Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-668
Chương 668: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [30]
Triệu Hân Hân nắm tay Sở Vị hôn một cái: “Em còn tưởng hai người này muốn sống cuộc sống của người nhà Phật cơ đấy.”
Tiểu Sở Khả trở thành gián điệp nhỏ của mẹ mình nên theo vợ chồng chú Ba3chơi cả một buổi chiều, trên đường về vẫn đang ngủ say. Kiều Vi Nhã ngồi đằng sau chăm sóc cho Tiểu Sở Khả đang ngủ rồi hỏi một cách thăm dò: “Sở Lạc Duy, em cảm thấy anh cũng rất thích0trẻ con mà, hay là... chúng ta sinh một đứa nhé?” Kiều Vi Nhã nói xong cũng không ngẩng đầu lên, vậy nên cô không hề biết phản ứng của Sở Lạc Duy vào lúc này là như thế nào. Sở Lạc5Duy không lên tiếng, chỉ có điều bàn tay đang nắm lấy vô lăng khẽ siết lại, một lát sau anh mới lên tiếng: “Chẳng phải em không thích trẻ con làm ồn sao?” “Vấn đề đó cũng không đáng gì! Em4xem mọi người làm mẹ nhiều rồi cũng có kinh nghiệm thôi.” Kiều Vi Nhã vừa nói vừa nhìn Tiểu Sở Khả đang ngủ vẫn cố nắm bàn tay của mình. Thật ra nghĩ kỹ lại thì đến một độ tuổi nào9đó, con người ta nhất định sẽ muốn làm vài chuyện. Cũng giống như việc chỉ mới có hai mươi mấy tuổi đã muốn trở thành một người mẹ.
Có lẽ là vì kết hôn đã lâu rồi, cảm thấy trong căn nhà cần thêm một hơi thở mới mẻ.
Ví dụ như một đứa nhỏ. “Để sau rồi tính.” Sở Lạc Duy không phản đối nhưng cũng không đồng ý với cô. Đối với Kiều Vi Nhã mà nói thì phản ứng như vậy đã là tốt lắm rồi, ít nhất anh không thẳng thừng từ chối, đúng không? Hai người họ về đến nhà rồi đưa Tiểu Sở Khả về đúng nhà của mình.
Sở Vi đã làm xong cơm tối nên giữ hai người họ lại ăn một bữa cơm rồi mới chịu thả về.
Triệu Hân Hân ôm Tiểu Sở Khả về phòng ngủ rồi mới đi ra.
Kiều Vi Nhã đang ngồi trên ghế sofa nghịch điện thoại, Sở Lạc Duy ngồi bên cạnh cổ xem tivi. Triệu Hân Hân đi qua rồi đá Kiều Vi Nhã một cái, ý bảo cô mau ra đây với mình. “Có chuyện gì vậy hả?” Kiều Vi Nhã đặt di động xuống rồi theo Triệu Hân Hân vào phòng làm việc.
Sở Lạc Duy nhìn theo bóng lưng của Kiều Vi Nhã mãi cho đến khi cô biến mất, anh mới thu tầm mắt lại. Lúc anh đang định tiếp tục xem tivi thì đột nhiên thấy di động của Kiều Vi Nhã sáng lên, trên màn hình là tin nhắn của Sở Lạc Nhất gửi tới.
Sở Lạc Duy cầm lấy điện thoại di động. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đâu rồi đâu rồi, để chị kể cho em nghe một chuyện]
Sở Lạc Duy nhướng mi, sau đó nhập mật mã rồi trả lời tin nhắn. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ?]
Biểu tượng đang gõ chữ ở đầu bên kia đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện.
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Con bà nó, anh Hai?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Nói cái gì đấy hả?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tiểu Bất Điểm đâu, em có chuyện cần nói với em ấy.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Triệu Mập gọi cô ấy vào thư phòng rồi, có việc gì?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Hừ, không có việc gì cả.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...]
Sở Lạc Duy ngẩng đầu nhìn về phía phòng làm việc của Sở Vi rồi lại cúi đầu nhìn di động. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Có chuyện giấu anh?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Làm gì có chuyện đó!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Tin em được không?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ui chao, dù sao thì cũng chẳng có chuyện gì hết, lát nữa em sẽ nói chuyện với Tiểu Bất Điểm sau.] Sở Lạc Duy nhìn điệu bộ vội vàng chạy trốn của em gái thì hừ một tiếng rồi đặt di động của Kiều Vi Nhã xuống. Mà hai người ở trong phòng làm việc còn chưa nói xong chuyện thì di động của Triệu Hân Hân đã kêu lên. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Hù chết ông đây rồi, Tiểu Bất Điểm có ở cùng cậu không? Triệu Hân Hân đọc tin nhắn, ngẩng đầu nhìn Kiều Vi Nhã phía đối diện rồi nói: “Bao Đậu tìm cậu này.” Kiều Vi Nhã nhướng mi rồi nhận lấy điện thoại di động.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Triệu Hân Hân nắm tay Sở Vị hôn một cái: “Em còn tưởng hai người này muốn sống cuộc sống của người nhà Phật cơ đấy.”
Tiểu Sở Khả trở thành gián điệp nhỏ của mẹ mình nên theo vợ chồng chú Ba3chơi cả một buổi chiều, trên đường về vẫn đang ngủ say. Kiều Vi Nhã ngồi đằng sau chăm sóc cho Tiểu Sở Khả đang ngủ rồi hỏi một cách thăm dò: “Sở Lạc Duy, em cảm thấy anh cũng rất thích0trẻ con mà, hay là... chúng ta sinh một đứa nhé?” Kiều Vi Nhã nói xong cũng không ngẩng đầu lên, vậy nên cô không hề biết phản ứng của Sở Lạc Duy vào lúc này là như thế nào. Sở Lạc5Duy không lên tiếng, chỉ có điều bàn tay đang nắm lấy vô lăng khẽ siết lại, một lát sau anh mới lên tiếng: “Chẳng phải em không thích trẻ con làm ồn sao?” “Vấn đề đó cũng không đáng gì! Em4xem mọi người làm mẹ nhiều rồi cũng có kinh nghiệm thôi.” Kiều Vi Nhã vừa nói vừa nhìn Tiểu Sở Khả đang ngủ vẫn cố nắm bàn tay của mình. Thật ra nghĩ kỹ lại thì đến một độ tuổi nào9đó, con người ta nhất định sẽ muốn làm vài chuyện. Cũng giống như việc chỉ mới có hai mươi mấy tuổi đã muốn trở thành một người mẹ.
Có lẽ là vì kết hôn đã lâu rồi, cảm thấy trong căn nhà cần thêm một hơi thở mới mẻ.
Ví dụ như một đứa nhỏ. “Để sau rồi tính.” Sở Lạc Duy không phản đối nhưng cũng không đồng ý với cô. Đối với Kiều Vi Nhã mà nói thì phản ứng như vậy đã là tốt lắm rồi, ít nhất anh không thẳng thừng từ chối, đúng không? Hai người họ về đến nhà rồi đưa Tiểu Sở Khả về đúng nhà của mình.
Sở Vi đã làm xong cơm tối nên giữ hai người họ lại ăn một bữa cơm rồi mới chịu thả về.
Triệu Hân Hân ôm Tiểu Sở Khả về phòng ngủ rồi mới đi ra.
Kiều Vi Nhã đang ngồi trên ghế sofa nghịch điện thoại, Sở Lạc Duy ngồi bên cạnh cổ xem tivi. Triệu Hân Hân đi qua rồi đá Kiều Vi Nhã một cái, ý bảo cô mau ra đây với mình. “Có chuyện gì vậy hả?” Kiều Vi Nhã đặt di động xuống rồi theo Triệu Hân Hân vào phòng làm việc.
Sở Lạc Duy nhìn theo bóng lưng của Kiều Vi Nhã mãi cho đến khi cô biến mất, anh mới thu tầm mắt lại. Lúc anh đang định tiếp tục xem tivi thì đột nhiên thấy di động của Kiều Vi Nhã sáng lên, trên màn hình là tin nhắn của Sở Lạc Nhất gửi tới.
Sở Lạc Duy cầm lấy điện thoại di động. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đâu rồi đâu rồi, để chị kể cho em nghe một chuyện]
Sở Lạc Duy nhướng mi, sau đó nhập mật mã rồi trả lời tin nhắn. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ?]
Biểu tượng đang gõ chữ ở đầu bên kia đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện.
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Con bà nó, anh Hai?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Nói cái gì đấy hả?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tiểu Bất Điểm đâu, em có chuyện cần nói với em ấy.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Triệu Mập gọi cô ấy vào thư phòng rồi, có việc gì?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Hừ, không có việc gì cả.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...]
Sở Lạc Duy ngẩng đầu nhìn về phía phòng làm việc của Sở Vi rồi lại cúi đầu nhìn di động. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Có chuyện giấu anh?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Làm gì có chuyện đó!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Tin em được không?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ui chao, dù sao thì cũng chẳng có chuyện gì hết, lát nữa em sẽ nói chuyện với Tiểu Bất Điểm sau.] Sở Lạc Duy nhìn điệu bộ vội vàng chạy trốn của em gái thì hừ một tiếng rồi đặt di động của Kiều Vi Nhã xuống. Mà hai người ở trong phòng làm việc còn chưa nói xong chuyện thì di động của Triệu Hân Hân đã kêu lên. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Hù chết ông đây rồi, Tiểu Bất Điểm có ở cùng cậu không? Triệu Hân Hân đọc tin nhắn, ngẩng đầu nhìn Kiều Vi Nhã phía đối diện rồi nói: “Bao Đậu tìm cậu này.” Kiều Vi Nhã nhướng mi rồi nhận lấy điện thoại di động.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com