• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (13 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-143

Chương 143: MƯU KẾ THÀNH CÔNG [9]




“Lần này số lượng người đăng ký khá là nhiều, nhưng so với chỉ tiêu bên trên giao xuống vẫn



chưa đạt được.” Đại đội trưởng thở dài nói. “Vẫn còn thời gian, sẽ đủ thôi.” Sở Lạc Ninh mở miệng nói, nhìn Đại đội trưởng cầm danh sách đăng kí tới, “Sinh viên bên này khó gọi đi lính lắm, chỗ này cơ bản đều là3những người học hết cấp ba, không đi học nữa cho nên mới đi làm lính một hai năm.”



“Yêu cầu của cấp huyện cũng không cao, Đại đội trưởng Tạ không phải lo lắng.” Sở Lạc Ninh nói xong, giao tài liệu trong tay cho Chim Chọi phía sau, “Bắt đầu từ ngày mai sẽ kiểm tra sức khỏe nhóm đầu tiên.” “Được, để tôi đi0sắp xếp.” Đại đội trưởng nói, quay về phía Sở Lạc Ninh chào theo kiểu quân đội sau đó xoay người bước đi. Sở Lạc Ninh nhìn đám người xếp hàng bên kia vẫn đang nhìn bọn họ, hơi nhếch miệng, sau đó xoay người dẫn theo phân đội nhỏ của mình rời đi.



Bên này đã sắp xếp ký túc xá cho bọn họ, ngay đằng5sau trụ sở hành chính. Mà phân đội nhỏ vẫn nghiêm trang bước đầu ngay khi rời khỏi tầm mắt mọi người đã lập tức thay đổi, chỉ có Ăng-Ten Nhỏ vẫn nghiêm trang đứng thẳng.



Sở Lạc Ninh quay lại giống y như một tên lưu manh bước qua choàng lấy vai Ăng-Ten Nhỏ, “Nhóc con, cái gọi là hình tượng, làm cho người khác xem4là được rồi.” “Nghiêm khắc với bản thân là chức trách của quân nhân.” Ăng-Ten Nhỏ nghiêm túc nói. “Được, rất tốt.” Sở Lạc Ninh bật cười, nhìn về phía Mắt To, “Thằng nhóc này còn nhiệt huyết hơn cậu hồi xưa đấy nhỉ?”



Gương mặt trẻ con của Mắt To hơi co rút lại, đang khen cậu ta đấy à?



“Mắt To, tôi giao cho cậu một9nhiệm vụ, trong vòng ba ngày, phải dạy được cho cậu ta biết cái gì gọi là thả lỏng.” Sở Lạc Ninh nói xong liền xoay người đi lên tầng.



Mắt To và Ba Sứt nhìn nhau, ai da, cái này còn phải có người dạy à? Chim Chọi cười ha hả nhìn bọn họ, sau đó đút hai tay trong túi đi theo, anh ta còn phải nhắc nhở Lão Đại uống thuốc nữa. Sở Lạc Ninh lên lầu, vươn tay ấn lên phần lá lách, ngẩng đầu cố gắng hít một hơi thật sâu, gân xanh trên mu bàn tay đã hằn lên một ít.



“Lão Đại, uống thuốc đi.” Chim Chọi đứng ở cửa, nghiêm nghị nói. “Anh, anh, anh cũng cút đi cho tôi.” Sở Lạc Ninh ở bên trong, cố gắng không để cho người khác nghe thấy sự khác thường của mình.



“Oh, vậy thì tôi đành phải gọi điện cho chị dâu thôi.” Chim Chọi còn chưa lấy di động ra, cửa phòng đã bật mở, Sở Lạc Ninh giật lấy túi thuốc trong tay anh ta, sau đó nuốt chửng. Chim Chọi cười híp mắt biến ra một bình nước từ sau lưng, Sở Lạc Ninh cười một tiếng, mở ra uống một ngụm, “Anh đúng là tổ tông của tôi đấy.” “Không dám, cậu mới là đại gia của tôi.” Chim Chọi nói, nhìn Sở Lạc Ninh, suy nghĩ một lúc mới tiếp tục, “Thực ra thuốc này rất tốt, tác dụng phụ không lớn, còn đắt tiền, người bình thường không uống được đâu, cũng chỉ nhà để vương mới có tư cách này thôi.” “Anh biết rồi à?” Sở Lạc Ninh mở miệng, giống như đang suy nghĩ có nên giết người diệt khẩu hay không. “Trước khi gia nhập Sói Săn bị cậu tổn hại, tôi đã là bác sĩ rồi.” Chim Chọi cười híp mắt nói, “Thân thể của ai mà chẳng có vấn đề, chẳng lẽ bộ đội đặc chủng thì không phải người hay sao, Lão Đại à, cậu sống vậy có thấy mệt không.” Sở Lạc Ninh nhìn xung quanh một vòng, sau đó kéo cổ Chim Chọi vào bên trong, đóng sầm cửa lại, “Ông đây không thấy mệt.” Sở Lạc Ninh nói, buông Chim Chọi ra.



Phòng ở dành cho bộ đội cũng tàm tạm, phòng đơn, có một chiếc giường, một cái bàn, một cái chậu rửa mặt, khăn mặt và những thứ linh tinh khác cũng đều là mới.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom