ở thì càng không được, mấy hôm trước Thành Trung có đến nhắc nhở với hai cô dạo gần này Đại Dũng đang âm thầm chuẩn bị kế hoạch gì đấy, chẳng may ông ta tìm cô tính sổ lại làm liên lụy đến bà ngoại.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Diệp Loan đương nhiên hiểu rõ nỗi lo sợ và rối rằm trong lòng Hạ Vy, tận sâu trong nội tâm vẫn luôn mong muốn Hạ Vy và Duy Nam ở bên nhau bèn lên tiếng đề nghị: “Hay mày đến ở cùng với anh Nam ít ngày đi, hai người ở gần nhau cũng tiện trao đổi việc đưa Sóc con ra nước ngoài. Chứ cứ mỗi lần có chuyện là phải gọi điện thoại hay chạy đến gặp nhau quá phiền phức và tổn thời gian.
Nhớ đọc truyện t*rên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu