Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-140
Chương 140: MƯU KẾ THÀNH CÔNG [6]
Bữa tiệc kết giao tối hôm nay tạm coi như thành công, tuy rằng không nói rõ ra là ai thích ai, nhưng
hai người chỉ tạo cơ hội giúp họ thôi.
Trước giờ nghỉ ngơi buổi tối, An Hinh Duyệt quan sát Sở Lạc Ninh uống thuốc mới coi như hoàn thành nhiệm vụ.
“Năm nay sao lại bảo các anh đi tuyển quân, có khác gì dùng dao mổ trâu giết gà?” An Hinh Duyệt3tò mò hỏi. Vì phải uống thuốc mà mặt mũi Sở Lạc Ninh biến sắc, sau khi nghe câu hỏi của An Hinh Duyệt, anh ngẩng đầu lên nhìn cô rồi nói, “Theo ý của Chim Chọi thì là, quân doanh đang dùng bọn anh để đập vỡ biển hiệu của họ.”
An Hinh Duyệt nghe anh nói, nghĩ ngợi một lát, thấy câu này cũng không sai, tiêu chuẩn của họ rất khác với0tiêu chuẩn của tuyển quân thông thường. “Nhưng em nghe nói lần này chúng ta quyết định tuyển nhiều nữ binh hơn, bảo anh đi chắc là muốn lợi dụng nhan sắc của anh thôi.” An Hinh Duyệt nói lại thông tin ngoài lề mà mình nghe được.
“Phụt...”
Sở Lạc Ninh bất ngờ phun hết nước ra, nhìn An Hinh Duyệt với vẻ không thể tin nổi. “Em nghĩ quân doanh là Di Hồng Viện5à, còn phải tìm người đẹp đứng trước cửa vẫy khách nữa chắc?” Sở Lạc Ninh rút một tờ giấy ra, vừa lau miệng vừa trừng mắt nhìn An Hinh Duyệt. “Thế thì không được, anh như thế này mà đến Di Hồng Viện chắc chắn sẽ là hoa khôi, hoa khôi thời ấy hả, nhìn một cái thôi cũng mất tiền đấy nhé.” An Hinh Duyệt cãi lại rất hùng hồn.
Sở Lạc Ninh:4“...” Sở Lạc Ninh nghẹn họng, chỉ chỉ An Hinh Duyệt mà không nói nên lời. “Anh dạy tốt quá mà!” An Hinh Duyệt tươi cười nói. Đùa à, ở chung với người này mà phản ứng không nhanh, không bị phũ bằng chết mới là lạ đấy?
Sở Lạc Ninh suýt nữa tức hộc máu vì vợ mình, thể diện cả đời anh bị hủy hoại như thế đấy.
“Đằng sau quay, lăn ra ngoài9ngay cho anh.” Sở Lạc Ninh hô hai tiếng, chỉ về phía cửa bảo cổ ra ngoài.
An Hinh Duyệt tươi cười quay người chạy ra ngoài, tiện tay đăng dòng trạng thái lên wechat.
[Người nào đó bị Mị đối đáp tức đến mức giậm chân, thắng rồi thắng rồi, vui lắm...]
Bên dưới là một hình ảnh bị làm mờ, nhưng vẫn nhìn ra bóng người đang chống nạnh nạt cô. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Block, block, nhất định phải block, show ân ái thể vẫn chưa hết à?] [Sư Tiểu Niệm là một kẻ ngốc may mắn: Đồng ý với gái bên trên.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Còn block làm gì, đến mức này rồi, cứ bóp chết không nhanh hơn à.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ trả lời Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng...] [Sư Tiểu Niệm là một kẻ ngốc may mắn trả lời Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng...]
An Hinh Duyệt không hề để tâm đến mấy người tuyên bố muốn bóp chết mình trên wechat, mục đích của cô là để ông bà nội nhìn thấy cơ mà.
Mà lúc này ở nhà họ An, cả nhà vẫn đang xem tivi. Thực ra người thích xem tivi là bà nội An, An Phong Dương và Mân Hinh chỉ xem cùng thôi.
Điện thoại của An Phong Dương kêu lên, bởi vì anh đặt chế độ theo dõi đặc biệt cho con gái, cho nên lúc này
mở điện thoại ra nhìn ngay thấy tin tức của con gái, sau đó anh ném điện thoại lên bàn. “Công chúa nhỏ nhà chúng ta vẫn là công chúa nhỏ, con thấy Lạc Ninh sắp chiều nó lên tận trời luôn rồi, cái
miệng của thằng nhóc đó gắt đến mức ba ruột nó còn tức đến mức nhảy lầu, thế mà vẫn bị con gái mình đối chát lại cho giậm chân bình bịch.” An Phong Dương thản nhiên nói.
“Đấy là vì Lạc Ninh thiên vị con bé mà.” Mân Hinh nói, đứng dậy đi rót nước giúp họ.
Bà nội An khựng lại, cố nhịn không cầm điện thoại của mình lên.
Mân Hinh bước tới, thêm nước vào cốc của bà nội An, “Mẹ, muộn rồi, mẹ đi nghỉ sớm đi, phim cũng hết mất rồi.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bữa tiệc kết giao tối hôm nay tạm coi như thành công, tuy rằng không nói rõ ra là ai thích ai, nhưng
hai người chỉ tạo cơ hội giúp họ thôi.
Trước giờ nghỉ ngơi buổi tối, An Hinh Duyệt quan sát Sở Lạc Ninh uống thuốc mới coi như hoàn thành nhiệm vụ.
“Năm nay sao lại bảo các anh đi tuyển quân, có khác gì dùng dao mổ trâu giết gà?” An Hinh Duyệt3tò mò hỏi. Vì phải uống thuốc mà mặt mũi Sở Lạc Ninh biến sắc, sau khi nghe câu hỏi của An Hinh Duyệt, anh ngẩng đầu lên nhìn cô rồi nói, “Theo ý của Chim Chọi thì là, quân doanh đang dùng bọn anh để đập vỡ biển hiệu của họ.”
An Hinh Duyệt nghe anh nói, nghĩ ngợi một lát, thấy câu này cũng không sai, tiêu chuẩn của họ rất khác với0tiêu chuẩn của tuyển quân thông thường. “Nhưng em nghe nói lần này chúng ta quyết định tuyển nhiều nữ binh hơn, bảo anh đi chắc là muốn lợi dụng nhan sắc của anh thôi.” An Hinh Duyệt nói lại thông tin ngoài lề mà mình nghe được.
“Phụt...”
Sở Lạc Ninh bất ngờ phun hết nước ra, nhìn An Hinh Duyệt với vẻ không thể tin nổi. “Em nghĩ quân doanh là Di Hồng Viện5à, còn phải tìm người đẹp đứng trước cửa vẫy khách nữa chắc?” Sở Lạc Ninh rút một tờ giấy ra, vừa lau miệng vừa trừng mắt nhìn An Hinh Duyệt. “Thế thì không được, anh như thế này mà đến Di Hồng Viện chắc chắn sẽ là hoa khôi, hoa khôi thời ấy hả, nhìn một cái thôi cũng mất tiền đấy nhé.” An Hinh Duyệt cãi lại rất hùng hồn.
Sở Lạc Ninh:4“...” Sở Lạc Ninh nghẹn họng, chỉ chỉ An Hinh Duyệt mà không nói nên lời. “Anh dạy tốt quá mà!” An Hinh Duyệt tươi cười nói. Đùa à, ở chung với người này mà phản ứng không nhanh, không bị phũ bằng chết mới là lạ đấy?
Sở Lạc Ninh suýt nữa tức hộc máu vì vợ mình, thể diện cả đời anh bị hủy hoại như thế đấy.
“Đằng sau quay, lăn ra ngoài9ngay cho anh.” Sở Lạc Ninh hô hai tiếng, chỉ về phía cửa bảo cổ ra ngoài.
An Hinh Duyệt tươi cười quay người chạy ra ngoài, tiện tay đăng dòng trạng thái lên wechat.
[Người nào đó bị Mị đối đáp tức đến mức giậm chân, thắng rồi thắng rồi, vui lắm...]
Bên dưới là một hình ảnh bị làm mờ, nhưng vẫn nhìn ra bóng người đang chống nạnh nạt cô. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Block, block, nhất định phải block, show ân ái thể vẫn chưa hết à?] [Sư Tiểu Niệm là một kẻ ngốc may mắn: Đồng ý với gái bên trên.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Còn block làm gì, đến mức này rồi, cứ bóp chết không nhanh hơn à.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ trả lời Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng...] [Sư Tiểu Niệm là một kẻ ngốc may mắn trả lời Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng...]
An Hinh Duyệt không hề để tâm đến mấy người tuyên bố muốn bóp chết mình trên wechat, mục đích của cô là để ông bà nội nhìn thấy cơ mà.
Mà lúc này ở nhà họ An, cả nhà vẫn đang xem tivi. Thực ra người thích xem tivi là bà nội An, An Phong Dương và Mân Hinh chỉ xem cùng thôi.
Điện thoại của An Phong Dương kêu lên, bởi vì anh đặt chế độ theo dõi đặc biệt cho con gái, cho nên lúc này
mở điện thoại ra nhìn ngay thấy tin tức của con gái, sau đó anh ném điện thoại lên bàn. “Công chúa nhỏ nhà chúng ta vẫn là công chúa nhỏ, con thấy Lạc Ninh sắp chiều nó lên tận trời luôn rồi, cái
miệng của thằng nhóc đó gắt đến mức ba ruột nó còn tức đến mức nhảy lầu, thế mà vẫn bị con gái mình đối chát lại cho giậm chân bình bịch.” An Phong Dương thản nhiên nói.
“Đấy là vì Lạc Ninh thiên vị con bé mà.” Mân Hinh nói, đứng dậy đi rót nước giúp họ.
Bà nội An khựng lại, cố nhịn không cầm điện thoại của mình lên.
Mân Hinh bước tới, thêm nước vào cốc của bà nội An, “Mẹ, muộn rồi, mẹ đi nghỉ sớm đi, phim cũng hết mất rồi.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook