Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70 Cả đã cần câu
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách *theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Trần Văn Uy nổi trận lôi đình, ném mạnh tách trà lên người gã làm vườn, nước trà nóng văng tung tóe đầy mặt, nóng rát, trên má bị mảnh vỡ cửa cho một đường dài, máu nhanh chóng rỉ ra, gã ôm mặt đau đớn kêu lên một tiếng, sắc mặt tái mét, càng thêm run rẩy dữ dội hơn. Gã hèn mọn, quỳ xuống cầu xin tha thứ “Tôi xin lỗi, tôi thật sự không cố ý. Mong ông chủ bỏ qua, lần sau tôi nhất định sẽ không tái..
Gã còn chưa nói xong, Trần Văn Uy đã đập bàn đứng phát dậy, trừng to mất, rống giận: "Không cố ý? Bỏ qua? Sẽ không tái phạm?” Ông cười gắn mấy tiếng, tưởng bản thân đang nghe truyện cười, đạp một phát vào ngực, gã làm vườn theo quán tính ngã ra lăn trên đất, ôm ngực gào thét. Gã cảm thấy tim phổi như bị đạp cho nát bấy, nhưng gã không hối hận. Hơn một tiếng trước, gã được bà chủ gọi vào nhà, còn đang lo sợ không biết bản thân đã phạm sai lầm gì thì bà chủ đột nhiên lên tiếng: “Cậu muốn tiền không?"
Copy nội dung từ truyện app
Gã tưởng mình nghe lầm, ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt vô cùng xinh đẹp dường như đã bị thời gian quân lãng, bà chủ không giận trước vẻ ngờ nghệch của gã tiếp tục nói: "Gia đình cậu có một mẹ già năm nay đã ngoài tám mươi tuổi, một anh trai bị bại liệt, một đứa con gái mới lên lớp một, gia cảnh túng thiếu, nợ nần chồng chất. Tôi sẽ cho cậu một số tiền đủ để cậu trả nợ và trang trải cuộc sống. Chỉ cần cậu đáp ứng với tôi một chuyện"
Mặt gã lóe sáng, thèm khát nhìn chăm chăm tấm chi phiếu đưa đến trước mặt, gã đã bị con số trên tấm chi phiếu làm cho đầu óc mụ mị, nuốt nước miếng, chẳng cần hỏi trước làm gì đã vội vã đáp ứng.
Copy nội dung từ truyện app
Cơn đau nổi tiếp ập đến khiến gã hoàn hồn, mùi máu tanh xộc vào mũi, gã cố gắng quay đầu, vươn tay cầu cứu hai người phụ nữ mặt mày trắng bệch ngồi trên ghế, mở miệng ngắt quãng cầu xin “Xin... cứu... tôi... xin... cứu... tôi làm ơn...
Một cái đạp sao khiến Trần Văn Uy hả giận, dứt khoát đạp thêm mấy phát nữa. "Kẻ tầm thường như mày có chết cũng không đèn được hết tôi.
Copy nội dung từ truyện app
Vẫn Thi đã bị dọa cho chết điếng, đây là lần đầu tiên cô thấy Trần Văn Uy đáng sợ như thế, thầm cảm thấy may mắn khi bản thân không đứng ra nhận tội.
Đào Lâm Uyển vội chạy đến khuyên can, kéo Trần Văn Uy ra, vuốt lồng ngực đang phập phồng kịch liệt kia: “Anh bớt giận, anh còn đánh nữa sẽ xảy ra án mạng mất."
Copy nội dung từ truyện app
Trần Văn Uy nghiến răng, tức đến nổ phối, bây giờ hai con cả đó chết ông phải ăn nói làm sao với người kia đây: "Án mạng thì án mạng. Nhà nó dám kiện anh sao?” Ông cười lạnh, giọng nói chẳng nghe ra chút tình người nào. Đào Lâm Uyển sợ Trần Văn Uy làm thiệt, dù sao gã ta cũng chỉ nhận tội thay, chết không đáng, bèn tiếp tục khuyên nhủ: “Anh còn đang xét duyệt lên chức, thời điểm này không thích hợp làm rùm beng lên. Mạng cậu ta là nhỏ, ảnh hưởng đến việc thăng chức của anh mới là chuyện lớn.
Quả nhiên cơn tức của Trần Văn Uy dịu đi, được Đào Lâm Uyển dìu ngồi xuống ghế, bà ra hiệu bằng ánh mắt, Vân Thi vội rót tách trà khác đặt vào tay ông “Bố uống trà cho nguôi giận. Học Đào Lâm Uyển vuốt ngực cho ông. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải *Truyện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện8*8.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Copy nội dung từ truyện app
Trần Văn Uy uống mấy hớp cho thông cổ họng, sau đó sai người ném tên này ra đường, Vân Thi do dự nửa ngày cuối cùng cũng lên tiếng thăm dò: “Bố bây giờ chúng ta tính sao?"
Trần Văn Uy day trần, mệt mỏi dựa lưng vào ghế, được Đào Lâm Uyển xoa bóp, trầm tư một lát mới nói: "Bảng bất cứ giả nào bố cũng phải tìm lại hai con cá Koi giống y như đúc thay thể. Ông dừng lại, phiền muộn nói tiếp: "Nếu không tìm ra chỉ còn cách đem cai mặt già này đến nhà ông Bình chịu tội"
Copy nội dung từ truyện app
Vân Thi cần môi, tất cả đều tại Hạ Vy nếu không phải do nó thì có đầu đến nỗi tức giận cho cá ăn quá no, để bây giờ gia đình dính vào mở phiên phức lớn, có khi giải quyết không tốt còn đắc tội với người ta, trong lòng âm thầm ghi hận thêm cho Ha Vy.
Trần Văn Uy sau một hồi im lặng đột nhiên hỏi: "Phải rồi con với tháng khánh dạo này thế nào?"
Copy nội dung từ truyện app
Vân Thi giật mình, tại sao bố lại nhắc đến Gia Khánh? Sau hôm về nhà kể lể vụ Hạ Vy quyến rũ anh, bố đã đồng ý cô quen anh, nhưng chưa từng hỏi thăm đến anh. Cô thấp thỏm đáp "Vẫn tốt ạ. Không dám nói sự thật, sợ Trần Văn Uy bắt chia tay và gây khó dễ cho Gia Khánh. Đồng thời cô sợ Hạ Vy giữa đường nhặt được món hời.
Trần Văn Uy gật đầu hài lòng, ông không thể trực tiếp nhờ Gia Khánh giúp đỡ chỉ có thể thông qua con gái bảo bối thủ thỉ bên tại thắng đó: “Tháng Khánh có quen biết với mấy vị lãnh đạo thành phố, chỉ cần nó nói vài câu thì bố sẽ nằm chắc vị trí Phó Giám đốc Công an tỉnh. Ông đưa mắt sang nhìn con gái, vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô, chẳng ngờ đến có ngày phải hạ mình đi cầu xin giúp đỡ từ kẻ ngày xưa ông xem thường, khinh miệt.
Copy nội dung từ truyện app
Vân Thi nào ngờ đến còn có mối quan hệ này, nội tâm càng thêm cuống lên, ngoài mặt tươi cười đáp ứng sẽ nhắc khéo chuyện này với Gia Khánh, Trần Văn Uy khen tốt mấy tiếng, cô chỉ có thể cười gượng theo. Âm thầm tính toán phải mau chóng làm lành với anh. Cách duy nhất là phải xin lỗi Hạ Vy, cầu xin tha thứ.
Vân Thi rất không cam lòng, dựa vào cái gì chứ, rõ ràng Hạ Vy quyến rũ Gia Khánh, là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm, đáng lý Hạ Vy nên xin lỗi cô mới đúng. ***
Copy nội dung từ truyện app
Buổi chiều, Hạ Vy đang ngồi làm việc thì nhận được điện thoại của chị Dương người vợ vụ án ly hôn lần trước cô cùng Diệp Loan gọi điện thông báo chị tìm thêm chứng cứ ngoại tình. Chị đã thu thập được bằng chứng mong cô có thể đến quán cafe gần tòa nhà để lấy. Cô hi vọng chị có thể trực tiếp đến văn phòng Luật K&K nhưng chị lại từ chối, chị cho hay chuyện này cũng chẳng mấy vẻ vang, chị không muốn làm tâm điểm trước nhiều người. Trước khi tắt máy, chi Dương còn rất chu mô tả bản thân để tóc dài màu hạt dẻ đến vai, áo thun trắng, quần jean đen, bàn trong góc, bên cạnh đặt chậu cây phát
Hạ Vy tắt máy, chạy đến nói tin tốt này cho Nhã Yến, cô ấy vô cùng kích động, rất muốn đi cùng đáng tiếc đang bận dịch gấp văn bản pháp lý để chiều nay nộp nên không thể phân thân. Cô cũng lấy làm tiếc, chỉ có thể đi một mình. Sau khi xin phép Kha Lê liền trực tiếp đến quán cafe chị Dương hẹn. Cập nhật nhanh nhất trên Tr*uyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Người phụ nữ đã mô tả dáng dấp và trang phục nên Hạ Vy nhanh chóng tìm ra. Cô đến một bàn trong góc ngồi xuống, mỉm cười chào hỏi với đối phương: "Em chào chị, em là trợ lý luật sư văn phòng Luật K&K, Hạ Vy
Chị Dương năm nay ngoài bốn mươi, gương mặt trang điểm tỉ mỉ, đường nét trên mặt sắc sảo, cho thấy còn trẻ hắn là một người phụ nữ xinh đẹp.
Copy nội dung từ truyện app
Chị Dương gật đầu xem như chào hỏi, sau đó chị đi vào vấn đề chính, lấy trong túi xách ra một cái USB đưa đến trước mặt Hạ đã làm theo cách của em nói, đây là USB chị sao chép được
Hạ Vy vội vàng nhận lấy, cẩn thận nhét vào túi xách, sợ bản thân sơ ý làm mất, vô tình nhìn thấy bàn tay thon dài, mười đầu ngón sơn đỏ còn đính đá, trông rất bắt mắt. “Em sẽ về tổng hợp Sau đó Hạ Vy bắt đầu hướng dẫn chị chuẩn bị các loại giấy tờ cần thiết, trong suốt quá trình chị Dương có vẻ hơi mất tập trung, cũng không đưa ra bất kì ý kiến, nghi vấn hay cần cô giải đáp thắc mắc. Cô nói một tràng dài sau đó tổng kết: “Trong quá trình chuẩn bị chị có bất cứ thắc nào hãy liên hệ để em tư vấn nhé.
Copy nội dung từ truyện app
Bây giờ chị Dương mới lên tiếng cảm ơn, Hạ Vy cầm túi xách đứng lên cười nói: "Vậy em xin phép đi trước ạ "Khoan đã." Chị Dương bắt lấy cổ tay Hạ Vy, rút phong bì trong túi xách ra dui vào
Hạ Vy cảm nhận được bên trong là một xấp tiền dày, không biết mệnh giả nhưng có thể đoán ra là một số tiền không nhỏ, hơi giật mình, cô cũng từng nghe qua việc nhét phong bì nhưng khi áp dụng trên người mình thì có cảm giác rất vi diệu. Cô đặt lại phong bì trên bàn, không cần nghĩ ngợi liền từ chối nay: "Em không thể nhận được
Copy nội dung từ truyện app
Trong mặt xẹt qua tia thiếu kiên nhẫn, Chị Dương nhét lại vào tay Hạ Vy, cất giọng đương nhiên. "Em giúp chị, em cứ xem đây là tấm lòng của chị mà nhận lấy đi.
Hạ Vy kiên quyết không lấy, sau một hồi giảng co, đùn qua đẩy lại, cuối cùng chị Dương cũng không ép cô nhận nữa. Cô nhẹ nhõm, vội vã rời đi, sợ chi đổi ý.
Copy nội dung từ truyện app
Chờ bóng dáng Hạ Vy xa dân rồi biến mất, khỏe mỗi chị Dương hơi nhếch lên, nhét lại phong bì vào túi, dựa lưng vào ghế, bắt chéo chân, tiếp tục thưởng thức cafe. Năm phút sau, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đen tiến vào, ông ta đeo khẩu trang, chỉ để lộ ra cặp mắt đang láo liên nhìn quanh.
Chị Dương lười biếng vẫy tay, người đàn ông nhanh nhẹn tiến đến, kéo ghế ngồi xuống, ngôi còn chưa nóng mông đã hỏi ngay: "Chuyện tôi giao cho cô xử lý xong chưa?"
Copy nội dung từ truyện app
Chị Dương đang tính mở miệng, nhân viên phục vụ không hiểu ý chạy lại đưa menu, người đàn ông chỉ đại vào menu, phất tay đuổi người. Chờ cậu chàng nhân viên đi khuất, người đàn ông hất căm ra hiệu.
Chi Dương đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh người đàn ông, thân thể như bạch tuột dán lên, giọng nói õng ẹo: “Anh thật nên nóng nha." “Mau vào chuyện chính.” Người đàn ông quát lên, hất bàn tay đang đặt trên đùi ra.
Copy nội dung từ truyện app
Chị Dương hừ một tiếng, lầu bầu chửi tục mấy câu, ngôi
Cập nhật chương mới nhất tại Tr*uyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách *theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Trần Văn Uy nổi trận lôi đình, ném mạnh tách trà lên người gã làm vườn, nước trà nóng văng tung tóe đầy mặt, nóng rát, trên má bị mảnh vỡ cửa cho một đường dài, máu nhanh chóng rỉ ra, gã ôm mặt đau đớn kêu lên một tiếng, sắc mặt tái mét, càng thêm run rẩy dữ dội hơn. Gã hèn mọn, quỳ xuống cầu xin tha thứ “Tôi xin lỗi, tôi thật sự không cố ý. Mong ông chủ bỏ qua, lần sau tôi nhất định sẽ không tái..
Gã còn chưa nói xong, Trần Văn Uy đã đập bàn đứng phát dậy, trừng to mất, rống giận: "Không cố ý? Bỏ qua? Sẽ không tái phạm?” Ông cười gắn mấy tiếng, tưởng bản thân đang nghe truyện cười, đạp một phát vào ngực, gã làm vườn theo quán tính ngã ra lăn trên đất, ôm ngực gào thét. Gã cảm thấy tim phổi như bị đạp cho nát bấy, nhưng gã không hối hận. Hơn một tiếng trước, gã được bà chủ gọi vào nhà, còn đang lo sợ không biết bản thân đã phạm sai lầm gì thì bà chủ đột nhiên lên tiếng: “Cậu muốn tiền không?"
Copy nội dung từ truyện app
Gã tưởng mình nghe lầm, ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt vô cùng xinh đẹp dường như đã bị thời gian quân lãng, bà chủ không giận trước vẻ ngờ nghệch của gã tiếp tục nói: "Gia đình cậu có một mẹ già năm nay đã ngoài tám mươi tuổi, một anh trai bị bại liệt, một đứa con gái mới lên lớp một, gia cảnh túng thiếu, nợ nần chồng chất. Tôi sẽ cho cậu một số tiền đủ để cậu trả nợ và trang trải cuộc sống. Chỉ cần cậu đáp ứng với tôi một chuyện"
Mặt gã lóe sáng, thèm khát nhìn chăm chăm tấm chi phiếu đưa đến trước mặt, gã đã bị con số trên tấm chi phiếu làm cho đầu óc mụ mị, nuốt nước miếng, chẳng cần hỏi trước làm gì đã vội vã đáp ứng.
Copy nội dung từ truyện app
Cơn đau nổi tiếp ập đến khiến gã hoàn hồn, mùi máu tanh xộc vào mũi, gã cố gắng quay đầu, vươn tay cầu cứu hai người phụ nữ mặt mày trắng bệch ngồi trên ghế, mở miệng ngắt quãng cầu xin “Xin... cứu... tôi... xin... cứu... tôi làm ơn...
Một cái đạp sao khiến Trần Văn Uy hả giận, dứt khoát đạp thêm mấy phát nữa. "Kẻ tầm thường như mày có chết cũng không đèn được hết tôi.
Copy nội dung từ truyện app
Vẫn Thi đã bị dọa cho chết điếng, đây là lần đầu tiên cô thấy Trần Văn Uy đáng sợ như thế, thầm cảm thấy may mắn khi bản thân không đứng ra nhận tội.
Đào Lâm Uyển vội chạy đến khuyên can, kéo Trần Văn Uy ra, vuốt lồng ngực đang phập phồng kịch liệt kia: “Anh bớt giận, anh còn đánh nữa sẽ xảy ra án mạng mất."
Copy nội dung từ truyện app
Trần Văn Uy nghiến răng, tức đến nổ phối, bây giờ hai con cả đó chết ông phải ăn nói làm sao với người kia đây: "Án mạng thì án mạng. Nhà nó dám kiện anh sao?” Ông cười lạnh, giọng nói chẳng nghe ra chút tình người nào. Đào Lâm Uyển sợ Trần Văn Uy làm thiệt, dù sao gã ta cũng chỉ nhận tội thay, chết không đáng, bèn tiếp tục khuyên nhủ: “Anh còn đang xét duyệt lên chức, thời điểm này không thích hợp làm rùm beng lên. Mạng cậu ta là nhỏ, ảnh hưởng đến việc thăng chức của anh mới là chuyện lớn.
Quả nhiên cơn tức của Trần Văn Uy dịu đi, được Đào Lâm Uyển dìu ngồi xuống ghế, bà ra hiệu bằng ánh mắt, Vân Thi vội rót tách trà khác đặt vào tay ông “Bố uống trà cho nguôi giận. Học Đào Lâm Uyển vuốt ngực cho ông. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải *Truyện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện8*8.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Copy nội dung từ truyện app
Trần Văn Uy uống mấy hớp cho thông cổ họng, sau đó sai người ném tên này ra đường, Vân Thi do dự nửa ngày cuối cùng cũng lên tiếng thăm dò: “Bố bây giờ chúng ta tính sao?"
Trần Văn Uy day trần, mệt mỏi dựa lưng vào ghế, được Đào Lâm Uyển xoa bóp, trầm tư một lát mới nói: "Bảng bất cứ giả nào bố cũng phải tìm lại hai con cá Koi giống y như đúc thay thể. Ông dừng lại, phiền muộn nói tiếp: "Nếu không tìm ra chỉ còn cách đem cai mặt già này đến nhà ông Bình chịu tội"
Copy nội dung từ truyện app
Vân Thi cần môi, tất cả đều tại Hạ Vy nếu không phải do nó thì có đầu đến nỗi tức giận cho cá ăn quá no, để bây giờ gia đình dính vào mở phiên phức lớn, có khi giải quyết không tốt còn đắc tội với người ta, trong lòng âm thầm ghi hận thêm cho Ha Vy.
Trần Văn Uy sau một hồi im lặng đột nhiên hỏi: "Phải rồi con với tháng khánh dạo này thế nào?"
Copy nội dung từ truyện app
Vân Thi giật mình, tại sao bố lại nhắc đến Gia Khánh? Sau hôm về nhà kể lể vụ Hạ Vy quyến rũ anh, bố đã đồng ý cô quen anh, nhưng chưa từng hỏi thăm đến anh. Cô thấp thỏm đáp "Vẫn tốt ạ. Không dám nói sự thật, sợ Trần Văn Uy bắt chia tay và gây khó dễ cho Gia Khánh. Đồng thời cô sợ Hạ Vy giữa đường nhặt được món hời.
Trần Văn Uy gật đầu hài lòng, ông không thể trực tiếp nhờ Gia Khánh giúp đỡ chỉ có thể thông qua con gái bảo bối thủ thỉ bên tại thắng đó: “Tháng Khánh có quen biết với mấy vị lãnh đạo thành phố, chỉ cần nó nói vài câu thì bố sẽ nằm chắc vị trí Phó Giám đốc Công an tỉnh. Ông đưa mắt sang nhìn con gái, vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô, chẳng ngờ đến có ngày phải hạ mình đi cầu xin giúp đỡ từ kẻ ngày xưa ông xem thường, khinh miệt.
Copy nội dung từ truyện app
Vân Thi nào ngờ đến còn có mối quan hệ này, nội tâm càng thêm cuống lên, ngoài mặt tươi cười đáp ứng sẽ nhắc khéo chuyện này với Gia Khánh, Trần Văn Uy khen tốt mấy tiếng, cô chỉ có thể cười gượng theo. Âm thầm tính toán phải mau chóng làm lành với anh. Cách duy nhất là phải xin lỗi Hạ Vy, cầu xin tha thứ.
Vân Thi rất không cam lòng, dựa vào cái gì chứ, rõ ràng Hạ Vy quyến rũ Gia Khánh, là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm, đáng lý Hạ Vy nên xin lỗi cô mới đúng. ***
Copy nội dung từ truyện app
Buổi chiều, Hạ Vy đang ngồi làm việc thì nhận được điện thoại của chị Dương người vợ vụ án ly hôn lần trước cô cùng Diệp Loan gọi điện thông báo chị tìm thêm chứng cứ ngoại tình. Chị đã thu thập được bằng chứng mong cô có thể đến quán cafe gần tòa nhà để lấy. Cô hi vọng chị có thể trực tiếp đến văn phòng Luật K&K nhưng chị lại từ chối, chị cho hay chuyện này cũng chẳng mấy vẻ vang, chị không muốn làm tâm điểm trước nhiều người. Trước khi tắt máy, chi Dương còn rất chu mô tả bản thân để tóc dài màu hạt dẻ đến vai, áo thun trắng, quần jean đen, bàn trong góc, bên cạnh đặt chậu cây phát
Hạ Vy tắt máy, chạy đến nói tin tốt này cho Nhã Yến, cô ấy vô cùng kích động, rất muốn đi cùng đáng tiếc đang bận dịch gấp văn bản pháp lý để chiều nay nộp nên không thể phân thân. Cô cũng lấy làm tiếc, chỉ có thể đi một mình. Sau khi xin phép Kha Lê liền trực tiếp đến quán cafe chị Dương hẹn. Cập nhật nhanh nhất trên Tr*uyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Người phụ nữ đã mô tả dáng dấp và trang phục nên Hạ Vy nhanh chóng tìm ra. Cô đến một bàn trong góc ngồi xuống, mỉm cười chào hỏi với đối phương: "Em chào chị, em là trợ lý luật sư văn phòng Luật K&K, Hạ Vy
Chị Dương năm nay ngoài bốn mươi, gương mặt trang điểm tỉ mỉ, đường nét trên mặt sắc sảo, cho thấy còn trẻ hắn là một người phụ nữ xinh đẹp.
Copy nội dung từ truyện app
Chị Dương gật đầu xem như chào hỏi, sau đó chị đi vào vấn đề chính, lấy trong túi xách ra một cái USB đưa đến trước mặt Hạ đã làm theo cách của em nói, đây là USB chị sao chép được
Hạ Vy vội vàng nhận lấy, cẩn thận nhét vào túi xách, sợ bản thân sơ ý làm mất, vô tình nhìn thấy bàn tay thon dài, mười đầu ngón sơn đỏ còn đính đá, trông rất bắt mắt. “Em sẽ về tổng hợp Sau đó Hạ Vy bắt đầu hướng dẫn chị chuẩn bị các loại giấy tờ cần thiết, trong suốt quá trình chị Dương có vẻ hơi mất tập trung, cũng không đưa ra bất kì ý kiến, nghi vấn hay cần cô giải đáp thắc mắc. Cô nói một tràng dài sau đó tổng kết: “Trong quá trình chuẩn bị chị có bất cứ thắc nào hãy liên hệ để em tư vấn nhé.
Copy nội dung từ truyện app
Bây giờ chị Dương mới lên tiếng cảm ơn, Hạ Vy cầm túi xách đứng lên cười nói: "Vậy em xin phép đi trước ạ "Khoan đã." Chị Dương bắt lấy cổ tay Hạ Vy, rút phong bì trong túi xách ra dui vào
Hạ Vy cảm nhận được bên trong là một xấp tiền dày, không biết mệnh giả nhưng có thể đoán ra là một số tiền không nhỏ, hơi giật mình, cô cũng từng nghe qua việc nhét phong bì nhưng khi áp dụng trên người mình thì có cảm giác rất vi diệu. Cô đặt lại phong bì trên bàn, không cần nghĩ ngợi liền từ chối nay: "Em không thể nhận được
Copy nội dung từ truyện app
Trong mặt xẹt qua tia thiếu kiên nhẫn, Chị Dương nhét lại vào tay Hạ Vy, cất giọng đương nhiên. "Em giúp chị, em cứ xem đây là tấm lòng của chị mà nhận lấy đi.
Hạ Vy kiên quyết không lấy, sau một hồi giảng co, đùn qua đẩy lại, cuối cùng chị Dương cũng không ép cô nhận nữa. Cô nhẹ nhõm, vội vã rời đi, sợ chi đổi ý.
Copy nội dung từ truyện app
Chờ bóng dáng Hạ Vy xa dân rồi biến mất, khỏe mỗi chị Dương hơi nhếch lên, nhét lại phong bì vào túi, dựa lưng vào ghế, bắt chéo chân, tiếp tục thưởng thức cafe. Năm phút sau, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đen tiến vào, ông ta đeo khẩu trang, chỉ để lộ ra cặp mắt đang láo liên nhìn quanh.
Chị Dương lười biếng vẫy tay, người đàn ông nhanh nhẹn tiến đến, kéo ghế ngồi xuống, ngôi còn chưa nóng mông đã hỏi ngay: "Chuyện tôi giao cho cô xử lý xong chưa?"
Copy nội dung từ truyện app
Chị Dương đang tính mở miệng, nhân viên phục vụ không hiểu ý chạy lại đưa menu, người đàn ông chỉ đại vào menu, phất tay đuổi người. Chờ cậu chàng nhân viên đi khuất, người đàn ông hất căm ra hiệu.
Chi Dương đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh người đàn ông, thân thể như bạch tuột dán lên, giọng nói õng ẹo: “Anh thật nên nóng nha." “Mau vào chuyện chính.” Người đàn ông quát lên, hất bàn tay đang đặt trên đùi ra.
Copy nội dung từ truyện app
Chị Dương hừ một tiếng, lầu bầu chửi tục mấy câu, ngôi
Cập nhật chương mới nhất tại Tr*uyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app