• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (116 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-275

Chương 275: Ý NGHĨA CỦA ĐỒNG TIỀN[7]




Sở Ninh Dực “hừm” một cái, nói: “Nói cứ như thế nếu cậu ở lại đây thì chị cậu sẽ không tìm bạn gái cho cậu ấy?”



Lạc An Thần: “...”



Cái này khó nói! Bọn họ về đến nhà, Lạc An Thần vừa mới thấy Tiểu Tiểu Tiểu lập tức hô lên: “Mọe, chị, anh rể. Hai người lại sinh thêm một đứa nữa à?”



Lạc An Thần vừa mới nói xong lập tức3bị anh rể nhà mình đá một cái, sau đó anh bế Tiểu Tiếu Tiếu lên: “Đây là cụ ngoại, đây là ông trẻ.” “Khoan đã, khoan đã, em chỉ mới có hai mươi mốt thôi, hai mốt!!!” Lạc An Thần lớn tiếng kêu lên. Ông trẻ! Đây quả thực là điều không gì có thể kinh khủng hơn đó! Sở Ninh Dực hừ một tiếng, Tiểu Tiếu Tiếu thì cười híp0mắt nhìn bọn họ nhưng không lên tiếng. Thủy Mặc Vân cũng coi như bình tĩnh. Ông nghĩ nghĩ một chút, nói: “Đây chính là đứa bé mà Lạc Ninh mang về?” “Vâng.” Sở Ninh Dực nói rồi một tay đỡ Thủy Mặc Vân ngồi xuống. Anh thấy chân mày của Thủy Mặc Vân nhíu chặt liền nói: “Con đã điều tra rồi, chỉ là ngẫu nhiên thôi.” “Ừ, điều tra là5tốt rồi.” Thủy Mặc Vân nói, sau đó đưa tay xoa tay của Tiểu Tiểu Tiểu một cái, chỉ thấy đứa bé này cứ cười tủm tỉm suốt, không biết là đang xấu hổ cái gì nữa.



“Sao thế? Không biết nói à?” Thủy Mặc Vân hỏi. Sở Ninh Dực thả bé con xuống ghế sofa, nói một câu rồi đi vào nhà bếp xem Thủy An Lạc. Thủy Mặc Vận cúi đầu4nhìn bé con, bộ dáng cong miệng cười của đứa bé này rất đáng yêu, rất giống con gái của ông năm đó.



Thủy Mặc Vân nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của bé con, nói thầm: “Hy vọng chỉ là trùng hợp.” Lạc An Thần còn đang đi tới đi lui vì chuyện mình bỗng nhiên được thăng chức lên hàng ông, Thủy An Lạc bước từ trong bếp ra9chỉ “hờ” một tiếng: “Cung phản xạ của em dài bằng xích đạo hả? Từ cái ngày Tiểu Quỷ Quỷ được sinh ra thì em đã được thăng chức làm ông trẻ rồi!” Lạc An Thần: “...” Lạc An Thần dứt khoát nằm lăn ra ghế sofa để bày tỏ sự hoài nghị đối với cuộc sống của mình.



Thủy An Lạc bước qua, đá cậu em của mình một cái: “Đừng có giả chết, không muốn bị ép đi coi mắt thì tự tìm một người đi.” “Chị, em vừa mới về đó!” Lạc An Thần lớn tiếng kêu: “Em trai của chị cao lớn đẹp trai như này mà chị còn sợ em ế hàng sao?!” “Hàng ế chưa bao giờ cảm thấy mình là hàng ế, em không tìm thì chị có thể tìm cho em.” Thủy An Lạc nói rồi gọi Thủy Mặc Vân ra ăn cơm. Lạc An Thần bò dậy khỏi ghế sofa rồi cùng đi qua, nói: “Chị, chị lo cho ba đứa con của chị trước đi kìa, lâu như vậy rồi mà vẫn chẳng đứa nào tổ chức hôn lễ.”. Thủy An Lạc ôm Tiểu Tiếu Tiếu ngồi vào ghế trẻ em: “Nếu đã không phối hợp thì tới trưa đi cùng với chị, bệnh viện có nhiều y tá còn trẻ chưa lập gia đình lắm.”



Lạc An Thần: “...”



“Chị nói đùa hay nói thật vậy hả?!” Lạc An Thần lớn tiếng kêu lên: “Chiều nay em còn có việc đây này! Chiều nay em đã hẹn gặp một cậu bạn rồi, phải đi gặp cậu ta!” “Ở đây em làm gì có bạn bè, đừng có lừa chị.” Thủy An Lạc bật cười, nói tiếp: “Em nghĩ rằng chị không biết em đang nghĩ cái gì chắc? Hạ Tinh kết hôn bao lâu rồi? Chắc cũng phải ba năm rồi đấy nhỉ, em định chờ con bé ly hôn chắc?”



“Chị...!!!”



“Gọi mẹ cũng vô ích, con chị còn lớn hơn cả em nữa đấy! Nói cho em biết, nếu em vẫn còn tiếp tục trốn tránh nữa thì không ai cứu được em nữa đâu! Chiều nay ra ngoài với chị!” Giọng điệu của Thủy An Lạc trở nên nghiêm túc hơn vài phần.



“Nếu như Hạ Tinh đáng để em làm như vậy thì không cần em phải nói, chính chị cũng sẽ khuyên mẹ, thế nhưng con bé kia có đáng không? Hoàn toàn không đáng!” Thủy An Lạc trầm giọng nói: “Chẳng lẽ em không biết vì sao trước đây con bé đó bỏ rơi em hay sao?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom