Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-398
Chương 398: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT[67]
“Chắc là sắp chết rồi.” An Hinh Duyệt tự giễu, sau đó nói thêm, “Không sao đâu, lần đầu tiên mới biết hóa ra nôn nghén khó chịu như thế, em về phòng nằm một lát đáy, khó chịu cực độ.” An Hinh Duyệt nói rồi phất phất tay, quay . về phòng làm việc của mình.
Cố Tỉ Thành cứ đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích gì, nhìn theo An Hinh Duyệt.
Khó chịu cực độ? Không biết năm đó có phải Sở Lạc Nhất cũng khó chịu như thế không, lúc cô thấy khó chịu, ai là người3kề bên? Hay chỉ có một mình cô?
Cố Tỉ Thành quay về phòng làm việc của mình với vẻ mặt nặng nề, cũng không nói đến chuyện đi ăn trưa, chỉ lấy điện thoại ra khỏi ngăn kéo, tìm biểu tượng QQ của Sở Lạc Nhất, nghĩ ngợi một hồi, quyết định nhấn vào.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Vợ à, lúc trước em mang bầu con trai, có khó chịu không?
[Lạc Thần:...]
[Lạc Thần: Anh lên cơn động kinh à?]
[Lạc Thần: Tự dưng hỏi chuyện này làm gì?] [Anh đẹp trai nhà giàu: Hôm nay thấy An Hinh Duyệt nôn0nghén, mặt mũi biến sắc, khổ đến thế hả vợ?] [Lạc Thần: Hấy, bây giờ chị Miên Miên bắt đầu nôn nghén rồi à?] [Lạc Thần: Ha ha ha.]
[Lạc Thần: Vậy thì thời gian tới anh trai em tiêu đời rồi.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Tại sao?
[Lạc Thần: Vì khó chịu chứ sao, tính tình khó ở lắm, hơn nữa còn muốn ăn đủ thứ linh tinh cơ.]
Cố Tỉ Thành nhìn câu trả lời của Sở Lạc Nhất, trong lòng càng lúc càng thấy như bị ai đó bóp nghẹt. Lúc trước cô ấy khó chịu, ai ở bên5cạnh cô ấy đây?
[Lạc Thần: Nhưng cũng còn may, tính tình chị Miên Miên tốt như thể sẽ không nóng giận vô cớ đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Vậy em thì sao, năm đó trải qua thế nào?] Cố Tỉ Thành nói xong, người bên kia im lặng hẳn. Anh biết bây giờ mình không nên nhắc tới câu hỏi này. Dù sao thì đã qua bao nhiêu năm rồi, bây giờ nhắc đến vấn đề này có vẻ nhạt nhẽo quá, nhưng anh vẫn lôi nó ra, bởi vì anh thực sự muốn biết.
Người bên kia qua một4lúc lâu cũng không hồi âm, đến cả biểu tượng đang nhận tin nhắn cũng không có. Cho nên Cố Tỉ Thành đành gõ chữ trước.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Xin lỗi em]
[Lạc Thần: Có gì để xin lỗi đầu, lúc đó tính tình em dễ chịu lắm, mà dù không tốt đi chăng nữa cũng có người nhà bên cạnh mà. Anh trai với ba thương em lắm, nửa đêm ra ngoài mua đồ ăn cho em. Ba em nửa đêm còn bò dậy nấu cơm cho em ăn cơ.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: ..]
Câu này càng nói9càng thấy đau lòng, những chuyện ấy vốn dĩ nên do anh làm, nhưng anh không làm được gì, tất cả đều do ba vợ và anh vợ của anh làm thay. Một người chồng như anh, là ba của đứa trẻ lại không ở bên cạnh cô ấy. [Anh đẹp trai nhà giàu: Chắc chắn em không biết anh yêu em nhiều đến thế nào đâu.]
[Lạc Thần: Dối trá.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Thật mà.]
[Lạc Thần: Vậy anh có thể vì em mà không làm lính nữa không?) [Anh đẹp trai nhà giàu: Chuyện này không thực tế, em sẽ không bắt anh làm như vậy, nhìn anh trai em tìm đường chết là em biết rồi kìa.] [Lạc Thần:...] [Lạc Thần: Tình yêu đến đây là hết nhé, yêu đương của anh mỏng manh quá đi thôi.] Anh đẹp trai nhà giàu: Ha ha ha dày cộp nè, về nhà cho em xem nó dày cỡ nào.]
[Lạc Thần: Anh trai em không có ở đây, anh đi mua cho chị Miên Miên ít ô mai gì đấy đi, món đó kích thích khẩu vị, hơn nữa chắc chắn chị ấy cũng muốn ăn.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: À ừm, đây là việc của anh trai em, anh làm có ổn lắm không?
[Lạc Thần: Sao anh nhỏ mọn thể nhỉ, tình yêu đã hứa hẹn đâu rồi?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Chắc là không đáng giá nên bay hết rồi.]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Chắc là sắp chết rồi.” An Hinh Duyệt tự giễu, sau đó nói thêm, “Không sao đâu, lần đầu tiên mới biết hóa ra nôn nghén khó chịu như thế, em về phòng nằm một lát đáy, khó chịu cực độ.” An Hinh Duyệt nói rồi phất phất tay, quay . về phòng làm việc của mình.
Cố Tỉ Thành cứ đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích gì, nhìn theo An Hinh Duyệt.
Khó chịu cực độ? Không biết năm đó có phải Sở Lạc Nhất cũng khó chịu như thế không, lúc cô thấy khó chịu, ai là người3kề bên? Hay chỉ có một mình cô?
Cố Tỉ Thành quay về phòng làm việc của mình với vẻ mặt nặng nề, cũng không nói đến chuyện đi ăn trưa, chỉ lấy điện thoại ra khỏi ngăn kéo, tìm biểu tượng QQ của Sở Lạc Nhất, nghĩ ngợi một hồi, quyết định nhấn vào.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Vợ à, lúc trước em mang bầu con trai, có khó chịu không?
[Lạc Thần:...]
[Lạc Thần: Anh lên cơn động kinh à?]
[Lạc Thần: Tự dưng hỏi chuyện này làm gì?] [Anh đẹp trai nhà giàu: Hôm nay thấy An Hinh Duyệt nôn0nghén, mặt mũi biến sắc, khổ đến thế hả vợ?] [Lạc Thần: Hấy, bây giờ chị Miên Miên bắt đầu nôn nghén rồi à?] [Lạc Thần: Ha ha ha.]
[Lạc Thần: Vậy thì thời gian tới anh trai em tiêu đời rồi.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Tại sao?
[Lạc Thần: Vì khó chịu chứ sao, tính tình khó ở lắm, hơn nữa còn muốn ăn đủ thứ linh tinh cơ.]
Cố Tỉ Thành nhìn câu trả lời của Sở Lạc Nhất, trong lòng càng lúc càng thấy như bị ai đó bóp nghẹt. Lúc trước cô ấy khó chịu, ai ở bên5cạnh cô ấy đây?
[Lạc Thần: Nhưng cũng còn may, tính tình chị Miên Miên tốt như thể sẽ không nóng giận vô cớ đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Vậy em thì sao, năm đó trải qua thế nào?] Cố Tỉ Thành nói xong, người bên kia im lặng hẳn. Anh biết bây giờ mình không nên nhắc tới câu hỏi này. Dù sao thì đã qua bao nhiêu năm rồi, bây giờ nhắc đến vấn đề này có vẻ nhạt nhẽo quá, nhưng anh vẫn lôi nó ra, bởi vì anh thực sự muốn biết.
Người bên kia qua một4lúc lâu cũng không hồi âm, đến cả biểu tượng đang nhận tin nhắn cũng không có. Cho nên Cố Tỉ Thành đành gõ chữ trước.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Xin lỗi em]
[Lạc Thần: Có gì để xin lỗi đầu, lúc đó tính tình em dễ chịu lắm, mà dù không tốt đi chăng nữa cũng có người nhà bên cạnh mà. Anh trai với ba thương em lắm, nửa đêm ra ngoài mua đồ ăn cho em. Ba em nửa đêm còn bò dậy nấu cơm cho em ăn cơ.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: ..]
Câu này càng nói9càng thấy đau lòng, những chuyện ấy vốn dĩ nên do anh làm, nhưng anh không làm được gì, tất cả đều do ba vợ và anh vợ của anh làm thay. Một người chồng như anh, là ba của đứa trẻ lại không ở bên cạnh cô ấy. [Anh đẹp trai nhà giàu: Chắc chắn em không biết anh yêu em nhiều đến thế nào đâu.]
[Lạc Thần: Dối trá.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Thật mà.]
[Lạc Thần: Vậy anh có thể vì em mà không làm lính nữa không?) [Anh đẹp trai nhà giàu: Chuyện này không thực tế, em sẽ không bắt anh làm như vậy, nhìn anh trai em tìm đường chết là em biết rồi kìa.] [Lạc Thần:...] [Lạc Thần: Tình yêu đến đây là hết nhé, yêu đương của anh mỏng manh quá đi thôi.] Anh đẹp trai nhà giàu: Ha ha ha dày cộp nè, về nhà cho em xem nó dày cỡ nào.]
[Lạc Thần: Anh trai em không có ở đây, anh đi mua cho chị Miên Miên ít ô mai gì đấy đi, món đó kích thích khẩu vị, hơn nữa chắc chắn chị ấy cũng muốn ăn.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: À ừm, đây là việc của anh trai em, anh làm có ổn lắm không?
[Lạc Thần: Sao anh nhỏ mọn thể nhỉ, tình yêu đã hứa hẹn đâu rồi?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Chắc là không đáng giá nên bay hết rồi.]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook