Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-414
Chương 414: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LẠI DUYỆT[83]
“Tất nhiên là phải rồi, em nhìn con trai em đi, giống y hệt anh còn gì.” Cố Tỉ Thành cũng chỉ nói chơi thôi chứ không phải thật sự muốn chọc cho con trai tỉnh thật. • Sở Lạc Nhất dựa đầu giường cười, Cố Tỉ Thành nhìn vợ lại càng muốn ôm cô hơn.
Anh3nghĩ một hồi rồi lại lắc đầu, dời đi sự chú ý của mình, sau đó nói: “Giải quyết xong chuyện này, về thành phố B chắc anh cũng lại phải bận bịu thêm một thời gian, chắc nửa năm đầu anh lại không có thời gian ở bên hai mẹ con rồi.” “Đừng nói như0thể nửa năm sau anh có thời gian không bằng.” Sở Lạc Nhất ghét bỏ.
Cố Tỉ Thành khẽ cười, “Bảo bối, em nghe lời quá như thế khiến anh có cảm giác thật ra em cũng không yêu anh lắm đấy.” “A, bị anh phát hiện rồi à?” Sở Lạc Nhất trưng ra cái vẻ “thật5ngại quá”, khiến Cố Tỉ Thành vừa buồn cười vừa mắng một câu trong màn hình. Sở Lạc Nhất cười khanh khách, vỗ nhẹ con trai, “Anh phải thấy may đi, hai đứa mình yêu đương qua mạng rồi đến với nhau, ít nhất giờ vẫn có thể video call được, thế là tốt lắm rồi.”4Cố Tỉ Thành nghĩ thấy cũng phải.
“Nhiệm vụ ngày hôm nay của anh em nguy hiểm lắm à?” Sở Lạc Nhất bỗng hỏi.
“Cũng bình thường, xử một tên thôi, anh ấy vẫn có thể đối phó được.” Đây cũng là nguyên nhân chính mà Cố Tỉ Thành không đi, vì chẳng cần thiết.
Sở Lạc Nhất nghe9vậy xem như cũng yên tâm hơn, cô vỗ vỗ Tiểu Quỷ Quỷ đang cau mày lại, “Thế thôi anh ngủ đi, em cũng ngủ đây.” “Vội cái gì, ngày mai em cũng có tiết đâu, bán cho năm đồng buôn dưa đi mà.” Cố Tỉ Thành không nỡ bỏ điện thoại xuống, dù ngày mai anh phải dậy sớm.
“Anh thế này là đang mưu sát em đấy, không biết thức đêm ngang với tự sát à?” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng. “Vờ vịt cái gì? Em cũng tự sát hơn hai mươi năm nay rồi, thêm một đêm này thì đã sao?” Cố Tỉ Thành cũng hừ lại.
Sở Lạc Nhất: “...”
Nói có lý lắm, cô không cãi lại được.
“Được, thể chuyển khoản trước đi rồi em mới nói chuyện với anh.” Sở Lạc Nhất cười tít mắt nói.
Cố Tỉ Thành khẽ cười, sau đó mở mục lì xì ra gửi một cái lì xì cực bự cho cô. Chuyển khoản thật kìa!
Sau khi Sở Lạc Nhất nhận được liền “đi” một tiếng, “Hóa ra anh vẫn còn quỹ đen à, còn bao nhiêu nộp hết đây cho em.”
Cố Tỉ Thành: “...”
Thế mới nói, gửi lì xì cho bà xã làm quái gì chứ, chỉ có nguy cơ bị lộ quỹ thôi. Cố Tỉ Thành cười mắng, dựa vào gối nhìn vợ trong video, “Bảo bối, có chuyện này anh muốn thương lượng với em một chút.”
“Em nghĩ anh đang muốn bảo em bỏ việc theo anh hẳn luôn, nhưng anh thấy có khả năng không?”
“Không có khả năng.” Cố Tỉ Thành cười khổ.
“Vốn đã nghèo lắm rồi, tuy lượng dạy học không cao nhưng đó cũng là tiền, anh trai à, chúng mình còn phải nuôi con nữa đấy.” Sở Lạc Nhất biết suy nghĩ của Cố Tỉ Thành, nhưng cô không phải là người phụ nữ có thể bỏ hết tất cả chỉ để ở nhà chăm lo gia đình được, cũng giống như việc anh cô không thể rời khỏi thân phận lính đặc chiến ấy.
“Được, nghe em hết.” Cố Tỉ Thành khẽ đáp. Anh cũng không làm khó Sở Lạc Nhất, dù sao anh cũng không có quyền bắt cô phải hy sinh nhiều như thế vì mình. Sở Lạc Nhất nhìn người trong video,nghĩ một lát rồi mới nói: “Cố Tỉ Thành, có phải anh cảm thấy tủi thân lắm không, VỢ người ta đểu ở bên cạnh còn vợ mình thì không ấy.”
“Không tủi thân gì hết, chỉ cảm thấy đã để em phải thiệt thòi thôi.” Cố Tỉ Thành ăn ngay nói thật.
Có một số người không thể ở bên nhau lâu dài, không phải vì họ không yêu nhau, mà vì họ còn phải làm nhiều chuyện quan trọng hơn cả yêu.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Tất nhiên là phải rồi, em nhìn con trai em đi, giống y hệt anh còn gì.” Cố Tỉ Thành cũng chỉ nói chơi thôi chứ không phải thật sự muốn chọc cho con trai tỉnh thật. • Sở Lạc Nhất dựa đầu giường cười, Cố Tỉ Thành nhìn vợ lại càng muốn ôm cô hơn.
Anh3nghĩ một hồi rồi lại lắc đầu, dời đi sự chú ý của mình, sau đó nói: “Giải quyết xong chuyện này, về thành phố B chắc anh cũng lại phải bận bịu thêm một thời gian, chắc nửa năm đầu anh lại không có thời gian ở bên hai mẹ con rồi.” “Đừng nói như0thể nửa năm sau anh có thời gian không bằng.” Sở Lạc Nhất ghét bỏ.
Cố Tỉ Thành khẽ cười, “Bảo bối, em nghe lời quá như thế khiến anh có cảm giác thật ra em cũng không yêu anh lắm đấy.” “A, bị anh phát hiện rồi à?” Sở Lạc Nhất trưng ra cái vẻ “thật5ngại quá”, khiến Cố Tỉ Thành vừa buồn cười vừa mắng một câu trong màn hình. Sở Lạc Nhất cười khanh khách, vỗ nhẹ con trai, “Anh phải thấy may đi, hai đứa mình yêu đương qua mạng rồi đến với nhau, ít nhất giờ vẫn có thể video call được, thế là tốt lắm rồi.”4Cố Tỉ Thành nghĩ thấy cũng phải.
“Nhiệm vụ ngày hôm nay của anh em nguy hiểm lắm à?” Sở Lạc Nhất bỗng hỏi.
“Cũng bình thường, xử một tên thôi, anh ấy vẫn có thể đối phó được.” Đây cũng là nguyên nhân chính mà Cố Tỉ Thành không đi, vì chẳng cần thiết.
Sở Lạc Nhất nghe9vậy xem như cũng yên tâm hơn, cô vỗ vỗ Tiểu Quỷ Quỷ đang cau mày lại, “Thế thôi anh ngủ đi, em cũng ngủ đây.” “Vội cái gì, ngày mai em cũng có tiết đâu, bán cho năm đồng buôn dưa đi mà.” Cố Tỉ Thành không nỡ bỏ điện thoại xuống, dù ngày mai anh phải dậy sớm.
“Anh thế này là đang mưu sát em đấy, không biết thức đêm ngang với tự sát à?” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng. “Vờ vịt cái gì? Em cũng tự sát hơn hai mươi năm nay rồi, thêm một đêm này thì đã sao?” Cố Tỉ Thành cũng hừ lại.
Sở Lạc Nhất: “...”
Nói có lý lắm, cô không cãi lại được.
“Được, thể chuyển khoản trước đi rồi em mới nói chuyện với anh.” Sở Lạc Nhất cười tít mắt nói.
Cố Tỉ Thành khẽ cười, sau đó mở mục lì xì ra gửi một cái lì xì cực bự cho cô. Chuyển khoản thật kìa!
Sau khi Sở Lạc Nhất nhận được liền “đi” một tiếng, “Hóa ra anh vẫn còn quỹ đen à, còn bao nhiêu nộp hết đây cho em.”
Cố Tỉ Thành: “...”
Thế mới nói, gửi lì xì cho bà xã làm quái gì chứ, chỉ có nguy cơ bị lộ quỹ thôi. Cố Tỉ Thành cười mắng, dựa vào gối nhìn vợ trong video, “Bảo bối, có chuyện này anh muốn thương lượng với em một chút.”
“Em nghĩ anh đang muốn bảo em bỏ việc theo anh hẳn luôn, nhưng anh thấy có khả năng không?”
“Không có khả năng.” Cố Tỉ Thành cười khổ.
“Vốn đã nghèo lắm rồi, tuy lượng dạy học không cao nhưng đó cũng là tiền, anh trai à, chúng mình còn phải nuôi con nữa đấy.” Sở Lạc Nhất biết suy nghĩ của Cố Tỉ Thành, nhưng cô không phải là người phụ nữ có thể bỏ hết tất cả chỉ để ở nhà chăm lo gia đình được, cũng giống như việc anh cô không thể rời khỏi thân phận lính đặc chiến ấy.
“Được, nghe em hết.” Cố Tỉ Thành khẽ đáp. Anh cũng không làm khó Sở Lạc Nhất, dù sao anh cũng không có quyền bắt cô phải hy sinh nhiều như thế vì mình. Sở Lạc Nhất nhìn người trong video,nghĩ một lát rồi mới nói: “Cố Tỉ Thành, có phải anh cảm thấy tủi thân lắm không, VỢ người ta đểu ở bên cạnh còn vợ mình thì không ấy.”
“Không tủi thân gì hết, chỉ cảm thấy đã để em phải thiệt thòi thôi.” Cố Tỉ Thành ăn ngay nói thật.
Có một số người không thể ở bên nhau lâu dài, không phải vì họ không yêu nhau, mà vì họ còn phải làm nhiều chuyện quan trọng hơn cả yêu.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook