• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (184 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-205

Chương 205: ỦY VIÊN KỶ LUẬT GIỚI GIẢI TRÍ QUAY TRỞ LẠI RỒI ĐÂY [12]




“Không thể vì chuyện này mà bỏ quên Sở Lạc Duy khó khăn lắm mới nhượng bộ được. TV Buổi trưa khi cùng ăn cơm với chủ biên, Tiểu Mễ và Kiều Vị Nhã cảm thấy việc nói xấu người ta buổi sáng đã bị phát hiện.

Họ ăn trưa ngay dưới nhà ăn của tập đoàn Sở Thị, nhà ăn3của tập đoàn Sở Thị hoàn toàn không thua kém nhà hàng bốn sao bên ngoài, người khác muốn ăn cũng không được ấy chứ. [Sở Lạc Duy: Đi đâu rồi? Đi ăn thôi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chủ biên mời em ăn cơm, em đi xuống rồi, buổi trưa anh ăn một mình đi.]

[Sở Lạc Duy: Mời0em ăn cơm?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Cả Tiểu Mễ nữa, buổi sáng nói xấu chị ấy bị túm được QAQ.]

[Sở Lạc Duy: ...] Sở Lạc Duy có chút hụt hẫng nhìn bàn làm việc trống trải của cô, đột nhiên cảm thấy, quyết định của anh chưa chắc đã chính xác.

Nhưng biết làm sao bây giờ, đã5nói ra rồi, còn rút lại thể nào được?

Sở Lạc Duy hụt hẫng cầm di động lên bấm một dãy số.

Lúc này Sở Vi vừa mới làm bữa trưa xong, đang định gọi vợ yêu dậy để dùng cơm. "Shit, đã bảo rồi, không có chuyện gì thì đừng có gọi cho tôi."

"Có việc."

"Có việc thì lại càng đừng có4gọi cho tôi!" "Tôi chưa ăn cơm." Sở Lạc Duy không thèm để ý đến sự ghét bỏ của anh, tiếp tục nói. "Chưa ăn cơm thì cậu đi tìm Tiểu Bất Điểm chứ, tìm tôi làm gì?" Sở Vi phát điên.

"Cô ấy đi ăn cơm với đồng nghiệp ở tầng dưới rồi, cậu nấu cơm chưa? Giờ tôi qua9luôn." Sở Lạc Duy nói xong liền cúp máy. Sở Vi: "..."

Có câu ĐM không biết có nên nói ra hay không đây. Triệu Hân Hân chống thông dụi mắt bước ra ngoài, nhìn người đàn ông mặt đầy vẻ "ĐM" trước cửa, "Sao thế?" "Cậu Hai muốn đến ăn cơm." Sở Vi nghiến răng nghiến lợi nói. "Cái quỷ gì thế?" Cơn buồn ngủ của Triệu Hân Hân biến mất trong nháy mắt, lập tức xoay người đi thay đồ. Cô vẫn đang mặc áo ngủ đây này, "Sao tự dưng cậu ta lại đòi đến ăn cơm?" "Kêu là Kiều Vị Nhã đi ăn cơm với đồng nghiệp rồi, cậu ta chưa ăn cơm." Sở Vi nghiến răng đáp, vẫn chịu đựng đi vào phòng bếp làm thêm đồ ăn. Ngẫm lại cậu Hai đã bao giờ phải buồn phiền vì chuyện cơm nước đâu, cho nên một mình cậu ta đương nhiên là ăn không nổi rồi.

Lúc này Kiều Vị Nhã và Tiểu Mễ đang ngồi đối diện với chủ biên, hoàn toàn không dám mở miệng.

"Chị nói câu này, có thể mấy em còn trẻ sẽ không thích nghe." Chủ biên lên tiếng.

Tiểu Mễ và Kiều Vị Nhã liếc nhìn nhau, sau đó lẳng lặng gửi cho nhau ánh nhìn "bọn em biết cả mà", quả nhiên, không phải lúc nào cũng nói năng tùy tiện được.

"Cuộc sống hai người vốn cần có sự thấu hiểu đôi bên, người phụ nữ cũng có sự nghiệp của mình, tiền lương cũng không kém hơn đàn ông, vì sao về đến nhà còn phải giặt quần áo trông con cho anh ta?" Tâm trạng của chủ biên rõ ràng không được tốt cho lắm.



"Đúng là như vậy."

Kiều Vị Nhã vừa nói xong đã bị Tiểu Mễ đá cho một cái. Kiều Vi Nhã nhìn về phía Tiểu Mễ, vô tội nói: "Đúng là thế mà, xem ra về nhà em phải làm gì đó mới được, nhỡ đâu sau này Sở Lạc Duy đá em thì làm sao?"

Tiểu Mễ: "..."

Chủ biên: "..."

Không muốn nói chuyện với con nhỏ đắc ý này nữa rồi. "Cuộc sống là của hai người, nhưng đừng bao giờ sống như thể một mình, nếu không sớm muộn cũng chia tay." Chủ biên nói một cách sâu xa. Kiều Vị Nhã cảm thấy mình lại bị cảnh tỉnh một lần nữa rồi. Nên nhớ là, về đến nhà là cô thành người chỉ tay năm ngón, mọi việc đều do một mình sở Lạc Duy làm hết.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom