• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (186 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-227

Chương 227: GIANG SƠN VẠN DẶM CHẲNG BẰNG CÓ EM [1]




Cuối cùng, Sở Lạc Nhất cũng không hỏi được chuyện về hòn đảo kia, thế nhưng vẫn lấy được câu trả lời



rất hài lòng. [Anh đẹp trai nhà giàu: Về đi mà bảo bối!] Sở Lạc Nhất nằm lì trên giường nhìn3lời này của Cố Tỉ Thành, cô khẽ nghiêng đầu, lần nào hai người họ nói chuyện đều có những câu này.



Nhưng gần đây Cố Tỉ Thành quá bận rộn, không phải là cô không muốn về mà là vì cô biết0nếu cô tiếp tục ở lại đó chỉ càng khiến bản thân mình trở nên oán giận hơn.



Như vậy cô cũng sẽ tự ghét bỏ bản thân mình mất.



[Lạc Thần: Chờ huấn luyện lần này kết thúc em sẽ dẫn con trai5về.]



Cố Tỉ Thành nhìn câu trả lời của Sở Lạc Nhất bất giác nhéo nhéo trán của mình. Anh hiểu vì sao Sở Lạc Nhất làm vậy. Có lẽ cũng bởi vì vậy cho nên anh càng thương cô hơn, một tiểu4thư vốn được chiều chuộng lại cam chịu gả cho một gã quân nhân như anh. Nếu như làm vợ lính mà không thể điều chỉnh tốt tâm tính của chính mình thì sớm muộn gì giữa hai vợ chồng cũng sẽ9xảy ra chuyện. Mà về điểm này, Sở Lạc Nhất luôn làm rất tốt.



Lúc cô bắt đầu muộn phiền sẽ rời khỏi nơi này, hoặc là về nhà của mình hoặc là đến thành phố B ở vài ngày.



Nhưng mà cô càng như vậy, Cố Tỉ Thành lại càng thấy thương vợ của mình hơn. Nợ cô một hôn lễ, lại càng muốn cho cô thứ tốt nhất.



Cố Tỉ Thành nghĩ rồi bấm thoát khỏi khung thoại, anh đứng dậy, đi về phía cửa sổ rồi gọi một cú điện thoại. “Là tôi đây, Cố Tỉ Thành.” Cố Tỉ Thành thấp giọng nói, nghe kỹ ra thì giọng điệu của anh còn lộ một chút vẻ hạ mình. Để có thể cho cô một hôn lễ như cô mong muốn vậy cúi đầu một lần cũng có vấn đề gì đâu? Sở Lạc Nhất đợi một hồi không thấy Cố Tỉ Thành nhắn lại. Cô chỉ nghĩ anh lại bận làm việc cho nên mới buông di động xuống, đi ra ngoài xem cậu con trai đang chơi say mê.



Sáng sớm hôm sau, chỉ bằng vài lời giới thiệu đã khiến người đọc phát cuồng vì số tập san lần này.



Mới đầu, chỉ cần một mình Phong Phong cũng đủ để số tạp chí này bán chạy rồi. Quan trọng hơn chính là cô bé mỗi năm đều có thay đổi bên cạnh anh. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, có người nó máy chủ của Sở Thị cũng bị sập luôn rồi, cô nàng trâu bò đó hôm nay không dám nhảy nhót rồi.]



[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc: Nói chứ cũng đã rất nhiều năm chị không thấy Tiểu Bất Điểm tháo mắt kính ra rồi, vừa nãy nhìn ảnh chụp trên tạp chí thì chị cũng ngạc nhiên lắm luôn.] [Triệu Mập: Ui chao, rốt cuộc gương mặt này cũng thấy ánh mặt trời rồi, mình còn tưởng cậu ấy sẽ đeo kính để kết hôn với câu Hai luôn ấy chứ?]



[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Kết hôn?] [Triệu Mập thu hồi một tin nhắn.]



[Triệu Mập: Rốt cuộc gương mặt này cũng lại được thấy ánh mặt trời rồi.]



[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ..].



[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc: ...]



[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...].



[Triệu Mập: Mình xuống lầu đi dạo chút đây, mấy ngày nay đứa nhỏ đạp bụng nhiều quá.]



Triệu Hân Hân nói xong, suýt nữa thì quăng cả điện thoại đi.



Lúc này Sở Vi đang ôm vợ nằm trên giường xem tài liệu, tất nhiên anh cũng thấy cuộc đối thoại của bọn họ cho nên hiện giờ chỉ đành dùng ánh mắt thương hại mà nhìn Triệu Hân Hân: “Người ta bảo phụ nữ mang thai ngốc ba năm quả không sai mà.” Triệu Hân Hân liều mạng trừng mắt với Sở Vi, sau đó nói: “Chỉ là trong lúc nhất thời em không phản ứng kịp thôi mà! Chắc Vi Nhã sẽ không nghi ngờ em đâu nhỉ.”



Sở Vi cúi đầu nhìn cuộc đối thoại vẫn đang tiếp tục trên màn hình di động của Triệu Hân Hân: “Cậu không thu hồi tin nhắn thì không sao, cậu chột dạ cái gì hả?”



Sở Vi cầm lấy di động của Triệu Hân Hân, sau đó bắt đầu gõ chữ.



[Triệu Mập: Cô ấy hỏi, bao giờ thì cậu với cậu Hai tính kết hôn.



“Này! Anh làm gì thế?” Triệu Hân Hân vươn tay muốn cướp lại di động. Sở Vi vòng tay ôm lấy Triệu Hân Hân, ngăn động tác của cô lại.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom