Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-685
Chương 685: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [47]
Sở Lạc Duy càng nhíu chặt chân mày. 9 “Viêm họng? Nhiễm trùng amidan sao? Có cần phải đi bệnh viện không?” Sở Lạc Duy không yên lòng hỏi lại. “Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là do em ăn nhiều quá thôi.” Kiều Vi Nhã tiếp3tục nói, bàn tay đang giấu sau lưng cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. “Em đang cầm cái gì phía sau thế?” Sở Lạc Duy không bỏ lỡ động tác lẩn tránh của cô, anh quay đầu lại rồi trầm giọng hỏi. Trái tim của Kiều Vi Nhã bị0những lời này làm cho đứng tim: “Không có gì mà.” “Kiều Vi Nhã! Lấy ra đây cho anh!” Sở Lạc Duy nói rồi kéo tay Kiều Vi Nhã định lấy thứ cố giấu sau lưng. Kiều Vi Nhã hét lên một tiếng rồi vội vàng lui về sau một5bước: “Là... họng của em đau lắm, anh đi mua thuốc cho em trước đi.”
Sở Lạc Duy ôm lấy Kiều Vi Nhã, sau đó vòng cánh tay thật dài của mình ra phía sau định lấy món đồ kia.
“A... Sở Lạc Duy! Anh làm đau em!” Kiều Vi Nhã lớn4tiếng hét lên, sống chết cũng không chịu đưa món đồ trong tay mình ra.
“Làm cái gì vậy?” Ngay lúc Kiều Vi Nhã đã cuống đến giậm chân, thanh âm của Sở Ninh Dực đột nhiên vang lên. Sở Lạc Duy vội vàng buông Kiều Vi Nhã ra. Cô cũng9lanh lẹ lùi về sau một bước rồi lập tức nhét que thử thai vào trong ống tay áo. Sở Ninh Dực nhíu mày nhìn hai người đứng trước mặt mình. Anh tới đây để họp, từ xa đã thấy hai đứa đứng trước cửa tiệm thuốc lội lỗi, kéo kéo.
“Ba, Sở Lạc Duy làm đau con. Ba xem cổ tay của con đỏ hết cả lên rồi này.” Kiều Vi Nhã vội vàng vươn cái cổ tay đo đỏ lên của mình cho Sở Ninh Dực xem.
Làn da của cô vốn trắng nõn, Sở Lạc Duy bóp mạnh một hồi như vậy đúng là có đỏ lên. Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn thoáng qua, có chút đau lòng. Sở Ninh Dực dứt khoát ngẩng đầu, trừng mắt với con trai: “Giỏi quá rồi đúng không?” Những lời này rõ ràng là đang dạy dỗ con trai mình.
Sở Lạc Duy cúi đầu không phản bác lại, sau đó xoay người đi vào cửa hàng thuốc. Kiều Vi Nhã kinh ngạc liền quay đầu nhìn lại, sau đó ra hiệu với em gái bán thuốc, em gái kia làm một động tác ok bày tỏ mình đã hiểu.
Kiều Vi Nhã nghĩ, em gái này đúng là thông minh thật.
Nhưng như vậy cô cũng thấy yên tâm liền đi qua khoác tay Sở Ninh Dực: “Ba ơi, gần đây Sở Lạc Duy toàn bắt nạt con thôi.” “Đánh nó.” Sở Ninh Dực nói thẳng.
Kiều Vi Nhã sung sướng nói: “Sao hôm nay ba cũng tới vậy? Đại hội cổ đông sao?” Sở Ninh Dực đáp một tiếng rồi cùng Kiều Vi Nhã quay về công ty. Sở Lạc Duy không hỏi được gì từ em gái bán thuốc nhưng lại mua thuốc bôi giảm sưng, để lát nữa bôi lên cổ tay của cô. Lúc Sở Lạc Duy đuổi kịp thì hai người kia đã đi tới dưới lầu. Sở Lạc Duy kéo Kiều Vi Nhã lại, nói: “Ba vào học trước đi.”
“Ba cho con theo đi, Sở Lạc Duy còn đánh con nữa.” Kiều Vi Nhã vội vàng nắm lấy cánh tay của Sở Ninh Dực rồi khẩn thiết nói, sau đó cô bị Sở Lạc Duy trừng mắt một cái, anh đánh cô lúc nào? Kiều Vi Nhã mặc kệ, chỉ biết nhanh chóng theo Sở Ninh Dực vào thang máy. Sở Lạc Duy cũng chỉ đành theo phía sau. Có Sở Ninh Dực ở đây, Sở Lạc Duy không dám lỗ mãng, nhất là khi Kiều Vi Nhã vẫn đang trốn sau Sở Ninh Dực thì anh lại càng không dám làm gì.
Đền tảng của mình, Kiều Vi Nhã chuồn ra ngoài nhanh như cá chạch, lúc Sở Lạc Duy muốn theo ra lại bị Sở Ninh Dực gọi lại: “Con đứng lại đó cho ba.”
Sở Lạc Duy bất lực nhìn Kiều Vi Nhã làm một cái mặt quỷ với mình rồi chạy về phía trước, cửa thang máy cũng dần dần đóng lại.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Duy càng nhíu chặt chân mày. 9 “Viêm họng? Nhiễm trùng amidan sao? Có cần phải đi bệnh viện không?” Sở Lạc Duy không yên lòng hỏi lại. “Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là do em ăn nhiều quá thôi.” Kiều Vi Nhã tiếp3tục nói, bàn tay đang giấu sau lưng cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. “Em đang cầm cái gì phía sau thế?” Sở Lạc Duy không bỏ lỡ động tác lẩn tránh của cô, anh quay đầu lại rồi trầm giọng hỏi. Trái tim của Kiều Vi Nhã bị0những lời này làm cho đứng tim: “Không có gì mà.” “Kiều Vi Nhã! Lấy ra đây cho anh!” Sở Lạc Duy nói rồi kéo tay Kiều Vi Nhã định lấy thứ cố giấu sau lưng. Kiều Vi Nhã hét lên một tiếng rồi vội vàng lui về sau một5bước: “Là... họng của em đau lắm, anh đi mua thuốc cho em trước đi.”
Sở Lạc Duy ôm lấy Kiều Vi Nhã, sau đó vòng cánh tay thật dài của mình ra phía sau định lấy món đồ kia.
“A... Sở Lạc Duy! Anh làm đau em!” Kiều Vi Nhã lớn4tiếng hét lên, sống chết cũng không chịu đưa món đồ trong tay mình ra.
“Làm cái gì vậy?” Ngay lúc Kiều Vi Nhã đã cuống đến giậm chân, thanh âm của Sở Ninh Dực đột nhiên vang lên. Sở Lạc Duy vội vàng buông Kiều Vi Nhã ra. Cô cũng9lanh lẹ lùi về sau một bước rồi lập tức nhét que thử thai vào trong ống tay áo. Sở Ninh Dực nhíu mày nhìn hai người đứng trước mặt mình. Anh tới đây để họp, từ xa đã thấy hai đứa đứng trước cửa tiệm thuốc lội lỗi, kéo kéo.
“Ba, Sở Lạc Duy làm đau con. Ba xem cổ tay của con đỏ hết cả lên rồi này.” Kiều Vi Nhã vội vàng vươn cái cổ tay đo đỏ lên của mình cho Sở Ninh Dực xem.
Làn da của cô vốn trắng nõn, Sở Lạc Duy bóp mạnh một hồi như vậy đúng là có đỏ lên. Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn thoáng qua, có chút đau lòng. Sở Ninh Dực dứt khoát ngẩng đầu, trừng mắt với con trai: “Giỏi quá rồi đúng không?” Những lời này rõ ràng là đang dạy dỗ con trai mình.
Sở Lạc Duy cúi đầu không phản bác lại, sau đó xoay người đi vào cửa hàng thuốc. Kiều Vi Nhã kinh ngạc liền quay đầu nhìn lại, sau đó ra hiệu với em gái bán thuốc, em gái kia làm một động tác ok bày tỏ mình đã hiểu.
Kiều Vi Nhã nghĩ, em gái này đúng là thông minh thật.
Nhưng như vậy cô cũng thấy yên tâm liền đi qua khoác tay Sở Ninh Dực: “Ba ơi, gần đây Sở Lạc Duy toàn bắt nạt con thôi.” “Đánh nó.” Sở Ninh Dực nói thẳng.
Kiều Vi Nhã sung sướng nói: “Sao hôm nay ba cũng tới vậy? Đại hội cổ đông sao?” Sở Ninh Dực đáp một tiếng rồi cùng Kiều Vi Nhã quay về công ty. Sở Lạc Duy không hỏi được gì từ em gái bán thuốc nhưng lại mua thuốc bôi giảm sưng, để lát nữa bôi lên cổ tay của cô. Lúc Sở Lạc Duy đuổi kịp thì hai người kia đã đi tới dưới lầu. Sở Lạc Duy kéo Kiều Vi Nhã lại, nói: “Ba vào học trước đi.”
“Ba cho con theo đi, Sở Lạc Duy còn đánh con nữa.” Kiều Vi Nhã vội vàng nắm lấy cánh tay của Sở Ninh Dực rồi khẩn thiết nói, sau đó cô bị Sở Lạc Duy trừng mắt một cái, anh đánh cô lúc nào? Kiều Vi Nhã mặc kệ, chỉ biết nhanh chóng theo Sở Ninh Dực vào thang máy. Sở Lạc Duy cũng chỉ đành theo phía sau. Có Sở Ninh Dực ở đây, Sở Lạc Duy không dám lỗ mãng, nhất là khi Kiều Vi Nhã vẫn đang trốn sau Sở Ninh Dực thì anh lại càng không dám làm gì.
Đền tảng của mình, Kiều Vi Nhã chuồn ra ngoài nhanh như cá chạch, lúc Sở Lạc Duy muốn theo ra lại bị Sở Ninh Dực gọi lại: “Con đứng lại đó cho ba.”
Sở Lạc Duy bất lực nhìn Kiều Vi Nhã làm một cái mặt quỷ với mình rồi chạy về phía trước, cửa thang máy cũng dần dần đóng lại.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook