Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 122 Chấn động
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!
**********
Chương 122 Chấn động
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thành Trung xoay nắm cửa bước vào phòng đang định mở miệng nói chuyện thì đập vào mắt là thân hình cao lớn nằm co ro trên sàn. Anh kinh hãi chạy nhanh đến, bàn tay chạm vào người Gia Khánh nóng hổi làm anh giật bắn vội đưa tay sờ trán, mày nhíu chặt lẩm bẩm: “Nóng quá. Sao lại sốt đến mức này?”
Thành Trung đỡ lấy người lên vỗ vỗ vào má Gia Khánh mấy cái lo lắng gọi: “Khánh, Khánh, mau tỉnh.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đang trong trạng thái mê man, bên tại chợt nghe thấy có ai đó gọi tên mình, đầu óc anh nặng trịch, mí mắt cũng trĩu nặng. Là đang gọi anh? Phải chăng là Hạ Vy? Nghĩ đến người đó có khả năng là cô anh liền cố gắng mở mắt.
Thành Trung thấy Gia Khánh có phản ứng, hàng mi run rẩy, hai mắt giật giật dường như có dấu hiệu sắp tỉnh thì mừng rỡ gọi thêm mấy lần: “Khánh, Khánh, Khánh
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh mở mắt, trước mặt phủ một lớp sương trắng thật dày phải mất một lúc anh mới nhìn thấy rõ khuôn mặt người kia, trong lòng thoáng cái thất vọng, hóa ra không phải là Hạ Vy.
Gia Khánh được dìu dậy, toàn thân không còn chút sức dựa hẳn vào người Thành Trung. “Tao đưa mày đến bệnh viện nhé?” Thành Trung lên tiếng đề nghị, trong lòng cực kì sốt sắng, tay chân cũng luống cuống hết cả lên. Từ khi biết nhau đến nay anh chưa từng nhìn thấy một Gia Khánh yếu ớt như lúc này, vội vã muốn cống người lên lưng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh lắc đầu giơ tay ra ngăn cản, lời nói ra khỏi miệng cũng khàn đặc: “Không cần, thuốc hạ sốt ở trên bàn.
Thành Trung đưa mắt nhìn quả nhiên trông thấy thuốc bèn đỡ Gia Khánh ngồi xuống ghế salon rồi bước nhanh tới bàn lấy nước và thuốc đem đến đặt vào tay Gia Khánh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cho thuốc vào miệng sau đó uống một ngụm nước. Thuốc và nước từ từ trôi xuống dạ dày. Thành Trung nhận lấy ly để lên bàn, ngồi xuống bên cạnh khó hiểu: “Rốt cuộc mày bị làm sao? Sao đột nhiên lại sốt còn ngất đi nữa. Bình thường mày muốn cảm muốn sốt cũng đâu phải dễ. Thành Trùng biết sức khỏe Gia Khánh rất trâu bò, ngày trước còn ở khu huấn luyện, ngâm nước lạnh cả đêm cũng không sao mà
Gia Khánh dựa lưng vào ghế, não có chút trì trệ mãi một lúc mới nghe hiểu lời của Thành Trung, anh nhếch môi hờ hững nói: "Không rõ, có lẽ gió biển quá lạnh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thành Trung chậc lưỡi biết Gia Khánh không muốn nói anh đành không hỏi thêm nữa. Vừa rồi trong điện thoại Diệp Loan có lỡ miệng nói chuyện Hạ Vy ra nước ngoài, anh truy hỏi nhưng cô nhất quyết không chịu nói, liền bỏ hết công việc chạy đến đây thông báo nhưng giờ nhìn Gia Khánh bệnh đến mức này, anh bỗng do dự không biết có nên chờ Gia Khánh khỏe lại rồi mới nói tin tức này không?
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Thành Trung cảm thấy tốt nhất nên nói chuyện này cho Gia Khánh biết sớm để bạn còn kịp thời cứu vãn tình hình: “Vy ra nước ngoài rồi, mày biết chưa?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thuốc nhanh chóng có tác dụng, đầu Gia Khánh không còn đau và choáng váng như trước nữa nhưng cả người vẫn không có chút sức. Anh quay sang kinh ngạc hỏi lại: “Mày nói Vy ra nước ngoài?” Chẳng trách người của anh tìm không ra Hạ Vy hóa ra cô chạy xa đến vậy. Gia Khánh buồn bực, tim cũng nhói đau.
Thành Trung gật đầu, thấy sắc mặt Gia Khánh khó coi liền lên tiếng khuyên: “Mày yên tâm, tạo nghĩ chắc Loan biết em ấy đang ở đâu, tạo sẽ cố moi ra tin tức giúp mày.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cười lạnh kể sơ lược chuyện Diệp Loan sáng nay đến văn phòng giúp Hạ Vy đưa đơn nghỉ việc, anh có hỏi Hạ Vy đang ở đâu nhưng Diệp Loan đều lắc đầu nói không biết.
Thành Trung quay phắt sang nhìn chằm chằm Gia Khánh, đừng nói là sau khi biết tin Hạ Vy rời đi nên Gia Khánh sốc đến mức té xỉu nha? Thế thì cũng thật đáng thương quá đi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh bắt gặp ánh mắt tràn ngập sự thương cảm kia của Thành Trung thì không khỏi buồn bực: “Mày nên quản tốt người phụ nữ của mày”
Thành Trung liền cất giọng cam đoán, hứa sẽ lấy được tin tức từ Diệp Loan. Anh thật khổ tâm mà, bản thân đứng ở giữa, một người là bạn một người là người yêu, ai cũng không thể bỏ mặc được. Anh thở dài bỗng cảm thấy đau đầu, không ngờ người phụ nữ của mình lại nhúng một tay trong việc giúp Hạ Vy bỏ trốn. ***
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi nhận được cuộc điện thoại của Tấn Phước hẹn cô ra ngoài dùng bữa có một tin tức cực kì sốt dẻo liên quan đến Hạ Vy muốn trực tiếp gặp mặt nói chuyện. Cô đương nhiên không muốn gặp gã, vừa nghĩ đến ảnh måt mang theo ý xấu kia nhìn chòng chọc mình cô đã thấy ghê tởm nhưng bởi vì con đàn bà kia mà không thể không đi. “Tốt nhất là tin tức quan trọng, nếu không đừng trách tôi.” Vân Thi cúp máy, không tình nguyện sửa soạn ra ngoài.
Vân Thi đẩy cửa bước vào phòng riêng, Tấn Phước đã ngồi vào bàn, trông thấy cô gã hồ hởi đứng dậy kéo ghế ở bên cạnh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vận Thi làm như không thấy đến đối diện Tấn Phước ngồi xuống không kiên nhẫn hỏi ngay: “Nói đi.”
Trước thái độ không xem ai ra gì của Vân Thi, Tấn Phước cũng không tức giận ngược lại còn cảm thấy hấp dẫn, hoa hồng nào mà chẳng có gai, gã thích. “Chúng ta ăn trước đã.” Tấn Phước ngồi xuống ghế dùng cặp mắt nóng rực nhìn Vân Thi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi tức đến sôi máu nhưng vẫn phải cố nhẫn nhịn. Nhân viên phục vụ tiến vào đưa menu cho hai người, cô không có tâm trạng gọi món trực tiếp trả lại, đối diện Tấn Phước cực kì có khẩu vị chọn rất nhiều món.
Bữa ăn đã trôi qua phân nữa, Vân Thi thấy Tấn Phước chỉ mãi ăn uống nói nhảm không có ý định nói vào chuyện chính, cô chịu hết nổi đặt đũa xuống bàn, nhăn mặt hỏi: “Ruốt cuộc anh có nói không?” Truyện88.vip trang web cập* nhật nhanh nhất
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tấn Phước nâng mắt chậm rãi nhai nuốt thức ăn trong miệng, lấy khăn giấy lau sạch mới nhếch môi cười: “Em thật nôn nóng.”
Vân Thi mím môi thật sự rất muốn đứng dậy bỏ về nhưng cô còn chưa nghe chuyện của Hạ Vy sao có thể cam lòng rời đi, chỉ có thể không ngừng ép mình phải nhẫn nhịn. “Anh mau nói nhanh lên, người ta tò mò muốn chết rồi đây.” Vân Thi nũng nịu nói.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ngay lập tức có hiệu nghiệm, Tấn Phước không câu giờ nữa nói ngay: “Hạ Vy đã cùng Duy Nam xuất ngoại”
Vân Thi kinh ngạc, hai người bọn họ sao tự dưng lại ra nước ngoài, chẳng lẽ cùng nhau đi du lịch? Hạ Vy đã thực sự buông tha Gia Khánh như lời cô ta nói trước đó ở quán cafe. Cô lại nhớ đến vụ phát tán clip và ảnh Hạ Vy lên mạng chưa đầy mấy tiếng đã có người nhanh tay ém tin tức xuống, trong lòng trước đó còn lo Gia Khánh làm hiện tại liền hơi nghiêng qua Duy Nam.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mặc dù, chuyện Hạ Vy làm kẻ thứ ba xấu xa đâm sau lưng bạn thân nhanh chóng chìm xuống nhưng Vân Thi vẫn rất hả hệ, cô biết chắc khi đăng lên sẽ có người giúp Hạ Vy dìm tin nhưng chỉ cần người dân cả nước biết được bộ mặt thật của Hạ Vy trong vài giờ hoặc thậm chí vài giây vài phút cô cũng thấy vui sướng và mãn nguyện rồi.
Chưa để Vân Thi vui mừng được bao lâu Tấn Phước đã bổ sung thêm một câu: “Cùng với một đứa bé?” “Cái gì? Một đứa bé?” Vân Thi trợn to mắt, đứng bật dậy khỏi ghế, trong lòng chợt len lỏi cảm giác bất an. Cô vắt sạch óc cũng không tài nào nghĩ được rốt cuộc từ đầu lại chui ra một đứa bé?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tấn Phước cũng đoán ra Vân Thi sẽ có phản ứng như thể nên gã không hề cảm thấy bất ngờ: “Đúng vậy đi cùng hai người bọn họ còn có một đứa bé.
Vân Thi chẳng để ý đến hình tượng lao đến trước mặt Tấn Phước kích động hỏi dồn dập: “Anh có biết đứa bé đó là ai? Từ đầu xuất hiện? Nó bao nhiêu tuổi? Mặt mũi ra sao?” “Em ngồi xuống đã chúng ta từ từ nói chuyện.” Tấn Phước nhân cơ hội kéo Vân Thi ngồi lên đùi mình. Cô giấy giụa muốn đứng dậy nhưng gã cười xấu xa nói: “Em không ngồi anh sẽ không nói đâu.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi cắn răng ngồi im, Tấn Phước hài lòng rút tấm ảnh trong túi áo khoác đưa cho cô: “Anh không tiếp cận được ở khoảng cách gần chỉ có thể đứng chụp từ xa. Đứa bé đó khoảng tầm bốn, năm tuổi, gương mặt trong khả giống Hạ Vy
Vân Thi nhìn vào, trong ảnh chụp bốn người Hạ Vy đang nắm tay Diệp Loan, còn Duy Nam đứng bên cạnh trên tay bế một đứa nhóc, gương mặt đứa bé nhìn không rõ nhưng cô cảm thấy đường nét trên khuôn mặt ấy khả giống Gia Khánh. Nghĩ đến đây trong lòng cô không khỏi khiếp sợ, đứa bé đó khoảng bốn năm tuổi vậy phải chăng là khoảng thời gian Hạ Vy đang ở bên cạnh Gia Khánh? Đứa trẻ này là con Gia Khánh cùng Hạ Vy?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
**********
Chương 122 Chấn động
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thành Trung xoay nắm cửa bước vào phòng đang định mở miệng nói chuyện thì đập vào mắt là thân hình cao lớn nằm co ro trên sàn. Anh kinh hãi chạy nhanh đến, bàn tay chạm vào người Gia Khánh nóng hổi làm anh giật bắn vội đưa tay sờ trán, mày nhíu chặt lẩm bẩm: “Nóng quá. Sao lại sốt đến mức này?”
Thành Trung đỡ lấy người lên vỗ vỗ vào má Gia Khánh mấy cái lo lắng gọi: “Khánh, Khánh, mau tỉnh.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đang trong trạng thái mê man, bên tại chợt nghe thấy có ai đó gọi tên mình, đầu óc anh nặng trịch, mí mắt cũng trĩu nặng. Là đang gọi anh? Phải chăng là Hạ Vy? Nghĩ đến người đó có khả năng là cô anh liền cố gắng mở mắt.
Thành Trung thấy Gia Khánh có phản ứng, hàng mi run rẩy, hai mắt giật giật dường như có dấu hiệu sắp tỉnh thì mừng rỡ gọi thêm mấy lần: “Khánh, Khánh, Khánh
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh mở mắt, trước mặt phủ một lớp sương trắng thật dày phải mất một lúc anh mới nhìn thấy rõ khuôn mặt người kia, trong lòng thoáng cái thất vọng, hóa ra không phải là Hạ Vy.
Gia Khánh được dìu dậy, toàn thân không còn chút sức dựa hẳn vào người Thành Trung. “Tao đưa mày đến bệnh viện nhé?” Thành Trung lên tiếng đề nghị, trong lòng cực kì sốt sắng, tay chân cũng luống cuống hết cả lên. Từ khi biết nhau đến nay anh chưa từng nhìn thấy một Gia Khánh yếu ớt như lúc này, vội vã muốn cống người lên lưng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh lắc đầu giơ tay ra ngăn cản, lời nói ra khỏi miệng cũng khàn đặc: “Không cần, thuốc hạ sốt ở trên bàn.
Thành Trung đưa mắt nhìn quả nhiên trông thấy thuốc bèn đỡ Gia Khánh ngồi xuống ghế salon rồi bước nhanh tới bàn lấy nước và thuốc đem đến đặt vào tay Gia Khánh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cho thuốc vào miệng sau đó uống một ngụm nước. Thuốc và nước từ từ trôi xuống dạ dày. Thành Trung nhận lấy ly để lên bàn, ngồi xuống bên cạnh khó hiểu: “Rốt cuộc mày bị làm sao? Sao đột nhiên lại sốt còn ngất đi nữa. Bình thường mày muốn cảm muốn sốt cũng đâu phải dễ. Thành Trùng biết sức khỏe Gia Khánh rất trâu bò, ngày trước còn ở khu huấn luyện, ngâm nước lạnh cả đêm cũng không sao mà
Gia Khánh dựa lưng vào ghế, não có chút trì trệ mãi một lúc mới nghe hiểu lời của Thành Trung, anh nhếch môi hờ hững nói: "Không rõ, có lẽ gió biển quá lạnh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thành Trung chậc lưỡi biết Gia Khánh không muốn nói anh đành không hỏi thêm nữa. Vừa rồi trong điện thoại Diệp Loan có lỡ miệng nói chuyện Hạ Vy ra nước ngoài, anh truy hỏi nhưng cô nhất quyết không chịu nói, liền bỏ hết công việc chạy đến đây thông báo nhưng giờ nhìn Gia Khánh bệnh đến mức này, anh bỗng do dự không biết có nên chờ Gia Khánh khỏe lại rồi mới nói tin tức này không?
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Thành Trung cảm thấy tốt nhất nên nói chuyện này cho Gia Khánh biết sớm để bạn còn kịp thời cứu vãn tình hình: “Vy ra nước ngoài rồi, mày biết chưa?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thuốc nhanh chóng có tác dụng, đầu Gia Khánh không còn đau và choáng váng như trước nữa nhưng cả người vẫn không có chút sức. Anh quay sang kinh ngạc hỏi lại: “Mày nói Vy ra nước ngoài?” Chẳng trách người của anh tìm không ra Hạ Vy hóa ra cô chạy xa đến vậy. Gia Khánh buồn bực, tim cũng nhói đau.
Thành Trung gật đầu, thấy sắc mặt Gia Khánh khó coi liền lên tiếng khuyên: “Mày yên tâm, tạo nghĩ chắc Loan biết em ấy đang ở đâu, tạo sẽ cố moi ra tin tức giúp mày.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cười lạnh kể sơ lược chuyện Diệp Loan sáng nay đến văn phòng giúp Hạ Vy đưa đơn nghỉ việc, anh có hỏi Hạ Vy đang ở đâu nhưng Diệp Loan đều lắc đầu nói không biết.
Thành Trung quay phắt sang nhìn chằm chằm Gia Khánh, đừng nói là sau khi biết tin Hạ Vy rời đi nên Gia Khánh sốc đến mức té xỉu nha? Thế thì cũng thật đáng thương quá đi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh bắt gặp ánh mắt tràn ngập sự thương cảm kia của Thành Trung thì không khỏi buồn bực: “Mày nên quản tốt người phụ nữ của mày”
Thành Trung liền cất giọng cam đoán, hứa sẽ lấy được tin tức từ Diệp Loan. Anh thật khổ tâm mà, bản thân đứng ở giữa, một người là bạn một người là người yêu, ai cũng không thể bỏ mặc được. Anh thở dài bỗng cảm thấy đau đầu, không ngờ người phụ nữ của mình lại nhúng một tay trong việc giúp Hạ Vy bỏ trốn. ***
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi nhận được cuộc điện thoại của Tấn Phước hẹn cô ra ngoài dùng bữa có một tin tức cực kì sốt dẻo liên quan đến Hạ Vy muốn trực tiếp gặp mặt nói chuyện. Cô đương nhiên không muốn gặp gã, vừa nghĩ đến ảnh måt mang theo ý xấu kia nhìn chòng chọc mình cô đã thấy ghê tởm nhưng bởi vì con đàn bà kia mà không thể không đi. “Tốt nhất là tin tức quan trọng, nếu không đừng trách tôi.” Vân Thi cúp máy, không tình nguyện sửa soạn ra ngoài.
Vân Thi đẩy cửa bước vào phòng riêng, Tấn Phước đã ngồi vào bàn, trông thấy cô gã hồ hởi đứng dậy kéo ghế ở bên cạnh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vận Thi làm như không thấy đến đối diện Tấn Phước ngồi xuống không kiên nhẫn hỏi ngay: “Nói đi.”
Trước thái độ không xem ai ra gì của Vân Thi, Tấn Phước cũng không tức giận ngược lại còn cảm thấy hấp dẫn, hoa hồng nào mà chẳng có gai, gã thích. “Chúng ta ăn trước đã.” Tấn Phước ngồi xuống ghế dùng cặp mắt nóng rực nhìn Vân Thi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi tức đến sôi máu nhưng vẫn phải cố nhẫn nhịn. Nhân viên phục vụ tiến vào đưa menu cho hai người, cô không có tâm trạng gọi món trực tiếp trả lại, đối diện Tấn Phước cực kì có khẩu vị chọn rất nhiều món.
Bữa ăn đã trôi qua phân nữa, Vân Thi thấy Tấn Phước chỉ mãi ăn uống nói nhảm không có ý định nói vào chuyện chính, cô chịu hết nổi đặt đũa xuống bàn, nhăn mặt hỏi: “Ruốt cuộc anh có nói không?” Truyện88.vip trang web cập* nhật nhanh nhất
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tấn Phước nâng mắt chậm rãi nhai nuốt thức ăn trong miệng, lấy khăn giấy lau sạch mới nhếch môi cười: “Em thật nôn nóng.”
Vân Thi mím môi thật sự rất muốn đứng dậy bỏ về nhưng cô còn chưa nghe chuyện của Hạ Vy sao có thể cam lòng rời đi, chỉ có thể không ngừng ép mình phải nhẫn nhịn. “Anh mau nói nhanh lên, người ta tò mò muốn chết rồi đây.” Vân Thi nũng nịu nói.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ngay lập tức có hiệu nghiệm, Tấn Phước không câu giờ nữa nói ngay: “Hạ Vy đã cùng Duy Nam xuất ngoại”
Vân Thi kinh ngạc, hai người bọn họ sao tự dưng lại ra nước ngoài, chẳng lẽ cùng nhau đi du lịch? Hạ Vy đã thực sự buông tha Gia Khánh như lời cô ta nói trước đó ở quán cafe. Cô lại nhớ đến vụ phát tán clip và ảnh Hạ Vy lên mạng chưa đầy mấy tiếng đã có người nhanh tay ém tin tức xuống, trong lòng trước đó còn lo Gia Khánh làm hiện tại liền hơi nghiêng qua Duy Nam.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mặc dù, chuyện Hạ Vy làm kẻ thứ ba xấu xa đâm sau lưng bạn thân nhanh chóng chìm xuống nhưng Vân Thi vẫn rất hả hệ, cô biết chắc khi đăng lên sẽ có người giúp Hạ Vy dìm tin nhưng chỉ cần người dân cả nước biết được bộ mặt thật của Hạ Vy trong vài giờ hoặc thậm chí vài giây vài phút cô cũng thấy vui sướng và mãn nguyện rồi.
Chưa để Vân Thi vui mừng được bao lâu Tấn Phước đã bổ sung thêm một câu: “Cùng với một đứa bé?” “Cái gì? Một đứa bé?” Vân Thi trợn to mắt, đứng bật dậy khỏi ghế, trong lòng chợt len lỏi cảm giác bất an. Cô vắt sạch óc cũng không tài nào nghĩ được rốt cuộc từ đầu lại chui ra một đứa bé?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tấn Phước cũng đoán ra Vân Thi sẽ có phản ứng như thể nên gã không hề cảm thấy bất ngờ: “Đúng vậy đi cùng hai người bọn họ còn có một đứa bé.
Vân Thi chẳng để ý đến hình tượng lao đến trước mặt Tấn Phước kích động hỏi dồn dập: “Anh có biết đứa bé đó là ai? Từ đầu xuất hiện? Nó bao nhiêu tuổi? Mặt mũi ra sao?” “Em ngồi xuống đã chúng ta từ từ nói chuyện.” Tấn Phước nhân cơ hội kéo Vân Thi ngồi lên đùi mình. Cô giấy giụa muốn đứng dậy nhưng gã cười xấu xa nói: “Em không ngồi anh sẽ không nói đâu.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vân Thi cắn răng ngồi im, Tấn Phước hài lòng rút tấm ảnh trong túi áo khoác đưa cho cô: “Anh không tiếp cận được ở khoảng cách gần chỉ có thể đứng chụp từ xa. Đứa bé đó khoảng tầm bốn, năm tuổi, gương mặt trong khả giống Hạ Vy
Vân Thi nhìn vào, trong ảnh chụp bốn người Hạ Vy đang nắm tay Diệp Loan, còn Duy Nam đứng bên cạnh trên tay bế một đứa nhóc, gương mặt đứa bé nhìn không rõ nhưng cô cảm thấy đường nét trên khuôn mặt ấy khả giống Gia Khánh. Nghĩ đến đây trong lòng cô không khỏi khiếp sợ, đứa bé đó khoảng bốn năm tuổi vậy phải chăng là khoảng thời gian Hạ Vy đang ở bên cạnh Gia Khánh? Đứa trẻ này là con Gia Khánh cùng Hạ Vy?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bình luận facebook