Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-203
Chương 203: ỦY VIÊN KỶ LUẬT GIỚI GIẢI TRÍ QUAY TRỞ LẠI RỒI ĐÂY [10]
“Gã này không ít lần dùng tiền để lo lót, cho nên mới cảm thấy có người ở đằng sau chống đỡ rồi nên mới làm những chuyện thiếu đầu óc như vậy.” Sở Lạc Duy lạnh nhạt nói, “Nhưng thời
gian này tốt nhất mọi người nên cẩn thận một chút, không sợ quân tử chỉ sợ3tiểu nhân, không ai đoán trước được lão còn chiêu trò bẩn thỉu gì nữa đâu.” Sở Lạc Duy nói, nhíu mày, giống như đang nghĩ xem giữ cô bên cạnh mỗi phút mỗi giây có ổn hơn hay không. Kiều Vị Nhã có chút bất an, quay lại nhìn Tiểu Mễ một cái: “Tiểu Mễ, hay0mấy ngày tới chị qua nhà em ở đi, chờ giải quyết xong tên Mã Đại Chí này rồi chị hẵng về nhà.”
“Chuyện có gì to tát đâu, không sao, lần này tin tức mà được tung ra thì Mã Đại Chí còn chẳng có hơi sức mà thở nữa ấy chứ.” Tiểu Mễ phất phất tay,5không hề bận tâm. Kiều Vi Nhã ngẫm thấy cũng đúng nên không nhắc lại chuyện này nữa. Trở lại công ty, Sở Lạc Duy lên tầng cao nhất, Kiều Vị Nhã và Tiểu Mễ thì về phòng Tin tức.
“Có tin hot đây, lấy được tin khủng rồi.” Tiểu Mễ cười nói, Kiều Vị Nhã liền mở4máy tính lên, bắt đầu tải đoạn video bên trong lên. Tổng biên tập giải trí Mắt To bước qua, đứng phía sau Kiều Vị Nhã nhìn lướt qua, “Lần này đúng là tên Mã Đại Chí này đã lót đường cho chúng ta rồi, tin này mà tung ra xem lão giải thích thế nào.”
Kiều Vị9Nhã cười híp mắt bắt đầu chỉnh lại bản thảo, Tiểu Mễ tải đoạn video về, sau đó biên tập sơ qua để lát nữa đính kèm bài viết của Kiều Vị Nhã.
“Sao không gọi cho vợ lão, lúc đấy mới có trò hay.” Chủ biên nhìn bọn họ biên tập, còn nói thêm một câu. “Vẫn chưa đến lúc, con người nếu không ngã đủ đau thì sẽ không biết mình rác rưởi đến mức độ nào đâu.” Kiều Vi Nhã nói, đẩy mắt kính lên một cái, sau đó tiếp tục nhanh chóng gõ chữ.
Sở Lạc Duy quay về phòng làm việc, đúng lúc Sở Vi đến tìm anh, mang theo hợp đồng nhà đất lần này và một đống tài liệu cần anh ký tên.
Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn lướt qua, sau đó mở miệng nói: “Đã tìm ra kẻ đứng đằng sau Mã Đại Chí chưa?”
“Cậu thử đoán xem kẻ đứng đằng sau Mã Đại Chí là ai?” Sở Vi kéo một chiếc ghế ngồi xuống đối diện Sở Lạc Duy, mỉm cười đầy thần bí.
Sở Lạc Duy nhíu, vừa ký tên vừa nhìn anh, “Ai?”
“Đỉnh gia.”
“Đỉnh gia?” Sở Lạc Duy nhíu mày.
“Không sai, chính là lão Đỉnh mà cậu biết đấy. Tên Mã Đại Chí này trước kia đã từng hợp tác mở một quán bar với Đỉnh gia, có điều lão không biết, hầu hết các quán bar ở thành phố A này là do cậu với Đỉnh gia hợp tác.” Sở Vi mỉm cười nói, “Lần này coi như lão họ Mã kia đạp phải tấm sắt rồi.”
Sở Lạc Duy đẩy bản hợp đồng đã ký xong cho Sở Vi, sau đó mở miệng: “Không phải cậu bảo sẽ nghỉ ở nhà với Triệu Hân Hân à?”
“Không phải vì việc này của cậu thì cậu nghĩ liệu tôi có đến không?” Sở Vi nói, nhìn hợp đồng anh đã ký xong, “Tôi đã dặn dò qua cấp dưới rồi, không có chuyện gì thì đừng có gọi điện cho tôi. Bây giờ tôi nhìn thấy số của cậu là thấy phiền.”
Sở Lạc Duy lạnh lùng nhìn Sở Vi. Sở Vi mỉm cười ưu nhã, đứng dậy chỉnh trang lại quần áo của mình một chút, sau đó mới mở miệng nói: “Chuyện tiếp theo tự cậu xử lý đi nhé, tôi về đây.”
Lần này Sở Lạc Duy không cản anh lại, dù sao chỉ khoảng hai tháng nữa là Triệu Hân Hân sinh rồi, cho nên anh cũng không giữ Sở Vi kè kè bên mình làm gì.
Lúc Sở Vi đi ngang qua phòng Tin tức, thấy Kiều Vị Nhã còn đang bận rộn bên trong, anh liền gõ nhẹ lên cửa.
“Phó tổng.” Người bên trong đồng loạt đứng dậy. Sở Vi khẽ gật đầu, ra hiệu cho Kiều Vi Nhã đi theo anh ra ngoài một lúc.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Gã này không ít lần dùng tiền để lo lót, cho nên mới cảm thấy có người ở đằng sau chống đỡ rồi nên mới làm những chuyện thiếu đầu óc như vậy.” Sở Lạc Duy lạnh nhạt nói, “Nhưng thời
gian này tốt nhất mọi người nên cẩn thận một chút, không sợ quân tử chỉ sợ3tiểu nhân, không ai đoán trước được lão còn chiêu trò bẩn thỉu gì nữa đâu.” Sở Lạc Duy nói, nhíu mày, giống như đang nghĩ xem giữ cô bên cạnh mỗi phút mỗi giây có ổn hơn hay không. Kiều Vị Nhã có chút bất an, quay lại nhìn Tiểu Mễ một cái: “Tiểu Mễ, hay0mấy ngày tới chị qua nhà em ở đi, chờ giải quyết xong tên Mã Đại Chí này rồi chị hẵng về nhà.”
“Chuyện có gì to tát đâu, không sao, lần này tin tức mà được tung ra thì Mã Đại Chí còn chẳng có hơi sức mà thở nữa ấy chứ.” Tiểu Mễ phất phất tay,5không hề bận tâm. Kiều Vi Nhã ngẫm thấy cũng đúng nên không nhắc lại chuyện này nữa. Trở lại công ty, Sở Lạc Duy lên tầng cao nhất, Kiều Vị Nhã và Tiểu Mễ thì về phòng Tin tức.
“Có tin hot đây, lấy được tin khủng rồi.” Tiểu Mễ cười nói, Kiều Vị Nhã liền mở4máy tính lên, bắt đầu tải đoạn video bên trong lên. Tổng biên tập giải trí Mắt To bước qua, đứng phía sau Kiều Vị Nhã nhìn lướt qua, “Lần này đúng là tên Mã Đại Chí này đã lót đường cho chúng ta rồi, tin này mà tung ra xem lão giải thích thế nào.”
Kiều Vị9Nhã cười híp mắt bắt đầu chỉnh lại bản thảo, Tiểu Mễ tải đoạn video về, sau đó biên tập sơ qua để lát nữa đính kèm bài viết của Kiều Vị Nhã.
“Sao không gọi cho vợ lão, lúc đấy mới có trò hay.” Chủ biên nhìn bọn họ biên tập, còn nói thêm một câu. “Vẫn chưa đến lúc, con người nếu không ngã đủ đau thì sẽ không biết mình rác rưởi đến mức độ nào đâu.” Kiều Vi Nhã nói, đẩy mắt kính lên một cái, sau đó tiếp tục nhanh chóng gõ chữ.
Sở Lạc Duy quay về phòng làm việc, đúng lúc Sở Vi đến tìm anh, mang theo hợp đồng nhà đất lần này và một đống tài liệu cần anh ký tên.
Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn lướt qua, sau đó mở miệng nói: “Đã tìm ra kẻ đứng đằng sau Mã Đại Chí chưa?”
“Cậu thử đoán xem kẻ đứng đằng sau Mã Đại Chí là ai?” Sở Vi kéo một chiếc ghế ngồi xuống đối diện Sở Lạc Duy, mỉm cười đầy thần bí.
Sở Lạc Duy nhíu, vừa ký tên vừa nhìn anh, “Ai?”
“Đỉnh gia.”
“Đỉnh gia?” Sở Lạc Duy nhíu mày.
“Không sai, chính là lão Đỉnh mà cậu biết đấy. Tên Mã Đại Chí này trước kia đã từng hợp tác mở một quán bar với Đỉnh gia, có điều lão không biết, hầu hết các quán bar ở thành phố A này là do cậu với Đỉnh gia hợp tác.” Sở Vi mỉm cười nói, “Lần này coi như lão họ Mã kia đạp phải tấm sắt rồi.”
Sở Lạc Duy đẩy bản hợp đồng đã ký xong cho Sở Vi, sau đó mở miệng: “Không phải cậu bảo sẽ nghỉ ở nhà với Triệu Hân Hân à?”
“Không phải vì việc này của cậu thì cậu nghĩ liệu tôi có đến không?” Sở Vi nói, nhìn hợp đồng anh đã ký xong, “Tôi đã dặn dò qua cấp dưới rồi, không có chuyện gì thì đừng có gọi điện cho tôi. Bây giờ tôi nhìn thấy số của cậu là thấy phiền.”
Sở Lạc Duy lạnh lùng nhìn Sở Vi. Sở Vi mỉm cười ưu nhã, đứng dậy chỉnh trang lại quần áo của mình một chút, sau đó mới mở miệng nói: “Chuyện tiếp theo tự cậu xử lý đi nhé, tôi về đây.”
Lần này Sở Lạc Duy không cản anh lại, dù sao chỉ khoảng hai tháng nữa là Triệu Hân Hân sinh rồi, cho nên anh cũng không giữ Sở Vi kè kè bên mình làm gì.
Lúc Sở Vi đi ngang qua phòng Tin tức, thấy Kiều Vị Nhã còn đang bận rộn bên trong, anh liền gõ nhẹ lên cửa.
“Phó tổng.” Người bên trong đồng loạt đứng dậy. Sở Vi khẽ gật đầu, ra hiệu cho Kiều Vi Nhã đi theo anh ra ngoài một lúc.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook