Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-213
Chương 213: TÌNH NHÂN KIẾP TRƯỚC CỦA BA [6]
Bộ ảnh này được chụp rất chỉn chu, đa phần sử dụng các tư thế chụp ảnh hồi nhỏ của Kiều Vị Nhã và ba cô, cùng một tư thế, cùng một người ba, nhưng cô gái trong ảnh thay đổi theo từng năm từng tháng.
George nhìn vào mà cũng thấy cảm động. Anh luôn cảm thấy năm tháng vẫn chưa thay đổi, nhưng cô nhóc năm đó đi đường còn loạng choạng nay đã lớn rồi.
Phong Tỉ Triệt ra khỏi phòng vệ3sinh lại nằm vật ra sofa. George cúi đầu nhìn cậu, đưa tay xoa lên mặt, “Vẫn khó chịu hả, hay là chú đưa con đến bệnh viện nhé?”
“Không cần đâu chú, chắc là đồ ăn không đảm bảo rồi.” Phong Tỉ Triệt ngoan ngoãn trả lời, sau đó nhìn về phía hai người đang chụp hình đằng kia, lặng lẽ bảo, “Ván thứ ba, ba cháu thắng đậm, anh Hai chắc lại chuẩn bị troll ba cháu một vố lớn đây.” George0chỉ cười chứ không nói, chuyện này khó nói lắm, khó nói lắm!
Chụp hình xong, George nhắc nhở, trước khi trang web chính thức đăng, không ai được phép chủ động đăng ảnh lên. Nhân viên chụp hình đều là người của Sở Thị, tất nhiên rất hiểu điều này.
Kiều Vị Nhã thay đồ xong, đeo kính lên, vươn tay ôm cổ Phong Phong, “Ba, con khôn lớn rồi mà ba vẫn chưa già, tốt quá.”
Phong Phong quay đầu hôn lên mặt con5gái, “Chớ có học mấy câu nói ngọt nữa.” “Ôi chao, chị à, chị lại bị bôi nhọ rồi, đen như đáy nồi luôn.” Lúc này Phong Tỉ Triệt rất có tinh thần, cuối cùng cũng không bị đau bụng nữa, vừa lướt tin tức vừa nói, “Đúng là lên trang đầu còn ghê hơn thời ba mình làm ảnh đế, xấu người xấu cả nết, phóng viên truyền thông dưới trướng tập đoàn Sở Thị khởi động chế độ chó điên cắn4người, Kiều Vị Nhã không còn đại diện cho Ủy viên kỷ luật của showbiz nữa?”
Kiều Vi Nhã đã dự đoán trước được, người phụ nữ kia chắc chắn sẽ phản pháo ngay. Nhưng người phụ nữ đó tuyệt đối không dám nhắc đến chuyện mình mang thai, dù sao có nói thế nào thì cô ta cũng là người sai trong chuyện đó.
Kiều Vị Nhã vừa ngồi xuống, Phong Tỉ Triệt đã giơ tay véo mặt chị mình, “Gái xấu, chị à,9nếu chị là gái xấu, con gái toàn thế giới này phải sống sao?”
“Lòng đố kỵ của phụ nữ, em không hiểu được đâu.” Kiều Vị Nhã chậc chậc vài tiếng, sau đó cầm điện thoại bắt đầu xem tin tức, người phụ nữ kia mạnh mẽ lên án cô không có đạo đức nghề nghiệp, nhưng còn ngôi sao nam kia lại sợ nhũn ra, không dám lên tiếng.
Đúng là đồ phế vật! Phong Phong liếc mắt xem tin tức, nếu những lời kia hướng về anh, ok thôi, không sao hết, nhưng nếu hướng về con gái anh, Phong Phong vẫn thấy không vui nổi.
“Chuyện này vẫn chưa giải quyết xong à?” “Sáng nay bị vợ của Mã Đại Chí cắn trả một phát”, Kiều Vị Nhã nói rồi thoát khỏi trang chủ diễn đàn, “Nhưng lão họ Mã kia cũng không đắc ý được bao lâu đâu.”
Phong phong gật đầu, kéo Phong Tỉ Triệt đứng dậy, đưa tay sờ trán cậu, “Đi bệnh viện nhé.”
“Con không sao mà.” Phong Tỉ Triệt vội vàng nói.
“Hôm nay mẹ con về đấy.” Phong Phong thản nhiên đáp lời. Phong Tỉ Triệt sững người, vừa chớp mắt vừa nói, “Thế thôi đi bệnh viện đi ạ.” Kiều Vi Nhã cười đến mức ngả nghiêng trên ghế, mẹ cô là người mà cả nhà cô ai cũng sợ hết. Người phụ nữ kia có phản bác thế nào thì cũng không thay đổi được suy nghĩ “đứa trẻ kia là con của Mã Đại Chí” trong lòng quần chúng nhân dân. Thêm vào đó, vợ của Mã Đại Chí đã tức đến mức giậm chân rồi. Kiều Vị Nhã không thèm để ý đến chuyện này. Bây giờ cô chỉ đợi vợ của Mã Đại Chí tức đến nhảy dựng lên thôi, để Mã Đại Chí hoàn toàn không đứng thẳng được nữa.
Lúc này Kiều Vị Nhã đang ở phòng làm việc của Sở Lạc Duy đợi anh tan ca, xem những bức ảnh gốc mà chị gái bên phía chụp ảnh gửi cho.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bộ ảnh này được chụp rất chỉn chu, đa phần sử dụng các tư thế chụp ảnh hồi nhỏ của Kiều Vị Nhã và ba cô, cùng một tư thế, cùng một người ba, nhưng cô gái trong ảnh thay đổi theo từng năm từng tháng.
George nhìn vào mà cũng thấy cảm động. Anh luôn cảm thấy năm tháng vẫn chưa thay đổi, nhưng cô nhóc năm đó đi đường còn loạng choạng nay đã lớn rồi.
Phong Tỉ Triệt ra khỏi phòng vệ3sinh lại nằm vật ra sofa. George cúi đầu nhìn cậu, đưa tay xoa lên mặt, “Vẫn khó chịu hả, hay là chú đưa con đến bệnh viện nhé?”
“Không cần đâu chú, chắc là đồ ăn không đảm bảo rồi.” Phong Tỉ Triệt ngoan ngoãn trả lời, sau đó nhìn về phía hai người đang chụp hình đằng kia, lặng lẽ bảo, “Ván thứ ba, ba cháu thắng đậm, anh Hai chắc lại chuẩn bị troll ba cháu một vố lớn đây.” George0chỉ cười chứ không nói, chuyện này khó nói lắm, khó nói lắm!
Chụp hình xong, George nhắc nhở, trước khi trang web chính thức đăng, không ai được phép chủ động đăng ảnh lên. Nhân viên chụp hình đều là người của Sở Thị, tất nhiên rất hiểu điều này.
Kiều Vị Nhã thay đồ xong, đeo kính lên, vươn tay ôm cổ Phong Phong, “Ba, con khôn lớn rồi mà ba vẫn chưa già, tốt quá.”
Phong Phong quay đầu hôn lên mặt con5gái, “Chớ có học mấy câu nói ngọt nữa.” “Ôi chao, chị à, chị lại bị bôi nhọ rồi, đen như đáy nồi luôn.” Lúc này Phong Tỉ Triệt rất có tinh thần, cuối cùng cũng không bị đau bụng nữa, vừa lướt tin tức vừa nói, “Đúng là lên trang đầu còn ghê hơn thời ba mình làm ảnh đế, xấu người xấu cả nết, phóng viên truyền thông dưới trướng tập đoàn Sở Thị khởi động chế độ chó điên cắn4người, Kiều Vị Nhã không còn đại diện cho Ủy viên kỷ luật của showbiz nữa?”
Kiều Vi Nhã đã dự đoán trước được, người phụ nữ kia chắc chắn sẽ phản pháo ngay. Nhưng người phụ nữ đó tuyệt đối không dám nhắc đến chuyện mình mang thai, dù sao có nói thế nào thì cô ta cũng là người sai trong chuyện đó.
Kiều Vị Nhã vừa ngồi xuống, Phong Tỉ Triệt đã giơ tay véo mặt chị mình, “Gái xấu, chị à,9nếu chị là gái xấu, con gái toàn thế giới này phải sống sao?”
“Lòng đố kỵ của phụ nữ, em không hiểu được đâu.” Kiều Vị Nhã chậc chậc vài tiếng, sau đó cầm điện thoại bắt đầu xem tin tức, người phụ nữ kia mạnh mẽ lên án cô không có đạo đức nghề nghiệp, nhưng còn ngôi sao nam kia lại sợ nhũn ra, không dám lên tiếng.
Đúng là đồ phế vật! Phong Phong liếc mắt xem tin tức, nếu những lời kia hướng về anh, ok thôi, không sao hết, nhưng nếu hướng về con gái anh, Phong Phong vẫn thấy không vui nổi.
“Chuyện này vẫn chưa giải quyết xong à?” “Sáng nay bị vợ của Mã Đại Chí cắn trả một phát”, Kiều Vị Nhã nói rồi thoát khỏi trang chủ diễn đàn, “Nhưng lão họ Mã kia cũng không đắc ý được bao lâu đâu.”
Phong phong gật đầu, kéo Phong Tỉ Triệt đứng dậy, đưa tay sờ trán cậu, “Đi bệnh viện nhé.”
“Con không sao mà.” Phong Tỉ Triệt vội vàng nói.
“Hôm nay mẹ con về đấy.” Phong Phong thản nhiên đáp lời. Phong Tỉ Triệt sững người, vừa chớp mắt vừa nói, “Thế thôi đi bệnh viện đi ạ.” Kiều Vi Nhã cười đến mức ngả nghiêng trên ghế, mẹ cô là người mà cả nhà cô ai cũng sợ hết. Người phụ nữ kia có phản bác thế nào thì cũng không thay đổi được suy nghĩ “đứa trẻ kia là con của Mã Đại Chí” trong lòng quần chúng nhân dân. Thêm vào đó, vợ của Mã Đại Chí đã tức đến mức giậm chân rồi. Kiều Vị Nhã không thèm để ý đến chuyện này. Bây giờ cô chỉ đợi vợ của Mã Đại Chí tức đến nhảy dựng lên thôi, để Mã Đại Chí hoàn toàn không đứng thẳng được nữa.
Lúc này Kiều Vị Nhã đang ở phòng làm việc của Sở Lạc Duy đợi anh tan ca, xem những bức ảnh gốc mà chị gái bên phía chụp ảnh gửi cho.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook