Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 229 Đặt trong tim
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Gia Khánh nhìn Hạ Vy không chớp mắt, rất sợ chỉ cần vừa nháy mắt cô sẽ lập tức biến mất. Cho tới khi đôi mắt khô rát, mỏi nhừ, nước mắt sinh lý tự động trào ra, anh mới không tình nguyện chớp mấy cái. Hành động này cứ lặp đi lặp lại suốt cả quãng đường.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Xe cứu thương rất nhanh tới bệnh viện, Gia Khánh trơ mắt nhìn Hạ Vy được đẩy vào phòng cấp cứu, đèn đỏ phía trên bật sáng, đỏ đến chói cả mắt.
Tín Phong, Minh Tuấn, Thành Trung cũng đuổi đến nơi, ba anh đứng ở một bên không dám lên tiếng, trong lòng đều tự trách bản thân. không nghĩ tới mọi việc sẽ thành ra thế này. Nếu Hạ Vy có gì bất trắc cả đời này bọn họ sẽ sống trong ân hận mất.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thời gian nhỏ giọt trôi qua, chậm chạp đến mức khiến lòng người nặng nề, khổ sở.
Cuối cùng cửa phòng cấp cứu cũng mở ra, bác sĩ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đôi mắt u tối của Gia Khánh chợt ảnh lên chút tia sáng, kích động tiến về phía bác sĩ. Bấy giờ, anh mới nhận ra hai chân đã sớm tê nhức từ lâu, mất hết cả cảm giác.
“Bác sĩ, em ấy không có vấn đề gì chứ?” Mời đọc truyện trên truyen88.pro
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Bệnh nhân có dấu hiệu chấn thương não nhẹ ngoài ra thời gian hít phải khỏi độc khá lâu phổi và phế quản tổn thương nhẹ, khí độc trong người bệnh nhân đã được chúng tôi loại bỏ hoàn toàn. Tuy nhiên, bệnh nhân sẽ không thể tỉnh ngay được, chúng tôi cần theo dõi và điều trị thêm.” Bác sĩ nhanh chóng thuật lại ngắn gọn tình trạng của Hạ Vy.
Gia Khánh cuộn chặt hai tay, lồng ngực nghẹn ứ. Bất thình lình anh xông tới trước mặt Tín Phong, nắm đấm theo đó cũng được vung ra. Anh gào lên:
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Tụi mày đã bảo với tao em ấy sẽ không có chuyện gì mà? Nhưng kết quả thì sao? Em ấy lại bị thương thành ra thế này” Anh đau đớn thì thào dường như đang tự nói với chính mình: “Nếu khi ấy tao tới sớm hơn thì tốt rồi.”
Nhưng trên đời này không có “nếu như” cũng không có liều thuốc chữa hối hận.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tín Phong lảo đảo lùi lại mấy bước, mấp máy môi khẽ nói: “Xin lỗi.”
Minh Tuấn đứng chắn trước mặt Tín Phong: “Anh ấy cũng vì không muốn nhìn thấy kế hoạch chúng ta vất vả bao lâu nay bị phá hủy. Hơn nữa mày nghĩ lại xem nếu hôm nay cứu Vy trước tiên. Sau này em ấy có thể sẽ phải đối mặt với tình huống nguy hiểm hơn nữa.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bọn người kia khi bị đẩy vào bước đường cùng ai biết có giống với Huy Kha hiện tại làm liều không? Tất nhiên bọn họ sẽ bảo vệ Hạ Vy thật tốt nhưng khó tránh sẽ có sự cố không may xảy ra. Lần này cô bị Huy Kha bắt cóc chính là một ví dụ điển hình.
Thành Trung lên tiếng, khuôn mặt vô cùng khổ sở: “Sự cố lần này là điều không ai mong muốn nhất. Bọn tao xin lỗi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Đám người đó thì sao chứ? Đến một tên tao giết chết một tên.” Gia Khánh hừ lạnh, cặp mắt tràn ngập tia hung ác khiến cho người đối diện không rét mà run.
Dám dùng mạng sống của người anh yêu ra đặt cược, anh sẽ khiến chúng sống không bằng chết.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Biết bây giờ có nói gì với Gia Khánh cũng vô ích vì hiện tại đầu óc anh không được tỉnh táo, đang làm việc theo con tim chứ không phải theo lý trí, Minh Tuấn thấp giọng chuyển đề tài:
“Chúng ta đừng đứng ở đây trách móc lẫn nhau xem ai đúng ai sai nữa. Vy tỉnh bọn tao sẽ tới cầu xin đến khi em ấy chịu tha thứ thì thôi. Bây giờ đi thăm em ấy mới là điều quan trọng nhất.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh quét mắt nhìn ba anh lạnh lùng nói “Không cần” sau đó xoay người rời đi.
Ba anh nhìn theo bóng lưng Gia Khánh thở dài, lần này Gia Khánh giận bọn họ không nhẹ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thành Trung mở miệng nói: “Ai có nhiệm vụ cần làm thì đi làm đi. Giải quyết tốt vào đừng xảy ra sơ hở nữa để lấy lòng nó, khiến nó nguôi giận”
Nói xong, Thành Trung nhanh chóng rời đi để giải quyết vụ việc dạng dở của Trần Văn Uy. Anh vừa ra khỏi bệnh viện vừa nhẩm tính: “Những ngày tự do của ông Uy chắc cũng sắp kết thúc rồi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đẩy cửa bước vào phòng bệnh, nhanh chóng bước đến ngồi xuống bên mép giường. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Hạ Vy, bàn tay cô đã có hơi ẩm không còn lạnh lẽo giống ban nãy nữa. Mời đọc truyện trên truyen88.pro
Gia Khánh cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán Hạ Vy, quyến luyến một lúc lâu mới chịu rời đi, nghẹn ngào nói một câu: "Khi nào em mới chịu tỉnh lại đây?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Câu nói ấy nhanh chong tan đi, trong phòng bệnh lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có.
Bầu trời bên ngoài đã bao phủ một màu đen kịt, ảm đạm, còn mặt trời đã khuất dạng sau núi từ lâu.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ở một nơi khác trong thành phố.
Người đàn ông đẩy cửa bước vào một căn phòng làm việc khá giản dị, chỉ có một bàn làm việc nhỏ, phía sau là một giá sách bên trên có đặt vài quyển sách về kinh tế, tài chính... bám một lớp bụi dày dường như đã rất lâu rồi không có người chạm qua.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ba Thông tháo mũ và khẩu trang xuống, nhìn về bóng lưng thẳng tắp của Huy Kha đang đứng bên cửa sổ.
Huy Kha nghe thấy tiếng bước chân, biết là Ba Thông đã trở về. Anh chậm rãi quay đầu. Nhìn căn phòng đơn sơ trước mặt, anh nhịn không được mà thấy khó chịu và căm hận.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lần đầu tiên trong đời, Huy Kha nếm trải cảm giác trốn chui chốn lủi, có nhà nhưng không thể về. Nghe tin tức báo lại, Huy Cung đã gần như khống chế hết đám người nhà họ Trịnh, địa vị ngày càng vững chắc.
Tất cả đều là do Gia Khánh ban cho.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ba Thông liền thuật lại tình hình chiều nay ở chung cư mới xây: “Gia Khánh cho người cứu Vân Thi ra trước.”
Huy Kha hơi cong môi, ngón tay gõ gõ trên khung cửa sổ: “Ông chắc chứ?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ba Thông lập tức khẳng định: “Tận mắt tôi nhìn thấy không thể là giả được”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
**********
Gia Khánh nhìn Hạ Vy không chớp mắt, rất sợ chỉ cần vừa nháy mắt cô sẽ lập tức biến mất. Cho tới khi đôi mắt khô rát, mỏi nhừ, nước mắt sinh lý tự động trào ra, anh mới không tình nguyện chớp mấy cái. Hành động này cứ lặp đi lặp lại suốt cả quãng đường.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Xe cứu thương rất nhanh tới bệnh viện, Gia Khánh trơ mắt nhìn Hạ Vy được đẩy vào phòng cấp cứu, đèn đỏ phía trên bật sáng, đỏ đến chói cả mắt.
Tín Phong, Minh Tuấn, Thành Trung cũng đuổi đến nơi, ba anh đứng ở một bên không dám lên tiếng, trong lòng đều tự trách bản thân. không nghĩ tới mọi việc sẽ thành ra thế này. Nếu Hạ Vy có gì bất trắc cả đời này bọn họ sẽ sống trong ân hận mất.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thời gian nhỏ giọt trôi qua, chậm chạp đến mức khiến lòng người nặng nề, khổ sở.
Cuối cùng cửa phòng cấp cứu cũng mở ra, bác sĩ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đôi mắt u tối của Gia Khánh chợt ảnh lên chút tia sáng, kích động tiến về phía bác sĩ. Bấy giờ, anh mới nhận ra hai chân đã sớm tê nhức từ lâu, mất hết cả cảm giác.
“Bác sĩ, em ấy không có vấn đề gì chứ?” Mời đọc truyện trên truyen88.pro
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Bệnh nhân có dấu hiệu chấn thương não nhẹ ngoài ra thời gian hít phải khỏi độc khá lâu phổi và phế quản tổn thương nhẹ, khí độc trong người bệnh nhân đã được chúng tôi loại bỏ hoàn toàn. Tuy nhiên, bệnh nhân sẽ không thể tỉnh ngay được, chúng tôi cần theo dõi và điều trị thêm.” Bác sĩ nhanh chóng thuật lại ngắn gọn tình trạng của Hạ Vy.
Gia Khánh cuộn chặt hai tay, lồng ngực nghẹn ứ. Bất thình lình anh xông tới trước mặt Tín Phong, nắm đấm theo đó cũng được vung ra. Anh gào lên:
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Tụi mày đã bảo với tao em ấy sẽ không có chuyện gì mà? Nhưng kết quả thì sao? Em ấy lại bị thương thành ra thế này” Anh đau đớn thì thào dường như đang tự nói với chính mình: “Nếu khi ấy tao tới sớm hơn thì tốt rồi.”
Nhưng trên đời này không có “nếu như” cũng không có liều thuốc chữa hối hận.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tín Phong lảo đảo lùi lại mấy bước, mấp máy môi khẽ nói: “Xin lỗi.”
Minh Tuấn đứng chắn trước mặt Tín Phong: “Anh ấy cũng vì không muốn nhìn thấy kế hoạch chúng ta vất vả bao lâu nay bị phá hủy. Hơn nữa mày nghĩ lại xem nếu hôm nay cứu Vy trước tiên. Sau này em ấy có thể sẽ phải đối mặt với tình huống nguy hiểm hơn nữa.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bọn người kia khi bị đẩy vào bước đường cùng ai biết có giống với Huy Kha hiện tại làm liều không? Tất nhiên bọn họ sẽ bảo vệ Hạ Vy thật tốt nhưng khó tránh sẽ có sự cố không may xảy ra. Lần này cô bị Huy Kha bắt cóc chính là một ví dụ điển hình.
Thành Trung lên tiếng, khuôn mặt vô cùng khổ sở: “Sự cố lần này là điều không ai mong muốn nhất. Bọn tao xin lỗi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Đám người đó thì sao chứ? Đến một tên tao giết chết một tên.” Gia Khánh hừ lạnh, cặp mắt tràn ngập tia hung ác khiến cho người đối diện không rét mà run.
Dám dùng mạng sống của người anh yêu ra đặt cược, anh sẽ khiến chúng sống không bằng chết.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Biết bây giờ có nói gì với Gia Khánh cũng vô ích vì hiện tại đầu óc anh không được tỉnh táo, đang làm việc theo con tim chứ không phải theo lý trí, Minh Tuấn thấp giọng chuyển đề tài:
“Chúng ta đừng đứng ở đây trách móc lẫn nhau xem ai đúng ai sai nữa. Vy tỉnh bọn tao sẽ tới cầu xin đến khi em ấy chịu tha thứ thì thôi. Bây giờ đi thăm em ấy mới là điều quan trọng nhất.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh quét mắt nhìn ba anh lạnh lùng nói “Không cần” sau đó xoay người rời đi.
Ba anh nhìn theo bóng lưng Gia Khánh thở dài, lần này Gia Khánh giận bọn họ không nhẹ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thành Trung mở miệng nói: “Ai có nhiệm vụ cần làm thì đi làm đi. Giải quyết tốt vào đừng xảy ra sơ hở nữa để lấy lòng nó, khiến nó nguôi giận”
Nói xong, Thành Trung nhanh chóng rời đi để giải quyết vụ việc dạng dở của Trần Văn Uy. Anh vừa ra khỏi bệnh viện vừa nhẩm tính: “Những ngày tự do của ông Uy chắc cũng sắp kết thúc rồi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đẩy cửa bước vào phòng bệnh, nhanh chóng bước đến ngồi xuống bên mép giường. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Hạ Vy, bàn tay cô đã có hơi ẩm không còn lạnh lẽo giống ban nãy nữa. Mời đọc truyện trên truyen88.pro
Gia Khánh cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán Hạ Vy, quyến luyến một lúc lâu mới chịu rời đi, nghẹn ngào nói một câu: "Khi nào em mới chịu tỉnh lại đây?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Câu nói ấy nhanh chong tan đi, trong phòng bệnh lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có.
Bầu trời bên ngoài đã bao phủ một màu đen kịt, ảm đạm, còn mặt trời đã khuất dạng sau núi từ lâu.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ở một nơi khác trong thành phố.
Người đàn ông đẩy cửa bước vào một căn phòng làm việc khá giản dị, chỉ có một bàn làm việc nhỏ, phía sau là một giá sách bên trên có đặt vài quyển sách về kinh tế, tài chính... bám một lớp bụi dày dường như đã rất lâu rồi không có người chạm qua.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ba Thông tháo mũ và khẩu trang xuống, nhìn về bóng lưng thẳng tắp của Huy Kha đang đứng bên cửa sổ.
Huy Kha nghe thấy tiếng bước chân, biết là Ba Thông đã trở về. Anh chậm rãi quay đầu. Nhìn căn phòng đơn sơ trước mặt, anh nhịn không được mà thấy khó chịu và căm hận.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lần đầu tiên trong đời, Huy Kha nếm trải cảm giác trốn chui chốn lủi, có nhà nhưng không thể về. Nghe tin tức báo lại, Huy Cung đã gần như khống chế hết đám người nhà họ Trịnh, địa vị ngày càng vững chắc.
Tất cả đều là do Gia Khánh ban cho.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ba Thông liền thuật lại tình hình chiều nay ở chung cư mới xây: “Gia Khánh cho người cứu Vân Thi ra trước.”
Huy Kha hơi cong môi, ngón tay gõ gõ trên khung cửa sổ: “Ông chắc chứ?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ba Thông lập tức khẳng định: “Tận mắt tôi nhìn thấy không thể là giả được”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bình luận facebook