Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-476
Chương 476: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[45]
Sở Lạc Nhất “hờ” một tiếng, sau đó quay người vào bếp bận rộn với công việc của mình.
Nhưng có một bảo bối như thế này bên cạnh, cuộc sống của Sở Lạc Nhất mới không cô đơn. Chiều hôm đó Cổ TỶ Thành xong việc mới trả lời tin nhắn của Sở Lạc Nhất. [Anh đẹp trai nhà giàu: Để mẹ thu dọn là được rồi, tránh cho việc mẹ anh ở nhà cả ngày đối diện với ông già kia.] [Lạc Thần: ..] [Lạc Thần: Đó là ba anh mà.]
[Anh đẹp trai nhà3giàu: Ô, em không nhắc anh cũng quên mất đấy.] [Lạc Thần: Ha ha ha, chắc ba anh sẽ khóc đến xỉu trong phòng vệ sinh mất.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cái đó thì không đâu, thế giới của ông ấy chỉ có mẹ anh thôi, người khác không chọc giận nổi.]
[Lạc Thần: Anh không cảm thấy rất lãng mạn à, cả cuộc đời chỉ nhìn một người.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không nhé.]
[Lạc Thần: Được thôi!]
[Lạc Thần: Còn chuyện này em phải nói với anh, anh mà không quản lý con trai anh,0em không chắc liệu em có đầu độc cho con trai anh câm luôn không đấy.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Tự em không nói lại được nó em còn trách nó à?
[Anh đẹp trai nhà giàu: Tiền đồ của em chỉ đến thế thôi à?]
[Lạc Thần: Anh và con trai anh cùng thành người cầm luôn đi.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Vậy sau này không có ai nói yêu em nữa rồi.]
[Lạc Thần: Cảm ơn tình yêu của anh ha.] Cố Tỉ Thành cầm điện thoại, khẽ cười, lặng lẽ tính thời gian, Sở Lạc5Ninh đã tìm được năm người về rồi, cũng có nghĩa là còn hai người nữa Sở Lạc Ninh mới có thể quay lại. Đợi khi Sở Lạc Ninh quay lại, anh cũng phải về thành phố B rồi. Cố Tỉ Thành nói chuyện với Sở Lạc Nhất thêm một lúc nữa rồi lại đi làm việc.
Sở Lạc Nhất dẫn con trai xuống lượn một vòng rồi mới quay về nghỉ ngơi. “Mẹ ơi, sau lần chuyển nhà này chúng ta còn phải chuyển nữa không?” Tiểu Quỷ Quỷ vừa nhảy chân sáo lên tầng4vừa hỏi.
Sở Lạc Nhất nắm bàn tay nhỏ của con trai, “Mẹ cũng không biết nữa.” Tiểu Quỷ Quỷ khẽ thở dài như một ông cụ non, “Vậy thì bất kể đi đâu, Bảo Bảo cũng sẽ ở bên cạnh mẹ.” “Mẹ cảm ơn con nhé.” Sở Lạc Nhất mỉm cười, cùng con trai bước vào thang máy, sau đó ẩn số tầng. Tin tức Sở Lạc Nhất quay lại không biết bị ai nói ra, các trang báo quốc tế đều đăng tin thiếu nữ thiên tài Summer tuyên bố quay lại sau nhiều9năm im ắng.
Khi đọc được dòng tin ấy, Sở Lạc Nhất khựng lại.
Nhiều năm im ắng?
Bao nhiêu năm?
Cô đã im lặng trong nhiều năm như vậy rồi sao?
Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai đang nhảy nhót của mình mà sững người, hình như là nhiều năm lắm rồi.
Cô có con trai năm mười tám tuổi, từ đó không ra thêm một bức vẽ thành phẩm nào nữa.
Mà bây giờ con trai cô có thể đổi đáp lưu loát với cô rồi, không phải đã nhiều năm lắm rồi sao?
Tin tức vừa truyền ra, người tìm cô hỏi chuyện cũng không ít, nhưng cũng có rất nhiều người không coi trọng cô, cảm thấy cô rời đi bao nhiêu năm, bây giờ quay lại, không biết có thành được không. Thậm chí có người còn nói thẳng, dù sao ba có tiền, bây giờ có thêm một người ba chồng có tiền, người ta tái xuất, vẽ có ra gì hay không thì vẫn nổi tiếng thôi.
Đối với những bình luận ấy, Sở Lạc Nhất chỉ hỉ mũi khinh thường.
Nhưng cho dù có làm ra động tác hỉ mũi, Sở Lạc Nhất vẫn vô thức nhìn về phía bàn tay mình.
Đến cả Đàm Thần Tiêu cũng gọi cho cô, hỏi cô có phải thực sự quay lại giới không. Sở Lạc Nhất nói phải. Nhưng Đàm Thần Tiêu chỉ hỏi một vấn đề: Bao nhiêu năm con chưa vẽ một bức hoàn chỉnh rồi? Sở Lạc Nhất khựng lại, qua một hồi lâu vẫn chưa trả lời được câu hỏi của sư phụ.
Bao nhiêu năm rồi, ba năm, bốn năm, hay là năm năm?
Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn bàn tay mình, đột nhiên cũng thấy hoài nghi, cô có thể cầm được bút lên nữa không? “Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ sao thế?” Tiểu Quỷ Quỷ thấy mẹ mình nghe điện thoại mà cứ ngây người mới hỏi lại.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhất “hờ” một tiếng, sau đó quay người vào bếp bận rộn với công việc của mình.
Nhưng có một bảo bối như thế này bên cạnh, cuộc sống của Sở Lạc Nhất mới không cô đơn. Chiều hôm đó Cổ TỶ Thành xong việc mới trả lời tin nhắn của Sở Lạc Nhất. [Anh đẹp trai nhà giàu: Để mẹ thu dọn là được rồi, tránh cho việc mẹ anh ở nhà cả ngày đối diện với ông già kia.] [Lạc Thần: ..] [Lạc Thần: Đó là ba anh mà.]
[Anh đẹp trai nhà3giàu: Ô, em không nhắc anh cũng quên mất đấy.] [Lạc Thần: Ha ha ha, chắc ba anh sẽ khóc đến xỉu trong phòng vệ sinh mất.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cái đó thì không đâu, thế giới của ông ấy chỉ có mẹ anh thôi, người khác không chọc giận nổi.]
[Lạc Thần: Anh không cảm thấy rất lãng mạn à, cả cuộc đời chỉ nhìn một người.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không nhé.]
[Lạc Thần: Được thôi!]
[Lạc Thần: Còn chuyện này em phải nói với anh, anh mà không quản lý con trai anh,0em không chắc liệu em có đầu độc cho con trai anh câm luôn không đấy.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Tự em không nói lại được nó em còn trách nó à?
[Anh đẹp trai nhà giàu: Tiền đồ của em chỉ đến thế thôi à?]
[Lạc Thần: Anh và con trai anh cùng thành người cầm luôn đi.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Vậy sau này không có ai nói yêu em nữa rồi.]
[Lạc Thần: Cảm ơn tình yêu của anh ha.] Cố Tỉ Thành cầm điện thoại, khẽ cười, lặng lẽ tính thời gian, Sở Lạc5Ninh đã tìm được năm người về rồi, cũng có nghĩa là còn hai người nữa Sở Lạc Ninh mới có thể quay lại. Đợi khi Sở Lạc Ninh quay lại, anh cũng phải về thành phố B rồi. Cố Tỉ Thành nói chuyện với Sở Lạc Nhất thêm một lúc nữa rồi lại đi làm việc.
Sở Lạc Nhất dẫn con trai xuống lượn một vòng rồi mới quay về nghỉ ngơi. “Mẹ ơi, sau lần chuyển nhà này chúng ta còn phải chuyển nữa không?” Tiểu Quỷ Quỷ vừa nhảy chân sáo lên tầng4vừa hỏi.
Sở Lạc Nhất nắm bàn tay nhỏ của con trai, “Mẹ cũng không biết nữa.” Tiểu Quỷ Quỷ khẽ thở dài như một ông cụ non, “Vậy thì bất kể đi đâu, Bảo Bảo cũng sẽ ở bên cạnh mẹ.” “Mẹ cảm ơn con nhé.” Sở Lạc Nhất mỉm cười, cùng con trai bước vào thang máy, sau đó ẩn số tầng. Tin tức Sở Lạc Nhất quay lại không biết bị ai nói ra, các trang báo quốc tế đều đăng tin thiếu nữ thiên tài Summer tuyên bố quay lại sau nhiều9năm im ắng.
Khi đọc được dòng tin ấy, Sở Lạc Nhất khựng lại.
Nhiều năm im ắng?
Bao nhiêu năm?
Cô đã im lặng trong nhiều năm như vậy rồi sao?
Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai đang nhảy nhót của mình mà sững người, hình như là nhiều năm lắm rồi.
Cô có con trai năm mười tám tuổi, từ đó không ra thêm một bức vẽ thành phẩm nào nữa.
Mà bây giờ con trai cô có thể đổi đáp lưu loát với cô rồi, không phải đã nhiều năm lắm rồi sao?
Tin tức vừa truyền ra, người tìm cô hỏi chuyện cũng không ít, nhưng cũng có rất nhiều người không coi trọng cô, cảm thấy cô rời đi bao nhiêu năm, bây giờ quay lại, không biết có thành được không. Thậm chí có người còn nói thẳng, dù sao ba có tiền, bây giờ có thêm một người ba chồng có tiền, người ta tái xuất, vẽ có ra gì hay không thì vẫn nổi tiếng thôi.
Đối với những bình luận ấy, Sở Lạc Nhất chỉ hỉ mũi khinh thường.
Nhưng cho dù có làm ra động tác hỉ mũi, Sở Lạc Nhất vẫn vô thức nhìn về phía bàn tay mình.
Đến cả Đàm Thần Tiêu cũng gọi cho cô, hỏi cô có phải thực sự quay lại giới không. Sở Lạc Nhất nói phải. Nhưng Đàm Thần Tiêu chỉ hỏi một vấn đề: Bao nhiêu năm con chưa vẽ một bức hoàn chỉnh rồi? Sở Lạc Nhất khựng lại, qua một hồi lâu vẫn chưa trả lời được câu hỏi của sư phụ.
Bao nhiêu năm rồi, ba năm, bốn năm, hay là năm năm?
Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn bàn tay mình, đột nhiên cũng thấy hoài nghi, cô có thể cầm được bút lên nữa không? “Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ sao thế?” Tiểu Quỷ Quỷ thấy mẹ mình nghe điện thoại mà cứ ngây người mới hỏi lại.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook