Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-484
Chương 484: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[53]
Kế hoạch của Sở Lạc Ninh gặp khó khăn về thời gian, mà Cố Tỉ Thành cũng phải chuẩn bị để rời đi. - Sở Lạc Nhất biết căn hộ ở thành phố B đã được trang hoàng xong. Sau khi cảm ơn mẹ chồng, có tính cuối tuần sẽ đưa con trai về xem thử, vừa hay Cố Tỉ Thành cũng sắp về thành phố B rồi, như vậy họ có thể gặp nhau luôn.
Lúc Sở3Lạc Nhất đang định quay về thành phố B, Đàm Thần Tiêu cũng gọi điện thoại tới nói người mà cô muốn giới thiệu cho Sở Lạc Nhất cũng ở thành phố B, vừa hay có thể gặp mặt.
Sở Lạc Nhất cái nhìn con trai, xem ra vẫn phải đi gặp thật rồi.
Đàm Thần Tiêu gửi tên qua cho cô, người kia tên La Phong. Sở Lạc Nhất “ôi chao” một tiếng, xem ra anh đẹp trai0nhà giàu nhà cô sắp bùng nổ rồi. Hơn nữa chắc sẽ cáu giận ghê lắm đây. “Mẹ ơi, mẹ cười thật xấu xa.” Tiểu Quỷ Quỷ nhìn mẹ, nghiêm túc nói.
Sở Lạc Nhất: “...” Cô lập tức thu ngay nụ cười của mình lại, thằng con trai này của cô thật sự nói câu nào câu nấy cũng có thể làm cô tức chết.
Sở Lạc Nhất đang nghĩ dở, Đàm Thần Tiêu lại gửi ảnh tới.5Ôi, là một anh đẹp trai. [Sư phụ: Đây là con trai của một người bạn của cô, em có thể ra ngoài đi lấy cảnh với cậu ấy, chàng trai này được lắm.] [Nhất Nhất: Sư phụ, chủ yếu em chỉ sợ Cố Tỉ Thành sẽ liều mạng với em.) [Sư phụ: ...] Đàm Thần Tiêu gửi cho cô dâu ba chấm đó xong cũng không trả lời thêm gì khác nữa. Sở Lạc Nhất nhìn4anh chàng sáng sủa kia, nói nhỏ cũng không tính là nhỏ, chắc cũng lớn hơn cô một chút, nhưng không hơn quá nhiều tuổi. Cô phải cân nhắc thật kỹ, nếu cô đi với anh chàng này thật, cô phải nói thế nào với anh đẹp trai nhà giàu nhà mình đây?
Phải biết đó là một thùng dấm, đã thể đối phương còn là một anh đẹp trai nữa chứ. Trong lúc Sở Lạc Nhất vẫn9đang đăm chiêu liền thấy một người gửi lời kết bạn với cô. Ông đây không mở cửa hàng?
Ai vậy?
Bên trên còn chẳng có chú thích tên, Sở Lạc Nhất vừa nhìn thấy cái tên mạng này, nếu là mười năm trước thì cô còn có thể kết bạn, nhưng giờ cô thích Sáu Chấm, Bảy Phầy gì đó thôi, cái kiểu không có tên chú thích như thế này cô không kết bạn đâu.
Sở Lạc Nhất nghĩ vậy, muốn báo chuyện về nhà cho Cố Tỉ Thành biết trước. Chuyện đi gặp La Phong cô thấy sau khi gặp rồi mới nói thẳng với Cố Tỉ Thành vẫn tốt hơn, nếu không anh giai kiêu ngạo kia chắc chắn sẽ lại dập điện thoại của cô.
Cô cảm thấy trên phương diện này, chắc chắn anh giai này học theo ba cô, kiêu căng vô cùng. [Lạc Thần: Anh giai ơi, bao giờ thì anh về thành phố B thế? Gửi tin nhắn mà không thấy trả lời, Sở Lạc Nhất liền đưa con trai ra ngoài chơi, tới lúc họ về rồi cô mới thấy tin nhắn trên điện thoại. [Anh đẹp trai nhà giàu: Tuần sau.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Làm gì thế?]
(Anh đẹp trai nhà giàu: Em muốn về à?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Chạy đâu rồi, ra đây.]
Sở Lạc Nhất:“...”
Mỗi phút một tin nhắn là cái kiểu gì vậy?
[Lạc Thần: Thế chiều thứ sáu tuần sau em về nhé, anh tới sân bay đón mẹ con em.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Ừ, để anh đi đặt vé máy bay cho em ]
[Lạc Thần: Thông minh, đúng là em có ý này đấy.] [Anh đẹp trai nhà giàu: ...]
Trước giờ Sở Lạc Nhất đều không thích làm chuyện này, mà anh đẹp trai nhà giàu nhà cô lại xử lý chuyện này cho cô một cách rất nhanh gọn lẹ.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Anh vẫn muốn hỏi em một chuyện, cái người mà sư phụ em nói với em đã nói chuyện với em chưa?]
[Lạc Thần: Vẫn “muốn”?] [Lạc Thần: Anh có nhất thiết mỗi lần nói chuyện đều hỏi về chuyện này không, lại còn “muốn”?] Sở Lạc Nhất cảm thấy với thái độ này của Cố Tỉ Thành, nếu biết sự thật chắc anh sẽ thò tay qua màn hình điện thoại mà bóp chết cô mất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Kế hoạch của Sở Lạc Ninh gặp khó khăn về thời gian, mà Cố Tỉ Thành cũng phải chuẩn bị để rời đi. - Sở Lạc Nhất biết căn hộ ở thành phố B đã được trang hoàng xong. Sau khi cảm ơn mẹ chồng, có tính cuối tuần sẽ đưa con trai về xem thử, vừa hay Cố Tỉ Thành cũng sắp về thành phố B rồi, như vậy họ có thể gặp nhau luôn.
Lúc Sở3Lạc Nhất đang định quay về thành phố B, Đàm Thần Tiêu cũng gọi điện thoại tới nói người mà cô muốn giới thiệu cho Sở Lạc Nhất cũng ở thành phố B, vừa hay có thể gặp mặt.
Sở Lạc Nhất cái nhìn con trai, xem ra vẫn phải đi gặp thật rồi.
Đàm Thần Tiêu gửi tên qua cho cô, người kia tên La Phong. Sở Lạc Nhất “ôi chao” một tiếng, xem ra anh đẹp trai0nhà giàu nhà cô sắp bùng nổ rồi. Hơn nữa chắc sẽ cáu giận ghê lắm đây. “Mẹ ơi, mẹ cười thật xấu xa.” Tiểu Quỷ Quỷ nhìn mẹ, nghiêm túc nói.
Sở Lạc Nhất: “...” Cô lập tức thu ngay nụ cười của mình lại, thằng con trai này của cô thật sự nói câu nào câu nấy cũng có thể làm cô tức chết.
Sở Lạc Nhất đang nghĩ dở, Đàm Thần Tiêu lại gửi ảnh tới.5Ôi, là một anh đẹp trai. [Sư phụ: Đây là con trai của một người bạn của cô, em có thể ra ngoài đi lấy cảnh với cậu ấy, chàng trai này được lắm.] [Nhất Nhất: Sư phụ, chủ yếu em chỉ sợ Cố Tỉ Thành sẽ liều mạng với em.) [Sư phụ: ...] Đàm Thần Tiêu gửi cho cô dâu ba chấm đó xong cũng không trả lời thêm gì khác nữa. Sở Lạc Nhất nhìn4anh chàng sáng sủa kia, nói nhỏ cũng không tính là nhỏ, chắc cũng lớn hơn cô một chút, nhưng không hơn quá nhiều tuổi. Cô phải cân nhắc thật kỹ, nếu cô đi với anh chàng này thật, cô phải nói thế nào với anh đẹp trai nhà giàu nhà mình đây?
Phải biết đó là một thùng dấm, đã thể đối phương còn là một anh đẹp trai nữa chứ. Trong lúc Sở Lạc Nhất vẫn9đang đăm chiêu liền thấy một người gửi lời kết bạn với cô. Ông đây không mở cửa hàng?
Ai vậy?
Bên trên còn chẳng có chú thích tên, Sở Lạc Nhất vừa nhìn thấy cái tên mạng này, nếu là mười năm trước thì cô còn có thể kết bạn, nhưng giờ cô thích Sáu Chấm, Bảy Phầy gì đó thôi, cái kiểu không có tên chú thích như thế này cô không kết bạn đâu.
Sở Lạc Nhất nghĩ vậy, muốn báo chuyện về nhà cho Cố Tỉ Thành biết trước. Chuyện đi gặp La Phong cô thấy sau khi gặp rồi mới nói thẳng với Cố Tỉ Thành vẫn tốt hơn, nếu không anh giai kiêu ngạo kia chắc chắn sẽ lại dập điện thoại của cô.
Cô cảm thấy trên phương diện này, chắc chắn anh giai này học theo ba cô, kiêu căng vô cùng. [Lạc Thần: Anh giai ơi, bao giờ thì anh về thành phố B thế? Gửi tin nhắn mà không thấy trả lời, Sở Lạc Nhất liền đưa con trai ra ngoài chơi, tới lúc họ về rồi cô mới thấy tin nhắn trên điện thoại. [Anh đẹp trai nhà giàu: Tuần sau.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Làm gì thế?]
(Anh đẹp trai nhà giàu: Em muốn về à?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Chạy đâu rồi, ra đây.]
Sở Lạc Nhất:“...”
Mỗi phút một tin nhắn là cái kiểu gì vậy?
[Lạc Thần: Thế chiều thứ sáu tuần sau em về nhé, anh tới sân bay đón mẹ con em.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Ừ, để anh đi đặt vé máy bay cho em ]
[Lạc Thần: Thông minh, đúng là em có ý này đấy.] [Anh đẹp trai nhà giàu: ...]
Trước giờ Sở Lạc Nhất đều không thích làm chuyện này, mà anh đẹp trai nhà giàu nhà cô lại xử lý chuyện này cho cô một cách rất nhanh gọn lẹ.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Anh vẫn muốn hỏi em một chuyện, cái người mà sư phụ em nói với em đã nói chuyện với em chưa?]
[Lạc Thần: Vẫn “muốn”?] [Lạc Thần: Anh có nhất thiết mỗi lần nói chuyện đều hỏi về chuyện này không, lại còn “muốn”?] Sở Lạc Nhất cảm thấy với thái độ này của Cố Tỉ Thành, nếu biết sự thật chắc anh sẽ thò tay qua màn hình điện thoại mà bóp chết cô mất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook