Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-417
Chương 417: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LẠI DUYỆT[86]
Trong lúc Sở Lạc Nhất đang suy ngẫm, mọi người trong nhóm vẫn đang tiếp tục thảo luận vấn đề này. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chậc chậc chậm, họa sĩ nổi tiếng sau3khi kết hôn công khai mở lớp học kiếm tiền mua gia dụng, con gái Sở gia lấy chồng như bát nước đổ đi?]
[Triệu Mập: ...] [Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc:0Hay lắm, đây đúng là bộ phim con gái nhà giàu xuất giá theo chồng cực hay.]
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc: Bà chị dâu độc ác vào nhà, công chúa bị5xua đuổi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Câu này nghe bê bối quá đi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mọi người thật sự không tính đổi4nghề đi làm biên kịch à?]
[Kẹo bông gòn: Chị nghe chồng em đang cầm điện thoại đấy. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...] Giờ An Hinh Duyệt và Cố Tỉ Thành đều đang9ở nhà cô, cho nên lúc này đều đang ngồi nói chuyện trong phòng khách. Đúng là Cố Tỉ Thành đang nói chuyện với ba vợ, rảnh rang anh mới cầm điện thoại lên, nhìn thấy tin nhắn của Sở Lạc Nhất liền ngẩn ra.
Không biết con trai anh lại làm gì để vợ anh lại ghen rồi.
Nhưng không thể không nói, con trai anh đúng là đáng yêu nhất trần đời, riêng chuyện này là không có gì phải bàn cãi cả.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Đúng vậy.] Quả nhiên, Sở Lạc Nhất nhanh chóng nhận được tin nhắn của Cố Tỉ Thành, chỉ có hai chữ rất tự luyến. [Lạc Thần: Đắc ý cái gì chứ?] [Anh đẹp trai nhà giàu: Đắc ý vì em đã sinh cho anh một cậu con trai ngoan.] [Lạc Thần: Miệng mép ghế nhỉ.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Chủ yếu là vì cứ thấy em là tự động thốt ra.]
[Lạc Thần: Lời này em thích nghe.]
Cố Tỉ Thành nhìn điện thoại, khóe miệng khẽ cong lên. “Bao Đậu?” Sở Ninh Dực hơi ghen hỏi.
Đúng là con gái lấy chồng như bát nước đổ đi.
Cố Tỉ Thành: “...”
Thấy ánh mắt của ba vợ không ổn, Cố Tỉ Thành liên cất điện thoại đi, ngồi ngay ngắn lại, “Quỷ Quỷ quấy nên cô ấy mách con.” Anh là ba thằng bé, mách tội với anh không có gì sai hết.
Nghe vậy sắc mặt Sở Ninh Dực mới khá lên một chút, cả nhà lại tiếp tục trò chuyện.
Thủy An Lạc bảo An Hinh Duyệt đưa Tiếu Tiếu lên nhà nghỉ ngơi vì một đứa con nhỏ còn một đứa lại đang mang thai. An Hinh Duyệt cũng không cãi lại, dắt Tiểu Tiếu lên nhà luôn. “Mẹ tắm cho Tiểu Tiểu rồi, con không cần tắm cho con bé nữa đâu, phòng vệ sinh trong phòng con được thay sàn chống trơn rồi, nhưng con vẫn phải cẩn thận đấy nhé.” Thủy An Lạc dặn dò.
“Vâng, con biết rồi ạ.” An Hinh Duyệt đáp lại rồi đưa Tiểu Tiếu lên nhà.
Sắc mặt Cố Tỉ Thành khẽ biển, anh rũ mắt khiến không ai trong nhà biết được anh đang nghĩ gì. Năm ấy, lúc Sở Lạc Nhất mang thai, vì có người nhà nên cô mới có thể có được sự giúp đỡ. “Tỉ Thành, không còn chuyện gì nữa thì con cũng lên nhà nghỉ đi, hiểm lắm mới có được ngày nghỉ.” Thủy An Lạc lên tiếng, sau đó bảo người giúp việc thu dọn đĩa hoa quả trên bàn.
Cố Tỉ Thành khẽ gật đầu rồi cũng đứng dậy theo, “Ba mẹ cũng đi nghỉ sớm đi ạ.”
Sở Ninh Dực liếc anh một cái, không nói gì.
Thủy An Lạc gật đầu, bảo anh lên nhà nghỉ ngơi.
Chờ Cố Tỉ Thành lên nhà rồi, Thủy An Lạc mới đá Sở Ninh Dực một cái, “Anh nhìn cái kiểu gì đấy hả, năm đó là ai bảo nó đi, giờ còn khó chịu với nó.” Không phải thế, con gái anh nuôi lớn chẳng biết đường gửi cho anh một cái tin, chỉ nghĩ tới mỗi chồng nó thôi.” Sở Ninh Dực hừ một tiếng, có chút đau lòng.
Thủy An Lạc: “...”
Anh Sở à, thật ra anh là “công túa” đúng không? Thế mà cũng ghen được hả?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Trong lúc Sở Lạc Nhất đang suy ngẫm, mọi người trong nhóm vẫn đang tiếp tục thảo luận vấn đề này. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chậc chậc chậm, họa sĩ nổi tiếng sau3khi kết hôn công khai mở lớp học kiếm tiền mua gia dụng, con gái Sở gia lấy chồng như bát nước đổ đi?]
[Triệu Mập: ...] [Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc:0Hay lắm, đây đúng là bộ phim con gái nhà giàu xuất giá theo chồng cực hay.]
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc: Bà chị dâu độc ác vào nhà, công chúa bị5xua đuổi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Câu này nghe bê bối quá đi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mọi người thật sự không tính đổi4nghề đi làm biên kịch à?]
[Kẹo bông gòn: Chị nghe chồng em đang cầm điện thoại đấy. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...] Giờ An Hinh Duyệt và Cố Tỉ Thành đều đang9ở nhà cô, cho nên lúc này đều đang ngồi nói chuyện trong phòng khách. Đúng là Cố Tỉ Thành đang nói chuyện với ba vợ, rảnh rang anh mới cầm điện thoại lên, nhìn thấy tin nhắn của Sở Lạc Nhất liền ngẩn ra.
Không biết con trai anh lại làm gì để vợ anh lại ghen rồi.
Nhưng không thể không nói, con trai anh đúng là đáng yêu nhất trần đời, riêng chuyện này là không có gì phải bàn cãi cả.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Đúng vậy.] Quả nhiên, Sở Lạc Nhất nhanh chóng nhận được tin nhắn của Cố Tỉ Thành, chỉ có hai chữ rất tự luyến. [Lạc Thần: Đắc ý cái gì chứ?] [Anh đẹp trai nhà giàu: Đắc ý vì em đã sinh cho anh một cậu con trai ngoan.] [Lạc Thần: Miệng mép ghế nhỉ.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Chủ yếu là vì cứ thấy em là tự động thốt ra.]
[Lạc Thần: Lời này em thích nghe.]
Cố Tỉ Thành nhìn điện thoại, khóe miệng khẽ cong lên. “Bao Đậu?” Sở Ninh Dực hơi ghen hỏi.
Đúng là con gái lấy chồng như bát nước đổ đi.
Cố Tỉ Thành: “...”
Thấy ánh mắt của ba vợ không ổn, Cố Tỉ Thành liên cất điện thoại đi, ngồi ngay ngắn lại, “Quỷ Quỷ quấy nên cô ấy mách con.” Anh là ba thằng bé, mách tội với anh không có gì sai hết.
Nghe vậy sắc mặt Sở Ninh Dực mới khá lên một chút, cả nhà lại tiếp tục trò chuyện.
Thủy An Lạc bảo An Hinh Duyệt đưa Tiếu Tiếu lên nhà nghỉ ngơi vì một đứa con nhỏ còn một đứa lại đang mang thai. An Hinh Duyệt cũng không cãi lại, dắt Tiểu Tiếu lên nhà luôn. “Mẹ tắm cho Tiểu Tiểu rồi, con không cần tắm cho con bé nữa đâu, phòng vệ sinh trong phòng con được thay sàn chống trơn rồi, nhưng con vẫn phải cẩn thận đấy nhé.” Thủy An Lạc dặn dò.
“Vâng, con biết rồi ạ.” An Hinh Duyệt đáp lại rồi đưa Tiểu Tiếu lên nhà.
Sắc mặt Cố Tỉ Thành khẽ biển, anh rũ mắt khiến không ai trong nhà biết được anh đang nghĩ gì. Năm ấy, lúc Sở Lạc Nhất mang thai, vì có người nhà nên cô mới có thể có được sự giúp đỡ. “Tỉ Thành, không còn chuyện gì nữa thì con cũng lên nhà nghỉ đi, hiểm lắm mới có được ngày nghỉ.” Thủy An Lạc lên tiếng, sau đó bảo người giúp việc thu dọn đĩa hoa quả trên bàn.
Cố Tỉ Thành khẽ gật đầu rồi cũng đứng dậy theo, “Ba mẹ cũng đi nghỉ sớm đi ạ.”
Sở Ninh Dực liếc anh một cái, không nói gì.
Thủy An Lạc gật đầu, bảo anh lên nhà nghỉ ngơi.
Chờ Cố Tỉ Thành lên nhà rồi, Thủy An Lạc mới đá Sở Ninh Dực một cái, “Anh nhìn cái kiểu gì đấy hả, năm đó là ai bảo nó đi, giờ còn khó chịu với nó.” Không phải thế, con gái anh nuôi lớn chẳng biết đường gửi cho anh một cái tin, chỉ nghĩ tới mỗi chồng nó thôi.” Sở Ninh Dực hừ một tiếng, có chút đau lòng.
Thủy An Lạc: “...”
Anh Sở à, thật ra anh là “công túa” đúng không? Thế mà cũng ghen được hả?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook