Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-390
Chương 390: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT [59]
“Ý của huấn luyện viên An tức là thực lực của chúng tôi không đủ hay sao?” An Trung lại cứng cổ nói. An Hinh Duyệt có chút tức giận nhưng cô không thể hiện ra mặt, chỉ nhàn nhạt đảo mắt qua tất cả đám bọn họ. “Ngay cả việc thực lực của mình ở đâu mà cũng không thấy được thì lấy quyền gì đi3đặt câu hỏi về việc sắp xếp của người khác có hợp lý hay không?” Cố Tỉ Thành bước ra từ phía sau, nói ra lời mà An Hinh Duyệt khó nói.
“Chào.”
Thấy Cố Tỉ Thành xuất hiện, tất cả các binh sĩ đều thực hiện nghi lễ chào. Cố Tỉ Thành liếc mắt nhìn thoáng qua An Hinh Duyệt rồi lại nhìn về phía đám binh sĩ0kia.
“Thân là một trung đội trưởng, nếu như còn không biết trách nhiệm của mình rốt cuộc là mang đội viên của mình đi oán thán tức giận bất bình hay là đi tăng cường huấn luyện, tôi thấy anh không có năng lực để làm một người đội trưởng đâu!” Cố Tỉ Thành nói, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía tất cả mọi người: “Trong5bốn tháng tới, tôi sẽ là đại đội trưởng của mấy người, tôi không phải đội trưởng Sở, cũng không nhân từ như cậu ta đâu, như thế mới có thể để lọt ra một đám không biết trời cao đất dày như lại đi ôm mộng tưởng lớn lao như các người.”
An Hinh Duyệt: “...”
Lữ đoàn phó Cố, sao anh nói gắt thể, đây là đang4mắng Sở Lạc Ninh hay là đang mắng lính của anh ấy vậy?! Mọi người nhìn Cố Tỉ Thành, giận mà không dám nói gì.
“Không đi huấn luyện thì đi ăn cơm đi, định đứng ở đây mở sân khấu diễn ca nhạc đấy hả?!!” An Hinh Duyệt nhàn nhạt nói.
Mọi người đồng loạt giữ im lặng, cũng đồng loạt cảm thấy đội trưởng Sở của bọn9họ đã quá đủ độc miệng rồi.
Sau khi mọi người đi hết, Ba Sứt vẫn còn tức giận không thôi. Hai ngày nay cậu ta đã chịu đủ cảm giác này rồi, đi tới chỗ nào cũng bị người ta xì xào bàn tán.
An Hinh Duyệt quay đầu lại nhìn bọn họ rồi trầm giọng nói: “Chuyện này mấy người tuyệt đối không thể xúc động. Nhất là Ba Sứt, cậu đừng chấp nhặt với đám người đó nữa.” “Thật ra nói cho cùng thì đa số những nhiệm vụ cần liều mạng đều là chúng ta làm, Lão đại thật sự không dám thả tay để đám người này nhận! Một là sự hy sinh, hai là vì cơ chế hiện nay quả thực có vấn đề.” Chim Chọi nghiêm túc nói. “Cho nên Lão đại của mấy người muốn rút hẳn ra ngoài đều có tính toán hết cả đấy!” Cố Tỉ Thành nhàn nhạt nói.
Mọi người nghe Cố Tỉ Thành nói vậy liền quay sang nhìn nhau, cuối cùng đồng loạt chửi một câu: Mẹ kiếp!
Bọn họ đã nói rồi, không thể tin một tế bào nào của Lão đại hết!
Người đàn ông nào đó đang ngồi trong văn phòng làm việc không hiểu sao đột nhiên hắt hơi một cái. Hôm nay có nhiều người chửi anh thật, quả nhiên vận khí năm nay không được tốt cho lắm. Như vậy không được, thực sự không được!
Sau khi cúp điện thoại, Sở Lạc Ninh nhìn đồng hồ định gọi vợ mình đi ăn tối. Anh hoàn toàn không biết ước định lãng mạn mà anh thật tâm muốn tặng cho vợ mình trước đây đã bị hiện thực biến thành một mưu kế tính toán sâu xa.
Lại thêm một bằng chứng thép chứng minh câu “Sở Lạc Ninh từ trên xuống dưới không thể tin dù chỉ một tế bào” được xác thực.
Lúc Sở Lạc Ninh tìm được bà xã nhà mình thì phát hiện cô đang ở chung với Cố Tỉ Thành, hơn nữa ánh mắt An Hinh Duyệt nhìn anh có gì đó không đúng lắm.
Sở Lạc Ninh chỉ có thể nhìn về phía Cố Tỉ Thành: Cậu lại nói cái quái gì với vợ tôi đấy?
Cố Tỉ Thành: Em thì nói được gì? Anh tự nhìn xem mình đã làm gì thì hơn ấy!
Sở Lạc Ninh: “...” Anh bày tỏ anh chẳng hề làm gì hết, hoàn toàn chẳng biết gì cả. Dù sao anh thề rằng lúc đầu anh thực sự có dự định rút lui thật, thế nhưng hiện thực và lại anh có hơi nhanh.
Phụ nữ mang thai quả nhiên suy nghĩ quá nhiều, chưa kể ở đây còn có một tên chuyến đi thêu dệt chuyện.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Ý của huấn luyện viên An tức là thực lực của chúng tôi không đủ hay sao?” An Trung lại cứng cổ nói. An Hinh Duyệt có chút tức giận nhưng cô không thể hiện ra mặt, chỉ nhàn nhạt đảo mắt qua tất cả đám bọn họ. “Ngay cả việc thực lực của mình ở đâu mà cũng không thấy được thì lấy quyền gì đi3đặt câu hỏi về việc sắp xếp của người khác có hợp lý hay không?” Cố Tỉ Thành bước ra từ phía sau, nói ra lời mà An Hinh Duyệt khó nói.
“Chào.”
Thấy Cố Tỉ Thành xuất hiện, tất cả các binh sĩ đều thực hiện nghi lễ chào. Cố Tỉ Thành liếc mắt nhìn thoáng qua An Hinh Duyệt rồi lại nhìn về phía đám binh sĩ0kia.
“Thân là một trung đội trưởng, nếu như còn không biết trách nhiệm của mình rốt cuộc là mang đội viên của mình đi oán thán tức giận bất bình hay là đi tăng cường huấn luyện, tôi thấy anh không có năng lực để làm một người đội trưởng đâu!” Cố Tỉ Thành nói, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía tất cả mọi người: “Trong5bốn tháng tới, tôi sẽ là đại đội trưởng của mấy người, tôi không phải đội trưởng Sở, cũng không nhân từ như cậu ta đâu, như thế mới có thể để lọt ra một đám không biết trời cao đất dày như lại đi ôm mộng tưởng lớn lao như các người.”
An Hinh Duyệt: “...”
Lữ đoàn phó Cố, sao anh nói gắt thể, đây là đang4mắng Sở Lạc Ninh hay là đang mắng lính của anh ấy vậy?! Mọi người nhìn Cố Tỉ Thành, giận mà không dám nói gì.
“Không đi huấn luyện thì đi ăn cơm đi, định đứng ở đây mở sân khấu diễn ca nhạc đấy hả?!!” An Hinh Duyệt nhàn nhạt nói.
Mọi người đồng loạt giữ im lặng, cũng đồng loạt cảm thấy đội trưởng Sở của bọn9họ đã quá đủ độc miệng rồi.
Sau khi mọi người đi hết, Ba Sứt vẫn còn tức giận không thôi. Hai ngày nay cậu ta đã chịu đủ cảm giác này rồi, đi tới chỗ nào cũng bị người ta xì xào bàn tán.
An Hinh Duyệt quay đầu lại nhìn bọn họ rồi trầm giọng nói: “Chuyện này mấy người tuyệt đối không thể xúc động. Nhất là Ba Sứt, cậu đừng chấp nhặt với đám người đó nữa.” “Thật ra nói cho cùng thì đa số những nhiệm vụ cần liều mạng đều là chúng ta làm, Lão đại thật sự không dám thả tay để đám người này nhận! Một là sự hy sinh, hai là vì cơ chế hiện nay quả thực có vấn đề.” Chim Chọi nghiêm túc nói. “Cho nên Lão đại của mấy người muốn rút hẳn ra ngoài đều có tính toán hết cả đấy!” Cố Tỉ Thành nhàn nhạt nói.
Mọi người nghe Cố Tỉ Thành nói vậy liền quay sang nhìn nhau, cuối cùng đồng loạt chửi một câu: Mẹ kiếp!
Bọn họ đã nói rồi, không thể tin một tế bào nào của Lão đại hết!
Người đàn ông nào đó đang ngồi trong văn phòng làm việc không hiểu sao đột nhiên hắt hơi một cái. Hôm nay có nhiều người chửi anh thật, quả nhiên vận khí năm nay không được tốt cho lắm. Như vậy không được, thực sự không được!
Sau khi cúp điện thoại, Sở Lạc Ninh nhìn đồng hồ định gọi vợ mình đi ăn tối. Anh hoàn toàn không biết ước định lãng mạn mà anh thật tâm muốn tặng cho vợ mình trước đây đã bị hiện thực biến thành một mưu kế tính toán sâu xa.
Lại thêm một bằng chứng thép chứng minh câu “Sở Lạc Ninh từ trên xuống dưới không thể tin dù chỉ một tế bào” được xác thực.
Lúc Sở Lạc Ninh tìm được bà xã nhà mình thì phát hiện cô đang ở chung với Cố Tỉ Thành, hơn nữa ánh mắt An Hinh Duyệt nhìn anh có gì đó không đúng lắm.
Sở Lạc Ninh chỉ có thể nhìn về phía Cố Tỉ Thành: Cậu lại nói cái quái gì với vợ tôi đấy?
Cố Tỉ Thành: Em thì nói được gì? Anh tự nhìn xem mình đã làm gì thì hơn ấy!
Sở Lạc Ninh: “...” Anh bày tỏ anh chẳng hề làm gì hết, hoàn toàn chẳng biết gì cả. Dù sao anh thề rằng lúc đầu anh thực sự có dự định rút lui thật, thế nhưng hiện thực và lại anh có hơi nhanh.
Phụ nữ mang thai quả nhiên suy nghĩ quá nhiều, chưa kể ở đây còn có một tên chuyến đi thêu dệt chuyện.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook