• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (27 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-59

Chương 59: CON CHÍNH LÀ CON TRAI CỦA HAI NGƯỜI [8]




An Hinh Duyệt nghĩ mà tức giận, cô không thể làm gì được.



Dù sao thì anh cũng là lãnh đạo của cô mà. An Hinh Duyệt trừng mắt nhìn anh một cái. Cô vòng qua đầu xe, qua bên ghế lái chính để3lên xe.



Sở Lạc Ninh hơi nhướng mày. Anh nghĩ ngợi, sau cùng quyết định lên ghế phụ lại, vừa cài dây an toàn vừa hỏi, “Chuyện này em nghĩ ra như thế nào thì nuốt xuống như thế đi.”



An Hinh Duyệt liếc mắt0nhìn anh. Thấy bàn tay đang cài dây an toàn của anh hơi run run, cô gạt tay anh ra, sau đó giúp anh cải cẩn thận.



Sở Lạc Ninh khựng lại, anh nhìn bàn tay mình, “Cảm giác như mình tàn tật rồi5vậy.” “Tàn tật được luôn là hay nhất.” An Hinh Duyệt trừng mắt nhìn anh, cô khởi động xe.



Anh tàn tật rồi, cô cũng không cần nơm nớp lo sợ như thế nữa. Sở Lạc Ninh khẽ cười. Anh tựa người vào ghế4phụ, từ từ nhắm mắt lại, “Anh tàn tật rồi, em phải nuôi anh cả đời đấy.”



An Hinh Duyệt không nói gì. Nhìn qua đã thấy anh ngủ thiếp đi, cô hé miệng, nhưng không lên tiếng. Dọc đường chỉ có tiếng gió9thổi bên ngoài xe, An Hinh Duyệt kéo cửa kính xe xuống một nửa, ngọn gió xuân bên ngoài đã thoang thoảng hơi thở mùa hè. Không biết do đã mệt thật sự hay vì vấn đề vết thương, Sở Lạc Ninh ngủ rất ngon, yên giấc một cách hiếm có, cho dù anh đang ở trên xe.



Xe tiến vào địa phận thành phố A. Vì đúng vào giờ tan tầm cao điểm nên cô đành phải giảm tốc độ, một hồi lâu cũng không nhích được bao nhiêu. Có lẽ do tiết tấu thay đổi đột ngột nên Sở Lạc Ninh tỉnh dậy. Anh hơi nhíu mày, đưa tay xoa xoa cổ, “Đến đâu rồi?”



“Vành đai Năm.” An Hinh Duyệt không nhìn anh, vẫn nhìn con đường phía trước.



Sở Lạc Ninh thở ra một hơi, nhìn cô gái đang chăm chú lái xe, đã lâu lắm rồi anh không ngủ bên cạnh người khác, nhưng người này là ngoại lệ của anh, là một ngoại lệ vô cùng ngoại lệ.



“Anh thấy khó chịu thì chúng ta đi bệnh viện kiểm tra trước.”



“Xin đừng, để mẹ anh ấn anh vào bệnh viện anh làm sao mà chui ra nổi? Không sao đâu, về quân doanh đi.” Sở Lạc Ninh vội vàng nói. Anh quá hiểu tính cách mẹ anh rồi.



Sở Lạc Ninh nói xong, An Hinh Duyệt lạnh lùng liếc nhìn anh rồi lắc lắc dây tai nghe của mình, thản nhiên nói, “Mẹ anh đấy.” Sở Lạc Ninh: “...” Vợ à, em đúng là vợ “ruột” của anh, em thích đào hố chôn anh thế cơ à? An Hinh Duyệt tháo luôn tai nghe xuống, mở loa ngoài. “Thằng nhóc thối tha kia, nói cái gì đấy, con lăn qua đây ngay cho mẹ.” Sở Lạc Ninh chưa kịp nói gì, người ở đầu dây bên kia đã cúp máy. An Hinh Duyệt khẽ nhún vai, dường như cô đang nói, câu này không phải em nói nhé, anh đừng tìm em bắt đền. Sở Lạc Ninh thở dài, bóp bóp trán, “Bây giờ em càng ngày càng nhiều mưu mẹo rồi.” Anh biết, An Hinh Duyệt đang trả thù việc anh không đồng ý cho cô gia nhập tổ đội nhỏ của mình.



An Hinh Duyệt không phủ nhận mà lái xe hướng về phía bệnh viện Sở Thị.



Đến bệnh viện, Thủy An Lạc vẫn đang đợi. Sở Ninh Dực đang vô cùng nhàm chán bấm điện thoại. Thấy con trai bước vào, Sở Ninh Dực tặng cho con trai một ánh mắt lạnh lẽo như mùa đông. Nếu không phải vì thằng con này, bây giờ anh và vợ anh đã về nhà rồi.



Sở Lạc Ninh oan như Thị Mầu, có phải anh muốn đến đâu cơ chứ?



Thủy An Lạc kéo Sở Lạc Ninh làm một loạt kiểm tra, đợi khi có đầy đủ kết quả đã là tám giờ tối rồi.



Kết quả kiểm tra của Sở Lạc Ninh không phải quá tốt, vết thương có xu thế viêm nhiễm, mà phần viêm bên trong rõ ràng nhiều hơn báo cáo sức khỏe trước đó. Thủy An Lạc ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Ninh, cơ thể Sở Lạc Ninh vô thức run lên, “Làm gì thế?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom