• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (130 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-202

Chương 202: ỦY VIÊN KỶ LUẬT GIỚI GIẢI TRÍ QUAY TRỞ LẠI RỒI ĐÂY [9]




Sở Lạc Duy thấy cô và Tiểu Mễ tụ tập, nhìn hai người qua đó, khóe miệng hơi nhướng lên, tuy không phải lúc nào cũng nhìn anh như trước nữa nhưng cô hiện giờ ít nhất cũng rất hoạt bát tươi tắn, vậy là3đủ rồi.



Tiểu Mễ và Kiều Vị Nhã tìm được một chỗ để ẩn núp, Tiểu Mễ liếc nhìn chiếc xe vừa phóng đi, “Tổng giám đốc chịu để yên cho em làm chó săn rồi à?”



“Chúng ta là phóng viên giải trí, là phóng viên,0đừng nói là chó săn, thật là khó nghe.” Kiều Vị Nhã nói, vỗ vỗ Tiểu Mễ, bắt cô nàng để ý xung quanh. Chẳng mấy chốc, bọn họ liền thấy hai người lôi lôi kéo kéo nhau đi ra, người đàn ông quần áo5xộc xệch, người phụ nữ thì như nối điện liên tục đánh người đàn ông.



“Không phải anh nói tôi là duy nhất à? Không phải anh nói anh không yêu thương gì con mụ già ở nhà hay sao? Con đàn bà này đang làm4gì? Anh nói đi nói đi?!” Cô nàng ngôi sao kia gào ấm lên. Mã Đại Chí vừa mặc quần áo, vừa cảnh giác nhìn xung quanh, đẩy cô ta vào trong, “Giờ là lúc nào rồi mà cô còn làm ầm lên được, hả?”



Kiều9Vị Nhã nhìn hai người đang xô đẩy nhau bên kia, cúi đầu nhìn Tiểu Mễ, “Quay được chưa?”



Tiểu Mễ gật đầu, “Lần này xem lão ta chối thế nào.” Kiều Vi Nhã hơi nhếch môi, muốn đấu với cô, còn non và xanh lắm.



“Đi thôi.” Kiều Vị Nhã nói, kéo Tiểu Mễ ra khỏi khu nhà.



Ngoài cổng, Sở Lạc Duy tựa bên cạnh xe, anh đang đạp chân lên một gã, còn một gã khác đang nằm run lẩy bẩy trên mặt đất, co quắp. Thấy có người đi ra, Sở Lạc Duy đá lên gã dưới chân một phát, sau đó đứng thẳng người, “Sao lâu thế?” “Người ta diễn đến nghiện như vậy, anh cũng phải cho người ta thêm chút cơ hội chứ.” Kiều Vị Nhã cười tít



mắt nói, trong lúc Tiểu Mễ há hốc mồm thì cô cúi đầu nhìn gã đàn ông đã bị đánh cho mặt mũi sưng vù, chậc chậc chậc, người này ra tay ác thật, “Đang chờ để tập kích tôi đấy à?” Tên kia run rẩy nhìn Kiều Vị Nhã. “Chiêu này của Mã Đại Chí cũng đủ độc đây, diễn một vở kịch cho tôi xem, đằng sau lại gài người đánh lén, bà đây không xuống núi lại tưởng bà đây ăn chay thật đấy à?” Kiều Vi Nhã nói, đứng thẳng dậy đá lên người gã kia một phát nữa, “Hời cho mấy người đó, về tôi còn phải mua đôi giày mới cho Sở tổng nhà mình nữa đây này, cút về nói cho Mã Đại Chí biết, còn chiêu trò gì thì lôi hết ra đi, nếu bà đây mà để lão thành công thì chính tay tôi sẽ viết bài tẩy trắng cho lão, cút!”



Kiều Vị Nhã nói xong, hai kẻ dưới đất lập tức té chạy.



Sở Lạc Duy chỉ hừ lạnh một tiếng, quay người ngồi lên ghế phụ. Tiểu Mễ vẫn còn đang run lẩy bẩy, thật muốn biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô phải làm gì bây giờ? Xe của tổng giám đốc, có đánh chết cô cũng không dám ngồi đâu. “Còn không lên xe?” Kiều Vi Nhã mở cửa xe nhìn Tiểu Mễ đang định bỏ chạy, mở miệng gọi. Tiểu Mễ xấu hổ cười, “Hay là, để chị lái xe?” Làm tài xế cho người ta nghe vẫn ổn hơn. Kiều Vị Nhã bĩu môi, “Người này có bệnh, không ngồi xe do người khác lái, chị mau lên xe đi.” Bảo Sở tổng cho một người phụ nữ khác không phải vợ chưa cưới của mình lái xe, đó lại càng là chuyện không có khả năng. Sở Lạc Duy ngẩng đầu, lạnh lùng liếc nhìn Kiều Vị Nhã, giống như đang nói với cô, anh cho em một cơ hội đã là tốt lắm rồi. Tiểu Mễ giật giật khóe miệng, trèo lên xe, vội vàng mở miệng nói: “Bộ đồ này tôi vừa mới giặt hôm qua xong, rất sạch.”



Kiều Vị Nhã phì cười một tiếng, Tiểu Mễ quả thật rất đáng yêu. Sau khi Kiều Vị Nhã khởi động xe, cô nhìn Sở Lạc Duy đang ngồi trên ghế phụ, “Lá gan của tên Mã Đại Chí kia cũng không nhỏ đâu.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom