Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-607
Chương 607: Ngày xuân rực rỡ [176]
Sở Lạc Nhất nói chuyện với mẹ chồng thêm một lát. Con trai cô không ở nhà, dù sao cũng hơi nhớ thằng bé, không biết bây giờ con trai cô đang làm gì nhỉ?
Mà lúc này Tiểu Quỷ Quỷ đang theo ông nội đi họp. Thằng bé ngồi nghiêm chỉnh trên đùi ông nội, bàn tay nhỏ còn nghịch nghịch chiếc máy tính bảng3trước mặt. Gương mặt Cổ Tước Tỉ vẫn không có biểu cảm gì, chỉ có hai tay đặt bên người Tiểu Quỷ Quỷ, đảm bảo cho nhóc không ngã xuống. Bàn tay nhỏ của Tiểu Quỷ Quỷ ấn loạn xạ trên máy tính của Cố Tước Tỉ, nghe nói đây là chiếc máy tính mà bà nội nhóc cũng không đụng vào được, nhưng nhóc0chơi rất vui. Mấy vị đồng sự lớn tuổi vẫn nhớ khung cảnh năm đó Cố Tỉ Thành nhỏ đến công ty, chớp mắt một cái mà con anh đã lớn thế này, cho nên chỉ có thể thổn thức cho những ngày tháng trôi qua nhanh chóng của họ, chớp mắt là đi qua hết.
Tận đến khi cuộc họp kết thúc, Cố Tước Tỉ5không đưa ra ý kiến phản đối gì, đây có lẽ là lần họp thoải mái nhất của họ. Tiểu Quỷ Quỷ là thái tử nhỏ lần đầu đến công ty, gần như bị tất cả sếp song trong công ty vây quanh, nhưng anh bạn nhỏ này không hề sợ hãi, còn thoải mái chào hỏi.
Cố Tước Tỉ rất hài lòng với việc này,4cuối cùng cũng nhìn thấy ngày tháng về hưu của mình, cho nên hôm nay tạm làm một người tốt tính.
Tiểu Quỷ Quỷ ra ngoài đi chơi, lúc về ôm theo bao nhiêu đồ chơi và đồ ăn vặt, nghe nói là các chị gái ở phía dưới tặng.
Cố Tước Tỉ liếc nhìn cháu nội mình, “Cháu như thế là ăn hối lộ đấy nhé.”
Tiểu9Quỷ Quỷ hay da hay da xếp đồ chơi với đồ ăn vặt lên sofa, sau đó trèo lên, không hề đếm xỉa gì tới lời ông nội nói, “Đấy cũng là vì cháu đáng yêu, hối lộ đáng yêu không phạm pháp đâu.”
Cố Tước Tỉ: “...”
Mà trợ lý Văn theo Cố Tước Tỉ cả đời vừa bước vào phòng nghe được câu này thực sự muốn gào thét vì cậu chủ nhỏ này, câu này đúng là quá đỉnh. Người ta đáng yêu có phải tội lỗi gì đâu, sếp tổng, anh mới không đáng yêu chút nào đó. Tiểu Quỷ Quy thắng ông nội một ván, tươi cười bắt đầu ăn vặt, chơi đồ chơi, tiện thể còn đòi ông nội video call với mẹ, thằng bé muốn khoe chiến lợi phẩm với mẹ mình. Cố Tước Tỉnhìn cháu trai mình, cười mà như không. Trợ lý Văn vội vàng lên tiếng, “Để tôi, Tiểu Quỷ Quỷ muốn video call với mẹ đúng không?” “Quả nhiên bà nội con nói đúng, có việc gì cứ tìm ông Văn.” Tiểu Quỷ Quỷ thở dài.
Trợ lý Văn rút được cái điện thoại ra lập tức rụt về. Cậu chủ nhỏ à, ông giúp con, con không thể hại ông như vậy được. Sắc mặt Cố Tước Tỉ lại càng khó coi hơn.
Tiểu Quỷ Quỷ thản nhiên ăn kẹo que, chớp mắt nhìn ông nội mình, “Bởi vì ông nội không yêu Bảo Bảo chút nào, bà nội còn bảo, ông nội...”
Tiểu Quỷ Quỷ chưa dứt lời, Cổ Tước Tỉ đã ném chiếc điện thoại được kết nối cuộc gọi cho Tiểu Quỷ Quỷ. Tiểu Quỷ Quỷ tươi cười nhìn ông nội mình, ông làm như vậy từ đầu có phải tốt hơn không? Trợ lý Văn giơ ngón cái về phía Tiểu Quỷ Quỷ, con “khá” hơn ba con lúc nhỏ nhiều. Tiểu Quỷ Quỷ tươi cười khoe chiến tích của mình với mẹ, còn cho mẹ nhóc xem đồng đồ chơi mà nhóc nhận được.
Sở Lạc Nhất ngả người vào sofa bóp trán, “Con trai, con đi thu hối lộ à?”
“Không phải Bảo Bảo đòi, do họ tự cho Bảo Bảo đó, bởi vì Bảo Bảo đáng yêu, họ thích Bảo Bảo.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc nói, “Hơn nữa Bảo Bảo đã cảm ơn rồi.” Thích một người là bất giác đưa những thứ tốt cho người đó. Đây là một thói quen mà cả người lớn lẫn trẻ nhỏ đều có.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhất nói chuyện với mẹ chồng thêm một lát. Con trai cô không ở nhà, dù sao cũng hơi nhớ thằng bé, không biết bây giờ con trai cô đang làm gì nhỉ?
Mà lúc này Tiểu Quỷ Quỷ đang theo ông nội đi họp. Thằng bé ngồi nghiêm chỉnh trên đùi ông nội, bàn tay nhỏ còn nghịch nghịch chiếc máy tính bảng3trước mặt. Gương mặt Cổ Tước Tỉ vẫn không có biểu cảm gì, chỉ có hai tay đặt bên người Tiểu Quỷ Quỷ, đảm bảo cho nhóc không ngã xuống. Bàn tay nhỏ của Tiểu Quỷ Quỷ ấn loạn xạ trên máy tính của Cố Tước Tỉ, nghe nói đây là chiếc máy tính mà bà nội nhóc cũng không đụng vào được, nhưng nhóc0chơi rất vui. Mấy vị đồng sự lớn tuổi vẫn nhớ khung cảnh năm đó Cố Tỉ Thành nhỏ đến công ty, chớp mắt một cái mà con anh đã lớn thế này, cho nên chỉ có thể thổn thức cho những ngày tháng trôi qua nhanh chóng của họ, chớp mắt là đi qua hết.
Tận đến khi cuộc họp kết thúc, Cố Tước Tỉ5không đưa ra ý kiến phản đối gì, đây có lẽ là lần họp thoải mái nhất của họ. Tiểu Quỷ Quỷ là thái tử nhỏ lần đầu đến công ty, gần như bị tất cả sếp song trong công ty vây quanh, nhưng anh bạn nhỏ này không hề sợ hãi, còn thoải mái chào hỏi.
Cố Tước Tỉ rất hài lòng với việc này,4cuối cùng cũng nhìn thấy ngày tháng về hưu của mình, cho nên hôm nay tạm làm một người tốt tính.
Tiểu Quỷ Quỷ ra ngoài đi chơi, lúc về ôm theo bao nhiêu đồ chơi và đồ ăn vặt, nghe nói là các chị gái ở phía dưới tặng.
Cố Tước Tỉ liếc nhìn cháu nội mình, “Cháu như thế là ăn hối lộ đấy nhé.”
Tiểu9Quỷ Quỷ hay da hay da xếp đồ chơi với đồ ăn vặt lên sofa, sau đó trèo lên, không hề đếm xỉa gì tới lời ông nội nói, “Đấy cũng là vì cháu đáng yêu, hối lộ đáng yêu không phạm pháp đâu.”
Cố Tước Tỉ: “...”
Mà trợ lý Văn theo Cố Tước Tỉ cả đời vừa bước vào phòng nghe được câu này thực sự muốn gào thét vì cậu chủ nhỏ này, câu này đúng là quá đỉnh. Người ta đáng yêu có phải tội lỗi gì đâu, sếp tổng, anh mới không đáng yêu chút nào đó. Tiểu Quỷ Quy thắng ông nội một ván, tươi cười bắt đầu ăn vặt, chơi đồ chơi, tiện thể còn đòi ông nội video call với mẹ, thằng bé muốn khoe chiến lợi phẩm với mẹ mình. Cố Tước Tỉnhìn cháu trai mình, cười mà như không. Trợ lý Văn vội vàng lên tiếng, “Để tôi, Tiểu Quỷ Quỷ muốn video call với mẹ đúng không?” “Quả nhiên bà nội con nói đúng, có việc gì cứ tìm ông Văn.” Tiểu Quỷ Quỷ thở dài.
Trợ lý Văn rút được cái điện thoại ra lập tức rụt về. Cậu chủ nhỏ à, ông giúp con, con không thể hại ông như vậy được. Sắc mặt Cố Tước Tỉ lại càng khó coi hơn.
Tiểu Quỷ Quỷ thản nhiên ăn kẹo que, chớp mắt nhìn ông nội mình, “Bởi vì ông nội không yêu Bảo Bảo chút nào, bà nội còn bảo, ông nội...”
Tiểu Quỷ Quỷ chưa dứt lời, Cổ Tước Tỉ đã ném chiếc điện thoại được kết nối cuộc gọi cho Tiểu Quỷ Quỷ. Tiểu Quỷ Quỷ tươi cười nhìn ông nội mình, ông làm như vậy từ đầu có phải tốt hơn không? Trợ lý Văn giơ ngón cái về phía Tiểu Quỷ Quỷ, con “khá” hơn ba con lúc nhỏ nhiều. Tiểu Quỷ Quỷ tươi cười khoe chiến tích của mình với mẹ, còn cho mẹ nhóc xem đồng đồ chơi mà nhóc nhận được.
Sở Lạc Nhất ngả người vào sofa bóp trán, “Con trai, con đi thu hối lộ à?”
“Không phải Bảo Bảo đòi, do họ tự cho Bảo Bảo đó, bởi vì Bảo Bảo đáng yêu, họ thích Bảo Bảo.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc nói, “Hơn nữa Bảo Bảo đã cảm ơn rồi.” Thích một người là bất giác đưa những thứ tốt cho người đó. Đây là một thói quen mà cả người lớn lẫn trẻ nhỏ đều có.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook