Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-206
Chương 206: ỦY VIÊN KỶ LUẬT GIỚI GIẢI TRÍ QUAY TRỞ LẠI RỒI ĐÂY [13]
Thẩm Tâm Viên.
Tiểu Quỷ Quỷ đang chơi cùng với Tiểu Tiểu Tiếu, Sở Lạc Nhất thì đang gọi điện cho Cố Tỉ Thành.
Thỉnh thoảng Tiểu Quỷ Quỷ lại chạy tới mách lẻo vài câu. Sở Lạc Nhất nhìn con trai mình cười nhạt, Tiểu Quỷ Quỷ làm mặt xấu với mẹ rồi chạy đi. “Rốt cuộc bao giờ em mới3về?” Câu này ngày nào Cố Tỉ Thành cũng hỏi, “Việc dạy học ở trường cũng mặc kệ hả?”
“Thầy Chu đưa bọn nó đi vẽ vật thực rồi, hai tuần nữa mới về.” Sở Lạc Nhất vừa nhìn hai đứa nhóc, vừa nói. Cố Tỉ Thành bị vợ mình làm cho nghẹn lời, một lúc sau mới nói: “Em không0nhớ anh à?“.
“Nhớ, rất nhớ, nhưng chuyện nhớ anh và không muốn về, chẳng có gì mâu thuẫn cả.” Sở Lạc Nhất tựa trên ghế sofa, nhìn Tiểu Quỷ Quỷ vốn chẳng bao giờ chơi búp bê, lúc này cũng bắt đầu chơi búp bê. Đây đúng là nỗi buồn của một người làm mẹ như cô mà. “Không về5thật à?” Cố Tỉ Thành rầu rĩ nói. “Không về:“ Sở Lạc Nhất hừ một tiếng, đầu bên kia dứt khoát cúp máy.
Được lắm!
Quá được!
Đây là lần thứ hai anh đẹp trai nhà giàu nổi giận cúp điện thoại của cô rồi đấy. Người như thế, không đàn áp hai tuần liền cảm thấy mình sắp bay lên trời rồi,4cho nên Sở Lạc Nhất cũng tính thời gian tới tuyệt đối sẽ không để ý đến người đàn ông này.
Năm rưỡi chiều, diễn đàn của Kiều Vi Nhã một lần nữa tung ra một cú nện ngàn cân, đây là một đoạn ghi hình.
Kiều Vi Nhã đăng xong chỉ cho quần chúng rảnh rỗi đăng nhập mà thôi.
Lần này9mà không khiến lão Mã Đại Chí kia cuống cuồng lên thì tên cô không phải là Kiều Vi Nhã nữa. Dám nói diễn đàn của cô bị hack nick, dám nói di động của cô đã mất, tiện đà bôi nhọ cô à, đúng là chán sống rồi mà.
“Vị Nhã, hết giờ làm em tính làm gì?” Tiểu Mễ bỗng nhiên hỏi. “Tôi đi bắt cảnh Mã Đại Chí bị bạo hành.” Kiều Vị Nhã cười xấu xa nói. “Chị đi với em nhé.” Tiểu Mễ nói.
“Không cần, không cần, chị về nhà trước đi, đừng để bạn trai chị có ý kiến, để em kéo Sở Lạc Duy đi.” Kiều Vi Nhã vội vàng nói, cô thật sự đã bị chủ biên dọa cho hơi sợ rối. “Được rồi, chị không làm kỳ đà cản mũi hai người nữa.” Tiểu Mễ nói xong liền tính xem bao lâu nữa được về.
Kiều Vị Nhã cũng đang chờ.
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Người ơi, buổi tối ăn gì đó?] [Sở Lạc Duy: Nghe giọng đã biết chẳng có gì tốt đẹp rồi.]. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Đúng là không thể đối xử tốt với anh được, buổi tối đi đâu ăn, cơm nước xong thì đi rình với em một lát đi.] [Sở Lạc Duy: Anh phải đi cắm chốt với em hả???] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Không phải gõ nhiều chấm hỏi thể đầu, em đâu có mù, đang nói anh đó.] Sở Lạc Duy vô trán một cái, cảm thấy chuyện này không đáng tin chút nào.
[Sở Lạc Duy: Thật quá đáng.]
[Tiếu Bất Điểm là nữ vương: Anh không đi thì em đi một mình, em đảm bảo với anh sẽ về trước mười hai giờ được chưa.]
[Sở Lạc Duy: Anh đập chết em có được không?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chuyện này tuyệt đối không được đâu, nếu không là anh sẽ mất vợ đó.] Đối mặt với sự lẻo mép của Tiểu Bất Điểm, Sở Lạc Duy chỉ muốn ngửa mặt lên trời mà thở dài, anh đã tạo nghiệp gì vậy chứ. Vừa đến sáu giờ, Tiểu Mễ đã quẹt thẻ đi về. Kiều Vi Nhã thu xếp xong mọi thứ, Sở Lạc Duy cũng vừa xuống đến nơi. Kiều Vi Nhã bước tới, choàng lấy cánh tay anh, “Đi nào đi nào, cơ hội xem kịch vui ngàn năm có một như vậy cơ mà, livestream luôn.”
Sở Lạc Duy ném cho vợ mình một ánh mắt không nóng không lạnh, sau đó dẫn cô đi.
Kiều Vị Nhã biết anh như vậy là đã thỏa hiệp, cho nên trong lòng càng kiên định với quyết tâm sẽ đối tốt với Sở Lạc Duy hơn. Dù sao, trừ ba cô ra, sẽ không có ai đối xử với cô được như Sở Lạc Duy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Thẩm Tâm Viên.
Tiểu Quỷ Quỷ đang chơi cùng với Tiểu Tiểu Tiếu, Sở Lạc Nhất thì đang gọi điện cho Cố Tỉ Thành.
Thỉnh thoảng Tiểu Quỷ Quỷ lại chạy tới mách lẻo vài câu. Sở Lạc Nhất nhìn con trai mình cười nhạt, Tiểu Quỷ Quỷ làm mặt xấu với mẹ rồi chạy đi. “Rốt cuộc bao giờ em mới3về?” Câu này ngày nào Cố Tỉ Thành cũng hỏi, “Việc dạy học ở trường cũng mặc kệ hả?”
“Thầy Chu đưa bọn nó đi vẽ vật thực rồi, hai tuần nữa mới về.” Sở Lạc Nhất vừa nhìn hai đứa nhóc, vừa nói. Cố Tỉ Thành bị vợ mình làm cho nghẹn lời, một lúc sau mới nói: “Em không0nhớ anh à?“.
“Nhớ, rất nhớ, nhưng chuyện nhớ anh và không muốn về, chẳng có gì mâu thuẫn cả.” Sở Lạc Nhất tựa trên ghế sofa, nhìn Tiểu Quỷ Quỷ vốn chẳng bao giờ chơi búp bê, lúc này cũng bắt đầu chơi búp bê. Đây đúng là nỗi buồn của một người làm mẹ như cô mà. “Không về5thật à?” Cố Tỉ Thành rầu rĩ nói. “Không về:“ Sở Lạc Nhất hừ một tiếng, đầu bên kia dứt khoát cúp máy.
Được lắm!
Quá được!
Đây là lần thứ hai anh đẹp trai nhà giàu nổi giận cúp điện thoại của cô rồi đấy. Người như thế, không đàn áp hai tuần liền cảm thấy mình sắp bay lên trời rồi,4cho nên Sở Lạc Nhất cũng tính thời gian tới tuyệt đối sẽ không để ý đến người đàn ông này.
Năm rưỡi chiều, diễn đàn của Kiều Vi Nhã một lần nữa tung ra một cú nện ngàn cân, đây là một đoạn ghi hình.
Kiều Vi Nhã đăng xong chỉ cho quần chúng rảnh rỗi đăng nhập mà thôi.
Lần này9mà không khiến lão Mã Đại Chí kia cuống cuồng lên thì tên cô không phải là Kiều Vi Nhã nữa. Dám nói diễn đàn của cô bị hack nick, dám nói di động của cô đã mất, tiện đà bôi nhọ cô à, đúng là chán sống rồi mà.
“Vị Nhã, hết giờ làm em tính làm gì?” Tiểu Mễ bỗng nhiên hỏi. “Tôi đi bắt cảnh Mã Đại Chí bị bạo hành.” Kiều Vị Nhã cười xấu xa nói. “Chị đi với em nhé.” Tiểu Mễ nói.
“Không cần, không cần, chị về nhà trước đi, đừng để bạn trai chị có ý kiến, để em kéo Sở Lạc Duy đi.” Kiều Vi Nhã vội vàng nói, cô thật sự đã bị chủ biên dọa cho hơi sợ rối. “Được rồi, chị không làm kỳ đà cản mũi hai người nữa.” Tiểu Mễ nói xong liền tính xem bao lâu nữa được về.
Kiều Vị Nhã cũng đang chờ.
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Người ơi, buổi tối ăn gì đó?] [Sở Lạc Duy: Nghe giọng đã biết chẳng có gì tốt đẹp rồi.]. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Đúng là không thể đối xử tốt với anh được, buổi tối đi đâu ăn, cơm nước xong thì đi rình với em một lát đi.] [Sở Lạc Duy: Anh phải đi cắm chốt với em hả???] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Không phải gõ nhiều chấm hỏi thể đầu, em đâu có mù, đang nói anh đó.] Sở Lạc Duy vô trán một cái, cảm thấy chuyện này không đáng tin chút nào.
[Sở Lạc Duy: Thật quá đáng.]
[Tiếu Bất Điểm là nữ vương: Anh không đi thì em đi một mình, em đảm bảo với anh sẽ về trước mười hai giờ được chưa.]
[Sở Lạc Duy: Anh đập chết em có được không?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chuyện này tuyệt đối không được đâu, nếu không là anh sẽ mất vợ đó.] Đối mặt với sự lẻo mép của Tiểu Bất Điểm, Sở Lạc Duy chỉ muốn ngửa mặt lên trời mà thở dài, anh đã tạo nghiệp gì vậy chứ. Vừa đến sáu giờ, Tiểu Mễ đã quẹt thẻ đi về. Kiều Vi Nhã thu xếp xong mọi thứ, Sở Lạc Duy cũng vừa xuống đến nơi. Kiều Vi Nhã bước tới, choàng lấy cánh tay anh, “Đi nào đi nào, cơ hội xem kịch vui ngàn năm có một như vậy cơ mà, livestream luôn.”
Sở Lạc Duy ném cho vợ mình một ánh mắt không nóng không lạnh, sau đó dẫn cô đi.
Kiều Vị Nhã biết anh như vậy là đã thỏa hiệp, cho nên trong lòng càng kiên định với quyết tâm sẽ đối tốt với Sở Lạc Duy hơn. Dù sao, trừ ba cô ra, sẽ không có ai đối xử với cô được như Sở Lạc Duy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook