Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-675
Chương 675: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[37]
Tiểu Tiểu Tiểu được người giúp việc dễ ngủ cho nên trong nhà chỉ còn mỗi Sở Lạc Duy đang thức.
Sở Ninh Dực bế Thủy An lạc đã say khướt về, thấy con trai thì lập tức nói: “Chưa ngủ à? Ra mở cửa.” Thủy An Lạc uống say sẽ phát điện, Sở Ninh Dực cũng hiểu cho nên hiện giờ chỉ dám ôm vợ thật chặt tránh cho cổ lộn xộn, vậy nên mới bảo con trai mau ra mở cửa.
Sở Lạc Duy mở3cửa phòng ngủ chính rồi nhìn Sở Ninh Dực ôm Thủy An Lạc đi vào. Sở Ninh Dực thả Thủy An Lạc xuống giường, ngay lúc cố định đứng dậy quậy phá thì lập tức trầm giọng nói: “Bảo Bối đang ngủ, em yên lặng một chút đi.” Thủy An Lạc ngẩng đầu, cười ngây ngô nhìn Sở Ninh Dực: “Con em đang ngủ, phải nhỏ giọng, nhỏ giọng.” Thủy An Lạc vừa nói vừa cười ngây ngô khiến Sở Ninh Dực im lặng, sau0đó cô tự mình ngoan ngoãn nằm xuống. Sở Ninh Dực kéo cái gối qua lót dưới đầu của Thủy An Lạc, sau đó mới quay lại nhìn Sở Lạc Duy: “Không có việc gì thì nghỉ ngơi đi, tối nay đừng có ra ngoài.” Sở Lạc Duy đáp lời, anh đã từng nghe anh trai nói mẹ anh uống rượu vào sẽ rất khủng bố, chỉ là chưa được tận mắt nhìn thấy bao giờ.
Vì thế cho nên anh xoay người về phòng của5mình, mẹ của anh khi nghe được con cái đang ngủ thì dường như đã yên tĩnh lại.
Cho dù là lúc đang say rượu, mẹ của anh cũng lo lắng cho con của mình, đây là cảm giác như thế nào? Sở Ninh Dực cho người giúp việc ôm Bánh Bao Nhỏ đi nghỉ ngơi, tối nay Bánh Bao Nhỏ không ngủ cùng bọn họ nữa. Sở Lạc Duy về đến phòng, sau đó đóng cửa lại rồi lối di động ra. (Sở Lạc Duy:4Mẹ uống say.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái gì? Ba chịu để cho mẹ uống rượu á?]
[Sở Lạc Duy: Ngày hôm nay đi uống với hội chú Ba, không cho anh theo cùng.) [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, đó là vì biết mẹ sẽ say khướt đó.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh thực sự không ra xem thử một chút sao?] [Sở Lạc Duy: Anh sợ bị ba chém chết.] [Bánh Bao Đậu là một9tiên nữ: Cái này cũng có khả năng lắm.]
[Sở Lạc Duy: ...] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sao hôm nay anh lại chịu nói chuyện với em thế này?]
[Sở Lạc Duy: Đang tức giận.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cút...] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Nể tình anh là người ở cùng em từ trong bụng mẹ, anh mau cút xa xa cho em!] Sở Lạc Duy bĩu môi, sau đó đặt di động xuống rồi nằm ra giường.
Đúng là anh đang tức giận, ai bảo có một người nào đó tự dưng lại về nhà mẹ đẻ. Cho nên lúc Kiều Vi Nhã còn đang đọc sách cũng nghe thấy tiếng mẹ mình uống say, chỉ là cô không đi ra ngoài tránh cho bị vạ lây thôi, cứ tiếp tục xem sách thì tốt hơn. Thế nhưng khi cô đọc được ảnh chat cho Sở Lạc Nhất gửi tới thì lập tức cong môi cười, sau đó gửi những tấm ảnh đó cho Sở lạc Duy. Lúc Sở Lạc Duy nhận được tin nhắn, chẳng những không tức giận mà thậm chí còn nhếch môi một cái. Anh biết chắc chắn thể nào con nhóc xấu xa kia cũng gửi ảnh chụp tin nhắn cho cô mà.
[Ông xã: ?] [Bà xã là nữ vương: Giả vờ làm cái gì chứ?]
[Bà xã là nữ vương: Tức giận cái gì vậy?] [Bà xã là nữ vương: Chẳng phải hôm nay có người đi rất dứt khoát đó sao?] [Ông xã: Anh cũng muốn uống rượu.. [Bã xã là nữ vương: Uống đi, có ai cản anh đâu?]
[Ông xã: Kiều Vi Nhã, thái độ này của em là sao đấy hả?]
[Bà xã là nữ vương: Đang yên đang lành muốn gây sự đấy à? Hơn nửa đêm đi tìm em gái rồi chọc tức người ta là anh đó.] [Ông xã: ...)
[Bà xã là nữ vương: Em buồn ngủ rồi, anh nói xem tại sao cái tật xấu lúc còn là thiếu niên mười mấy tuổi của anh lại phát tác rồi.] [Ông xã: Nói vớ vẩn, đèn phòng em vẫn sáng, anh nhìn thấy rồi.]
Kiều Vi Nhã: “...”
Cái quái gì vậy...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Tiểu Tiểu Tiểu được người giúp việc dễ ngủ cho nên trong nhà chỉ còn mỗi Sở Lạc Duy đang thức.
Sở Ninh Dực bế Thủy An lạc đã say khướt về, thấy con trai thì lập tức nói: “Chưa ngủ à? Ra mở cửa.” Thủy An Lạc uống say sẽ phát điện, Sở Ninh Dực cũng hiểu cho nên hiện giờ chỉ dám ôm vợ thật chặt tránh cho cổ lộn xộn, vậy nên mới bảo con trai mau ra mở cửa.
Sở Lạc Duy mở3cửa phòng ngủ chính rồi nhìn Sở Ninh Dực ôm Thủy An Lạc đi vào. Sở Ninh Dực thả Thủy An Lạc xuống giường, ngay lúc cố định đứng dậy quậy phá thì lập tức trầm giọng nói: “Bảo Bối đang ngủ, em yên lặng một chút đi.” Thủy An Lạc ngẩng đầu, cười ngây ngô nhìn Sở Ninh Dực: “Con em đang ngủ, phải nhỏ giọng, nhỏ giọng.” Thủy An Lạc vừa nói vừa cười ngây ngô khiến Sở Ninh Dực im lặng, sau0đó cô tự mình ngoan ngoãn nằm xuống. Sở Ninh Dực kéo cái gối qua lót dưới đầu của Thủy An Lạc, sau đó mới quay lại nhìn Sở Lạc Duy: “Không có việc gì thì nghỉ ngơi đi, tối nay đừng có ra ngoài.” Sở Lạc Duy đáp lời, anh đã từng nghe anh trai nói mẹ anh uống rượu vào sẽ rất khủng bố, chỉ là chưa được tận mắt nhìn thấy bao giờ.
Vì thế cho nên anh xoay người về phòng của5mình, mẹ của anh khi nghe được con cái đang ngủ thì dường như đã yên tĩnh lại.
Cho dù là lúc đang say rượu, mẹ của anh cũng lo lắng cho con của mình, đây là cảm giác như thế nào? Sở Ninh Dực cho người giúp việc ôm Bánh Bao Nhỏ đi nghỉ ngơi, tối nay Bánh Bao Nhỏ không ngủ cùng bọn họ nữa. Sở Lạc Duy về đến phòng, sau đó đóng cửa lại rồi lối di động ra. (Sở Lạc Duy:4Mẹ uống say.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái gì? Ba chịu để cho mẹ uống rượu á?]
[Sở Lạc Duy: Ngày hôm nay đi uống với hội chú Ba, không cho anh theo cùng.) [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, đó là vì biết mẹ sẽ say khướt đó.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh thực sự không ra xem thử một chút sao?] [Sở Lạc Duy: Anh sợ bị ba chém chết.] [Bánh Bao Đậu là một9tiên nữ: Cái này cũng có khả năng lắm.]
[Sở Lạc Duy: ...] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sao hôm nay anh lại chịu nói chuyện với em thế này?]
[Sở Lạc Duy: Đang tức giận.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cút...] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Nể tình anh là người ở cùng em từ trong bụng mẹ, anh mau cút xa xa cho em!] Sở Lạc Duy bĩu môi, sau đó đặt di động xuống rồi nằm ra giường.
Đúng là anh đang tức giận, ai bảo có một người nào đó tự dưng lại về nhà mẹ đẻ. Cho nên lúc Kiều Vi Nhã còn đang đọc sách cũng nghe thấy tiếng mẹ mình uống say, chỉ là cô không đi ra ngoài tránh cho bị vạ lây thôi, cứ tiếp tục xem sách thì tốt hơn. Thế nhưng khi cô đọc được ảnh chat cho Sở Lạc Nhất gửi tới thì lập tức cong môi cười, sau đó gửi những tấm ảnh đó cho Sở lạc Duy. Lúc Sở Lạc Duy nhận được tin nhắn, chẳng những không tức giận mà thậm chí còn nhếch môi một cái. Anh biết chắc chắn thể nào con nhóc xấu xa kia cũng gửi ảnh chụp tin nhắn cho cô mà.
[Ông xã: ?] [Bà xã là nữ vương: Giả vờ làm cái gì chứ?]
[Bà xã là nữ vương: Tức giận cái gì vậy?] [Bà xã là nữ vương: Chẳng phải hôm nay có người đi rất dứt khoát đó sao?] [Ông xã: Anh cũng muốn uống rượu.. [Bã xã là nữ vương: Uống đi, có ai cản anh đâu?]
[Ông xã: Kiều Vi Nhã, thái độ này của em là sao đấy hả?]
[Bà xã là nữ vương: Đang yên đang lành muốn gây sự đấy à? Hơn nửa đêm đi tìm em gái rồi chọc tức người ta là anh đó.] [Ông xã: ...)
[Bà xã là nữ vương: Em buồn ngủ rồi, anh nói xem tại sao cái tật xấu lúc còn là thiếu niên mười mấy tuổi của anh lại phát tác rồi.] [Ông xã: Nói vớ vẩn, đèn phòng em vẫn sáng, anh nhìn thấy rồi.]
Kiều Vi Nhã: “...”
Cái quái gì vậy...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook