Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-212
Chương 212: TÌNH NHÂN KIẾP TRƯỚC CỦA BA [5]
Kiều Vị Nhã run lẩy bẩy, con gái ba không ngại bị người ta chê xấu xí đâu.
Một chiếc kính gọng đen có thể thay đổi con người đến mức nào, khi nhìn thấy Kiều Vị Nhã tháo kính xuống, dụng cụ trong tay nhân viên hóa trang đều rơi xuống đất. Kiều Vị Nhã đẹp đến thế nào, không một ai có thể định nghĩa được, giống như năm đó Thủy An Lạc được thấy công chúa Delia vậy, toàn3thân cô cứng đơ, phản ứng ấy là cách miêu tả tốt nhất cho câu hỏi một người đẹp đến cỡ nào.
Nhân viên trang điểm đứng đó mà luống cuống, bởi vì cô sợ mình trang điểm cho Kiều Vị Nhã sẽ làm hỏng vẻ đẹp của cô, cho nên tốt nhất, với đề nghị của George, chỉ cần làm một kiểu tóc đơn giản là được.
Phong Phong ngồi trên ghế sofa ở phía sau, nhìn con gái ở bên kia0đang được làm tóc. Chỉ chớp mắt một cái mà cô bé anh gặp trên núi năm nào đã lớn thế này rồi.
Con gái của anh, đây là cô con gái khiến anh tự hào.
Từ cô bé gục đầu trên vai anh khóc đòi ông nội đến cô gái từ từ trưởng thành, anh nắm tay con bé, nhìn nó từng bước trưởng lớn lên mỗi ngày.
Phong Phong đột nhiên lên tiếng gọi nhân viên tạo hình tới chỗ anh, sau5đó ghé tai người kia nói gì đó, nhân viên tạo hình sững người nhưng vẫn gật đầu rồi đi làm việc. “George, người ta bảo con gái là tình nhân kiếp trước của ba, bây giờ tôi thấy câu này rất là đúng.” Phong Phong đột nhiên mở lời.
“Làm như người ta không có con gái ấy.”
“Không, đợi Giai Kỳ lớn lên anh mới hiểu được cảm giác này.”
Giai Kỳ là con gái của George, năm nay mới có năm4tuổi thôi.
“Đắc ý nhỉ.” George nói, anh cũng đang nhìn Kiều Vị Nhã, “Nhanh thật đấy, tôi còn nhớ, lúc cậu đưa con bé về mới bé tí xíu à, nhưng ngoài mẹ nó ra cũng chỉ có nó mới dám hô to gọi nhỏ với cậu.” Phong Phong vẫn nhớ, lúc đó anh nhờ George đi mua đồ, nhưng con bé mới tí xíu khi ấy cứ đòi ba phải đi mua, còn bảo rằng chuyện của mình phải tự9làm. Chớp mắt một cái, con gái đã lớn tướng, đến thời điểm có thể dựng vợ gả chồng, đến cái lúc có thể mặc áo cưới vì một người đàn ông khác rồi. Nhưng với tư cách một người ba, anh lại hy vọng bộ ảnh cưới đầu tiên của con gái được chụp cùng mình. Khi nhìn thấy váy cưới mà nhân viên tạo hình mang tới, Kiều Vị Nhã sững người, quay đầu nhìn ba.
Phong Phong vẫn ngồi ở đó, cũng đang nhìn về phía cô. Giữa họ chỉ là khoảng cách chưa đầy hai mét. Lúc nhỏ, ba rất thích bế cô và nói với mọi người, đây là con gái tôi. Sau này lớn rồi, thời gian cô ở bên Sở Lạc Duy nhiều hơn, cô không thích xuất hiện trước ống kính nữa. Nhưng ở trước mặt truyền thông, ba luôn nói rằng người đẹp nhất trên đời này tất nhiên là con gái của tôi rôi.
Cô vẫn nhớ, có người từng hỏi Phong Phong, nếu con gái anh gả đi rồi, anh sẽ thế nào?
Khi đó cô có xem phần phỏng vấn ấy, ba cô không cần nghĩ ngợi gì đã nói ngay, tôi sẽ khóc, nhưng trước kia con gái tôi gả cho người khác, trước khi nó biến thành cô dâu xinh đẹp nhất, nó vẫn là đứa con gái xinh đẹp nhất của tôi.
Trong giới giải trí, ngoài những tác phẩm điện ảnh mà Phong Phong gặt hái được phần nhiều hơn là gia đình của anh, tình cảm thủy chung của anh với vợ và tình yêu của anh với hai đứa con.
Mỗi lần có hoạt động tuyên truyền, người mà Phong Phong nhắc tới nhiều nhất là con gái mình, anh luôn nhấn mạnh rằng, con gái là niềm tự hào cả đời của anh.
Kiều Vị Nhã biết, ba luôn muốn bù đắp cho cô, bù đắp cho hai năm mà ba thiếu nợ cô.
Cho dù trước giờ cô không để ý tới nó.
Kiều Vị Nhã đi thay đồ, không phải kiểu váy cưới chính thức, bộ đồ này giống lễ phục hơn.
Bởi vì, bất kể có nỡ hay không, váy cưới của con gái suy cho cùng cũng vẫn phải được mặc vì một người đàn ông khác.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Kiều Vị Nhã run lẩy bẩy, con gái ba không ngại bị người ta chê xấu xí đâu.
Một chiếc kính gọng đen có thể thay đổi con người đến mức nào, khi nhìn thấy Kiều Vị Nhã tháo kính xuống, dụng cụ trong tay nhân viên hóa trang đều rơi xuống đất. Kiều Vị Nhã đẹp đến thế nào, không một ai có thể định nghĩa được, giống như năm đó Thủy An Lạc được thấy công chúa Delia vậy, toàn3thân cô cứng đơ, phản ứng ấy là cách miêu tả tốt nhất cho câu hỏi một người đẹp đến cỡ nào.
Nhân viên trang điểm đứng đó mà luống cuống, bởi vì cô sợ mình trang điểm cho Kiều Vị Nhã sẽ làm hỏng vẻ đẹp của cô, cho nên tốt nhất, với đề nghị của George, chỉ cần làm một kiểu tóc đơn giản là được.
Phong Phong ngồi trên ghế sofa ở phía sau, nhìn con gái ở bên kia0đang được làm tóc. Chỉ chớp mắt một cái mà cô bé anh gặp trên núi năm nào đã lớn thế này rồi.
Con gái của anh, đây là cô con gái khiến anh tự hào.
Từ cô bé gục đầu trên vai anh khóc đòi ông nội đến cô gái từ từ trưởng thành, anh nắm tay con bé, nhìn nó từng bước trưởng lớn lên mỗi ngày.
Phong Phong đột nhiên lên tiếng gọi nhân viên tạo hình tới chỗ anh, sau5đó ghé tai người kia nói gì đó, nhân viên tạo hình sững người nhưng vẫn gật đầu rồi đi làm việc. “George, người ta bảo con gái là tình nhân kiếp trước của ba, bây giờ tôi thấy câu này rất là đúng.” Phong Phong đột nhiên mở lời.
“Làm như người ta không có con gái ấy.”
“Không, đợi Giai Kỳ lớn lên anh mới hiểu được cảm giác này.”
Giai Kỳ là con gái của George, năm nay mới có năm4tuổi thôi.
“Đắc ý nhỉ.” George nói, anh cũng đang nhìn Kiều Vị Nhã, “Nhanh thật đấy, tôi còn nhớ, lúc cậu đưa con bé về mới bé tí xíu à, nhưng ngoài mẹ nó ra cũng chỉ có nó mới dám hô to gọi nhỏ với cậu.” Phong Phong vẫn nhớ, lúc đó anh nhờ George đi mua đồ, nhưng con bé mới tí xíu khi ấy cứ đòi ba phải đi mua, còn bảo rằng chuyện của mình phải tự9làm. Chớp mắt một cái, con gái đã lớn tướng, đến thời điểm có thể dựng vợ gả chồng, đến cái lúc có thể mặc áo cưới vì một người đàn ông khác rồi. Nhưng với tư cách một người ba, anh lại hy vọng bộ ảnh cưới đầu tiên của con gái được chụp cùng mình. Khi nhìn thấy váy cưới mà nhân viên tạo hình mang tới, Kiều Vị Nhã sững người, quay đầu nhìn ba.
Phong Phong vẫn ngồi ở đó, cũng đang nhìn về phía cô. Giữa họ chỉ là khoảng cách chưa đầy hai mét. Lúc nhỏ, ba rất thích bế cô và nói với mọi người, đây là con gái tôi. Sau này lớn rồi, thời gian cô ở bên Sở Lạc Duy nhiều hơn, cô không thích xuất hiện trước ống kính nữa. Nhưng ở trước mặt truyền thông, ba luôn nói rằng người đẹp nhất trên đời này tất nhiên là con gái của tôi rôi.
Cô vẫn nhớ, có người từng hỏi Phong Phong, nếu con gái anh gả đi rồi, anh sẽ thế nào?
Khi đó cô có xem phần phỏng vấn ấy, ba cô không cần nghĩ ngợi gì đã nói ngay, tôi sẽ khóc, nhưng trước kia con gái tôi gả cho người khác, trước khi nó biến thành cô dâu xinh đẹp nhất, nó vẫn là đứa con gái xinh đẹp nhất của tôi.
Trong giới giải trí, ngoài những tác phẩm điện ảnh mà Phong Phong gặt hái được phần nhiều hơn là gia đình của anh, tình cảm thủy chung của anh với vợ và tình yêu của anh với hai đứa con.
Mỗi lần có hoạt động tuyên truyền, người mà Phong Phong nhắc tới nhiều nhất là con gái mình, anh luôn nhấn mạnh rằng, con gái là niềm tự hào cả đời của anh.
Kiều Vị Nhã biết, ba luôn muốn bù đắp cho cô, bù đắp cho hai năm mà ba thiếu nợ cô.
Cho dù trước giờ cô không để ý tới nó.
Kiều Vị Nhã đi thay đồ, không phải kiểu váy cưới chính thức, bộ đồ này giống lễ phục hơn.
Bởi vì, bất kể có nỡ hay không, váy cưới của con gái suy cho cùng cũng vẫn phải được mặc vì một người đàn ông khác.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com