Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 181 Kéo cô ta chết cùng
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể lung lay, từ người dìu Duy Nam biến thành người được anh đỡ mới tránh khỏi một màn ngã quỵ xuống đất. Mặt mày cô cắt không còn giọt máu túm lấy cánh tay anh nói năng lộn xộn:
“Sóc con...Sóc con của em mất tích rồi... em phải tìm con... xin lỗi...
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy vùng ra khỏi lòng Duy Nam hoảng loạn chạy đi. Gia Khánh liếc mắt nhìn Duy Nam một cái sau đó cũng nhanh chóng đuổi theo, chưa được mấy bước đã bắt kịp cô.
Duy Nam mất vài giây mới có thể thoát khỏi trạng thái ngỡ ngàng khiếp sợ. Gia Bảo mất tích?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Đợi anh với.” Duy Nam hét theo bóng lưng Hạ Vy chỉ còn là một chấm nhỏ mơ hồ phía xa, lách qua đám người vây xem đuổi theo.
Nhìn cửa phòng bệnh mở toang trước mặt, tia hi vọng cuối cùng trong lòng Hạ Vy tan biến. Cô lảo đảo chạy vào.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trong phòng bệnh ngoài Thành Trung, Diệp Loan còn có thêm ba người đàn ông khác nữa đó là Minh Tuấn, Tín Phong, và Quân Sang - người đàn ông đêm qua đến đón cô và Gia Khánh. Hành động đập cửa, la hét đòi xuống của cô tối qua trên xe, người đàn ông này đều chứng kiến hết nhưng hiện tại cô không còn tâm trạng để xấu hổ hay xoắn xuýt.
Hai mắt Diệp Loan sưng tấy, thấy Hạ Vy vội vàng bật dậy khỏi ghế chạy đến nắm lấy tay cô, khóc nức nở: “Tất cả là lỗi của tao, không trông coi Sóc con tử tế. Tao xin lỗi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy nắm ngược lại tay Diệp Loan, run rẩy hỏi: “Tại sao Sóc con lại mất tích?” Cô lắc đầu nguây nguẩy, tự an ủi chính mình: “Bệnh viện lớn như vậy có lẽ Sóc con chỉ đi lạc thôi.”
Hạ Vy buông tay Diệp Loan, lùi lại hai bước nhìn từng người một: "Mọi người tìm còn sót đúng không? Bệnh viện rộng lắm..."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Diệp Loan khóc càng to hơn. Thành Trung tiến lên kéo Diệp Loan vào lòng thấp giọng an ủi. Ngay đến Tin Phong thường ngày trưng ra bản mặt lạnh cũng không thể nhìn nổi cảnh này.
“Vẻ mặt mọi người là sao đây?” Hạ Vy yếu ớt cười nhưng nhìn sao cũng thấy khó coi hơn khóc, “Em phải đi tìm Sóc con, có lẽ có đang ở nơi nào đó trong bệnh viện đợi em.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy xoay người chạy gào tên Gia Bảo trong tuyệt vọng: “Sóc con, Sóc con, Sóc con."
Gia Khánh nhìn Hạ Vy hoảng loạn gọi Gia Bảo, đau lòng không chịu được nhưng hiểu rõ thời điểm hiện tại không phải là lúc để sụp đổ hay sợ hãi, anh còn phải đứng ra làm chỗ dựa vững chắc và bảo vệ cho hai mẹ con Hạ Vy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Gia Khánh túm lấy Hạ Vy trước khi cô chạy ra khỏi phòng khuyên nhủ: “Anh biết em lo Sóc con gặp nguy hiểm nhưng bây giờ không phải là lúc hoảng loạn, chúng ta cần bình tĩnh tìm hiểu kĩ càng mọi chuyện sau đó mới có thể mau chóng tìm ra con. Em nghĩ xem bệnh viện rộng như vậy chúng ta cứ chạy đi tìm không mục đích chẳng khác nào đem muối bỏ vào biển cả. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro
“Khánh nói đúng đó Vy. Em đừng sợ bọn anh nhất định sẽ đưa Sóc con trở về.” Minh Tuấn vội lên tiếng khuyên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Bọn anh cam đoan sẽ không để Sóc con xảy ra việc gì bất trắc. Tín Phong cũng lên tiếng cam kết.
Hạ Vy túm lấy góc áo trước ngực Gia khánh, vùi mặt vào ngực anh khóc nức nở.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thấy Hạ Vy khóc đến thương tâm trong lòng nhưng không còn kích động đòi đi tìm Gia Bảo nữa, Gia Khánh thở phào một hơi, dịu dàng xoa lưng cô dỗ dành trấn an. Anh quay sang nói với Thành Trung: “Mày kể rõ chi tiết xem.”
Hai người lớn không trông chừng được một đứa con nít, Thành Trung xấu hổ kể: “Sáng nay Diệp Loan tỉnh dậy nhìn sang bên cạnh phát hiện không thấy Sóc con đâu, cô ấy tìm quanh khắp phòng cũng không thấy, sau đó cô ấy hốt hoảng chạy qua phòng bệnh bên cạnh gọi tao. Hai bọn tao cùng tìm hết khu A cũng không thấy. Sau đó đã cho người tản ra tìm hết bệnh viện nhưng..."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thành Trung nói đến đây thì ngừng lại, tuy nhiên những người có mặt trong phòng đều đã đoán được kết quả. Gia Bảo vẫn không có tung tích. “Đã xem camera an ninh bệnh viện chưa?” Gia Khánh nhíu chặt mày, Gia Bảo nếu thấy chán chạy ra ngoài dạo chơi, có một mình con sẽ không dám tự tiện chạy đi lung tung.
Quân Sang nói ngay: “Tôi đã liên hệ với người của bệnh viện rồi, một lát nữa sẽ có kết quả.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Quân Sang vừa dứt lời ngoài cửa có hai người đàn ông cùng lúc chạy vào, một người là Duy Nam, người còn lại là người Quân Sang phải đi liên hệ với bệnh viện.
“Tôi đã tìm thấy đoạn ghi hình có Gia Bảo.” Người đàn ông ôm máy tính bảng trong ngực thở hổn hển báo cáo.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy ngay lập tức thoát khỏi lòng Gia Khánh chạy đến bên cạnh Văn Thịnh đoạt lấy máy tính bảng.
Mọi người không hẹn cùng nhau vây lại xem.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thời gian bên góc phải hiển thị 70, Gia Bảo mở cửa bước ra khỏi phòng, cậu nghiêng đầu nhìn xung quanh ngay giây sau tung tăng chạy trên hành lang. Cảnh tiếp theo là cậu đang đứng trước máy bán nước tự động, loay hoay nhét tiền sau đó hưng phấn lấy nước ngọt.
Trên màn hình lại tiếp tục chuyển đến cảnh Gia Bảo đi về phía cầu thang bộ, đúng lúc này một người đàn ông xuất hiện sau lưng cậu, người nọ vóc dáng khá gầy, cao khoảng một mét bảy ba, bảy tư, đầu đội mũ lưỡi trai, mặt đeo khẩu trang. Đến khi cách cậu một bước chân, gã giơ bàn tay đang cầm lấy khăn trắng hướng mũi cậu bịt đến, hành động gã vô cùng mau lẹ, thuần thục. Huống hồ, người gã ra tay lại là một đứa bé mới bốn tuổi nên vô cùng thuận lợi, suốt cả quá trình gây mê nạn nhân đều rất suôn sẻ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Không.” Hạ Vy kinh hãi hét toáng lên, tuyệt vọng nhìn Gia Bảo bị gã đàn ông kia kéo vào cầu thang bộ, hai tay siết chặt vào máy tính bảng, cả người toát mồ hôi lạnh không ngừng run lên bần bật.
Gia Khánh vội tiếp lấy máy tính bảng từ tay Hạ Vy, ôm lấy cô.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy vẫn nhìn vào màn hình chằm chằm, mười đầu ngón tay bấm sâu vào da thịt trên cánh tay Gia Khánh. Cô muốn xem người đàn đó định làm gì tiếp theo, đáng tiếc lại chuyển đến cảnh ở cổng ra bệnh viện, trong đám đông, gia đình ba người không mấy nổi bật, một gã đàn ông ăn mặc giản dị trên vai công một đứa trẻ, đứa bé đó đội mũ rộng vành, đeo khẩu trang gục mặt vào hõm cổ gã. Bênh cạnh là người phụ nữ ăn mặc giản dị không kém, tay cầm theo giỏ đồ, bên trong đựng quần áo và các đồ dùng lặt vặt. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro
Hạ Vy đã quá quen thuộc với vóc người Gia Bảo nên vừa nhìn là nhận ra con ngay. Đổi lại là người khác chưa chắc đã phát hiện ra điều bất thường, chỉ xem đây là gia đình một nhà ba người bình thường xuất viện chuẩn bị về nhà mà thôi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Người đàn ông cùng người phụ nữ bước nhanh đến bên chiếc xe hơi màu đen đậu gần đấy mở cửa chui vào trong xe. Chiếc xe nhanh chóng biến mất trong dòng người đông đúc.
“Sao không có đoạn ở cầu thang bộ?” Hạ Vy nghẹn ngào, đoạn ghi hình đến đây cũng kết thúc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Duy Nam muốn tiến đến an ủi Hạ Vy lại phát hiện ra căn bản không cần đến anh. Anh cười khổ nhìn hai bóng người đang dựa vào nhau kia, lui về đứng ở một góc trong phòng, trong lòng dấy lên cảm giác lạc lõng cùng bất lực.
Văn Thịnh lên tiếng đáp: "Camera cầu thang bộ các tầng đều đồng loạt bị hỏng, e là có người đã nhúng tay vào!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sắc mặt Gia Khánh trở nên âm u đến đáng sợ, dám đụng vào con trai anh đúng là chê mạng mình quá dài rồi, quay sang ra lệnh cho Quân Sang và Văn Thịnh:
“Hai cậu cho người đi phong tỏa hết các tuyến đường trong thành phố, kiểm tra các xe khả nghi, nhất định phải tìm thấy Gia Bảo."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Vâng.” Hai người đàn ông được giao nhiệm vụ lập tức rời đi ngay, không dám chậm trễ một giây một phút nào.
Tín Phong đi đến vỗ vai Gia Khánh: “Mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nói xong câu đó, Tín Phong móc điện thoại trong túi ra sải bước rời khỏi phòng bệnh.
Người của bệnh viện cũng hớt hãi kéo đến, đứng ra rối rít xin lỗi đều bị Minh Tuấn và Thành Trung đuổi hết ra ngoài.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nước mắt Hạ Vy rơi lã chã đầy mặt, chân tay lạnh ngắt, cô như kẻ điên gào khóc trong lòng Gia Khánh. Đột nhiên khuôn mặt Vân Thi lướt qua trong đầu, cô ngẩng phắt đầu, nhìn anh qua làn nước mắt mông lung thúc giục: “Anh mau gọi điện cho Thi, chắc chắn là cô ta cho người đến bắt
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
**********
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể lung lay, từ người dìu Duy Nam biến thành người được anh đỡ mới tránh khỏi một màn ngã quỵ xuống đất. Mặt mày cô cắt không còn giọt máu túm lấy cánh tay anh nói năng lộn xộn:
“Sóc con...Sóc con của em mất tích rồi... em phải tìm con... xin lỗi...
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy vùng ra khỏi lòng Duy Nam hoảng loạn chạy đi. Gia Khánh liếc mắt nhìn Duy Nam một cái sau đó cũng nhanh chóng đuổi theo, chưa được mấy bước đã bắt kịp cô.
Duy Nam mất vài giây mới có thể thoát khỏi trạng thái ngỡ ngàng khiếp sợ. Gia Bảo mất tích?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Đợi anh với.” Duy Nam hét theo bóng lưng Hạ Vy chỉ còn là một chấm nhỏ mơ hồ phía xa, lách qua đám người vây xem đuổi theo.
Nhìn cửa phòng bệnh mở toang trước mặt, tia hi vọng cuối cùng trong lòng Hạ Vy tan biến. Cô lảo đảo chạy vào.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trong phòng bệnh ngoài Thành Trung, Diệp Loan còn có thêm ba người đàn ông khác nữa đó là Minh Tuấn, Tín Phong, và Quân Sang - người đàn ông đêm qua đến đón cô và Gia Khánh. Hành động đập cửa, la hét đòi xuống của cô tối qua trên xe, người đàn ông này đều chứng kiến hết nhưng hiện tại cô không còn tâm trạng để xấu hổ hay xoắn xuýt.
Hai mắt Diệp Loan sưng tấy, thấy Hạ Vy vội vàng bật dậy khỏi ghế chạy đến nắm lấy tay cô, khóc nức nở: “Tất cả là lỗi của tao, không trông coi Sóc con tử tế. Tao xin lỗi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy nắm ngược lại tay Diệp Loan, run rẩy hỏi: “Tại sao Sóc con lại mất tích?” Cô lắc đầu nguây nguẩy, tự an ủi chính mình: “Bệnh viện lớn như vậy có lẽ Sóc con chỉ đi lạc thôi.”
Hạ Vy buông tay Diệp Loan, lùi lại hai bước nhìn từng người một: "Mọi người tìm còn sót đúng không? Bệnh viện rộng lắm..."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Diệp Loan khóc càng to hơn. Thành Trung tiến lên kéo Diệp Loan vào lòng thấp giọng an ủi. Ngay đến Tin Phong thường ngày trưng ra bản mặt lạnh cũng không thể nhìn nổi cảnh này.
“Vẻ mặt mọi người là sao đây?” Hạ Vy yếu ớt cười nhưng nhìn sao cũng thấy khó coi hơn khóc, “Em phải đi tìm Sóc con, có lẽ có đang ở nơi nào đó trong bệnh viện đợi em.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy xoay người chạy gào tên Gia Bảo trong tuyệt vọng: “Sóc con, Sóc con, Sóc con."
Gia Khánh nhìn Hạ Vy hoảng loạn gọi Gia Bảo, đau lòng không chịu được nhưng hiểu rõ thời điểm hiện tại không phải là lúc để sụp đổ hay sợ hãi, anh còn phải đứng ra làm chỗ dựa vững chắc và bảo vệ cho hai mẹ con Hạ Vy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Gia Khánh túm lấy Hạ Vy trước khi cô chạy ra khỏi phòng khuyên nhủ: “Anh biết em lo Sóc con gặp nguy hiểm nhưng bây giờ không phải là lúc hoảng loạn, chúng ta cần bình tĩnh tìm hiểu kĩ càng mọi chuyện sau đó mới có thể mau chóng tìm ra con. Em nghĩ xem bệnh viện rộng như vậy chúng ta cứ chạy đi tìm không mục đích chẳng khác nào đem muối bỏ vào biển cả. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro
“Khánh nói đúng đó Vy. Em đừng sợ bọn anh nhất định sẽ đưa Sóc con trở về.” Minh Tuấn vội lên tiếng khuyên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Bọn anh cam đoan sẽ không để Sóc con xảy ra việc gì bất trắc. Tín Phong cũng lên tiếng cam kết.
Hạ Vy túm lấy góc áo trước ngực Gia khánh, vùi mặt vào ngực anh khóc nức nở.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thấy Hạ Vy khóc đến thương tâm trong lòng nhưng không còn kích động đòi đi tìm Gia Bảo nữa, Gia Khánh thở phào một hơi, dịu dàng xoa lưng cô dỗ dành trấn an. Anh quay sang nói với Thành Trung: “Mày kể rõ chi tiết xem.”
Hai người lớn không trông chừng được một đứa con nít, Thành Trung xấu hổ kể: “Sáng nay Diệp Loan tỉnh dậy nhìn sang bên cạnh phát hiện không thấy Sóc con đâu, cô ấy tìm quanh khắp phòng cũng không thấy, sau đó cô ấy hốt hoảng chạy qua phòng bệnh bên cạnh gọi tao. Hai bọn tao cùng tìm hết khu A cũng không thấy. Sau đó đã cho người tản ra tìm hết bệnh viện nhưng..."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thành Trung nói đến đây thì ngừng lại, tuy nhiên những người có mặt trong phòng đều đã đoán được kết quả. Gia Bảo vẫn không có tung tích. “Đã xem camera an ninh bệnh viện chưa?” Gia Khánh nhíu chặt mày, Gia Bảo nếu thấy chán chạy ra ngoài dạo chơi, có một mình con sẽ không dám tự tiện chạy đi lung tung.
Quân Sang nói ngay: “Tôi đã liên hệ với người của bệnh viện rồi, một lát nữa sẽ có kết quả.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Quân Sang vừa dứt lời ngoài cửa có hai người đàn ông cùng lúc chạy vào, một người là Duy Nam, người còn lại là người Quân Sang phải đi liên hệ với bệnh viện.
“Tôi đã tìm thấy đoạn ghi hình có Gia Bảo.” Người đàn ông ôm máy tính bảng trong ngực thở hổn hển báo cáo.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy ngay lập tức thoát khỏi lòng Gia Khánh chạy đến bên cạnh Văn Thịnh đoạt lấy máy tính bảng.
Mọi người không hẹn cùng nhau vây lại xem.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thời gian bên góc phải hiển thị 70, Gia Bảo mở cửa bước ra khỏi phòng, cậu nghiêng đầu nhìn xung quanh ngay giây sau tung tăng chạy trên hành lang. Cảnh tiếp theo là cậu đang đứng trước máy bán nước tự động, loay hoay nhét tiền sau đó hưng phấn lấy nước ngọt.
Trên màn hình lại tiếp tục chuyển đến cảnh Gia Bảo đi về phía cầu thang bộ, đúng lúc này một người đàn ông xuất hiện sau lưng cậu, người nọ vóc dáng khá gầy, cao khoảng một mét bảy ba, bảy tư, đầu đội mũ lưỡi trai, mặt đeo khẩu trang. Đến khi cách cậu một bước chân, gã giơ bàn tay đang cầm lấy khăn trắng hướng mũi cậu bịt đến, hành động gã vô cùng mau lẹ, thuần thục. Huống hồ, người gã ra tay lại là một đứa bé mới bốn tuổi nên vô cùng thuận lợi, suốt cả quá trình gây mê nạn nhân đều rất suôn sẻ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Không.” Hạ Vy kinh hãi hét toáng lên, tuyệt vọng nhìn Gia Bảo bị gã đàn ông kia kéo vào cầu thang bộ, hai tay siết chặt vào máy tính bảng, cả người toát mồ hôi lạnh không ngừng run lên bần bật.
Gia Khánh vội tiếp lấy máy tính bảng từ tay Hạ Vy, ôm lấy cô.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Vy vẫn nhìn vào màn hình chằm chằm, mười đầu ngón tay bấm sâu vào da thịt trên cánh tay Gia Khánh. Cô muốn xem người đàn đó định làm gì tiếp theo, đáng tiếc lại chuyển đến cảnh ở cổng ra bệnh viện, trong đám đông, gia đình ba người không mấy nổi bật, một gã đàn ông ăn mặc giản dị trên vai công một đứa trẻ, đứa bé đó đội mũ rộng vành, đeo khẩu trang gục mặt vào hõm cổ gã. Bênh cạnh là người phụ nữ ăn mặc giản dị không kém, tay cầm theo giỏ đồ, bên trong đựng quần áo và các đồ dùng lặt vặt. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.pro
Hạ Vy đã quá quen thuộc với vóc người Gia Bảo nên vừa nhìn là nhận ra con ngay. Đổi lại là người khác chưa chắc đã phát hiện ra điều bất thường, chỉ xem đây là gia đình một nhà ba người bình thường xuất viện chuẩn bị về nhà mà thôi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Người đàn ông cùng người phụ nữ bước nhanh đến bên chiếc xe hơi màu đen đậu gần đấy mở cửa chui vào trong xe. Chiếc xe nhanh chóng biến mất trong dòng người đông đúc.
“Sao không có đoạn ở cầu thang bộ?” Hạ Vy nghẹn ngào, đoạn ghi hình đến đây cũng kết thúc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Duy Nam muốn tiến đến an ủi Hạ Vy lại phát hiện ra căn bản không cần đến anh. Anh cười khổ nhìn hai bóng người đang dựa vào nhau kia, lui về đứng ở một góc trong phòng, trong lòng dấy lên cảm giác lạc lõng cùng bất lực.
Văn Thịnh lên tiếng đáp: "Camera cầu thang bộ các tầng đều đồng loạt bị hỏng, e là có người đã nhúng tay vào!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sắc mặt Gia Khánh trở nên âm u đến đáng sợ, dám đụng vào con trai anh đúng là chê mạng mình quá dài rồi, quay sang ra lệnh cho Quân Sang và Văn Thịnh:
“Hai cậu cho người đi phong tỏa hết các tuyến đường trong thành phố, kiểm tra các xe khả nghi, nhất định phải tìm thấy Gia Bảo."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Vâng.” Hai người đàn ông được giao nhiệm vụ lập tức rời đi ngay, không dám chậm trễ một giây một phút nào.
Tín Phong đi đến vỗ vai Gia Khánh: “Mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nói xong câu đó, Tín Phong móc điện thoại trong túi ra sải bước rời khỏi phòng bệnh.
Người của bệnh viện cũng hớt hãi kéo đến, đứng ra rối rít xin lỗi đều bị Minh Tuấn và Thành Trung đuổi hết ra ngoài.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nước mắt Hạ Vy rơi lã chã đầy mặt, chân tay lạnh ngắt, cô như kẻ điên gào khóc trong lòng Gia Khánh. Đột nhiên khuôn mặt Vân Thi lướt qua trong đầu, cô ngẩng phắt đầu, nhìn anh qua làn nước mắt mông lung thúc giục: “Anh mau gọi điện cho Thi, chắc chắn là cô ta cho người đến bắt
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bình luận facebook