Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-307
Chương 307: HÔN LỄ LONG TRỌNG [3]
An Hinh Duyệt gửi tin nhắn cho Sở Lạc Ninh nhưng không thấy anh trả lời. Cô đoán anh đang bận bịu cho nên cũng không chờ anh nữa, đành cất di động rồi tới nhà Sở Lạc Nhất.
Mua xong vé xem phim, Sở Lạc Duy đi mua bỏng, anh bảo Kiều Vi Nhã đi vào trước. Kiều Vị Nhã có chút tò mò, sau khi đi vào, tìm được vị trí thì ngồi xuống, lấy di động của mình ra. [Tiểu Bất3Điểm là nữ vương: Em cảm thấy có lẽ Sở Lạc Duy phát điên rồi!] [Triệu Mập: Đưa cậu đi xem phim là một chuyện lãng mạn biết mấy, anh Sở Vi lâu lắm không đưa mình đi xem phim rồi này.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Trong cuộc sống của chị thì không tồn tại cái gọi là đi xem phim.]
[Triệu Mập: Thương cậu.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mấy người không cảm thấy kỳ quái sao? Đang yên đang lành0tự dưng lại nghĩ đến chuyện hẹn hò?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh ấy mà không làm chuyện kỳ quái thì mới là kỳ quái thì có? Đừng có quăng thức ăn cho chó nữa, có lẽ ra ngoài là để đưa em đi đăng ký đó.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...]
[Triệu Mập: Sau đó sẽ thành một người phụ nữ đã lập gia đình, đúng vậy, chính là như vậy.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...]
[Bánh Bao Đậu5là một tiên nữ: Không bao lâu sau là sẽ trở thành một bà mẹ bỉm sữa tiêu chuẩn, không thể ngủ một giấc ngon lành nào nữa.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mấy người có thể im đi được không?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Bọn chị chỉ đang giúp em miêu tả tương lai của em thôi mà.]
[Triệu Mập: Chính xác!]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Ông đây sẽ thuế bảo mẫu!]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ:4Xì, nói cứ như thể bọn này không thuê được bảo mẫu không bằng, chờ em có con thật rồi em mới biết cảm giác luyến tiếc khi đưa con cho bão mẫu.] [Triệu Mập: Chính xác!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương. Cũng không tệ lắm, chị ấy nói cái cậu cũng đều đồng ý.]
[Triệu Mập: Mình chỉ nói sự thật thôi, chưa biết cảm giác làm cô dâu đã phải trở thành mẹ bỉm sữa, thật đáng thương quá.] [Bánh Bao9Đậu là một tiên nữ: Có cảm giác cậu đang nói mình.] [Triệu mập: A xin lỗi, mình quên mất cậu cũng chưa tổ chức hôn lễ, thật ngại quá, chỉ mỗi mình là có tổ chức hôn lễ.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Đá cậu ta vào danh sách đen đi, thật quá đáng.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đồng ý.]
Triệu Hân Hân ôm điện thoại ngồi trong phòng làm việc của chồng mình mà cười như đứa ngốc, đùa giỡn với hai người hoàn toàn không biết mình sắp thành cô dâu thật vui quá.
Sở Khả nằm trên ghế sofa, chân nhỏ vẫn đá lung tung.
Sở Vi nhìn vợ mình đang cười tít cả mắt liền không nhịn được đánh hỏi: “Em cười cái gì vậy?” Vì Sở Lạc Duy đã ra ngoài chơi, cho nên lượng công việc của anh tăng lên nhiều lắm. “Bánh Bao Đậu với Tiểu Bất Điểm hoàn toàn không biết chuyện hôn lễ, bọn họ còn đang oán trách chuyện đó nè!” Triệu Hân Hân vừa gõ chữ vừa trả lời: “Trước đây em có nghe nói váy cưới của Bánh Bao Đậu là hàng đặt may mà sao vẫn không thấy tin tức gì cả, sắp đến lúc tổ chức hôn lễ rồi còn gì!”
“Không biết, nhưng Cố Tỉ Thành có tiền, dùng tiền đập vào thì chắc chắn có thể hoàn thành trước khi hôn lễ diễn ra!” Sở Vị trả lời một câu.
“Thật tò mò không biết bộ váy cưới được mệnh danh là bộ váy cưới thế kỷ do Cố Tỉ Thành đập tiền vào trong như thế nào?” Triệu Hân Hân tò mò nói: “Hơn nữa em càng tò mò hơn, không biết anh Cả sẽ chuẩn bị cái gì? Đến tận bây giờ anh ấy với chị Miên Miên vẫn cứ bận suốt, chẳng thể để tâm gì đến chuyện này cả.”
Chuyện này Sở Vi cũng không biết, đúng là anh cả vẫn luôn bận bịu, cứ như thể đến lúc đó anh sẽ giống như đến dự hợp, ké chút đám cưới của người khác thôi vậy. “Đến lúc đó rồi sẽ biết.” Sở Vị nói rồi khép tài liệu lại đổi qua tài liệu khác, nhưng khi mở ra xem, nhìn thấy cái tên phía dưới khiến anh khựng lại một chút.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
An Hinh Duyệt gửi tin nhắn cho Sở Lạc Ninh nhưng không thấy anh trả lời. Cô đoán anh đang bận bịu cho nên cũng không chờ anh nữa, đành cất di động rồi tới nhà Sở Lạc Nhất.
Mua xong vé xem phim, Sở Lạc Duy đi mua bỏng, anh bảo Kiều Vi Nhã đi vào trước. Kiều Vị Nhã có chút tò mò, sau khi đi vào, tìm được vị trí thì ngồi xuống, lấy di động của mình ra. [Tiểu Bất3Điểm là nữ vương: Em cảm thấy có lẽ Sở Lạc Duy phát điên rồi!] [Triệu Mập: Đưa cậu đi xem phim là một chuyện lãng mạn biết mấy, anh Sở Vi lâu lắm không đưa mình đi xem phim rồi này.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Trong cuộc sống của chị thì không tồn tại cái gọi là đi xem phim.]
[Triệu Mập: Thương cậu.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mấy người không cảm thấy kỳ quái sao? Đang yên đang lành0tự dưng lại nghĩ đến chuyện hẹn hò?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh ấy mà không làm chuyện kỳ quái thì mới là kỳ quái thì có? Đừng có quăng thức ăn cho chó nữa, có lẽ ra ngoài là để đưa em đi đăng ký đó.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...]
[Triệu Mập: Sau đó sẽ thành một người phụ nữ đã lập gia đình, đúng vậy, chính là như vậy.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...]
[Bánh Bao Đậu5là một tiên nữ: Không bao lâu sau là sẽ trở thành một bà mẹ bỉm sữa tiêu chuẩn, không thể ngủ một giấc ngon lành nào nữa.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mấy người có thể im đi được không?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Bọn chị chỉ đang giúp em miêu tả tương lai của em thôi mà.]
[Triệu Mập: Chính xác!]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Ông đây sẽ thuế bảo mẫu!]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ:4Xì, nói cứ như thể bọn này không thuê được bảo mẫu không bằng, chờ em có con thật rồi em mới biết cảm giác luyến tiếc khi đưa con cho bão mẫu.] [Triệu Mập: Chính xác!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương. Cũng không tệ lắm, chị ấy nói cái cậu cũng đều đồng ý.]
[Triệu Mập: Mình chỉ nói sự thật thôi, chưa biết cảm giác làm cô dâu đã phải trở thành mẹ bỉm sữa, thật đáng thương quá.] [Bánh Bao9Đậu là một tiên nữ: Có cảm giác cậu đang nói mình.] [Triệu mập: A xin lỗi, mình quên mất cậu cũng chưa tổ chức hôn lễ, thật ngại quá, chỉ mỗi mình là có tổ chức hôn lễ.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Đá cậu ta vào danh sách đen đi, thật quá đáng.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đồng ý.]
Triệu Hân Hân ôm điện thoại ngồi trong phòng làm việc của chồng mình mà cười như đứa ngốc, đùa giỡn với hai người hoàn toàn không biết mình sắp thành cô dâu thật vui quá.
Sở Khả nằm trên ghế sofa, chân nhỏ vẫn đá lung tung.
Sở Vi nhìn vợ mình đang cười tít cả mắt liền không nhịn được đánh hỏi: “Em cười cái gì vậy?” Vì Sở Lạc Duy đã ra ngoài chơi, cho nên lượng công việc của anh tăng lên nhiều lắm. “Bánh Bao Đậu với Tiểu Bất Điểm hoàn toàn không biết chuyện hôn lễ, bọn họ còn đang oán trách chuyện đó nè!” Triệu Hân Hân vừa gõ chữ vừa trả lời: “Trước đây em có nghe nói váy cưới của Bánh Bao Đậu là hàng đặt may mà sao vẫn không thấy tin tức gì cả, sắp đến lúc tổ chức hôn lễ rồi còn gì!”
“Không biết, nhưng Cố Tỉ Thành có tiền, dùng tiền đập vào thì chắc chắn có thể hoàn thành trước khi hôn lễ diễn ra!” Sở Vị trả lời một câu.
“Thật tò mò không biết bộ váy cưới được mệnh danh là bộ váy cưới thế kỷ do Cố Tỉ Thành đập tiền vào trong như thế nào?” Triệu Hân Hân tò mò nói: “Hơn nữa em càng tò mò hơn, không biết anh Cả sẽ chuẩn bị cái gì? Đến tận bây giờ anh ấy với chị Miên Miên vẫn cứ bận suốt, chẳng thể để tâm gì đến chuyện này cả.”
Chuyện này Sở Vi cũng không biết, đúng là anh cả vẫn luôn bận bịu, cứ như thể đến lúc đó anh sẽ giống như đến dự hợp, ké chút đám cưới của người khác thôi vậy. “Đến lúc đó rồi sẽ biết.” Sở Vị nói rồi khép tài liệu lại đổi qua tài liệu khác, nhưng khi mở ra xem, nhìn thấy cái tên phía dưới khiến anh khựng lại một chút.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook