Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-391
Chương 391: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT [60]
Lúc ăn cơm tối, An Hinh Duyệt vẫn nhất quyết không chịu để ý tới Sở Lạc Ninh, chỉ nói chuyện với Cố Tỉ Thành.
Sở Lạc Ninh đột nhiên cảm thấy tình hình3này có gì đó không đúng.
Chẳng phải trước đây đều là anh nói chuyện với Cố Tỉ Thành hay sao, thế quái nào hôm nay lại đổi thành vợ anh thế này? Đã0thể bọn họ còn trò chuyện rất vui vẻ, nhất là chuyện cải cách.
Sao cô không nói chuyện với anh, nói chuyện với cái tên kia là có ý gì? Sở Lạc Ninh5có chút khó chịu. Anh gõ bàn một cái rồi nói: “Ăn cơm đi, sao nói nhiều quá vậy?” An Hinh Duyệt nhàn nhạt liếc mắt nhìn Sở Lạc Ninh một cái, sau4đó mới nói: “Chuyện của đại đội đặc chiến tụi em thì có liên quan gì đến anh?”
Sở Lạc Ninh: “...”
Chiêu bạo kích này của bà xã không thể nói là không đọc9được. Chủ yếu là anh còn cảm thấy hoàn toàn không có cách nào phản kích lại. Vậy nên người ta mới có câu, ngàn vạn lần không thể đi nhầm đường một bước.
Sau bữa cơm tối, Sở Lạc Ninh gọi Chim Chọi qua để hỏi anh ta xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Chim Chọi đem chuyện lúc chiều kể lại cho Sở Lạc Ninh một lượt, sau đó còn nói thêm một câu: “Lão đại, anh chuyển tới bên này là để tìm một cơ hội khai đao với đám kia sao, không phải vì chị dâu à?”
Chim Chọi nói xong, sắc mặt của Sở Lạc Ninh lập tức biến thành màu gan heo trong nháy mắt.
Kẻ nào tung tin đồn nhảm thể hả?! Rõ ràng là anh vì bà xã nhà mình cơ mà, thế quái nào bây giờ lại thành âm mưu sâu xa như vậy rồi! Sở Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn trời xanh. Anh chỉ muốn cho vợ mình một sự lãng mạn thôi, vì sao trời xanh nỡ làm vậy với anh? “Anh nói là trung đội Ba gây chuyện?” Sở Lạc Ninh nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường rồi thản nhiên hỏi.
Chim Chọi gật đầu: “Là đội viên An Trung của trung đội Ba nói kháy chị dâu, nhưng đám người của trung đội Ba kia hẳn cũng đều nghĩ như vậy. Cậu vừa mới đi là bọn tôi không làm được gì cả! Nói cho cùng cũng là do bọn tôi ăn hại! Gần đây vì chuyện này mà Ba sứt muốn xông ra đánh nhau với đám người đó lắm rồi.”
Sở Lạc Ninh hơi nhíu mày, nói: “Tôi không nghĩ tới chuyện này. Trước lúc tôi rời đi hoàn toàn chẳng thấy bọn họ nói gì. Bây giờ tôi vừa mới rút là bọn họ liền xả nỗi oán hận ra sao?”
Chim Chọi suy nghĩ một chút rồi nói: “Quả thực trung đội Ba kia chưa bao giờ được nhận nhiệm vụ lớn nào cả.”
“Là do bọn họ không đủ năng lực, tôi thả bọn họ ra để bọn họ đi chịu chết à?” Sở Lạc Ninh tiếp tục nhíu mày nói: “Hơn nữa trước đây tôi cũng từng giao nhiệm vụ cho bọn họ rồi, lần đó không phải là chuyện có liên quan đến mạng người sao? Thế nào gọi là nhiệm vụ lớn, chạy đến biên giới lãnh thổ một nước để chơi lựu đạn với người ta mới là nhiệm vụ lớn, bị ép rời khỏi biên giới, bị người ta bao vây thành sủi cảo mới gọi là nhiệm vụ lớn chắc? Cứ phải là đánh nhau với lính đánh thuế quốc tế mới gọi là nhiệm vụ lớn?” Sở Lạc Ninh vừa nói vừa đi vòng vòng tại chỗ.
“Lão đại, chủ yếu là bọn họ không nhận được những nhiệm vụ như thế, có khả năng cao là bọn họ tự cao tự đại, cảm thấy cậu không để bọn họ làm nhiệm vụ chính là khinh thường bọn họ. Hiện tại cậu không ở đây nữa mà lần đầu tiên bọn tôi làm nhiệm vụ lại được cậu dẫn về, chuyện này ngay từ đầu đã trở thành một cái mỗi dẫn lửa rồi.”
Sở Lạc Ninh không có tài nào nghe Chim Chọi nói: “Cố Tỉ Thành nói gì?” “Anh ta nói anh ta sẽ đảm nhận vị trí đại đội trưởng chính là để chỉnh lý lại những vấn đề của đại đội đặc chủng, trước đây có anh đè nặng nên mấy vấn đề đó vẫn còn ở chỗ tối, hiện giờ nó chòi lên mặt rồi tất nhiên là muốn...”
“Vớ vẩn! Gì gọi là trước đây có tối đè nặng bây giờ thì chòi lên mặt chứ hả?” Sở Lạc Ninh nghi ngờ bản thân vừa mới nghe lâm.
“Lão đại, cậu đừng giả vờ nữa, chúng tôi đều biết cả mà.” Chim Chại nghiêm túc nói. “Mấy người thì biết cái quái gì!” Sở Lạc Ninh xù lông phát cáu, rõ ràng là anh chuyên tâm chuẩn bị chuyện lãng mạn cho vợ mình, thế quái nào lại thành có tâm tư để mấy vấn đề thối nát kia lộ ra cơ chứ?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lúc ăn cơm tối, An Hinh Duyệt vẫn nhất quyết không chịu để ý tới Sở Lạc Ninh, chỉ nói chuyện với Cố Tỉ Thành.
Sở Lạc Ninh đột nhiên cảm thấy tình hình3này có gì đó không đúng.
Chẳng phải trước đây đều là anh nói chuyện với Cố Tỉ Thành hay sao, thế quái nào hôm nay lại đổi thành vợ anh thế này? Đã0thể bọn họ còn trò chuyện rất vui vẻ, nhất là chuyện cải cách.
Sao cô không nói chuyện với anh, nói chuyện với cái tên kia là có ý gì? Sở Lạc Ninh5có chút khó chịu. Anh gõ bàn một cái rồi nói: “Ăn cơm đi, sao nói nhiều quá vậy?” An Hinh Duyệt nhàn nhạt liếc mắt nhìn Sở Lạc Ninh một cái, sau4đó mới nói: “Chuyện của đại đội đặc chiến tụi em thì có liên quan gì đến anh?”
Sở Lạc Ninh: “...”
Chiêu bạo kích này của bà xã không thể nói là không đọc9được. Chủ yếu là anh còn cảm thấy hoàn toàn không có cách nào phản kích lại. Vậy nên người ta mới có câu, ngàn vạn lần không thể đi nhầm đường một bước.
Sau bữa cơm tối, Sở Lạc Ninh gọi Chim Chọi qua để hỏi anh ta xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Chim Chọi đem chuyện lúc chiều kể lại cho Sở Lạc Ninh một lượt, sau đó còn nói thêm một câu: “Lão đại, anh chuyển tới bên này là để tìm một cơ hội khai đao với đám kia sao, không phải vì chị dâu à?”
Chim Chọi nói xong, sắc mặt của Sở Lạc Ninh lập tức biến thành màu gan heo trong nháy mắt.
Kẻ nào tung tin đồn nhảm thể hả?! Rõ ràng là anh vì bà xã nhà mình cơ mà, thế quái nào bây giờ lại thành âm mưu sâu xa như vậy rồi! Sở Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn trời xanh. Anh chỉ muốn cho vợ mình một sự lãng mạn thôi, vì sao trời xanh nỡ làm vậy với anh? “Anh nói là trung đội Ba gây chuyện?” Sở Lạc Ninh nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường rồi thản nhiên hỏi.
Chim Chọi gật đầu: “Là đội viên An Trung của trung đội Ba nói kháy chị dâu, nhưng đám người của trung đội Ba kia hẳn cũng đều nghĩ như vậy. Cậu vừa mới đi là bọn tôi không làm được gì cả! Nói cho cùng cũng là do bọn tôi ăn hại! Gần đây vì chuyện này mà Ba sứt muốn xông ra đánh nhau với đám người đó lắm rồi.”
Sở Lạc Ninh hơi nhíu mày, nói: “Tôi không nghĩ tới chuyện này. Trước lúc tôi rời đi hoàn toàn chẳng thấy bọn họ nói gì. Bây giờ tôi vừa mới rút là bọn họ liền xả nỗi oán hận ra sao?”
Chim Chọi suy nghĩ một chút rồi nói: “Quả thực trung đội Ba kia chưa bao giờ được nhận nhiệm vụ lớn nào cả.”
“Là do bọn họ không đủ năng lực, tôi thả bọn họ ra để bọn họ đi chịu chết à?” Sở Lạc Ninh tiếp tục nhíu mày nói: “Hơn nữa trước đây tôi cũng từng giao nhiệm vụ cho bọn họ rồi, lần đó không phải là chuyện có liên quan đến mạng người sao? Thế nào gọi là nhiệm vụ lớn, chạy đến biên giới lãnh thổ một nước để chơi lựu đạn với người ta mới là nhiệm vụ lớn, bị ép rời khỏi biên giới, bị người ta bao vây thành sủi cảo mới gọi là nhiệm vụ lớn chắc? Cứ phải là đánh nhau với lính đánh thuế quốc tế mới gọi là nhiệm vụ lớn?” Sở Lạc Ninh vừa nói vừa đi vòng vòng tại chỗ.
“Lão đại, chủ yếu là bọn họ không nhận được những nhiệm vụ như thế, có khả năng cao là bọn họ tự cao tự đại, cảm thấy cậu không để bọn họ làm nhiệm vụ chính là khinh thường bọn họ. Hiện tại cậu không ở đây nữa mà lần đầu tiên bọn tôi làm nhiệm vụ lại được cậu dẫn về, chuyện này ngay từ đầu đã trở thành một cái mỗi dẫn lửa rồi.”
Sở Lạc Ninh không có tài nào nghe Chim Chọi nói: “Cố Tỉ Thành nói gì?” “Anh ta nói anh ta sẽ đảm nhận vị trí đại đội trưởng chính là để chỉnh lý lại những vấn đề của đại đội đặc chủng, trước đây có anh đè nặng nên mấy vấn đề đó vẫn còn ở chỗ tối, hiện giờ nó chòi lên mặt rồi tất nhiên là muốn...”
“Vớ vẩn! Gì gọi là trước đây có tối đè nặng bây giờ thì chòi lên mặt chứ hả?” Sở Lạc Ninh nghi ngờ bản thân vừa mới nghe lâm.
“Lão đại, cậu đừng giả vờ nữa, chúng tôi đều biết cả mà.” Chim Chại nghiêm túc nói. “Mấy người thì biết cái quái gì!” Sở Lạc Ninh xù lông phát cáu, rõ ràng là anh chuyên tâm chuẩn bị chuyện lãng mạn cho vợ mình, thế quái nào lại thành có tâm tư để mấy vấn đề thối nát kia lộ ra cơ chứ?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook