• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ (1 Viewer)

  • Chương 83 Tiếng gõ cửa vào ban đêm

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********



Sáng sớm Hạ Vy nhận được tin nhân Diệp Loan gửi đến, cô ấy bảo đang trên đường đưa Gia Bảo về nhà bà Tư, tầm trưa nay sẽ đến bệnh viện đón cô.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh thay xong âu phục bước ra từ nhà vệ sinh, đến bàn lấy latop và văn kiện bỏ vào cặp táp chuẩn bị đến văn phòng Luật K&K. Hạ Vy xuống giường lấy caravat treo trên cánh tay vịn sofa, bước đến thất cho Gia Khánh. Anh cao một mét tám sáu, lúc thắt cô hơi nhón chân, mặt cũng hơi ngước lên.



Gia Khánh cúi xuống là có thể nhìn thấy gương mặt Hạ Vy gần trong gang tấc, cô không phải thuộc dạng xinh đẹp xuất chúng hay sắc sảo động lòng người, mà đẹp một cách trong sáng, thuần khiết tựa như giọt sương sáng mai vậy. Anh cần nhẹ lên cắm cô, còn thấy chưa đủ dùng lực mạnh một chút, trên da thịt trắng nõn nhanh chóng hiện lên dấu răng nhàn nhạt. Hai tay vươn ra chế trụ eo cô.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy nhăn mày, trừng mắt trước dáng vẻ không đứng đắn của Gia Khánh, cô lên tiếng báo cáo: “Trưa nay Loan đến đón em." Gia Khánh gật đầu, Hạ Vy thắt xong muốn rời đi, anh nào dễ dàng bỏ qua cơ hội như thế, áp đảo một phen, hôn đến mức mỗi cô sưng đỏ lên, còn có chút đau rát mới chịu buông ra, hài lòng đi làm.



Gia Khánh đóng cửa, dặn dò hai chàng vệ sĩ từ giờ đến buổi trưa phải bảo vệ thật tốt Hạ Vy, đừng để xảy ra tình trạng như chiều hôm qua. Ngụ ý của anh chỉ việc Vân Thi đến quấy rối. Hai anh chàng nghiêm túc khẳng định sẽ không mắc phải sai lầm giống hôm qua.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Vừa vào xe, Gia Khánh còn chưa lái đi đã nhận được điện thoại, cong môi cười như có như không “Đêm qua các đối tượng vào trọ một nhà nghỉ gần biên giới, đến rạng sáng một trong số các đối đượng có biểu hiện khả nghi lén lút ra ngoài, anh Phong đã cử các trinh sát theo dõi, nhắn em bảo với anh một tiếng, có lẽ đêm mai bọn chúng sẽ bí mật giao dịch."



"Nói với Phong tôi sẽ đến.” Gia Khánh tắt máy, ngón tay gõ nhịp trên vô lăng, qua một lúc lâu mới lái xe rời đi nhưng không phải hướng đến văn phòng Luật K&K mà hướng ra sân bay.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn









Từ đây đến trưa còn mấy tiếng đồng hồ, Hạ Vy buồn chán nằm trên giường đọc sách hôm qua xem dở. Thời gian cứ vậy chậm chạp trôi qua. Khi cô khép sách lại cửa phòng cũng cùng lúc mở ra.



Diệp Loan mang theo túi thức ăn vào, Hạ Vy xỏ dép đứng dậy, lấy bàn nhỏ xếp ra đặt trên giường, vừa nhìn thấy hộp thức ăn, cô nhăn mặt, cảm giác rất khó diễn tả bằng lời.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








"Mày chơi tao à?"



Diệp Loan đực mặt, chẳng hiểu mô tế, Hạ Vy chỉ vào hộp gà rán: "Tao giờ nghĩ đến hay nhìn thấy gà rán liền nhớ ngay đến xác mèo mun."



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan bật ở ra, cười lấy lòng “Tạo quên béng chuyện đó, thấy có mã giảm giá nên mua Hạ Vy hết cách, bụng đói meo, chỉ đành cầm lên ăn mặc dù nuốt xuống có chút rợn người. Diệp Loan tinh mắt nhìn thấy tấm thiệp màu trắng đặt trên tủ đầu giường, dùng bàn tay còn sạch lấy lên xem, mở ra thấy tên Vân Thi nằm chình ình, to tưởng giữa thiệp, nổi khùng: “Đầu mày bị đập vào cửa rồi hả, nghĩ sao tham gia sinh nhật con Thi vậy? Mày chế nó gây sự với mày còn ít? Loại tiệc hồng môn thế này tám, chín phần mười chẳng có chuyện gì tốt lành"



Hạ Vy lắc đầu, cười bất đắc dĩ, đương nhiên cô cũng đoán ra Vân Thi sẽ không dễ dàng ăn năn hối hận đổi với những chuyện đã làm hay tha thứ cho cô: "Tao không đi mày nghĩ Thi sẽ để yên cho tao?”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan thấy có lý nhưng để Hạ Vy một thân một mình đến đó thì không yên tâm, xé thịt đùi gà rán mà tưởng tượng như xé Vân Thi: "Tuần sau, tạo đi với mày. Tao muốn chống mắt lên xem nó giở trò mèo gì. Vớ vấn, đã cạch mặt nhau rồi còn mời tham gia tiệc với chẳng tùng"



Diệp Loan đi chung, Hạ Vy mừng đến rớt nước mắt, cô cũng không muốn đến đó một mình. Thứ nhất vì chán ghét mấy bữa tiệc thương mại kiểu này, thứ hai vì biết tỏng có âm mưu. “Yêu mày chết mất.” Hạ Vy đặt đùi gà ăn dở vào hộp, dang hai tay nhào đến, chu môi ý đồ hỗn lên má người ta thì bị Diệp Loan ghét bỏ đẩy ra.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








"Èo, toàn dầu mỡ. Mày tránh xa tao dùm.”



Hai người ăn xong, Diệp Loan làm thủ tục xuất viện, về đến nhà đã hơn ba giờ chiều.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Tối hôm đó Hạ Vy nhận được tin nhần Gia Khánh báo rằng anh sẽ rời đi mấy ngày, nhắc nhở cô chú ý an toàn, tuyệt đối đừng mở cửa cho người lạ vào nhà. Cô nhìn tin nhắn cười cả buổi, anh xem cô là con nít ba tuổi sao?



Ngày thứ nhất, ngày thứ hai trôi qua trong sóng êm gió lặng. Sang buổi tối ngày thứ ba, Hạ Vy cùng Diệp Loan ngồi salon xem phim ma.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Ngày trước mỗi khi rảnh rỗi Hạ Vy cũng thường xem phim ma, nên tối nay khi Diệp Loan đề nghị xem cô liền đồng ý ngay tức khắc. Để tăng thêm độ chân thực, hấp dẫn và kích thích. Diệp Loan quyết định tắt đèn, trên bàn chỉ đặt một cây nến, tỏa ra ánh sáng leo lét đến đáng thương, không đủ chiếu sáng cả căn phòng.



Hai cô trùm chăn kín mít chỉ lộ ra cái đầu. Nhạc phim rùng rợn vang lên, bóng trắng vụt qua, vụt lại trên màn hình, hai người vẫn bình tĩnh ăn ngấu nghiến khô bò. Nửa bộ phim trôi qua, tuy có vài lần giật thót tim nhưng không đến mức tè ra quân. Cho đến khi chuyển sang phân cảnh người mẹ phát hiện đứa con trai bị nữ quỷ nhập. Bà sợ hãi trốn trong nhà kho tối om, đưa con trai chậm rãi đi đến, khuôn mặt nhầy nhụa máu, hai mắt trợn to chỉ còn tròng trắng, nhếch môi nở nụ cười quỉ dị, tiếng phá cửa rầm rầm, bản lề lung lay sắp rớt đến nơi.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Giữa bầu không khí căng thẳng, đáng sợ như thế, tiếng gõ cửa cốc, cốc đột nhiên vang lên. Ban đầu, Hạ Vy cho rằng phát ra từ trong phim nhưng sau đó lại cảm thấy sai sai. Trong phim tiếng đập cửa dồn dập, còn tiếng đập cửa thứ hai chậm chạp rãi hơn, khá lạc điệu, hoàn toàn không ăn khớp.



Hai cô đưa mắt nhìn nhau, Hạ Vy nổi da gà, giọng run run thăm dò, hi vọng bản thân nghe nhầm: “Tao nghe hình như có ai đang gõ cửa nhà mày



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan nuốt nước miếng, giọng phát ra cũng run không kém: “Tao cũng nghe mày ôi."



Tiếng gõ cửa tiếp tục vang lên, hai cô đồng thanh hét lớn, ôm chầm lấy nhau run lẩy bẩy. Trong phim cửa nát vụn ngã xuống, người mẹ bị dọa ngất xỉu, bên ngoài hai cô mặt mày tái mét, kinh hoàng tột độ.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Rất may, tiếng gõ cửa bên ngoài duy trì thêm vài phút thì im bặt, qua một lúc lâu, hai người mới bình tĩnh trở lại, Hạ Vy lật đật tắt phim ma chuyển sang phim thần tượng, nhưng không dám rời khỏi ghế chạy đi bật đèn.



"Mày bật đèn đi.” Hạ Vy huých tay Diệp Loan đề nghị, bởi vì công tắc đèn cách ghế khá xa, cô còn chưa khôi phục lại hết từ sau cơn khiếp sợ, tim đập như đánh trống.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn










Diệp Loan ngày thường không sợ trời không sợ đất, tối nay thì sợ rồi. Có lẽ, cô còn chưa kịp thoát ra khỏi bộ phim ma, đã bị tiếng gõ cửa dọa cho hồn vía lên mây, lắc đầu nguây nguẩy, mếu máo: “Thôi mày mở đi."



Sau một hồi đùn qua đẩy lại, không ai chịu làm người tiên phong, cả hai quyết định bọc chăn ngồi im, tại lại vểnh lên nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Trên ti vi chiếu đến đoạn nào cũng không ai rảnh quan tâm. Khả năng phán đoán của Hạ Vy dẫn quay về, cơn sợ hãi cũng tan hết. Cô chắc chắn không phải ma cỏ, rõ ràng có người cố ý gõ nhưng mục đích của đối phương là gì? Tại sao không bấm chuông, chợt nhớ đến tiếng gõ cửa ở bệnh viện, đầu óc nhất thời



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








sáng tỏ:



"Tao nghi kẻ gõ cửa đêm nay với kẻ chơi trò đùa xác mèo trong bệnh viện là cùng một người.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan vỗ đùi tức giận mắng một câu: “Bệnh hoạn."



“Ông Dũng đúng là có bệnh.” Hạ Vy cũng buồn bực, già đầu rồi còn chơi mấy trò con nít dọa người, mà công nhận cô sợ thật.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Màn hình điện thoại chợt vụt sáng, Diệp Loan thò tay ra khỏi chăn cầm lên xem, trước khi bắt máy cô nhún vai nói với Hạ Vy: "Là cha Trung. Giữa lúc nguy cấp như thế này, Thành Trung gọi đến giống như cái phao cứu mạng cho người chết đuối, Hạ Vy mừng rỡ thúc giục: "Mau bắt



Diệp Loan nghe máy, sau vài câu đá đều cô bắt đầu thuật lại chuyện đêm nay cho Thành Trung nghe, anh không dài dòng dặn hai cô ở yên trong nhà, đừng ra mở cửa, sẽ lập tức đên ngay rồi cúp máy.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan ném điện thoại lên bàn, tạch lưỡi cảm thán: “Hiếm lắm mới thấy có một ưu điểm sau trăm triệu khuyết điểm.



Hạ Vy phì cười, thật sự hạn hán lời trước cặp đôi nhắng nhít này: "Mày cứ chê anh Trung hoài, tao thấy ảnh đáng yêu mà, làm gì có trăm triệu khuyết điểm giống mày nói”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Biểu cảm trên mặt Diệp Loan rất phong phú. Chuông cửa vang lên, Hạ Vy đẩy vai bạn, Diệp Loan xỏ dép chạy bước nhỏ đến mở cửa, đập vào mắt nào chỉ có mỗi Thành Trung. Ngoài cửa ba người đàn ông đứng dàn thành một hàng ngang. Diệp Loan bất ngờ thốt lên: "Ôi mẹ ơi!”



Hạ Vy ngoái đầu ra cửa cũng nhìn thấy một màn này, ba người đàn ông đều thuộc dạng đẹp trai phơi phới, đứng cùng một chỗ với nhau vô cùng bắt mắt. Trong đầu chợt hiện lên dòng ý nghĩ: "Trai đẹp thường chơi chung với nhau. Nhưng ba người ngoài đẹp trai ra thì đứng cạnh có hơi "lạc quẻ". Thành Trung mặt cà lơ phất phơ, Gia Khánh đứng giữa mặt lạnh tanh còn có chút phong trần mệt mỏi, Minh Tuấn cười tươi rói như hoa, mắt cong thành một đường, trên tay ôm hộp quà thắt nơ bướm màu hồng.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy vứt chăn, nhảy xuống ghế chạy nhanh ra cửa, cười nói: “Ba anh hẹn nhau tới đấy à? Mau vào nhà. Mặt thì dán chặt lên người Gia Khánh, anh cũng nhìn qua, khỏe mỗi nhếch lên. Cô lo lắng hỏi: “Anh không khỏe?"



Gia Khánh vừa từ biên giới trở về chưa kịp nghỉ ngơi đã nhận được điện thoại Thành Trung, anh liền vội vã chạy đến đây, sợ cô nghĩ nhiều chỉ nói: "Vừa xuống sân bay.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Minh Tuấn rất có cảm tình với Hạ Vy hớn hở nói ngay: "Chào em, chúng ta lại gặp nhau. Mới mấy ngày không gặp nhớ em quá chừng. Vừa dứt lời đã ăn ngay cú đá của Gia Khánh. Hạ Vy bật cười.



“Mấy anh mang giày vào luôn, nhà không đủ dép." Diệp Loan lùi mấy bước nhường đường.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








“Sao nhà tối thui vậy, cúp điện hả?" Minh Tuấn ngó vào bên trong khó hiểu. “Lúc đến, anh thấy nhà dân xung quanh vẫn sáng đèn mà?”



Trong nhà chỉ có ánh sáng lập lòe, ảm đạm từ ngọn nến, Gia Khánh đứng gần công tắc liền giơ tay lên bật, căn phòng nhanh chóng được ảnh đèn bao phủ. Hạ Vy lên tiếng bảy tỏ vừa rồi hai cô tắt đèn xem phim ma.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








“Chơi vui thế mà hai em không rủ anh đến góp vui.” Minh Tuấn bĩu môi, bày ra vẻ mặt trách cử xen lẫn đau lòng.



Thành Trung cười nhạo, nói thô luôn nỗi lòng Gia Khánh: “Nếu có rủ hai em ấy cũng rủ tạo, cưng bị loại ngay từ vòng giữ xe



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Diệp Loan hừ lạnh, lên tiếng mỉa mai, khiến Thành Trung xụ mặt còn Minh Tuấn được dịp ôm bụng cười hả hệ "Anh mơ đẹp quá rồi, tỉnh mộng giúp.



Gia Khánh theo sát Hạ Vy vào nhà, nhìn cô đang xếp chặn trên ghế salon thấp giỏng hỏi han: "Không dọa em sơ chứ?"



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy thành thật gật đầu, không sợ mới lạ, vừa rồi hai cô xém chút ngất luôn ấy chứ. Mà nghĩ trên đời này có nhiều chuyện trùng hợp thật, nếu không phải hai cô xem phim ma thì cũng không bị dọa đến mức hét toáng lên.



Ngay từ lúc ở cửa, Hạ Vy đã chú ý đến hộp quà trên tay Minh Tuấn, bèn cất giọng thắc mắc: “Anh mang quả đến à?”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Minh Tuấn đặt hộp quà màu hồng nợ bướm lên bàn, lắc đầu trả lời: “Không có. Lúc bọn anh đến liên nhìn thấy hộp quà đặt ở trước cửa.”



Mọi người đồng loạt nhìn chăm chăm hộp quà trên bàn, trong lòng ai cũng hiểu rõ, trò đùa dai này là của ai. Gia Khánh cười lạnh: “Mở ra xem."



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom