Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72 Ai giăng lưới ai
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Hạ Vy đưa ra những nghi ngờ của bản thân về chị Dương từ lúc nhận được cuộc điện thoại cho đến khi gặp chị ở quán cafe.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Đầu tiên, chị Dương không đồng ý đến trực tiếp văn phòng Luật K&K lấy lý do sợ nhiều người nhìn thấy, bàn tán. Thứ hai, khi gặp mặt, ấn tượng đầu tiên của cô đối với chị là một người phụ nữ sành điệu, biết cách ăn diện. Điều đáng nói đến ở đây là trong suốt quá trình cô hồ trợ chị chuẩn bị giấy tờ, chị có vẻ khá thờ ơ và mất tập trung, không hề nhắc đến con trai, hay thể hiện nỗi lo lắng liệu bản thân có thể giành được quyền nuôi con hay không, cũng không đưa ra bất cứ thắc mắc nào về thủ tục ly hôn. Cảm giác hoàn toàn khác với lúc cô đọc nội dung chị viết, mỗi câu, mỗi chữ đều mang theo vẻ lo lắng và khổ sở.
Hạ Vy nói một mạch sau đó trưng ra gương mặt đầy mong chờ nhìn Gia Khánh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh không nhìn Hạ Vy, từ vị trí này cô chỉ nhìn thấy một bên sườn mặt nghiêng, từ đầu đến cuối vẫn bày ra biểu cảm thản nhiên. Nghe cô nói ra nghi vấn mặt không biến sắc, đến cả một cái nhắn mày cũng không. Cô như bị tạt một gáo nước lạnh, thổi cho bay sạch "máu đa nghỉ”, cảm thấy bối rối còn có chút ngại ngùng, sở mũi thăm dò: "Em nghĩ nhiều rồi phải không?”
Gia Khánh cong môi, trong mắt lại chẳng có ý cười. Đối phương rõ ràng đã lên kế hoạch tỉ mỉ để cô từng bước chui vào cái bẫy nhưng theo suy đoán mục đích cuối cùng là đưa anh vào tròng. Bàn tay siết chặt vô lăng, những kẻ đó đã biết điểm yếu của anh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Em chưa đến nỗi ngốc. Sắp bị người bán đi còn có thể kịp thời tỉnh ngộ mặc dù có hơi muộn." Sợ Hạ Vy lo lắng, anh liền cất giọng trêu.
Hạ Vy lườm một phát, bộ nói mấy lời dễ nghe khó khăn đến vậy? Chẳng hạn khen cô thông minh, nhạy bén, linh hoạt, cũng được mà. Người này chẳng bao giờ nói được mấy câu êm tai, dễ nghe thử. Tuy nhiên, cô vẫn thấy vui vẻ nhưng vui chưa được bao lâu liền bị lo lắng và bất an thay thế.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Mục đích thật sự của chị Dương là gì? Em nên làm gì đây?” Hạ Vy nhất thời xoắn xuýt, đừng nhằm vào cô nha, cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng nhắc đến, ngoài Vân Thi ra cô cũng đâu đắc tội đến ai? Hay là cô ấy? Không đến mức phải đi đường vòng thế chứ. Trực giác mách bảo cái bảy này không phải do Văn Thi thiết kế, vậy là ai đây?
Tia nguy hiểm xẹt qua nơi đáy mắt, khuôn mặt Gia Khánh lạnh đi mấy phần. Dám động vào người phụ nữ của anh, anh sẽ khiến chúng sống không bằng chết. Anh lên tiếng mỉa mai: "Đối phương giăng lưới, chúng ta cũng giăng lưới, cuối cùng để xem ai chui đầu vào lưới ai.” Anh quay sang trấn an: "Em cứ biểu hiện bình thường là được, mọi chuyện để anh lo."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy gật đầu, cảm thấy vô cùng an tâm. Gia Khánh muốn đưa cô đến trung tâm thương mại, cô lại thấy không cần thiết, quá lãng phí, dù sao cũng mặc có một lần, ở nhà cô có rất nhiều váy dạ hội,
Gia Khánh đợi trong xe, Hạ Vy vào nhà thay trang phục. Lúc cô lần nữa vào xe, anh đánh giá cô một lượt từ trên xuống dới, ánh mắt mang theo tia nóng bỏng không hề che giấu.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thời gian có hạn và sợ Gia Khánh chờ lâu, Hạ Vy chỉ trang điểm qua loa, dặm thêm chút phấn, tô thêm ít son nhưng so với ngày thường đã là kì công lắm rồi. Cô bận chiếc váy dài trễ vai màu rượu vang, từ phần eo trở lên đính pha lê, phía dưới xòe ra theo kiểu công chúa, tôn lên nước da, trắng đến phát sáng, cùng xương quai xanh quyến rũ. Thấy Gia Khánh cứ nhìn chăm chấm, vẻ mặt cau có không vui, Hạ Vy dò hỏi. "Không đẹp sao?”
Gia Khánh đột nhiên hừ lên một tiếng, nói lời trái với lương tâm: "Không đẹp. Em thay bộ khác đi.” Ánh mắt lại chẳng chịu rời đi, thiếu chút phát sáng lên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy mím môi im lặng, bị đàn ông chê mặc xấu, người đó lại còn là Gia Khánh, cô không buồn mới lạ. Hỏi thì hỏi vậy thôi, anh cứ nói toạc ra, không biết nói giảm nói tránh gì hết. Từ hụt hẫng, buồn bã cô đâm ra buồn bực, giận dỗi, đưa tay mở cửa xe: “Thay thì thay." Thầm nghĩ còn chiế xấu nữa cô sẽ không thèm dự tiệc, để anh tìm hoa hậu đi cùng cho thỏa
lòng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh nghiêng qua giữ lấy eo Hạ Vy, cửa xe mới mở ra một khoảng nhỏ đã bị anh nhẫn tâm đóng sầm lại.
"Anh... muốn làm gì?” Hạ Vy bị tập kích bất ngờ, sợ đến mức la hét ầm lên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh bế thốc Hạ Vy lên đùi, nhắm đến đôi môi mềm mại hôn lên, không quan tâm đến son môi, nuốt hết vào bụng, vừa cắn vừa gặm, đến khi cô chịu không nỗi nhăn mày hả miệng ra, anh liền thừa cơ xông vào, càn quét khắp khoang miệng, mỗi lưỡi dây dưa lúc lâu, đến khi cô thở không nồi mới chịu buông ra.
Anh căn nhẹ vào căm xem như trừng phạt, Hạ Vy dựa lưng vào vôi lăng, ngửa cổ thở hổn hển, đường cong cổ mê người kéo dài đến xương quai xanh, hai mắt anh tối đi, theo bản năng liếm môi, hôn dọc xuống, bàn tay cũng không thảnh thơi, vừa so vừa nån.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Không gian trong xe quá chật chội, Hạ Vy uốn éo thân thể, muốn tìm vị trí thoải mái, hành động vô tình lại càng châm thêm lửa, Gia Khánh trở nên điên cuồng hơn, lực tay cũng thô bạo. Cô đau nhưng lại cảm thấy rất kích thích, nhịn không được rên lên. Tự bản thân nghe thấy cô cũng phải ngượng ngùng, hai người ở trong xe làm chuyện người lớn, đang ở ngoài đường, thỉnh thoảng có người qua lại, mặc dù họ không thể nhìn thấy bên trong nhưng cũng khiến cô hoảng sợ và giật mình. Cảm giác cứ như đang "đánh trận" ngoài trời. Mà càng sợ hãi thì càng kích thích, dây thần kinh mẫn cảm hoạt động hết công suất, làm cô ngất ngư.
Lúc hai người hòa làm một, Hạ Vy giống như con diều bị đứt dây, xem anh là cành cây mà bám dính lấy, phát ra những âm mũi khiến người nghe đỏ mặt, tía tai.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Xa xa tiếng chổi quét lá của dì Hai hàng xóm truyền vào, hòa cùng âm thanh ám muội trong xe, trong mắt Hạ Vy phủ một tầng sương mỏng, đầu óc mê man, thân thể như cưỡi trên mây, đã chẳng thể phân biệt rõ bản thân đang ở đâu, là ai, trước mắt chỉ toàn là Gia Khánh, trán nổi gân xanh, hai mắt đỏ ngầu, mỗi hội rin ra thấm vào áo sơ mi xộc xệch đã bung ba cúc, ẩn hiện mảng da thịt trước ngực phớt đỏ.
Một màn xấu hổ qua đi, Gia Khánh gục mặt vào hõm vai Hạ Vy thở hồng hộc, hơi thở nóng hổi phải vào, cô hơi khó chịu đẩy đầu anh ra. Bây giờ lý trí đã quay về, cô thầm mắng bản thân bị sắc đẹp mê hoặc. May anh còn đủ tỉnh táo chỉ làm một lần, nếu không cô cũng chẳng còn sức mà bò đến ghế lái phụ, chỉnh lại váy.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy không dám mở cửa chạy ra liền, ngó nghiêng nhìn ra bên ngoài, đến khi xác định không còn ai, mới mở cửa, chạy một mạch đến nín thở vào nhà.
Đối lập với dáng vẻ bỏ chạy trối chết, trên mặt viết lên dòng chữ “tôi vừa làm chuyện xấu" của Hạ Vy, Gia Khánh tỏ ra rất bình tỉnh, chấp hai tay sau mông, thong thả đi vào nhà.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy đang thay vảy nửa chừng thấy Gia Khánh tiến vào liên giật bắn, vội vã mặc lên, cảnh giác hỏi: “Anh không chờ trên còn nửa về sau cô không nói, chỉ nghĩ thầm trong bụng "Đừng nói chưa thỏa mãn nha."
Nếu Gia Khánh biết được suy nghĩ trong lòng Hạ Vy, sẽ dõng dạc mà tuyên bố rằng "Tất nhiên chưa thảo mãn. Nếu không phải nghĩ đến lát nữa còn có chuyện phải làm, anh đã đè người ra lăn giường rồi, chợt cảm thấy bữa tiệc tối nay diễn ra thật không đúng lúc.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Anh chỉ vào bộ âu phục nhắn nhúm trên người mình, nói với vẻ đương nhiên: “Anh phải thay bộ khác, để đi sao được."
Hạ Vy khinh bỉ trong lòng, lúc anh làm sao không nghĩ đến chuyện này đi. Cô thay váy dạ hội màu trắng nổi bật với chi tiết đính cườm, cổ tròn, tay dài, form body, xòe nhẹ ở phần dưới Cô chọn chiếc váy này vì để che đi mấy dấu hôn trên xương quai xanh, cô trừng mắt nhìn tên đầu xỏ. Phần khóa kéo phía sau, không biết có phải vì anh đang nhìn chăm chăm không mà cô kéo mãi không lên, đang lúc luống cuống, anh chậm rãi tiến lên, vén lọn tóc dài sau lưng ra phía trước, lộ ra tấm lưng trắng nõn,
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
mịn màng.
Yết hầu Gia Khánh chuyển động, kìm nén không được cuối xuống hôn, cảm giác tê dại phía sau truyền đến
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
**********
Hạ Vy đưa ra những nghi ngờ của bản thân về chị Dương từ lúc nhận được cuộc điện thoại cho đến khi gặp chị ở quán cafe.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Đầu tiên, chị Dương không đồng ý đến trực tiếp văn phòng Luật K&K lấy lý do sợ nhiều người nhìn thấy, bàn tán. Thứ hai, khi gặp mặt, ấn tượng đầu tiên của cô đối với chị là một người phụ nữ sành điệu, biết cách ăn diện. Điều đáng nói đến ở đây là trong suốt quá trình cô hồ trợ chị chuẩn bị giấy tờ, chị có vẻ khá thờ ơ và mất tập trung, không hề nhắc đến con trai, hay thể hiện nỗi lo lắng liệu bản thân có thể giành được quyền nuôi con hay không, cũng không đưa ra bất cứ thắc mắc nào về thủ tục ly hôn. Cảm giác hoàn toàn khác với lúc cô đọc nội dung chị viết, mỗi câu, mỗi chữ đều mang theo vẻ lo lắng và khổ sở.
Hạ Vy nói một mạch sau đó trưng ra gương mặt đầy mong chờ nhìn Gia Khánh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh không nhìn Hạ Vy, từ vị trí này cô chỉ nhìn thấy một bên sườn mặt nghiêng, từ đầu đến cuối vẫn bày ra biểu cảm thản nhiên. Nghe cô nói ra nghi vấn mặt không biến sắc, đến cả một cái nhắn mày cũng không. Cô như bị tạt một gáo nước lạnh, thổi cho bay sạch "máu đa nghỉ”, cảm thấy bối rối còn có chút ngại ngùng, sở mũi thăm dò: "Em nghĩ nhiều rồi phải không?”
Gia Khánh cong môi, trong mắt lại chẳng có ý cười. Đối phương rõ ràng đã lên kế hoạch tỉ mỉ để cô từng bước chui vào cái bẫy nhưng theo suy đoán mục đích cuối cùng là đưa anh vào tròng. Bàn tay siết chặt vô lăng, những kẻ đó đã biết điểm yếu của anh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Em chưa đến nỗi ngốc. Sắp bị người bán đi còn có thể kịp thời tỉnh ngộ mặc dù có hơi muộn." Sợ Hạ Vy lo lắng, anh liền cất giọng trêu.
Hạ Vy lườm một phát, bộ nói mấy lời dễ nghe khó khăn đến vậy? Chẳng hạn khen cô thông minh, nhạy bén, linh hoạt, cũng được mà. Người này chẳng bao giờ nói được mấy câu êm tai, dễ nghe thử. Tuy nhiên, cô vẫn thấy vui vẻ nhưng vui chưa được bao lâu liền bị lo lắng và bất an thay thế.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Mục đích thật sự của chị Dương là gì? Em nên làm gì đây?” Hạ Vy nhất thời xoắn xuýt, đừng nhằm vào cô nha, cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng nhắc đến, ngoài Vân Thi ra cô cũng đâu đắc tội đến ai? Hay là cô ấy? Không đến mức phải đi đường vòng thế chứ. Trực giác mách bảo cái bảy này không phải do Văn Thi thiết kế, vậy là ai đây?
Tia nguy hiểm xẹt qua nơi đáy mắt, khuôn mặt Gia Khánh lạnh đi mấy phần. Dám động vào người phụ nữ của anh, anh sẽ khiến chúng sống không bằng chết. Anh lên tiếng mỉa mai: "Đối phương giăng lưới, chúng ta cũng giăng lưới, cuối cùng để xem ai chui đầu vào lưới ai.” Anh quay sang trấn an: "Em cứ biểu hiện bình thường là được, mọi chuyện để anh lo."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy gật đầu, cảm thấy vô cùng an tâm. Gia Khánh muốn đưa cô đến trung tâm thương mại, cô lại thấy không cần thiết, quá lãng phí, dù sao cũng mặc có một lần, ở nhà cô có rất nhiều váy dạ hội,
Gia Khánh đợi trong xe, Hạ Vy vào nhà thay trang phục. Lúc cô lần nữa vào xe, anh đánh giá cô một lượt từ trên xuống dới, ánh mắt mang theo tia nóng bỏng không hề che giấu.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thời gian có hạn và sợ Gia Khánh chờ lâu, Hạ Vy chỉ trang điểm qua loa, dặm thêm chút phấn, tô thêm ít son nhưng so với ngày thường đã là kì công lắm rồi. Cô bận chiếc váy dài trễ vai màu rượu vang, từ phần eo trở lên đính pha lê, phía dưới xòe ra theo kiểu công chúa, tôn lên nước da, trắng đến phát sáng, cùng xương quai xanh quyến rũ. Thấy Gia Khánh cứ nhìn chăm chấm, vẻ mặt cau có không vui, Hạ Vy dò hỏi. "Không đẹp sao?”
Gia Khánh đột nhiên hừ lên một tiếng, nói lời trái với lương tâm: "Không đẹp. Em thay bộ khác đi.” Ánh mắt lại chẳng chịu rời đi, thiếu chút phát sáng lên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy mím môi im lặng, bị đàn ông chê mặc xấu, người đó lại còn là Gia Khánh, cô không buồn mới lạ. Hỏi thì hỏi vậy thôi, anh cứ nói toạc ra, không biết nói giảm nói tránh gì hết. Từ hụt hẫng, buồn bã cô đâm ra buồn bực, giận dỗi, đưa tay mở cửa xe: “Thay thì thay." Thầm nghĩ còn chiế xấu nữa cô sẽ không thèm dự tiệc, để anh tìm hoa hậu đi cùng cho thỏa
lòng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh nghiêng qua giữ lấy eo Hạ Vy, cửa xe mới mở ra một khoảng nhỏ đã bị anh nhẫn tâm đóng sầm lại.
"Anh... muốn làm gì?” Hạ Vy bị tập kích bất ngờ, sợ đến mức la hét ầm lên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh bế thốc Hạ Vy lên đùi, nhắm đến đôi môi mềm mại hôn lên, không quan tâm đến son môi, nuốt hết vào bụng, vừa cắn vừa gặm, đến khi cô chịu không nỗi nhăn mày hả miệng ra, anh liền thừa cơ xông vào, càn quét khắp khoang miệng, mỗi lưỡi dây dưa lúc lâu, đến khi cô thở không nồi mới chịu buông ra.
Anh căn nhẹ vào căm xem như trừng phạt, Hạ Vy dựa lưng vào vôi lăng, ngửa cổ thở hổn hển, đường cong cổ mê người kéo dài đến xương quai xanh, hai mắt anh tối đi, theo bản năng liếm môi, hôn dọc xuống, bàn tay cũng không thảnh thơi, vừa so vừa nån.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Không gian trong xe quá chật chội, Hạ Vy uốn éo thân thể, muốn tìm vị trí thoải mái, hành động vô tình lại càng châm thêm lửa, Gia Khánh trở nên điên cuồng hơn, lực tay cũng thô bạo. Cô đau nhưng lại cảm thấy rất kích thích, nhịn không được rên lên. Tự bản thân nghe thấy cô cũng phải ngượng ngùng, hai người ở trong xe làm chuyện người lớn, đang ở ngoài đường, thỉnh thoảng có người qua lại, mặc dù họ không thể nhìn thấy bên trong nhưng cũng khiến cô hoảng sợ và giật mình. Cảm giác cứ như đang "đánh trận" ngoài trời. Mà càng sợ hãi thì càng kích thích, dây thần kinh mẫn cảm hoạt động hết công suất, làm cô ngất ngư.
Lúc hai người hòa làm một, Hạ Vy giống như con diều bị đứt dây, xem anh là cành cây mà bám dính lấy, phát ra những âm mũi khiến người nghe đỏ mặt, tía tai.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Xa xa tiếng chổi quét lá của dì Hai hàng xóm truyền vào, hòa cùng âm thanh ám muội trong xe, trong mắt Hạ Vy phủ một tầng sương mỏng, đầu óc mê man, thân thể như cưỡi trên mây, đã chẳng thể phân biệt rõ bản thân đang ở đâu, là ai, trước mắt chỉ toàn là Gia Khánh, trán nổi gân xanh, hai mắt đỏ ngầu, mỗi hội rin ra thấm vào áo sơ mi xộc xệch đã bung ba cúc, ẩn hiện mảng da thịt trước ngực phớt đỏ.
Một màn xấu hổ qua đi, Gia Khánh gục mặt vào hõm vai Hạ Vy thở hồng hộc, hơi thở nóng hổi phải vào, cô hơi khó chịu đẩy đầu anh ra. Bây giờ lý trí đã quay về, cô thầm mắng bản thân bị sắc đẹp mê hoặc. May anh còn đủ tỉnh táo chỉ làm một lần, nếu không cô cũng chẳng còn sức mà bò đến ghế lái phụ, chỉnh lại váy.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy không dám mở cửa chạy ra liền, ngó nghiêng nhìn ra bên ngoài, đến khi xác định không còn ai, mới mở cửa, chạy một mạch đến nín thở vào nhà.
Đối lập với dáng vẻ bỏ chạy trối chết, trên mặt viết lên dòng chữ “tôi vừa làm chuyện xấu" của Hạ Vy, Gia Khánh tỏ ra rất bình tỉnh, chấp hai tay sau mông, thong thả đi vào nhà.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy đang thay vảy nửa chừng thấy Gia Khánh tiến vào liên giật bắn, vội vã mặc lên, cảnh giác hỏi: “Anh không chờ trên còn nửa về sau cô không nói, chỉ nghĩ thầm trong bụng "Đừng nói chưa thỏa mãn nha."
Nếu Gia Khánh biết được suy nghĩ trong lòng Hạ Vy, sẽ dõng dạc mà tuyên bố rằng "Tất nhiên chưa thảo mãn. Nếu không phải nghĩ đến lát nữa còn có chuyện phải làm, anh đã đè người ra lăn giường rồi, chợt cảm thấy bữa tiệc tối nay diễn ra thật không đúng lúc.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Anh chỉ vào bộ âu phục nhắn nhúm trên người mình, nói với vẻ đương nhiên: “Anh phải thay bộ khác, để đi sao được."
Hạ Vy khinh bỉ trong lòng, lúc anh làm sao không nghĩ đến chuyện này đi. Cô thay váy dạ hội màu trắng nổi bật với chi tiết đính cườm, cổ tròn, tay dài, form body, xòe nhẹ ở phần dưới Cô chọn chiếc váy này vì để che đi mấy dấu hôn trên xương quai xanh, cô trừng mắt nhìn tên đầu xỏ. Phần khóa kéo phía sau, không biết có phải vì anh đang nhìn chăm chăm không mà cô kéo mãi không lên, đang lúc luống cuống, anh chậm rãi tiến lên, vén lọn tóc dài sau lưng ra phía trước, lộ ra tấm lưng trắng nõn,
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
mịn màng.
Yết hầu Gia Khánh chuyển động, kìm nén không được cuối xuống hôn, cảm giác tê dại phía sau truyền đến
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bình luận facebook