• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (58 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-537

Chương 537: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [106]




Cảnh Hân rũ mắt, nhưng vẫn không nói gì. “Con gái tôi rất yêu Cố Tỉ Thành, vì nó biết nếu Cố Tỉ Thành biết chuyện này thì sẽ không để cô gánh tội, nhưng Cố Tỉ Thành không có thời gian để tra rõ hết chuyện này giúp cô cho nên nó buộc phải làm.” Thủy An Lạc tiếp tục nói.



Cảnh Hân nghe Thủy An Lạc nói, chắc cũng có thể hiểu được ý của Thủy An Lạc, cô đáp: “Thật ra cũng đã qua rất nhiều năm3rồi, tôi cảm thấy không nhất thiết phải đòi lại nợ cũ nữa.” “Dù phải trả giá bằng gương mặt của cô, con của cô, thậm chí là người cố yêu, cô cũng không để tâm à?” Thủy An Lạc không thể tin nổi, rốt cuộc tư duy của cô gái này là như thế nào vậy, chuyện này mà xảy ra với cô, cô sẽ lập tức giết chết Sở Ninh Dực ngay.



Cảnh Hân lại im lặng.



Giờ Thủy An Lạc phát hiện, bi kịch của cô ấy cũng0không hoàn toàn lỗi của người khác, người sai nghiêm trọng nhất chính là bản thân cô ấy. “Tôi hiểu con gái tôi, tôi nghĩ chuyện này không phải cô không muốn điều tra thì có thể không điều tra đâu. Bất kể là Cố Tỉ Thành hay Cố Tử Tịch đều sẽ đòi lại công bằng cho cô thôi.” Thủy An Lạc trầm giọng nói.



An Hinh Duyệt đưa Sở Lạc Nhất ra ngoài, hai người vẫn đang đi ngoài hành lang chưa đi xa, cứ chốc chốc An5Hinh Duyệt lại nhìn bụng của Sở Lạc Nhất, “Chắc không phải có thật rồi chứ, tính tình của em lạ quá. Bọn họ bị em chửi một chập, nhất là Cố Tỉ Thành đấy, bị chửi đến mức sắp thành chồng của người ta luôn rồi kìa.”



“Chị nghĩ nhiều quá rồi, thật, em là bị chuyện này chọc tức. Chị nói xem nếu chị gặp phải chuyện như vậy chị có tác không? Chẳng tức đến nổ tung ấy chứ.” Sở Lạc Nhất ngồi xuống chiếc ghế bên4ngoài, lườm An Hinh Duyệt nói. “Chuyện này đúng là khiến người ta điên thật, nhưng cũng không đến mức như em đâu.” An Hinh Duyệt thành thật nói.



Sở Lạc Nhất: “...”



Sao lại không, nhất định là có chứ!



“Chủ yếu là vì nó có liên quan tới Tây Tây cho nên em mới tức như thế, em không thể hiểu nổi, cái cô Cảnh Hân không có tự tin đến mức nào chứ, bị người ta đối xử như vậy mà cô ấy vẫn muốn nhượng bộ cho qua9chuyện được?” Sở Lạc Nhất cười giễu, chuyện này mà gặp phải có á, cô sẽ cầm dao đi chém người ngay.



“Chị nghĩ có thể là gia cảnh của cô ấy không được tốt lắm, ít nhất là không tốt bằng đám người kia cho nên từ nhỏ đã tự ti, để hòa nhập được vào thế giới của bọn họ nên không ngừng hòa theo bọn họ.” An Hinh Duyệt nhìn Sở Lạc Nhất, bảo cô yên tĩnh lại. Sở Lạc Nhất giật giật khóe miệng, “Vì người khác mà thay đổi bản thân, ngoại trước khiến người ta coi thường ra, cô ấy vẫn thật sự cho rằng có thể hòa nhập vào cái nhóm nhỏ của người ta sao?” An Hinh Duyệt nhún vai, “Nhưng có vẻ như cô ấy không hiểu đạo lý này.” Sở Lạc Nhất chỉ có thể thở dài, hoàn toàn không biết phải đi nói với cô ấy thế nào.



“Giờ điều duy nhất có thể chứng minh được chính là năm đó có hung thủ hại Cổ Tỉ Tịch, hơn nữa còn là người trong đám bọn họ, cho nên Cảnh Hân mới bảo vệ người đó.” An Hinh Duyệt nói với Sở Lạc Nhất, thấy Sở Lạc Nhất cau mày lại.



“Nhưng chị cảm thấy trước mắt không thể thay đổi được gì đâu, điều duy nhất mà cô ấy muốn chính là hoàn thành cuộc thi lần này, sau đó rời khỏi đây, che đậy toàn bộ những chuyện trước kia.” Sở Lạc Nhất nghe An Hinh Duyệt nói vậy lại càng cau mày chặt hơn, “Chẳng lẽ là La Phong? Nhưng cũng không đúng, nếu là La Phong, năm đó anh ta cũng sẽ không lựa chọn chất chung với cô ấy.”



An Hinh Duyệt lại khẽ nhún vai, nhìn Sở Lạc Nhất vẫn còn đang chìm trong suy nghĩ lại nhìn đồng hồ, “Được rồi, bên kia còn có việc, chị đi trước đây. Lát nữa em nói với mẹ một tiếng hộ chị nhé, còn về tình huống của Cảnh Hân, chị nghĩ trong một chốc một lát cô ấy sẽ không nói gì với em đâu, không bằng em đưa cô ấy về thành phố B đi, nếu hung thủ thật sự nhìn gặp được cô ấy, chị nghĩ chắc chắn sẽ có phản ứng.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom