Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-483
Chương 483: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[52]
An Hinh Duyệt cũng cung đầu vào cửa, Sở Lạc Ninh vẫn không nói gì. - Đây là một lần cải cách trên con đường sự nghiệp của Sở Lạc Ninh, không thể để xảy ra bất cứ vấn đề nào được.
An Hinh Duyệt biết chuyện này có liên quan mật thiết với nhau, hơn nữa nó còn liên quan đến cả lời hứa của anh với3ông ngoại nữa.
An Hinh Duyệt ra khỏi bếp, về phòng ngủ tìm điện thoại gọi điện cho Cố Tỉ Thành.
Nhưng điện thoại còn chưa kịp kết nối, Sở Lạc Ninh đi theo cô đã giật mất điện thoại của cô, “Không nghiêm trọng đến thế đâu, sao em mới nghe gió đã tưởng bão thế?” Sở Lạc Ninh cất điện thoại đi, bỏ vào túi mình sau0đó đặt chảo lên bàn, “Ăn chút gì trước đã, có chuyện gì mà ông xã em không giải quyết được chứ, yên tâm.”
An Hinh Duyệt mím môi nhìn Sở Lạc Ninh, mặc anh đè cô ngồi xuống giường, sau đó bưng cháo tới. “Chờ sức khỏe em đỡ hơn rồi tính tiếp, vẫn còn thời gian mà.” Mặt Sở Lạc Ninh vẫn tỉnh bơ như không.5Lúc này anh chỉ chăm chú bón cháo cho An Hinh Duyệt.
“Là kế hoạch huấn luyện có vấn đề à?” An Hinh Duyệt vừa ăn cháo vừa hỏi, trong môi cô nhợt nhạt không còn chút huyết sắc nào. Sở Lạc Ninh từ từ bón cô ăn từng thìa, thấy An Hinh Duyệt nuốt cháo xuống, “Làm gì có cuộc cải cách nào mới đầu không có4vấn đề, cho nên gặp phải vấn đề, chúng ta giải quyết là được rồi.”
“Như vậy thì anh sẽ có áp lực lớn lắm, nếu cải cách thất bại, rất có khả năng anh sẽ bị...” Hai chữ còn lại An Hinh Duyệt không dám nói tiếp, “Cách huấn luyện này là do anh đánh đổi bằng cả tiền đồ của mình. Vì không muốn để người9khác chỗ tay vào, để kế hoạch này có thể được tiến hành mà anh hủy hoại chính mình, chỉ vì không muốn mọi người để ý tới anh, anh không thua được.” An Hinh Duyệt vội vàng nói, thậm chí vì cuống quá mà cô còn bị ho ra.
Sở Lạc Ninh vỗ nhẹ lưng cô, không nhịn được cười, “Cô gái ngốc này, em có từng thấy anh không giải quyết được chuyện gì chưa?” Sở Lạc Ninh đưa tay lên xoa đầu cô, “Không sao đâu, sẽ giải quyết được thôi.” An Hinh Duyệt mím môi. Nhìn dáng vẻ tự tin của Sở Lạc Ninh, cô thật sự không nhìn ra được anh thật sự có cái tự tin này hay chỉ đang bày ra cho cô xem.
Nhưng cô không muốn anh thua, người đàn ông này căn bản chưa từng thua bao giờ, sao cô có thể để anh thua được?
An Hinh Duyệt ăn không thấy ngon miệng nên chỉ ăn được nửa bát cháo. Thấy cô khó chịu nên Sở Lạc Ninh cũng không ép cô ăn tiếp. Anh đỡ cô nằm xuống, “Vẫn còn sốt, em mau ngủ đi, chờ em khỏe lên rồi mới có thể cùng sánh vai chiến đấu với anh được chứ?”
An Hinh Duyệt bặm môi, nhưng vì môi quá khô cho nên cô cắn đau cả môi mình. Sở Lạc Ninh bưng nước cho cô uống mấy ngụm, vẫn nở nụ cười trên môi.
An Hinh Duyệt bỗng vươn tay ôm lấy anh, vùi mình vào lòng anh.
Sở Lạc Ninh khẽ vỗ về lưng cô, “Không nghiêm trọng vậy đâu, có anh đây, sẽ không sao hết.”
An Hinh Duyệt gật đầu, chóp mũi cay xè.
Căn phòng yên tĩnh lại, có lúc An Hinh Duyệt thật sự muốn hỏi vì bộ quần áo này, anh làm như vậy có thật sự đáng không? Vì quốc gia này, anh làm việc không ngừng nghỉ chỉ vì muốn thành lập lên một quân đội xuất sắc nhất. Nhưng cô không thể hỏi được, vì cô hiểu anh.
Trên người anh còn gánh vác cả sứ mệnh của ông ngoại, đó là sứ mệnh mà cả đời này anh không thể rũ bỏ được. Trước khi An Hinh Duyệt thiếp đi trong lòng anh cũng vẫn không hiểu rốt cuộc bản kế hoạch đó có vấn đề ở đâu.
Tới lúc cô ngủ rồi, Sở Lạc Ninh mới rón rén dậy, khẽ thở dài cầm bát cháo trên bàn đi ra ngoài.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
An Hinh Duyệt cũng cung đầu vào cửa, Sở Lạc Ninh vẫn không nói gì. - Đây là một lần cải cách trên con đường sự nghiệp của Sở Lạc Ninh, không thể để xảy ra bất cứ vấn đề nào được.
An Hinh Duyệt biết chuyện này có liên quan mật thiết với nhau, hơn nữa nó còn liên quan đến cả lời hứa của anh với3ông ngoại nữa.
An Hinh Duyệt ra khỏi bếp, về phòng ngủ tìm điện thoại gọi điện cho Cố Tỉ Thành.
Nhưng điện thoại còn chưa kịp kết nối, Sở Lạc Ninh đi theo cô đã giật mất điện thoại của cô, “Không nghiêm trọng đến thế đâu, sao em mới nghe gió đã tưởng bão thế?” Sở Lạc Ninh cất điện thoại đi, bỏ vào túi mình sau0đó đặt chảo lên bàn, “Ăn chút gì trước đã, có chuyện gì mà ông xã em không giải quyết được chứ, yên tâm.”
An Hinh Duyệt mím môi nhìn Sở Lạc Ninh, mặc anh đè cô ngồi xuống giường, sau đó bưng cháo tới. “Chờ sức khỏe em đỡ hơn rồi tính tiếp, vẫn còn thời gian mà.” Mặt Sở Lạc Ninh vẫn tỉnh bơ như không.5Lúc này anh chỉ chăm chú bón cháo cho An Hinh Duyệt.
“Là kế hoạch huấn luyện có vấn đề à?” An Hinh Duyệt vừa ăn cháo vừa hỏi, trong môi cô nhợt nhạt không còn chút huyết sắc nào. Sở Lạc Ninh từ từ bón cô ăn từng thìa, thấy An Hinh Duyệt nuốt cháo xuống, “Làm gì có cuộc cải cách nào mới đầu không có4vấn đề, cho nên gặp phải vấn đề, chúng ta giải quyết là được rồi.”
“Như vậy thì anh sẽ có áp lực lớn lắm, nếu cải cách thất bại, rất có khả năng anh sẽ bị...” Hai chữ còn lại An Hinh Duyệt không dám nói tiếp, “Cách huấn luyện này là do anh đánh đổi bằng cả tiền đồ của mình. Vì không muốn để người9khác chỗ tay vào, để kế hoạch này có thể được tiến hành mà anh hủy hoại chính mình, chỉ vì không muốn mọi người để ý tới anh, anh không thua được.” An Hinh Duyệt vội vàng nói, thậm chí vì cuống quá mà cô còn bị ho ra.
Sở Lạc Ninh vỗ nhẹ lưng cô, không nhịn được cười, “Cô gái ngốc này, em có từng thấy anh không giải quyết được chuyện gì chưa?” Sở Lạc Ninh đưa tay lên xoa đầu cô, “Không sao đâu, sẽ giải quyết được thôi.” An Hinh Duyệt mím môi. Nhìn dáng vẻ tự tin của Sở Lạc Ninh, cô thật sự không nhìn ra được anh thật sự có cái tự tin này hay chỉ đang bày ra cho cô xem.
Nhưng cô không muốn anh thua, người đàn ông này căn bản chưa từng thua bao giờ, sao cô có thể để anh thua được?
An Hinh Duyệt ăn không thấy ngon miệng nên chỉ ăn được nửa bát cháo. Thấy cô khó chịu nên Sở Lạc Ninh cũng không ép cô ăn tiếp. Anh đỡ cô nằm xuống, “Vẫn còn sốt, em mau ngủ đi, chờ em khỏe lên rồi mới có thể cùng sánh vai chiến đấu với anh được chứ?”
An Hinh Duyệt bặm môi, nhưng vì môi quá khô cho nên cô cắn đau cả môi mình. Sở Lạc Ninh bưng nước cho cô uống mấy ngụm, vẫn nở nụ cười trên môi.
An Hinh Duyệt bỗng vươn tay ôm lấy anh, vùi mình vào lòng anh.
Sở Lạc Ninh khẽ vỗ về lưng cô, “Không nghiêm trọng vậy đâu, có anh đây, sẽ không sao hết.”
An Hinh Duyệt gật đầu, chóp mũi cay xè.
Căn phòng yên tĩnh lại, có lúc An Hinh Duyệt thật sự muốn hỏi vì bộ quần áo này, anh làm như vậy có thật sự đáng không? Vì quốc gia này, anh làm việc không ngừng nghỉ chỉ vì muốn thành lập lên một quân đội xuất sắc nhất. Nhưng cô không thể hỏi được, vì cô hiểu anh.
Trên người anh còn gánh vác cả sứ mệnh của ông ngoại, đó là sứ mệnh mà cả đời này anh không thể rũ bỏ được. Trước khi An Hinh Duyệt thiếp đi trong lòng anh cũng vẫn không hiểu rốt cuộc bản kế hoạch đó có vấn đề ở đâu.
Tới lúc cô ngủ rồi, Sở Lạc Ninh mới rón rén dậy, khẽ thở dài cầm bát cháo trên bàn đi ra ngoài.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook