Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-486
Chương 486: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [55]
La Phong nghĩ nghĩ, sau chuyện mười năm trước, anh ta thật sự rất ít khi quan tâm tới những chuyện trong giới.
Mà lúc này ở thành phố J, Sở Lạc Nhất cũng đang nghĩ tới cái tên “La Phong” này.
Hơi quen tai.
Sở Lạc Nhất nghĩ3một hồi quyết định lên mạng tra thử.
La Phong, có rất nhiều người có cái tên này. Nhưng đập vào mắt Sở Lạc Nhất vẫn là tin tức về La Phong. Trên mạng không có nhiều thông tin của anh ta, được nhắc đến nhiều nhất0cũng chỉ có vài chữ “thiên tài trẻ tuổi” và “một thiên sứ bị tai nạn xe hủy hoại”.
“La Phong.” Sở Lạc Nhất khẽ nhẩm lại cái tên này, sau đó cô bỗng giật mình thốt lên.
La Phong, La Phong, là anh ta.
Hồi còn theo sự5phụ học vẽ, cô thường thấy chàng trai ấy. Nhưng mười năm trước hình như cô không hề gặp lại anh ta nữa.
Tai nạn xe, thì ra là bị tai nạn xe sao?
Nhớ lại năm đó, khi ấy anh đẹp trai nhà cô vẫn còn đang4sống trên mạng, cô cũng rất ngưỡng mộ anh chàng tài giỏi này. Thể có nghĩa là giờ anh giai kia sắp đi lấy cảnh với cô sao?
Cái này hoàn toàn có thể được.
Lúc này rõ ràng Sở Lạc Nhất đã hoàn toàn quên mất anh9đẹp trai nhà giàu của mình. Cho nên những ngày sau đó, Sở Lạc Nhất bắt đầu thấy trông đợi ngày thứ sáu tuần sau, vì cô đã hẹn gặp La Phong vào sáng thứ bảy. Tiểu Quỷ Quỷ lẳng lặng có suy nghĩ mẹ mình quá biến thái, kiểu thái độ rất muốn ăn đập.
Chiều thứ sáu, Sở Lạc Nhất đưa Tiểu Quỷ Quỷ lên chiếc máy bay ở sân bay mà Cố Tỉ Thành đặt vé cho cô, nghe nói cái sân bay đó là của ba nuôi anh. Cho nên suốt dọc đường Sở Lạc Nhất được chăm sóc rất chu đáo. Mỗi vị trí trên khoang hạng nhất đều rất rộng, vì giá vé đắt cho nên khoảng cách giữa những người ngồi cũng rộng rãi, ngoài Sở Lạc Nhất ra còn có một người phụ nữ mặc đồ trắng nữa.
Thời tiết tháng Năm mà mặc váy dài màu trắng, mái tóc dài thẳng xõa xuống đầu gối, người này đeo kính râm, nhưng Sở Lạc Nhất có thể nhìn thấy một vết sẹo dài trên mặt cô ấy ngoài rìa cái gọng kính kia.
Sở Lạc Nhất không khỏi thổn thức, nếu không có vết sẹo đó chắc đây sẽ là một người phụ nữ rất xinh đẹp. Vết sẹo đó có vẻ như là vết bỏng.
Nhưng người có thể thể ngồi khoang hạng nhất sao lại không có tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ được nhỉ, dù sao thì giờ kỹ thuật cũng phát triển lắm rồi mà.
Sau khi máy bay cất cánh, Tiểu Quỷ Quỷ bắt đầu cuộc “du hành” điên cuồng của mình. Sở Lạc Nhất có gọi thế nào cũng không ngăn được nhóc.
Tiểu Quỷ Quỷ cười khanh khách chạy tới chạy lui trong khoang hạng nhất, Sở Lạc Nhất bất đắc dĩ day trán, “Cố Thần, nếu con không chịu ngồi yên, về mẹ sẽ mách ba con thật đấy.” “Con không, con không, con không ngồi đâu.” Tiểu Quỷ Quỷ làm một cái mặt quỷ với mẹ sau đó cười tươi rói chạy đi chơi tiếp. Sở Lạc Nhất: “...”
“Cậu chủ nhỏ, phải ngồi yên nếu không sẽ bị thương đấy.” Cô tiếp viên cười nói. Chắc vì nghe thấy mấy chữ “cậu chủ nhỏ,” cô gái mặc đồ trắng kia liền quay ra nhìn Sở Lạc Nhất.
Sở Lạc Nhất sững ra, không biết tại sao người này đột nhiên lại nhìn cô. Nhưng xuất phát từ phép lịch sự, cô vẫn gật đầu lại. Ngay sau đó người kia lại nhìn về phía Tiểu Quỷ Quỷ. Sở Lạc Nhất sững người, nhất thời không rõ chuyện này là sao?
Nợ đào hoa của Cố Tỉ Thành à?
Thế thì không được, từ năm Cố Tỉ Thành mười sáu tuổi cô đã “hạ” anh rồi, anh còn chưa kịp phát triển kiếp đào hoa của mình mà. Tiểu Quỷ Quỷ bị nhìn liền dừng lại nhìn người phụ nữ kia, chắc vì bị khí thế của người ấy dọa sợ cho nên nhanh chóng nhào vào lòng mẹ. Người phụ nữ kia cũng từ từ thu hồi lại ánh mắt, tiếp tục xem quyển tạp chí đang cầm trên tay.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
La Phong nghĩ nghĩ, sau chuyện mười năm trước, anh ta thật sự rất ít khi quan tâm tới những chuyện trong giới.
Mà lúc này ở thành phố J, Sở Lạc Nhất cũng đang nghĩ tới cái tên “La Phong” này.
Hơi quen tai.
Sở Lạc Nhất nghĩ3một hồi quyết định lên mạng tra thử.
La Phong, có rất nhiều người có cái tên này. Nhưng đập vào mắt Sở Lạc Nhất vẫn là tin tức về La Phong. Trên mạng không có nhiều thông tin của anh ta, được nhắc đến nhiều nhất0cũng chỉ có vài chữ “thiên tài trẻ tuổi” và “một thiên sứ bị tai nạn xe hủy hoại”.
“La Phong.” Sở Lạc Nhất khẽ nhẩm lại cái tên này, sau đó cô bỗng giật mình thốt lên.
La Phong, La Phong, là anh ta.
Hồi còn theo sự5phụ học vẽ, cô thường thấy chàng trai ấy. Nhưng mười năm trước hình như cô không hề gặp lại anh ta nữa.
Tai nạn xe, thì ra là bị tai nạn xe sao?
Nhớ lại năm đó, khi ấy anh đẹp trai nhà cô vẫn còn đang4sống trên mạng, cô cũng rất ngưỡng mộ anh chàng tài giỏi này. Thể có nghĩa là giờ anh giai kia sắp đi lấy cảnh với cô sao?
Cái này hoàn toàn có thể được.
Lúc này rõ ràng Sở Lạc Nhất đã hoàn toàn quên mất anh9đẹp trai nhà giàu của mình. Cho nên những ngày sau đó, Sở Lạc Nhất bắt đầu thấy trông đợi ngày thứ sáu tuần sau, vì cô đã hẹn gặp La Phong vào sáng thứ bảy. Tiểu Quỷ Quỷ lẳng lặng có suy nghĩ mẹ mình quá biến thái, kiểu thái độ rất muốn ăn đập.
Chiều thứ sáu, Sở Lạc Nhất đưa Tiểu Quỷ Quỷ lên chiếc máy bay ở sân bay mà Cố Tỉ Thành đặt vé cho cô, nghe nói cái sân bay đó là của ba nuôi anh. Cho nên suốt dọc đường Sở Lạc Nhất được chăm sóc rất chu đáo. Mỗi vị trí trên khoang hạng nhất đều rất rộng, vì giá vé đắt cho nên khoảng cách giữa những người ngồi cũng rộng rãi, ngoài Sở Lạc Nhất ra còn có một người phụ nữ mặc đồ trắng nữa.
Thời tiết tháng Năm mà mặc váy dài màu trắng, mái tóc dài thẳng xõa xuống đầu gối, người này đeo kính râm, nhưng Sở Lạc Nhất có thể nhìn thấy một vết sẹo dài trên mặt cô ấy ngoài rìa cái gọng kính kia.
Sở Lạc Nhất không khỏi thổn thức, nếu không có vết sẹo đó chắc đây sẽ là một người phụ nữ rất xinh đẹp. Vết sẹo đó có vẻ như là vết bỏng.
Nhưng người có thể thể ngồi khoang hạng nhất sao lại không có tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ được nhỉ, dù sao thì giờ kỹ thuật cũng phát triển lắm rồi mà.
Sau khi máy bay cất cánh, Tiểu Quỷ Quỷ bắt đầu cuộc “du hành” điên cuồng của mình. Sở Lạc Nhất có gọi thế nào cũng không ngăn được nhóc.
Tiểu Quỷ Quỷ cười khanh khách chạy tới chạy lui trong khoang hạng nhất, Sở Lạc Nhất bất đắc dĩ day trán, “Cố Thần, nếu con không chịu ngồi yên, về mẹ sẽ mách ba con thật đấy.” “Con không, con không, con không ngồi đâu.” Tiểu Quỷ Quỷ làm một cái mặt quỷ với mẹ sau đó cười tươi rói chạy đi chơi tiếp. Sở Lạc Nhất: “...”
“Cậu chủ nhỏ, phải ngồi yên nếu không sẽ bị thương đấy.” Cô tiếp viên cười nói. Chắc vì nghe thấy mấy chữ “cậu chủ nhỏ,” cô gái mặc đồ trắng kia liền quay ra nhìn Sở Lạc Nhất.
Sở Lạc Nhất sững ra, không biết tại sao người này đột nhiên lại nhìn cô. Nhưng xuất phát từ phép lịch sự, cô vẫn gật đầu lại. Ngay sau đó người kia lại nhìn về phía Tiểu Quỷ Quỷ. Sở Lạc Nhất sững người, nhất thời không rõ chuyện này là sao?
Nợ đào hoa của Cố Tỉ Thành à?
Thế thì không được, từ năm Cố Tỉ Thành mười sáu tuổi cô đã “hạ” anh rồi, anh còn chưa kịp phát triển kiếp đào hoa của mình mà. Tiểu Quỷ Quỷ bị nhìn liền dừng lại nhìn người phụ nữ kia, chắc vì bị khí thế của người ấy dọa sợ cho nên nhanh chóng nhào vào lòng mẹ. Người phụ nữ kia cũng từ từ thu hồi lại ánh mắt, tiếp tục xem quyển tạp chí đang cầm trên tay.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com