• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (47 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-646

Chương 646: Anh bị bệnh hả? may quá, em có thuốc [8]




Sở Vi liên tục tăng ca suốt vài ngày, cuối cùng cũng thành công kéo Sở Lạc Duy đi trước khi tan làm. 9 Nhưng hai người họ không về nhà, tầm này là lúc Sở Khả quấy ghê nhất nên lắm lúc Sở3Vi cảm giác mình muốn chết luôn cho xong. Bọn họ đến một quá bar gần đó, Sở Vi nhìn người đàn ông không nói nửa lời bên cạnh mình: “Cậu làm sao thế: Linh hồn đi theo Tiểu Bất Điểm rồi à?” Sở0Lạc Duy ngẩng đầu liếc Sở Vi một cái, sau đó cụng ly rồi uống một ngụm rượu của mình. Sở Vi lắc lắc cái ly, nhìn Sở Lạc Duy rồi nói: “Sinh một đứa đi, lúc một mình còn có một đứa nhỏ5cho hai người chơi.” “Làm sao mà đến cả cậu cũng nói đến chuyện này? Thử nhìn nhà cậu mà xem, tự gieo họa nhà mình còn muốn chạy đến nhà tôi gây họa.” Sở Lạc Duy nói một cách ghét bỏ.



Sở Vi cười4nhẹ, nói: “Mẹ bảo tôi nói.”



Mẹ mà Sở Vi nhắc đến là chỉ Thủy An Lạc.



Không có quy định đổi giọng những cách nói cứ tự nhiên đổi thành như vậy. “Tôi còn tưởng mẹ không thèm để ý cơ chứ.” Sở Lạc Duy9bật cười một tiếng rồi tiếp tục uống rượu: “Như bây giờ cũng tốt lắm.” “Tôi nghe ý của mẹ thì là mẹ cảm thấy cậu bị bệnh cho nên mới không chịu sinh con.” Sở Vi nhỏ giọng nói.



“Phụt...” Một ngụm rượu trong miệng Sở Lạc Duy không kìm được phun hết ra ngoài.



Có bệnh?



Bệnh mà Thủy An Lạc nhắc tới chắc chắn không phải bệnh thần kinh kia, mà là...



Người có thể nghi ngờ con trai mình vô sinh chắc Thủy An Lạc là người đầu tiên. Sở Vi ngồi cách xa Sở Lạc Duy một khoảng nhất định: “Lời này là mẹ nói.”



“Nói bậy cái gì đó hả?” Sở Lạc Duy nhíu mày nói. “Tôi cũng cảm thấy kỳ quái, hai người đã kết hôn hơn một năm rồi, trước khi kết hôn cũng ở cùng nhau đến hai, ba năm mà sao không có động tĩnh gì? Hai người tránh thai tốt quá rồi đấy.”



Sở Lạc Duy nhìn xung quanh, cuối cùng đá chân Sở Vi một cái: “Thân là một tinh anh mà nói mấy lời này ở bên ngoài sao?” Sở Vi liếc nhìn xung quanh, quả thật có không ít người. Thì sao chứ, ý của mẹ nuôi tôi đã nói rồi, xem thái độ của mẹ thì nếu cậu còn không có hành động gì thì có lẽ mẹ sẽ tóm cậu qua chỗ mẹ làm kiểm tra đó.” Sở Vi cười híp mắt nói.



Sở Lạc Duy: “...” Vợ vừa mới đi anh đã bị một làn sóng đả kích nặng nề. Sở Lạc Duy đứng dậy, vỗ vai của Sở Vi: “Về nhà chăm con của cậu đi, tối về thăm Bánh Bao Nhỏ.” Sở Vi nhìn Sở Lạc Duy rời đi liền xoa xoa cái cằm của mình: “Đây chẳng phải là thích trẻ con đó sao?”



Quả nhiên anh vẫn không hiểu được cậu Hai nhà này, anh nên ngoan ngoãn về chơi với con thì hơn!



Sở Lạc Duy về đến nhà thấy Tiểu Tiểu Tiếu đang đứng cạnh xe đẩy chơi đùa với em trai. Từ sau khi Bánh Bao Nhỏ được sinh ra, hằng ngày Tiểu Tiểu Tiểu đều chơi với em.



Bé con không muốn đến trường học, Sở Ninh Dực cũng không làm khó, dù sao nhà bọn họ cũng chẳng có mấy người thực sự làm công tác văn hóa cả. Không nhất định phải đến trường học, hơn nữa Tiểu Tiểu Tiểu không nói chuyện nên có đi cũng sợ sẽ bị bắt nạt.



Tiểu Tiểu Tiểu muốn học cái gì thì Sở Ninh Dực sẽ dạy, sau này khi định hình được cái mà bé thích thì sẽ mời gia sư kèm riêng cho bé. Sở Lạc Duy nhìn Bánh Bao Nhỏ đang hưng phấn vừa đá chân vừa chảy nước miếng trong xe đẩy thì xoa đầu của nhóc một cái, nói: “Ông nội đâu rồi?” Tiểu Tiểu Tiếu chỉ tay lên lầu, ý nói ông đang ở trên lầu.



Sở Lạc Duy có được câu trả lời cũng không đi luôn mà bể Bánh Bao Nhỏ lên, nhìn bé con đá đá chân thật sự rất đáng yêu.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom